Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 44: Tính khí


Azkaban đã tồn tại từ thế kỷ thứ mười lăm, nhưng nó vốn không được sử dụng là nơi giam giữ phạm nhân ngay từ ban đầu. Hòn đảo trên Biển Bắc, nơi toà pháo đài kiên cố ấy được dựng nên, không hề xuất hiện trên bất kỳ tấm bản đồ nào, dù là của dân Muggle hay phù thủy. Người ta cho rằng nó được khởi tạo, hoặc mở rộng diện tích, nhờ pháp thuật.

Nhiều vị quan chức cho rằng, Azkaban là một nơi nguy hiểm và tốt nhất là nó nên bị phá huỷ. Những người khác lại e ngại rằng không biết bầy Giám ngục sẽ có hành vi đáng sợ thế nào nếu bị tước đi ngôi nhà của chúng. Những sinh vật này đã trở nên cực mạnh và không thể nào giết được, khiến nhiều người sợ rằng chúng sẽ trả thù một cách rất kinh khủng nếu nơi chúng ở bị phá huỷ. Những bức tường bên trong Azkaban dường như nhuốm đầy khổ ải và đau đớn, còn bầy Giám ngục thì cương quyết bám lấy nơi này. Các chuyên gia nghiên cứu những toà nhà được xây dựng cũng như bao quanh bởi Pháp thuật Hắc ám này kết luận rằng Azkaban hoàn toàn có thể gây tai hoạ cho bất kỳ ai có ý định phá huỷ nó. Vậy là, toà pháo đài tiếp tục bị bỏ hoang trong suốt một thời gian dài, và trở thành nơi để bầy Giám ngục sinh sôi nảy nở.

Khi Đạo luật Bí Mật chính thức được ban hành, Bộ Pháp thuật cảm thấy những nhà tù pháp thuật nhỏ tọa lạc tại các thị trấn làng quê trên khắp nước Anh sẽ bộc lộ điểm yếu an ninh, bởi đám phạm nhân có ý định vượt ngục không ngại gây ra những vụ nổ đùng đoàng, những thứ mùi kinh tởm và màn trình diễn ánh sáng bất đắc dĩ.

Rowle là một viên chức đạt được quyền lực nhờ vào tôn chỉ "chống Muggle", và rất được ủng hộ bởi một cộng đồng pháp thuật đang phẫn nộ vì bị buộc phải sống ẩn dật. Vốn có bản tính tàn độc, ông ta đã lập tức phác ra kế hoạch về nhà tù mới và nhất mực lựa chọn Azkaban. Lão tuyên bố rằng có thể lợi dụng những tên Giám ngục sống ở đó làm cai ngục, tiết kiệm không ít thời gian, chi phí, và giảm tải rắc rối cho Bộ.

Bỏ ngoài tai sự phản đối của giới phù thủy, bao gồm cả các chuyên gia về Giám ngục cũng như những người chuyên nghiên cứu về các công trình có lịch sử Hắc ám như Azkaban, Rowle vẫn triển khai kế hoạch, và một nhóm tù nhân đã sớm được đưa vào đó. Không một ai trong số họ thoát được. Nếu những người tù này vốn không điên loạn và nguy hiểm trước khi bị đưa vào Azkaban, họ sẽ nhanh chóng trở thành như vậy trong đó.

Họ nhắm mắt làm ngơ trước những điều kiện sống phi nhân tính mà các tù nhân ở đó phải chịu đựng, và thậm chí còn cho phép nhân rộng phạm vi của nhà tù, cũng như hạn chế những chuyến viếng thăm vì những hậu quả khủng khiếp khi bước vào một nơi ngập tràn Giám ngục. Hầu hết những vị Bộ trưởng này đều lấy sự hiệu quả của Azkaban khi không một tù nhân nào trốn được ra ngoài để ngụy biện cho thái độ vô tâm của mình.

Sau đó, một kẻ có khả năng thao túng bọn Giám ngục xuất hiện, ngay sau khi hắn ta bộc lộ được tài năng này, hắn đã nhanh chóng được cử đến Azkaban, và sử dụng Giám ngục cho những việc làm mà Bộ yêu cầu, ngay cả khi người em trai của hắn mới vừa bị bắt giữ, họ không ngần ngại việc này có thể khiến một tên tù nhân được "hưởng chế độ khoan hồng".

