Chương 171,172,173
Chương 171: Đến gần chân tướng
Min Huyk nhận được bức họa Krystal gửi, tìm đến nhân viên kỹ thuật tiến hành phân tích tìm kiếm, đã truy ra được người được gọi là Trần tổng, thân phận của Lý Triết cũng đã được đưa ra ánh sáng.
Mười sáu giờ sau, Min Huyk xử lý phòng làm việc.
Min Huyk bấm điện thoại gọi Lý Triết, lấy cớ muốn nói chuyện liên quan đến Krystal, hẹn hắn tới cty Kang một chuyến, mà hắn cũng hớn hở đáp ứng.
Để điện thoại xuống, hắn ngẩng đầu nhìn Krystal, một chút ưu thương ánh lên trong mắt cô không qua được ánh mắt của Min Huyk.
"Nếu em cảm thấy khó chịu, có thể nói ra hoặc khóc lên đi." Bị học trưởng cùng học tỷ liên thủ lợi dụng cùng hãm hại, chuyện như vậy xảy ra với người nào đi nữa thì trong lòng họ cũng sẽ không thể nào có thể thấy dễ chịu.
"Em không khó chịu ." Cô cười, trong giọng nói lại lộ ra cố chấp.
Hắn biết, người phụ nữ này vô luận cái gì cũng thích liều mình chống cự, cho là mình mạnh mẽ, không cần người khác trợ giúp cũng có thể chống lên một mảnh bầu trời.
Cô như vậy chỉ làm cho Min Huyk càng thêm đau lòng.
Hắn đứng dậy, một tay kéo thân thể Krystal , sau đó đem đầu của cô chôn ở trong lồng ngực của mình, thấp giọng nói: "Ở trước mặt anh, em không cần kiên cường." Krystal nhịn không được cảm thấy một hồi chua xót, loại chua xót này làm cho cô vừa sợ lại mê luyến.
Cô nhẹ nhàng đẩy hắn ra, chậm rãi lui về phía sau hai bước "Kang tổng, lúc này có thể gọi Bạch chủ quản vào rồi." Krystal mượn cơ hội nhắc nhở Min Huyk, quan trọng hơn là cô nhắc nhở chính mình.
Cô cơ hồ như đã muốn quên đi quan hệ của hai người bọn hắn.
"Krystal, em sợ?" Cô đang suy nghĩ gì, hắn một chút liền có thể đoán được.
"Nhiều chuyện đáng sợ hơn như vậy cũng trải qua rồi, còn có cái gì để mà sợ đây?" Cô hơi cười, trên mặt lại tĩnh lặng như nước.
"Nhưng em còn sợ anh, tại sao lại như vậy? Chẳng lẽ ở trong lòng em, anh thật sự đáng sợ như vậy sao?" Hắn cảm nhận được cô ở trước mặt hắn chỉ có cố ý trốn tránh.
"Kang tổng, em đi gọi Bạch chủ quản vào!" Krystal cố ý tránh đi đề tài này, cũng không muốn hai người vì đề tài này lại một hồi dây dưa.
Cô vừa nói xong, thậm chí không đợi Min Huyk đồng ý, mở cửa phòng làm việc liền đi ra ngoài.
Năm phút sau, Krystal và Bạch Gấm cùng đi vào phòng làm việc của Min Huyk.
"Krystal, Kang tổng tìm chị có chuyện gì không? Tại sao lại kêu em tới báo cho chị biết?" Bạch Gấm không nhịn được hỏi.
"Em cũng không rõ, chị đi rồi sẽ biết."Krystal có chút hờ hững trả lời.
"Em nhất định biết, có phải chị đã phạm sai lầm gì rồi không? Nếu quả thật là như vậy, Krystal em nhất định phải nói cho chị biết, bởi vì chị còn rất nhiều chuyện không hiểu, cho nên muốn nhờ em chiếu cố chị nhiều một chút."Cô cười, mang theo một tia nhìn thiển thiển lấy lòng.
Krystal nhìn cô, một người phụ nữ mỹ lệ, áo khoác đoan trang càng làm cho cô trông hấp dẫn hơn, độ dầy đôi môi vừa phải, cười lên thật là mê người.
Nếu như không phải là cô đã biết hết thảy, cô thật không dám tin tưởng học tỷ này chính là người đã hãm hại cô.
