Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chối Bỏ(4)

Lại là một ngày đẹp trời, không khí trong lành, chim ca ríu rít, những cánh mai bay lả lướt trong cơn gió đầu xuân. Ấy vậy mà hoàn cảnh không hợp phong cảnh

"Hựuuuu"

"Chết...mất... "

"Cứu...với... "

Các Thanh tử bối và Minh tử bối liên tục rên rỉ trong khi phải chống đẩy với hòn đá siêu to trên lưng, và tác nhân của mọi chuyện lại đang thảnh thơi ăn bánh uống rượu, lâu lâu còn ợ ra một tiếng cực sảng khoái

"Mới đó mà đã muốn bỏ cuộc rồi à? Còn sức rên rỉ thì cố mà làm thêm năm nghìn cái nữa đi"

'Cái tên mũi ngựa chết tiệt! '

'Khốn kiếp, tu luyện cái gì chứ? Rõ ràng đây là tra tấn thì có '

'Gia gia à, hãy mau mau tới đưa con rời khỏi cái địa ngục này đi'

Bọn họ ca thán ngàn lần trong lòng nhưng vẫn gắng sức để chống đẩy thêm mấy cái nữa

Thanh Minh nhìn họ đột nhiên nhớ đến đám đệ tử ở kiếp thứ hai

'Xem ra chúng chỉ là chưa tìm được người thúc đẩy mà thôi'

Cần phải có động lực thì mới làm được, còn ai ngoài Thanh Minh phù hợp hơn với vị trí đó nữa chứ

Hehe, xem ra ta chính là một người huấn luyện bò-...ơ không phải, là một người thầy tài ba mới đúng

Đang tự khen bản thân nức mũi thì một đứa trẻ đi tới

"Trưởng lão ơi, Chưởng môn nhân muốn gặp ngài"

"Ta biết rồi"

Đứa trẻ cúi người rồi chạy đi, Thanh Minh ngồi thẳng dậy vươn vai

"Ta đi chút rồi về, nếu ta phát hiện đứa nào dám lén phén không tập thì xác định ăn hành đến tối đấy"

Hắn đứng dậy ngúng nguẩy rời đi, những người phía sau nhìn bóng lưng hắn biến mất hẳn mới đẩy tảng đá ra nằm phịch xuống đất

"Mệt quá đi"

"Trời ạ, sao chúng ta lại phải làm việc này vậy"

"Tên đó nghiêm khắc quá"

Mọi người đều nằm dài ra nghỉ ngơi lấy sức nhưng chỉ có Thanh Tân là vẫn tiếp tục chống đẩy, người bên cạnh lo lắng hỏi

"Thanh Tân à, sao đệ vẫn tập tiếp vậy? Tên kia đi rồi, tranh thủ nghỉ ngơi đi chứ? "

Thanh Tân vẫn tập trung vào việc mình đang làm đồng thời lên tiếng giải đáp thắc mắc cho người kia

"Nghỉ hả? Ta không muốn, ta đã nghỉ ngơi đủ rồi, nếu cứ tiếp tục nghỉ nữa thì ta sẽ chẳng bao giờ bắt kịp tên Thanh Minh sư huynh đấy mất"

"Nhưng mà... "

"Đừng quan tâm ta, chỉ là máu đang dồn lên não nên ta mới như vậy thôi, mấy người cứ nghỉ đi, ta vẫn chưa xong đâu"

Bọn họ nhìn Thanh Tân rồi quay sang nhìn nhau, một người trong số họ nóng máu liền đặt tảng đá lại lên lưng rồi chống đẩy

"Tức chết ta rồi nhưng mà ta không muốn tên khốn kia nói ta là yếu đuối"

Đã có một người hưởng ứng liền thên nhiều người hưởng ứng hơn

"Đây là tu luyện, là tu luyện! "

"Làm thêm năm nghìn cái nữa! "

"Graaaaa"

Thanh Tân ngơ ngác nhìn họ rồi bật cười, ý thức đồng môn đúng là tuyệt thật. Y hướng ánh mắt về phía hắn đã mất dạng

"Sư huynh cứ chờ đó, rồi sẽ có ngày ta-...à không, phải là bọn ta có thể đi ngang hàng cùng huynh trên mọi con đường"

Không phải đứng nhìn nữa mà là cùng đến giúp đỡ, dù là chiến trường tàn khốc nhất họ cũng sẽ cùng Thanh Minh đoạt lấy chiến thắng

'Dù điều đó vẫn còn xa lắm'

Nhưng cũng đáng để mong chờ mà

Thanh Minh đi đến điện các của Chưởng môn nhân, hắn gõ nhẹ cánh cửa rồi đi vào trong

"Đệ tới rồi, sư huynh tìm đệ có chuyện gì hả? "

"Ờm... Thanh Minh à"

