Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 31 - Tạp chất

Ta không muốn chọn, ai cũng không thể bức bách ta làm ra lựa chọn gì. Tom không quá để ý lời của tổ tiên Salazar.

Tom nói ra chuyện người khổng lồ Âm binh biến mất và phỏng đoán liên quan của hắn, Salazar tỏ ý không thể dự đoán hướng đi của đám Âm binh. Mà Myrtle sau khi nghe vấn đề cốc vàng Hufflepuff, tỏ ý mình hiện tại là một con ma nửa mùa, chỉ có thể xuất hiện ở phạm vi Myrtle đi qua lúc còn sống, không có cách ra ngoài tìm đồ.

" Đó là di vật duy nhất của bằng hữu tốt nhất của ta, nếu ta có thể ra ngoài, sớm đã tìm nó về." Myrtle bắt đầu khóc rống, như một thục nữ lúc khóc lóc chứ không phải một cô bé điên điên khùng khùng.

" Còn pháp thuật đảo ngược thời gian ngươi nói, ngươi xem, pháp thuật phục hồi cái ly vỡ trên thực tế chính là một loại đảo ngược thời gian. Nhưng đảo ngược nhiều thời gian hơn không đơn giản như ngươi tưởng tượng, ngươi có thể dùng pháp thuật làm một ly nước hạ nhiệt độ trở nên mát lạnh ngon miệng, nhưng hạ nhiệt độ quá mức dữ dội, nó liền biến thành băng. Đảo ngược thời gian một thứ vượt quá hai mươi chín ngày là giới hạn nguy hiểm, đảo ngược thời gian nội trong mười bảy ngày là có thể khống chế, mà với phù thủy hắc ám, trong hai mươi chín ngày cũng vẫn có thể khống chế, nhưng vượt quá hai mươi chín ngày, cho dù là Merlin cũng vô pháp nắm trong tay mức độ đảo ngược thời gian, có lẽ sức mạnh hơi gia tăng một chút cũng có thể làm thời gian thứ đó thụt lùi vượt quá một trăm năm. Ngươi bất quá làm thứ kia thành trường sinh linh giá mới được mấy chục năm, nếu làm nó đảo ngược vượt quá thời gian một trăm năm, như vậy ma vương nhảy ra trong cốc vàng hiện tại liền trở thành một thứ không tồn tại trong thời gian lịch sử, ngươi biết thứ như vậy có nghĩa là gì."

" Ta biết, hình thức thứ hai của định luật Vivian, thứ không nên xuất hiện tồn tại trên thực chất sinh ra sự kiện không thể khống chế." Tom biết. "Nhưng nếu nắm được trong tay, hơi buông ra một chút, chúng ta còn phạm vi thời gian mấy chục năm có thể chấp nhận sai lầm này."

" Được rồi, xem ra trong các hậu duệ của ta lại xuất hiện một đứa có tâm tính dân cờ bạc." Tom không giống một hậu duệ Slytherin bình tĩnh biết kiềm chế, làm Salazar cũng cảm thấy rất bất ngờ. "Bất quá dù ngươi cược thắng, có thể làm hồn phiến của ngươi bị tiêu diệt, ngươi làm sao giải quyết vấn đề Potter?"

" Không phải có thời hạn sao? Ta nghĩ đến lúc đó ta sẽ có biện pháp." Trốn tránh vấn đề căn bản, vì hiện tại thật sự không có cách.

" Được rồi, ta sẽ tin ngươi có biện pháp. Như vậy ngươi bây giờ định làm gì? Tìm cái ly trước hay tìm Potter trước? Vị trí của Potter ta có thể nói với ngươi, hắn hiện tại ở Pháp." Salazar hỏi Tom.

Mấy tháng qua lần đầu tiên nghe được tin tức của Harry, Tom kích động một chút, Harry tại sao xuất hiện ở Pháp cũng không quan trọng, hắn hiện tại bức thiết hy vọng nhìn thấy y.