"Vào trong lập tức sẽ biết là chuyện gì!" Krystal đứng ở cửa phòng Min Huyk, mở cửa cho Bạch Gấm theo vào sau.
Người Bạch Gấm thấy trước nhất không phải là Min Huyk, mà là Lý Triết khiến cô càng thêm kinh ngạc.
"Lý Triết, làm sao anh lại ở chỗ này?" Cô có chút bối rối hỏi.
"Kang tổng tìm anh nói có chuyện cần bàn." Hắn cho cô một ánh mắt trấn định, ý bảo cô không cần hốt hoảng.
"Thật là đúng dịp, Kang tổng cũng tìm em có việc." Cô hé miệng cười một tiếng, sau đó ngồi xuống ghế.
Krystal khóa trái cửa, sau đó đứng ở bên cạnh Min Huyk.
Thấy vậy, Lý Triết theo bản năng phản ứng cảm thấy có chuyện gì không đúng, vẫn cười như cũ "Kang tổng, anh tìm tôi có chuyện gì? Hiện tại có thể nói được rồi chứ?"
"Anh biết Trần Hán Sâm sao?"Min Huyk rất tùy ý hỏi.
Lý Triết vừa nghe cái tên này, trong lòng liền ảo não một trận, nhưng kịp trấn định trở lại "Từng có một lần giao dịch qua lại, anh ta nói muốn cùng tôi hợp tác đầu tư cổ phiếu, có chút tiền mọi người liền chia đôi, cho nên có nói chuyện với hắn một lần."
"Quan hệ của hai người chỉ có lần đó thôi?"
"Dĩ nhiên, Kang tổng tới tìm tôi không phải là cũng muốn tôi giúp anh đầu tư cổ phiếu đó chứ?" Hắn châm chọc, cười ha ha.
"Nếu như anh có thể giúp cty Kang chúng tôi kiếm được tiền, tôi rất nguyện ý để cho anh giúp tôi đầu tư cổ phiếu, nhưng phải có bản lãnh mới được, không phải sao?"
"Có bản lãnh này hay không, thử một chút không phải là biết ngay sao?" Chân Lý Triết nhẹ nhàng khoác lên một cái chân khác, trên mặt cười nhìn qua có chút cứng ngắc.
Krystal cúi đầu cắn môi một cái, nhưng rất nhanh liền thoáng qua, đối với hai người trước mắt kia, cô thật ra không muốn gặp, nghĩ đến sự hợp tác ghê tởm của bọn họ, cô không hiểu sao ban đầu mình lại tín nhiệm bọn họ, còn coi bọn họ như học trưởng học tỷ, thậm chí ngu xuẩn tin tưởng Lý Triết là thật tâm yêu mình.
Bạch Gấm thì không ngừng ở bên tai của cô khen Lý Triết, bảo rất khó gặp một người đàn ông tốt như vậy, đơn giản cũng là vì đạt tới mục đích của mình.
Nghĩ tới những thứ ghê tởm này cùng nội tâm xấu xa của bọn họ, cô liền không nhịn được cảm thấy buồn nôn.
"Trần Hán Sâm là hạng người gì, anh có biết?" Min Huyk nhìn hắn.
"Khách hàng làm cái gì, chỉ cần khách hàng không nói, chúng tôi cũng sẽ không hỏi." Hắn lâm nguy không loạn trả lời, ngược lại Bạch Gấm ở một bên có chút khẩn trương, cô siết chặt vạt áo của mình, cố gắng che dấu nội tâm đang lo âu.
"Anh đã không biết, vậy tôi sẽ nói cho anh biết, Trần Hán Sâm là gián điệp thương mại, lúc trước đấu giá, chính là hắn nói cho công ty Thái Hoa tin tức của cty Kang."
"Chuyện này cùng tôi có quan hệ sao? Nếu là chuyện của cty Kang, Kang tổng tự mình đi chất vấn hắn không tốt hơn à?"Hắn hỏi ngược trở lại.
"Cái này không nhọc công anh lo lắng, chúng tôi dĩ nhiên là đã chất vấn qua hắn, đúng rồi, hắn bây giờ đang ở đồn cảnh sát, chờ ba ngày sau ra tòa, tin tức này như thế nào? Hai người sau khi nghe được có phải rất vui vẻ không?" Min Huyk nhìn Lý Triết một chút, lại đưa mắt nhìn sang Bạch Gấm.