Thanh Vấn bối rối nhìn Thanh Minh như thể có điều khó nói

Hắn nghiêng đầu trước biểu hiện lạ của ông, thắc mắc của hắn nhanh chóng được giải đáp khi hắn thấy lấp ló phía sau lưng ông có mấy cái đầu nhỏ thò ra

Thanh Minh trực tiếp đứng hình

Thanh Vấn giải thích

"Thanh Minh à, đám trẻ này từ hôm nay sẽ là môn đồ của Hoa Sơn  và... Tụi nó muốn làm đệ tử của đệ, đệ nghĩ sao? "

Bạch Thiên, Lưu Lê Tuyết, Chiêu Kiệt, Nhuận Tông

Bốn cặp mắt to tròn nhìn hắn đầy long lanh, tuy nhiên sự ngây thơ trong đôi mắt ấy đã hạ gục được Thanh Vấn nhưng không hạ gục được Thanh Minh

Hắn nhíu mày

"Ý huynh là đệ phải trở thành bảo mẫu để chăm lo cho bốn đứa ranh con này? Sư huynh nói cái gì có ý nghĩa hơn đi chứ, cái này không vui tí nào"

"Ta không có đùa đâu tên nhóc này! Là tụi nó muốn vậy mà"

"Vậy thì đệ từ chối, sư huynh muốn làm gì thì làm dù sao thì đệ cũng không có ý định nhận đệ tử đâu"

"Ta cũng nghĩ vậy, tụi nhỏ có tội tình gì đâu chứ"

"... Nói tóm lại, sư huynh muốn cho tụi nó ở Hoa Sơn cũng được nhưng huynh nên khuyên chúng nó bỏ ý định làm đệ tử của đệ đi, nếu không thì phiền lắm"

"Đệ thật là, dù sao thì võ công của đệ-..."

"Nếu sư huynh muốn nói võ công của đệ cần phải truyền thừa thì có đám Minh tử rồi, dù sao thì đệ đã có mối bận tâm với cả đám Thanh tử lẫn Minh tử rồi nên không cần nhận thêm đâu, rõ phiền phức"

"Thanh Minh à... "

Lưu Lê Tuyết ở phía sau Thanh Vấn nghe Thanh Minh từ chối liền đi đến kéo vạt y phục trắng của hắn, bàn tay nhỏ bé nắm chặt không buông nhưng Thanh Minh chỉ nhìn với ánh mắt lạnh lùng

"Con...con hứa sẽ ngoan ngoãn nghe lời...và chăm chỉ luyện tập...cũng sẽ không phụ lòng người...nên là.. "

Nàng cúi đầu

Thanh Minh vô thức đưa tay lên hướng tới đầu của Lưu Lê Tuyết, Thanh Vấn tưởng hắn sẽ động thủ luền hoảng hốt

"Thanh Minh à-.. "

Phịch

Bàn tay to lớn đặt lên đầu Lưu Lê Tuyết, nàng ngẩng đầu lên nhìn hắn

"Có triển vọng đấy, con nhóc này chắc chắn sẽ rất hợp với Thanh Tân, sư huynh vứt nó cho hắn thì kiểu gì cũng sớm trở thành cao thủ thôi"

"Hả? À, ờ ta biết rồi"

Thanh Minh bỏ tay ra, nhẹ nhàng gạt bàn tay đang nắm lấy phần y phục của mình

"Được rồi, nếu không có gì nữa thì đệ đi đây"

Hắn mỉm cười với Thanh Vấn rồi đi ra ngoài, vừa mới bước ra khỏi cánh cửa, gương mặt hắn liền thay đổi, sự âm u bao trùm toàn thân hắn

Tại sao đám đó lại ở đây? Đừng nói là bọn chúng cũng...

"Không thể được, ta đã trả hết nợ nần với Hoa Sơn ở bên đó, không có lí do gì ràng buộc ta với bọn chúng hết, chỉ có Hoa Sơn ở hiện tại mới là của ta"

Đôi chân hắn ngừng bước, hắn quay đầu nhìn về phía điện các của Chưởng môn nhân

Hắn đã bắt đầu chối bỏ những người đã từng cười nói với mình, những người đã từng đứng lên đấu tranh cho nhau và đã từng cùng nhau trải qua bao thăng trầm của cuộc sống

Bởi vì hắn không muốn bản thân bị ràng buộc bởi hai Hoa Sơn, Hoa Sơn duy nhất Thanh Minh chịu đứng dưới chính nơi có Thanh Vấn, Thanh Tân và những người khác

Hoa Sơn vẫn là Hoa Sơn nhưng Hoa Sơn thuộc về Thanh Minh chỉ có một



____________
Đã tròn 50 chương!! Chợt nhận ra bản thân là người viết fanfic nhiều nhất của bộ truyện này (vì tui chưa thấy một fanfic nào của bộ truyện này quá 40 chương)

Xin hãy để tui "sĩ" trong 5 phút nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com