...

Trong khi Lucius, Regulus và Katsura còn ở lại trong phòng Hiệu trưởng, Prince Black ngay sau khi mở miệng đồng ý sẽ chấp nhận bãi chức ở Azkaban, ở bên trong không quá mười phút vỏn vẹn, hắn đi ra trước, không một tiếng nào.

Nhóm Harry núp gần đó, hắn có thấy, nhưng cũng chẳng may mảy quan tâm, đã đi xa.

Hắn đi vòng vèo một lát quanh trường, đi qua vô số cầu thang kỳ bí, đi vào không biết bao nhiêu căn phòng bí ẩn ở Hogwarts, nhưng tâm trạng không một chút tốt hơn.

Cho tới khi hắn tới gần khu Nhà Kính, tai nghe được một cuộc thảo luận.

"Cậu có chắc là sẽ gặp được anh Shinsuke ở đây không?"

"Chắc lắm. Ngày nào ảnh cũng tới đây chăm sóc củ khoai ma, nghe nói... cái củ khoai tên Alice gì đó bị ai đó bứng đi rồi, trước khi anh Kotaro phát hiện ra, ảnh đã trồng lại cây khác. Nên ngày nào ảnh cũng sẽ tới đây nhìn nó một lúc."

"..."

Prince Black xuất hiện, hai nữ sinh nhìn thấy hắn là nhà Ravenclaw và Gryffindor, bọn họ bị bộ dáng của hắn làm hoảng sợ.

Vô cùng đáng sợ.

"Củ khoai ma đó ở đâu, chỉ ta tới." Prince Black bình thản nói, ngữ điệu không phập phồng, lại khiến hai nữ sinh da đầu tê dại.

"Vâng... xin theo em."

Prince Black gật đầu, tử tế nâng tay mời.

Nhưng sự ưu nhã đó cũng không cách nào che giấu cơn thịnh nộ của hắn, hai nữ sinh tận lực né tránh hắn, cúi thấp đầu không dám nhìn lên, bọn họ biết mình đã đụng tới núi lửa, biết quan hệ của Prince Black và Kotaro học trưởng, nên biết rằng lần này đã gặp xui xẻo.

Đến một nơi âm u, nằm một góc riêng biệt trong Nhà Kính, có thể thấy Joy4 ở trường rất được yêu quý, Nhà Kính cũng có một góc riêng cho bọn họ trồng trọt. Tất nhiên, chịu khó trồng trọt thì chỉ có Katsura và Shinsuke.

Hai người đều thuộc dạng rất kiên nhẫn. Shinsuke Malfoy nhìn như khó ở chung, nhưng kỳ thực là lại là người dễ ở chung nhất, lòng mềm như tàu hủ.

So với Katsura nhìn như sẽ mềm mại nhất nhóm, kỳ thực người mềm mại nhất là hắn. Những chuyện chăm sóc cây này hắn rất thành thạo. Vừa lúc Katsura cũng thích những bé cưng này, thường xuyên rủ hắn ở lại trồng, hắn cũng không từ chối.

Nhìn thấy những chậu đất lớn, Prince Black lạnh nhạt để rơi xuống một câu: "Ra ngoài đi, không cần tiến vào."

Hai nữ sinh sợ hãi nhìn nhau, dường như đã thấy được thảm trạng.

Không sai biệt lắm.

Cả Nhà Kính đã bị hắn nhấc lên, toàn bộ đập nát, không có một cái còn nguyên vẹn.

Ngay cả những cái cây không liên quan cũng bị liên luỵ, nằm thoi thóp trên đất tung toé, Cây Dương Xỉ Đánh Người bị rút trụi, Cây Cẩm Chướng Có Răng bị dẫm nát, Bẫy Quỷ bị bẻ gãy từng cành một, khắp nơi là thi xác.

Nghe tiếng động bên trong, không được nhìn thấy, nhưng hai nữ sinh vẫn bị doạ mềm chân, lại không dám bỏ mặc, bọn họ chạy đi tìm Kotaro học trưởng.

Làm xong hết thảy, hắn bỏ đi.

Lúc Katsura cùng hai nữ sinh tới nơi thì Nhà Kính đã bày bừa hết cả, Katsura mặc dù tức giận nhưng nghĩ lại, hiện tại trước tiên phải tìm được hắn, trước khi hắn lại gây ra chuyện gì.