Bạch Gấm giật giật khóe miệng, nỗ lực muốn mình bình tĩnh, cũng đang nhìn thẳng vào mắt của Min Huyk, cảm giác được trong mắt hắn phản chiếu nguy cơ, cô liền minh bạch, cái người đàn ông này đang chờ chính là việc bọn họ tự mình cung khai.
"Kang tổng, ngài muốn nói gì cứ nói thẳng ra, nếu như không còn chuyện gì quan trọng, tôi còn có rất nhiều công việc bận rộn." Bạch Gấm xen vào nói.
Mà cô, cũng lớn mật thu ánh mắt trở lại đi, nếu như có chút chuyện nhất định phải phát sinh, như vậy, cô cũng muốn dũng cảm đón nhận nó.
Chương 172: Đến gần chân tướng 2
Min Huyk chỉ là lười lười cười một tiếng, ngay sau đó liền lạnh lùng nói: "Hai người còn muốn tiếp tục diễn sao? Nếu như muốn, tôi cũng không ngại diễn chung với các người."
"Kang tổng, lời này có ý tứ gì? Diễn trò? Anh cảm thấy chúng tôi rảnh đến vậy sao? Anh gọi điện thoại nói muốn nói chuyện về bạn gái của tôi nhưng từ lúc vào cửa đến giờ, anh cứ hỏi mấy chuyện không liên quan. Căn bản cũng không để tôi và bạn gái tôi trao đổi một lời."
"Tôi có ngăn cản hai người nói chuyện sao? Còn có một việc tôi muốn xác nhận, bạn gái trong miệng anh nói, là chỉ bạn gái chính quy hay là bạn gái giả mạo?" Hắn lại nâng đề tài lên một tàng cao khác.
"Tôi chỉ có một người bạn gái." Lý Triết lạnh lùng mâu thuẫn trả lời.
"Vậy sao? Vậy có thể nói tôi biết, bạn gái của anh là người nào? Là Jung chủ quản hay là Bạch chủ quản đây?" Hắn mang theo một tia vô tình trêu ghẹo nhìn về phía Lý Triết.
Hắn lạnh giọng trả lời, "Anh có ý tứ gì?"
"Có ý gì còn cần chính miệng tôi nói ra sao?"
Trên mặt âm lãnh của Min Huyk không có một tia ý cười.
Krystal nhìn ba người này, nhẹ giọng nói: "Các người đừng ngụy trang nữa, cứ như vậy bộ không thấy mệt sao? Hôm nay tìm hai người tới đây, trong lòng các người chắc cũng đã đoán được phần nào rồi nhỉ."
"Krystal?" Lý Triết nhìn về phía cô, ánh mắt giống như là chất vấn.
"Học trưởng, từ lúc em đáp ứng làm bạn gái của anh trở đi, em đã gạt anh!" Cô rất âm lãnh trả lời.
"Không, em không phải là như thế?" Lý Triết còn có một chút giãy giụa.
"Anh và học tỷ có thể diễn kịch để gạt em, tại sao em không thể diễn một vở kịch lừa các người?" Thanh âm của cô thật bình tĩnh, giống như tổn thương này đối với cô mà nói chẳng qua thật không thấm vào đâu.
Lời của cô vừa ra, Lý Triết và Bạch Gấm liền biết, thân phận của bọn họ đã bại lộ.
"Krystal, em bắt đầu hoài nghi chị từ lúc nào vậy? Chị tự thấy chị đã làm rất tốt, cũng không có chỗ nào đáng hoài nghi." Bạch Gấm rất thản nhiên cười, khóe miệng hiện ra một tia khổ sở.
"Chị nói chị thích ăn chua, nhưng trong ấn tượng của em chị là một người rất ghét ăn chua." Cô nhẹ nhàng trả lời.
"Này căn bản không thể nói rõ cái gì?"
"Ít nhất nói rõ chị đang cố ý phối hợp, nói rõ chị đang bảo vệ người khác." Krystal nói trúng tim đen.
"Vậy quan hệ của tôi và Lý Triết, các người làm sao phát hiện? Chúng tôi che dấu rất tốt." Bạch Gấm cho dù chết cũng muốn biết được lí do tại sao mình lại chết.
