Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

I'm not ready

" Hôm nay mọi người thế nào? Có vui có hạnh phúc không? Mình hôm nay rất vui vì rất lâu rồi mình mới được gặp lại các bạn, mình thật sự rất vui và hạnh phúc vì ngày hôm nay các bạn có mặt rất đông trong ngày hôm nay. Và mình muốn nói rằng mình muốn Beyourluve tôn trọng quyết định của mình, mình chưa sẵn sàng để tham gia vào bất kỳ vai trò nào trong 4 Minutes, mình hạnh phúc với bản thân và cuộc sống của mình hiện tại. Mình gửi lời cảm ơn đến những người đã ủng hộ mình  kể cả những người mà mình không thể nhắc tên vì không muốn họ gặp rắc rối, một lần nữa mình xin lỗi "

Sau khi lời tôi thoát ra cả khán phòng oà lên tôi nhìn thấy họ đã khóc...họ đã kỳ vọng vào 4 Minutes rất nhiều, nhưng thật sự xin lỗi vì tôi chưa sẵn sàng cho bộ phim ấy, sau khi buổi biểu diễn kết thúc tôi vội vã chạy vào phòng chờ, tôi tìm kiếm xung quanh cũng không thấy cậu ấy, gọi điện cậu ấy cũng chẳng nghe máy, Bible cậu đang thất vọng về Build lắm đúng không? Build xin lỗi...

Trên đường trở về nhà tôi liên tục gọi cho cậu ấy, tôi biết lúc này Bible cậu ấy sẽ không nghe máy của tôi đâu, nhưng cho dù chỉ còn 1% hi vọng tôi cũng muốn gọi cho cậu ấy...nhưng tất cả chỉ là vô vọng....
Về đến nhà tôi không nói chuyện với bất kỳ ai, tôi cúi mặt đi thẳng lên phòng mọi sự kiềm nén của tôi như sụp đổ, tôi nằm trên chiếc gường nhỏ nhắn rồi bật khóc, lúc này tôi nhận được thông báo rằng công ty cũ đã xoá toàn bộ Poster 4 Minutes, chút hi vọng cuối cùng để giữ sự liên kết của tôi và cậu ấy....

Tôi bắt đầu khóc to hơn khi vào lúc 1h cậu ấy đăng lên twitter dòng trạng thái " "Mình tôn trọng quyết định của cậu @JakeB4rever chúc mừng concert thành công, mong cậu không có gì ngoài những điều tốt đẹp nhất. Đó là một hành trình kì diệu. Mình không biết tương lai sẽ ra sao đối với một trong hai chúng ta nhưng hiện tại mình sẽ chỉ muốn nói là " tạm biệt và hẹn gặp lại " Bible có phải cậu đang ghét và thất vọng về tôi lắm có phải không? Tôi xin lỗi! Xin lỗi cậu ....

Tôi biết Bible đã rất đắn đo khi đăng dòng trạng thái ấy, và tâm trạng của cậu ấy cũng chẳng tốt hơn tôi là bao, nhưng tôi phải làm sao đây cảm giác tội lỗi, tồi tệ cứ ôm lấy cơ thể tôi, tôi bây giờ thật sự thở thôi cũng thấy đau...đau chết đi được. Kể từ ngày hôm đó cậu ấy cũng bắt đầu lặng khỏi mạng xã hội, Bible cậu có biết rằng tôi nhớ cậu, nhớ đến phát điên rồi không? Làm ơn hãy nghe máy và hoạt động lại như bình thường có được không? Bible làm ơn đi nếu cậu cứ mất tâm như thế tôi sẽ thấy bản thân của tôi thật tồi tệ...