"Không sao, một lát nữa hắn sẽ sửa lại như cũ." Katsura an ủi hai nữ sinh, vội tạm biệt để đi tìm người gây ra.

Khi Katsura vừa đi, Shinsuke Malfoy cũng vừa tới nơi.

"..." Hai nữ sinh.

Mê trai thật sự là cái tội.

Shinsuke Malfoy nhìn hết thảy, sắc mặt doạ người không kém gì Prince Black, chỉ là hắn không trút giận lên một ai, hay bất cứ thứ gì, hắn nuốt trong họng, màu xanh lục trong mắt âm ỉ dã tâm.

Là Prince Black đã đánh thức con thú đen trong hắn.

Nhìn sang hai nữ sinh tái mét mặt mày, Shinsuke Malfoy đưa tới cho cả hai chiếc áo khoác, nói: "Trở về đi. Chuyện này không trách hai cô."

Dù sợ, nhưng khi nhìn thấy áo khoác của Shinsuke Malfoy, cả hai đồng thời vươn tay, giật nhau.

"..." Shinsuke Malfoy.

...

Prince Black đi tìm Jiang Cheng, hoặc có lẽ là Snape. Tốt nhất là Snape, một người thất bại thảm hại trong tình trường sẽ giúp hắn cảm thấy tốt hơn.

Nhưng hắn lại gặp Jiang Cheng, đang ở trong Rừng Cấm cho một quả cầu lông ăn thịt sống.

Prince Black bước tới bên cạnh Jiang Cheng, nhìn về quả cầu lông lớn, trong đầu nghĩ: Nếu rút lông nó... hẳn là Katsura sẽ thích ôm ngủ không buông, tốt hơn rất nhiều lần một củ khoai ma xấu xí la hét ầm ĩ.

"..." Quả cầu lông tên Mao Mao cảm nhận được nguy hiểm, nó xù lông lên, nhưng theo bản năng cầu sinh, nó không dám tung ra những chiếc lông sắc nhọn để tấn công người đàn ông này, nó lăn lông lốc ra phía sau Jiang Cheng, không muốn cho Prince Black nhìn thấy mình.

Jiang Cheng giật nhẹ khoé miệng, "Ngươi lại làm sao? Tới đây rồi cũng không vui vẻ sao?"

Prince Black lại nói qua chuyện khác: "Gin ở đây thế nào? Ngoan sao?"

"... Hắn thì ngoan lúc nào? Ngươi rốt cuộc muốn nói gì? Katsura rốt cuộc cũng bỏ ngươi sao? Ngươi thấy không hài lòng chuyện gì? Đến bây giờ mới bỏ ngươi đã là chuyện hắn phi thường hơn người khác." Jiang Cheng thật sự nhịn không được phải châm chọc, nói lời cay nghiệt.

"..."

"Nghe nói Gintoki cùng Shinsuke cũng là bạn thân từ bé."

Jiang Cheng nhíu mày, không biết ý của Prince Black là gì.

Nhưng hắn biết, tất cả những gì người này nói đều sẽ khiến hắn khó chịu, hắn ta cố ý để hắn khó chịu, khó chịu chính là làm vừa lòng hắn.

Jiang Cheng thật sự muốn kêu Katsura tới đây mang hắn đi khuất đi, không ai chịu được loại người tính khí như vậy.

"Bọn họ tuy luôn đánh nhau, nhưng rất có ăn ý. Nếu bọn họ cùng xông lên, ta cũng có chút khó khăn, trong khi nếu ngươi cùng Gintoki xông lên, ta không cảm thấy có gì đáng giá để tâm. Ngươi rất yếu." Prince Black nhàn nhạt vươn tay, không cho cãi ý, vuốt ve Mao Mao đang run lập cập.

"..." Mặt Jiang Cheng chuyển sang xanh mét.

Nghiến răng suýt bật máu, Jiang Cheng hai tròng mắt dấy lên châm biếm, cười lạnh lẽo: "Nếu Shinsuke và Katsura hợp tác đối phó ngươi, ngươi nói xem ngươi có khóc chết không? Ta sợ ngươi sụp đổ, nằm chết ở trên giường không gượng dậy được. Trí mưu đấu dũng, ngươi thắng bằng cái gì? Thân phận sao? Nơi này ai chẳng có mấy người tình."