"Từ thời điểm cô vào công ty, tôi đã cho người lưu ý cô. Sinh viên đại học danh tiếng nhưng rất nhiều tài liệu lại không tra được, tôi bảo Jackson phái người ngày ngày canh giữ ở nhà trọ của cô, chẳng phân biệt ngày đêm, rốt cuộc có một buổi tối, cũng chờ được chiếc xe Lexus của Lý Triết xuất hiện, còn có Lý Triết, các người ôm nhau vào nhà trọ, rất nhiều chuyện dĩ nhiên đã rõ ràng." Min Huyk tiếp lời của cô trả lời.
"Thì ra là từ khi vừa mới bắt đầu tôi đã bị hoài nghi, như vậy, tại sao không trực tiếp khai trừ tôi?"
"Trực tiếp khai trừ cô? Như vậy làm sao có thể câu được cá phía sau, tỷ như Lý Triết, thậm chí còn có người phía sau mọi chuyện, tỷ như Mạc gia, không phải sao?" Lời nói của Min Huyk lại khiến Bạch Gấm và Lý Triết kinh ngạc lần nữa.
"Anh ngay cả Mạc gia cũng tra xét ra?" Lý Triết không thể tin được nhìn hắn.
"Chỉ cần là người Min Huyk tôi muốn tra, như thế nào lại không tra được đây?" Hắn lạnh lùng cười.
"Anh đã tra được rõ ràng như thế, tại sao không giao chúng tôi cho cục công an hay là tòa án?" Lý Triết hỏi ngược lại hắn, theo lý mà nói, Min Huyk hoàn toàn có thể lấy án phạm tội buôn bán thương nghiệp cáo hắn và Bạch Gấm.
"Gấp cái gì, tôi tự nhiên còn muốn biết thêm một ít chuyện, giống như ở công ty chúng tôi, trừ cô ra, còn có ai phối hợp nữa?" Min Huyk chuyển sang hỏi Bạch Gấm.
"Không có, chỉ có một mình tôi." Cô lạnh lùng trả lời.
"Cô xác định? Nếu như cô nói láo tôi sẽ không dễ dàng tha cho hai người." Min Huyk hừ lạnh.
"Nếu như tôi nói thật, anh sẽ bỏ qua cho tôi và Lý Triết sao?" Cô hỏi ngược lại.
"Cái này phải xem tin tức của cô có đáng giá hay không đã." Bạch Gấm do dự một hồi, nhìn hai người, nhẹ nhàng nói: "Có biết tại sao tôi có thể biết được phần giá bắt đầu của Krystal không?"
"Nói."
"Lãnh Tĩnh Thi cho tôi."
Cô cười ha ha, "Anh có thể tin không? Ở tại bên cạnh anh, người phụ nữ anh thích nhất nhìn lén giá từ chỗ của anh, sau đó nói cho tôi biết."
"Cô tốt nhất không nên nói láo, nếu không tôi sẽ càng xử tội cô nghiêm trọng hơn." Mặc dù hắn quyết định chia tay với Lãnh Tĩnh Thi, nhưng mà vẫn còn tình cảm với cô ấy, hắn còn chưa nguyện ý tin tưởng cô sẽ làm loại chuyện này, bởi vì Tĩnh Thi không có bất kỳ lý do gì để làm chuyện như vậy.
"Tôi vì cái gì muốn nói láo? Về phần anh tin hay không là chuyện của anh. Nếu như không phải là cô ấy giúp tôi, tôi làm sao lại biết giá bắt đầu đây?" Có thể giữ được Thôi Viên Viên, Bạch Gấm không sợ hy sinh Lãnh Tĩnh Thi.
"Không phải đang nói láo, vậy cô cho tôi một lý do xem. Tại sao cô ấy phải làm như vậy? Làm chuyện này có ích lợi gì với cô ấy chứ? Tôi là tổng giám đốc cty Kang, mà cô ấy có khả năng sẽ trở thành phu nhân tổng giám đốc." Min Huyk tựa hồ còn muốn biết lai lịch rõ ràng hơn nữa.
"Về phần vì cái gì, cái này tôi cũng không biết, nhưng cô ấy chủ động tìm tôi, cô ấy nói chỉ cần tôi giúp cô ấy một chuyện, cô ấy liền đem giá bắt đầu tiết lộ cho tôi, hơn nữa phải hãm hãi chuyện này lên người của Krystal, còn cam kết tôi có thể thăng chức nếu như xong việc. Tôi nghĩ Lãnh tiểu thư biết quan hệ của hai người, cho nên không kịp chờ đợi muốn đuổi Krystal đi." Bạch Gấm thành thật nói ra lý do và cam kết ngày đó khi Lãnh Tĩnh Thi tìm cô.