" Hắn mấy tháng nay làm không ít chuyện, ngươi có lẽ không biết. Hắn lại tự mình móc nối với Hội phượng hoàng, sau đó tính thông qua ảnh hưởng của một vài người Hội phượng hoàng kêu gọi lực lượng quốc tế giúp đỡ hắn. Hắn thậm chí còn phí công muốn tìm đến cô nhi viện chúng ta từng ở, mong đợi tìm được một Vị cứu tinh có thể giải quyết tất cả vấn đề. Hắn còn từng thử dùng Avada Kedavra cho mình, hoặc thắt cổ hoặc nhảy vào bể bơi... Sau đó phát hiện chính hắn không chết được." Salazar giả vờ điềm nhiên nói, vì dùng ngữ khí bình thường, sắc mặt Tom e rằng sẽ càng kém hơn.

" Hắn muốn tự sát?" Tom nghĩ không ra có chuyện gì có thể làm Harry làm ra hành động như vậy.

" Hắn là vì chuyện của ngươi. Mấy tháng trước hắn đã tìm được chủ hồn của ngươi, sau đó biết những... suy đoán ngươi vừa mới biết." Salazar nói.

" Chủ hồn sao có thể nói những thứ đó với Harry!" Chủ hồn nên chết đi! Ta ban nãy sao không xé xác y! Hoặc nhốt y lại liên tục dùng lời nguyền tra tấn lóc xương y. Harry mấy tháng nay đã lâm vào hoàn cảnh khó khăn, Harry không thể chịu nổi đả kích ngàn cân như vậy. Hành vi tự sát tổ tiên Salazar nói vừa rồi, nói rõ Harry đã tin lời chủ hồn nói.

" Nếu Potter vì tự sát mà chết, như vậy chứng minh suy luận của chúng ta là sai, nhưng trên thực tế mấy tháng nay Potter mỗi lần tự sát đều không thể thành công." Salazar thản nhiên nói. "Xem ra chỉ có kẻ địch của hắn mới có thể thật sự giết chết hắn."

" Ngươi liên tục làm thí nghiệm chứng minh suy nghĩ của ngươi sao? Nếu Harry chết thì làm sao?" Tom quả thực không thể tin được, lâu như vậy, Harry gặp phải nhiều nguy nan đến như vậy mà tổ tiên Salazar vẫn dung túng việc này xảy ra. "Ta từng nghe ngươi nói ngươi nguyện ý hy sinh vì học sinh mình, Harry chẳng lẽ không phải học sinh của ngươi sao?"

" Hắn là học sinh của ta, nhưng trước hết hắn có thể là kẻ địch sẽ hủy diệt mọi thứ, làm một Slytherin, phải loại trừ toàn bộ tai họa ngầm có thể có nguy hiểm. Hơn nữa trải qua nghiệm chứng lâu như vậy, Potter quả thực là mấu chốt tất cả vấn đề." Đối với kẻ địch phải lãnh khốc vô tình, lúc đang nói ra những lời này, Salazar phát hiện khí tức buồn khổ phát ra trên người hậu duệ mình, nhưng hắn vẫn nói.

" Ta không thể làm Harry chết." Tom biết mình kỳ thực đã thừa nhận lời nói của tổ tiên.

" Ngươi chẳng lẽ còn chưa ý thức được là ngươi vẫn luôn phóng túng Potter, khiến sự việc càng ngày càng vô pháp xử lý sao? Ta đã làm quá nhiều, ta đã dùng đủ thời gian để nghiệm chứng, ta cũng hy vọng Potter không phải mấu chốt sự việc, nhưng sự thật là vậy, Potter kia chính là tạp chất của thế giới này."

" Trong nước thêm đường sẽ làm nước uống ngon hơn, đường không nên bị xem như tạp chất." Tom bắt đầu tìm lý do...

Cùng thời điểm, Pháp, khách phòng một biệt thự của gia tộc Delacour.

" Harry, cám ơn cháu!" Âm thanh yếu ớt phun ra từ miệng người vốn dĩ kiên cường.