"..."

Sắc mặt Prince Black kịch biến, để Jiang Cheng vừa lòng hả dạ cười nhạo, "Đừng ở trước mặt ta khiêu khích, ta không rảnh."

Prince Black nhìn xuống hắn, "Ngươi thay lòng đổi dạ sao? Ngươi từng thích Lily Evans? Vì Severus nên ngươi buông tay? Không chịu nhận chân tình của cô ta?"

"..." Jiang Cheng: Cái tên này!

Prince Black thản nhiên nói: "Ta tất nhiên biết không phải, nhưng đa phần mọi người đều nghĩ vậy, Severus cũng nghĩ như vậy, nên hắn kỳ thực rất ghét ngươi."

"..."

Jiang Cheng hất tay hắn ra khỏi người Mao Mao, túm lấy cánh tay hắn giật ngược, "Được rồi. Đi tìm Katsura. Ta chịu hết nổi ngươi rồi. Fuck!"

"... Đừng chửi tục, Cheng."

"..."

Mẹ nó, những lời ngươi nói ra so với chửi tục thì càng ghê tởm!

Jiang Cheng muốn kéo hắn đi, nhưng Prince Black đứng bất động như tượng, không nhúc nhích một tấc, sắc mặt nhàn nhạt lãnh đạm, "Không có hứng thú đi tìm."

"... Vậy ngươi ở yên đây, đừng đụng bậy bạ lên người Mao Mao. Ta bảo hắn đi tìm ngươi." Jiang Cheng thật sự đang xây bảy tháp phù đồ.

"..."

Nhưng Katsura đã tìm tới nơi.

Bằng quả cầu tiên tri, có lông limited của hắn.

...

Katsura tới, hai mắt sáng lên.

Jiang Cheng thở phào nhẹ nhõm trong lòng, buông Prince Black ra, nhìn Katsura bay nhanh đến, nhào lên người Mao Mao cưng nựng.

"..."

"..."

Không có gì đau khổ hơn nữa.

Quả cầu lông nhột co rúm lông lại, muốn lăn vòng nhưng bị Katsura ôm chặt xoa xoa đủ chỗ, bình thường thì nó đã công kích, nhưng hôm nay nó không dám bắn lông lung tung, khổ sở chịu đựng Katsura khinh nhục.

Prince Black nhìn một lát, cụp mắt xuống, xoay người tính rời đi.

Katsura không còn lưu luyến cục thịt bông này nữa, vội vàng chạy đến giữ hắn lại.

Jiang Cheng đã thu gom Mao Mao rời đi.

"Corvus Black. Chúng ta nói chuyện."

"..."

Gọi tên hắn thì giống tính sổ hơn là dỗ.

Nhưng hiển nhiên chuyện xảy ra ở Nhà Kính đã làm Katsura rất bất bình. Nhưng tạm thời bỏ qua trước.

"Anh khó chịu chỗ nào?"

"... Chỗ nào cũng khó chịu."

Prince Black xoay người lại, ôm chặt Katsura nhỏ bé trong ngực, vùi đầu vào cổ hít thở, giọng nói buồn bã.

"Là vì em nhúng tay vào chuyện của anh sao? Anh còn phải ở Azkaban làm gì sao? Có thể, nhưng em sẽ theo cùng."

"..."

Mạnh mẽ quyết đoán như vậy, hắn đã rung động, không còn thấy khó chịu.

Huống chi nếu Katsura đến Azkaban với hắn... nơi đó tách biệt với bên ngoài, sẽ không có ai chướng tai gai mắt, cũng không có đất để trồng cây.

Prince Black gật đầu, ôn hoà hỏi: "Vừa bãi bỏ anh xong, em định làm thế nào để đưa anh về?"

"Mang anh theo với tư cách là người cũ bàn giao công việc cho người mới. Nếu không cẩn thận sẽ lỡ tay thả vài tên tù nhân ra ngoài lộng hành."

Tiếc thay, Bộ Phép Thuật hiện tại đặt niềm tin vào Katsura để công khai cho Prince Black ăn trái đắng, không có người thay thế tốt hơn hắn để đến Azkaban khám xét, thay mặt Bộ lấy lại quyền kiểm soát Giám ngục.

"..."







...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com