"Tĩnh Thi không phải là loại người như cô nói." Min Huyk hơi chút trầm tư, trong lòng lại bắt đầu dao động.
"Kang tổng, Lãnh Tĩnh Thi là loại người nhìn như thế đơn thuần vô hại, nhưng thật ra lòng dạ lại sâu và hung ác, cô ấy còn có thể không tiếc dùng kế bỏ đứa trẻ để cho anh và Krystal đau lòng, cả đời cảm thấy áy náy cô, người phụ nữ như vậy anh cảm thấy sẽ là người thiện lương sao?" Bạch Gấm cười lạnh nói, đối với nhân phẩm của Lãnh Tĩnh Thi, cô mãnh liệt khinh bỉ.
"Cô nói đứa bé kia là chính cô ấy cố ý bỏ?"
"Tôi có thể làm chứng, trên thực tế là tôi và Bạch Gấm cùng nhau diễn vở kịch này, nếu như không phải nhờ hai chúng tôi phối hợp, anh cảm thấy sẽ có trùng hợp như thế sao?" Lý Triết ở một bên giúp đỡ giải thích, hắn và Bạch Gấm trao đổi một cái ánh mắt liền biết cô khai ra Lãnh Tĩnh Thi là vì để giữ được Thôi Viên Viên.
Ngay sau đó, hắn lại lạnh lùng cười một tiếng, "Chẳng qua là Lãnh Tĩnh Thi sai một nước cờ, cô cho là lợi dụng Bạch Gấm đạt tới mục đích của mình, nhưng chưa từng nghĩ bị tôi và Bạch Gấm dùng lại."
"Cô ấy muốn gả cho tôi, đứa con là lợi thế lớn nhất của cô ấy. Cô ấy sẽ không ngốc đến mức bỏ đi đứa con, hai người đừng cố ý đánh lạc hướng tôi." Min Huyk quét mắt qua hai người, cảnh giác nhìn họ.
"Tôi cũng rất kỳ quái tại sao cô ấy lại muốn bỏ đứa bé, nhưng sự thật chính là sự thật." Bạch Gấm xác thực nói.
Giờ phút này, Krystal lại chậm rãi nói ra sự thật "Bởi vì cô ấy mang thai chết."
Chương 173: Đến gần chân tướng 3
Krystal tỉnh táo nói ra sự thật, chính cô cũng không thể ngờ được, thời điểm vạch trần người khác cô có thể tỉnh táo như thế.
Từ trong kể lại của Bạch Gấm, cô mới biết Lãnh Tĩnh Thi thì ra đã biết quan hệ của cô và Min Huyk từ sớm, mà cô lại có thể diễn như chị em ở trước mặt người khác.
Loại phụ nữ tâm cơ sâu đến trình độ như vậy, cô không cách nào tưởng tượng nổi.
Có giải thích của Krystal , lý do Lãnh Tĩnh Thi muốn bỏ đứa bé này cũng trở nên rành mạch hợp lý.
Giữa bốn người, Min Huyk chính là người kinh ngạc nhất khi biết được chân tướng, kinh ngạc vì bộ mặt thật của Lãnh Tĩnh Thi, mà cũng vì như vậy, hắn càng thêm ý thức được mình ở trước mặt cô, hoàn toàn xem cô thành bóng dáng của Tĩnh Dạ.
"Kang tổng, tôi đã nói tất cả rồi, như vậy, cam kết của anh có thực hiện hay không đây?" Bạch Gấm theo sát hỏi.
"Gấp cái gì? Còn có Mạc gia a, chúng ta nói một chút về Mạc gia đi!" Min Huyk không nhanh không chậm nói.
"Kang tổng, vừa rồi chúng tôi chỉ chấp nhận nói về chuyện công ty, tôi đã nói hết sự thật rồi, chuyện về Mạc gia, tôi không thể trả lời.
Đó là chuyện giữa các người."
Sắc mặt Bạch Gấm hơi nặng nề "Nhưng mà đối với cuộc giao dịch của chúng ta trong phòng này, tôi hi vọng Kang tổng có thể nói được làm được."
"Cô không sợ Mạc gia bán đứng hai người sao? Giao hai người cho luật pháp, xem như tất cả mọi chuyện không liên quan với họ sao?" Kang tổng ở bên cạnh nhắc nhở.