" Bác Weasley, đừng như vậy, hãy yên tâm!" Người nói ra những lời này càng mệt mỏi hơn so với người trên giường bệnh. Harry kiệt lực không nghĩ đến chuyện ông Weasley nói với y sau khi tỉnh lại từ trong hôn mê, y có thể đoán được Lucius Malfoy kia rốt cuộc là ai. Bị người muốn bảo vệ dễ dàng bán đứng... Đối với Tom khó khăn lắm mới có được tình cảm của người bình thường mà nói, có tính là một loại đả kích nặng nề không? Có tạp chất như vậy, hắn đã định không thể có tình cảm như người thân đối với nhà Weasley nữa.

" Yên tâm, con của ngài, cậu Fred.... À, mang vòng tay đỏ hẳn là cậu George, đã có thể ngồi dậy hưởng thụ cơm dinh dưỡng của cậu ta, cậu Fred vòng tay xanh lam cũng đã tỉnh, cậu ấy cũng đã ói ra độc dược bị cho uống, dù bây giờ vẫn chưa thể nối lại tay phải bị chém đứt của cậu ấy, bất quá cậu Fred không nguy hiểm đến tính mạng, ngài yên tâm, qua bốn tiếng nữa, lương y của chúng tôi có thể làm cậu ấy có một cánh tay phải đầy đủ." Cô gái xinh đẹp tóc bay bay cầm một tấm da dê ghi chép mỏng, nói.

"Tôi còn một đứa con trai nữa, nghe nói họ cũng đưa nó tới chữa trị, nhưng e rằng bệnh viện Pháp không thể thu nhận chữa trị tổn thương đặc biệt của nó, các vị có thể tìm tin tức của nó không? Nó tên Bill Weasley." Ông Weasley cố gắng nói với thiếu nữ đối diện.

" Ngài Weasley, ngài cũng biết, chúng tôi rất cẩn thận tiếp nhận những người thuộc về Hội phượng hoàng các ngài, nếu anh ta là bị thương có bệnh trạng khả nghi không thể vào bệnh viện, chúng tôi cũng lực bất tòng tâm. Thực lực của gia tộc Delacour cũng có hạn..." Thiếu nữ có chút lúng túng.

" Cám ơn cô, Fleur, Bill là bị người sói thủ hạ Tử thần thực tử cắn, e rằng vào bệnh viện cũng khó chữa trị." Harry cảm ơn thiếu nữ, gia tộc Delacour đã làm quá nhiều, nhớ trước đó vài ngày nhận được tin Bill bị người sói cắn trong một lần gặp phải Tử thần thực tử, y không thể không cảm thán vận mệnh lại ngang tàng như vậy.

" Người sói cắn? Tôi trái lại biết một người, nhưng không rõ anh ta rốt cuộc có phải ngài Bill không, cổ họng cùng tay anh ta đều sưng lên không thể viết chữ hay nói chuyện, mấy ngày nay bà nội tôi liên tục chăm sóc anh ta." Fleur có chút suy nghĩ. "Quần áo anh ta mặc trái lại vô cùng có phong cách..."

Được Fleur dẫn dắt, Harry đi tới lầu hai biệt thự, trong phòng xép lầu hai vốn thuộc về nữ chủ nhân có nằm một người, toàn thân bọc băng vải ma văn, Harry hầu như không thấy rõ tướng mạo xác ướp này, người này bị thương quá nặng, vết cắn mang lời nguyền cùng độc tố của người sói làm thương tích anh ta rất chậm lành, hơn nữa phát ra mùi thối rữa. Alfonsina Delacour ngồi trên sô pha giường bệnh lật xem một tờ báo, trong tay có một chiếc đồng hồ cát nhắc nhở bước chữa trị.

Người trên giường thấy Harry đến, có một chút phản ứng, nhưng không thể biểu đạt rõ ý của mình, Harry nhận ra cây đũa phép bên giường bệnh kia, nó quả thật thuộc về Bill Weasley.

Nghỉ 3 ngày đi dìm hàng Shounen tournament.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com