"Kang tổng, tôi cầu xin anh một chuyện, nếu như anh nhất định phải đưa chúng tôi ra công lý, chúng tôi chấp nhận, nhưng có thể thỉnh cầu anh mở một mặt lưới, bỏ qua cho Lý Triết hay không? Tất cả đều là tôi làm, Lý Triết là bị tôi dụ dỗ, tôi nguyện ý gánh tất cả tội một mình." Muốn khai Mạc gia ra, Bạch Gấm tuyệt sẽ không mạo hiểm, nếu như muốn có người đi ngồi tù, vậy hãy để cho cô đi.
"Không. . . Bạch Gấm, chuyện này không liên quan đến em, đây đều là lỗi của anh, nên định tội cũng nên định vào anh, nếu như không phải là bởi vì anh, em căn bản cũng không đụng vào dòng nước đục này."
Lý Triết cắt đứt lời cô, hơn nữa kính xin nhìn về Min Huyk "Thả Bạch Gấm đi, cô ấy chỉ là một người phụ nữ yếu mềm, bởi vì do quá yêu tôi cho nên mới phải tiến vào. Tất cả đều không liên quan đến cô ấy, đều là chủ ý của một mình tôi."
"Không phải như vậy. . .Không phải như thế. . . Nếu như không phải anh vì cứu em, anh căn bản sẽ không làm chuyện như vậy, đều là bởi vì em liên lụy anh!" Bạch Gấm giải thích, nước mắt đánh chuyển ở trong hốc mắt.
Một màn này, như là một đôi uyên ương số khổ đang tích cực tranh thủ ích lợi tốt nhất cho đối phương.
"Đủ rồi, hai người đừng cãi cọ nữa, bây giờ Mạc gia đang ở trên tay Trần gia, hai người cho là mình còn có thể được bảo vệ sao? Coi như là Mạc gia cầu xin Lý Hiếu Thiên tới cứu hai người, hai người cảm thấy Lý Hiếu Thiên sẽ cứu thật sao?" Min Huyk nhìn bọn họ nói ra sự thật.
Lời này vừa nói ra, ngay cả Krystal cũng kinh ngạc, chuyện này sao lại liên quan tới Lý Hiếu Thiên? Cô vẫn nghĩ chỉ là một vụ buôn bán thương mại bình thường, nhưng chưa từng nghĩ đến sau lưng còn có âm mưu như thế.
"Anh cũng biết rồi hả?" Lý Triết nắm tay Bạch Gấm thật chặt, ánh mắt lại nhìn về Min Huyk.
"Lý Hiếu Thiên luôn luôn không muốn thả Krystal, mà người của tôi cũng một mực giám sát hắn, tôi nghĩ hiện tại hắn cũng khó bảo toàn bản thân, hắn vì báo thù không tiếc đắc tội anh em trên đường, hắn tự nhiên phải chịu tội, hai người chẳng qua chỉ là một nước cờ rất nhỏ của hắn mà thôi." Min Huyk từ từ giải thích.
Lý Triết giờ mới biết Min Huyk sâu đến cỡ nào, hắn căn bản không thể nhìn thấu.
"Ba tôi và Mạc gia là huynh đệ, nhưng mà ba tôi lại chết sớm, vẫn là Mạc gia nuôi tôi ăn học, nhưng mà trước khi ba tôi chết lôi kéo tay của tôi cầu xin Mạc gia, không để cho tôi tiến vào xã hội đen. Cũng là bởi vì vậy, Mạc gia không để cho tôi gia nhập xã hội đen, để cho tôi khỏe mạnh lớn lên từ nhỏ, giống như những đứa trẻ bình thường, đi học, yêu đường. . . Sống an nhàn cho đến khi Mạc gia xuất hiện ở nước Mĩ, hắn nói có chuyện cần tôi giúp một tay, tôi cự tuyệt, bởi vì tôi không muốn làm chuyện tôi không muốn, nhưng cũng bởi vì vậy đã khiến cho Mạc gia bắt cóc Bạch Gấm. Nếu như mà tôi không làm, Bạch Gấm sẽ phải chết, chỉ cần làm xong, Mạc gia cam kết bỏ qua cho tôi và Bạch Gấm, bất đắc dĩ, tôi chỉ có thể đáp ứng." Lý Triết giải thích.
"Việc Mạc gia bảo chúng tôi làm là phá đổ cty Kang, tôi và Lý Triết tiếp ứng trong ngoài." Bạch Gấm bổ sung.
"Nếu chỉ là như vậy, tại sao chị nhất định muốn em và Lý Triết ở chung? Tại sao học trưởng còn phải làm bộ rất ưa thích em? Cái này có quan hệ gì với việc các người muốn lật đổ cty Kang?" Krystal có chút buồn bực hỏi.
"Thật ra thì rất đơn giản, Lý gia lăn lộn nhiều năm trong giới xã hội đen, thật ra cũng muốn đổi nghề làm ăn nghiêm chỉnh, cho nên Lý gia không chỉ muốn cho cty Kang sụp đổ mất, còn muốn nuốt trọn cty Kang, cho nên hắn rót rất nhiều tiền vào Thái Hoa, đợi đến khi Thái Hoa nuốt trọn cty Kang, còn muốn cho Min Huyk tin tưởng, công ty của hắn suy sụp là bởi vì Krystal. Cứ như vậy, hắn không chỉ trả thù được cho con trai hắn, mà nếu như Thái Hoa thắng, như vậy có thể lấy cổ phần cũng tính là phúc lợi về sau cho cháu hắn."
Bạch Gấm bất đắc dĩ cười một tiếng "Hơn nữa còn muốn cho Min Huyk nếm đến cảm giác bị người phụ nữ mình cứu phản bội, đến lúc đó kết cục sẽ là em và Lý Triết phá đổ cty Kang.
Chỉ là không có nghĩ đến, cái kế hoạch này vẫn chỉ mới vừa đi được một nửa đã bị phát hiện."
Bọn họ chỉ tiến hành đến một nửa, nhưng giá cổ phiếu cty Kang lại vì vậy giảm xuống 27.65%, tài liệu nội bội Bạch Gấm truyền ra, cùng với bị Thái Hoa lấy đi. . .
Những chuyện này cũng trực tiếp tổn hại đến lợi ích cty Kang.
Nếu không phải là hắn sớm có phòng bị, hắn nhất định sẽ bị thương thảm hại hơn.
Lý Hiếu Thiên đầu tư Thái Hoa, đây là một trong những tin tức mới, dù vậy Min Huyk cũng không tỏ vẻ gì.
Krystal ở một bên lẳng lặng nghe, thì ra sau lưng chuyện này đều là Lý Hiếu Thiên đang thao túng, mà mục tiêu hắn thao túng chỉ bởi vì nhằm vào cô, mà Min Huyk bởi vì cứu cô, cho nên cũng thành đối tượng mà hắn muốn công kích.
"Kang tổng, tất cả mọi chuyện chúng tôi đều đã nói, nếu như muốn ngồi tù, xin bỏ qua cho Lý Triết!" Bạch Gấm lại thỉnh cầu một lần nữa.
"Không được, muốn ngồi cũng phải là anh, trách nhiệm cũng ở anh."
"Không, anh là bị em làm liên lụy."
"Đứa ngốc, sao em ngốc vậy, nếu như không phải là bởi vì thân phận bối cảnh của anh, nếu như không phải bởi vì đi theo anh, em hoàn toàn có thể hạnh phúc chung sống với người em yêu rồi. Tất cả, chỉ là bởi vì em theo anh, cho nên trách nhiệm này phải để anh gánh chịu." Lý Triết lại dùng ánh mắt kính xin nhìn Min Huyk.
Min Huyk lại đưa mắt tới Krystal, quyền quyết định cuối cùng hắn giao cho cô xử lý.
Thật ra thì đối với tất cả, Krystal đã không còn hận ý với họ rồi, họ cũng chỉ là bị người lợi dụng mà thôi, cũng chỉ là vạn bất đắc dĩ, chuyện này nếu như đặt ở trên người cô, có lẽ cô cũng làm thế.
Cô nhàn nhạt nói ra một câu: "Hai người đi đi!"
Phương thức xử lý của Krystal, cũng ở trong suy nghĩ và dự đoán của Min Huyk, hai người đều vì đối phương gánh chịu tất cả trách nhiệm, trong nội tâm cũng không đến nỗi quá xấu.
Min Huyk cũng biết rõ, hai người bọn họ chẳng qua là nhân vật nhỏ bị người thao túng thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com