Một đêm dài cứ thế trôi qua nó thật sự rất dài, nỗi trống trải cô đơn khi một mình đối diện với bốn bức tường cao lớn, thật sự giờ đây ngay lúc này tôi không muốn nhắm mắt và cũng chẳng muốn dậy nữa...trong lúc bức tường lòng của tôi như vụn vỡ, tôi đi đến bàn kéo ngăn tủ nhỏ ra để lấy lọ thuốc, đúng nó là thứ có thể giúp tôi ngay lúc này...1 viên...2 viên...3 viên cuối cùng nó cũng chẳng giúp ích gì cho trái tim của một kẻ đầy vết xước này cả, tôi bật cười đầy tự nhiễu rồi trút hết số thuốc còn lại bàn tay run rẫy của tôi từ từ đưa số thuốc ấy vào cơ thể này, tôi muốn ngủ...ngủ một giấc thật dài và không bao giờ tỉnh dậy nữa...lúc này tôi đang cảm nhận được rằng cơ thể của tôi đang dần mất đi sự sống...trong mơ màng hình như tôi đã nhìn thấy cậu ấy. Nói đúng hơn tôi nhìn thấy ký ức đầy hạnh phúc của tôi và cậu ấy...

" Bible mình đang làm gì á? "

" Bible đang làm vòng handmade cho mình nè, đẹp không? "

" Đẹp...đẹp lắm...rất đẹp "

Tôi vừa bật cười vừa rơi nước mắt, những hình ảnh đẹp đẽ như thế lại bị nước mắt của tôi làm nhoà đi...

" Bible...tháng ngày sau này không còn Build bên cạnh mình nhớ đừng tách biệt bản thân với thế giới bên ngoài có biết không? Bible nhớ phải ăn uống đầy đủ và hơn hết mình là người có trách nhiệm trong công việc nên khi quay một dự án nào đó dù nhỏ mình cũng lăn xả và cũng hay bị thương nữa...Bible cậu nhớ phải tự vượt qua khi không có Build nhé!!

Nếu có kiếp sau chúng ta đừng sống cuộc đời như thế này nữa vì nó tàn nhẫn với chúng ta quá, nếu có kiếp sau hãy cho phép Build yêu Bible bù cho đoạn đường của kiếp này nhé! Build muốn kiếp sau chúng ta là hai con người bình thường, có cuộc sống hạnh phúc, trồng rau, nuôi cá, chúng ta sẽ cùng nhau già đi có được không? Chúng ta không thể có con của riêng mình vậy nên chúng ta sẽ xin con nuôi nhé! Gia đình ba người bình bình an an...Bible....Build yêu Bible nhiều nhé! "

Lời nói vừa dứt giọt nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống và rồi tôi dần dần mất đi nhận thức...ngay lúc này đây tôi vô cùng thanh thản, cuối cùng tôi cũng đủ dũng khí để buông bỏ thế giới xinh đẹp này, nó xinh đẹp với mọi người nhưng lại tàn nhẫn với tôi nực cười đây gọi là ngoại lệ chăng?

Những tia nắng ấm áp chiếu xuống khuôn mặt tôi, tôi từ từ mở mắt với cơ thể đầy đau nhức, tôi...tôi vẫn còn sống sao? Khi cơn đau kéo tôi về thực tại thì bên cạnh gường của tôi là chị Bee người mà luôn yêu thương chăm sóc tôi từ những điều nhỏ nhặt nhất, đôi mắt của chị sưng bụp vì khóc, tôi nắm lấy tay chị dùng sức yếu ớt để an ủi chị...

" Chị...em...em không sao đâu "

Giọng chị ngắt đoạn đầy nức nỡ nhưng kèm theo đó là sự tức giận

" Không sao cái gì hả? Build em có biết nếu như ngày hôm đó nếu Chuppy nó không đến phòng tìm em thì em có biết chuyện gì đã xảy ra rồi không? "

Tôi mỉm cười chua xót nhìn người chị hiền hậu của mình...

" Chị! Em xin lỗi!!! "

Chị bật khóc ôm lấy tôi...

" Build em biết không? Dù cho thế giới này đối xử với em như thế nào đi chăng nữa thì em vẫn mãi là niềm tự hào của chị, chị không cho phép em làm tổn thương bản thân mình thêm một lần nào nữa em có biết không? Build Jakapan! "

Tôi không thể kiềm nén cảm xúc của mình được nữa tôi ôm lấy chị rồi bật khóc như một đứa trẻ hư vừa mới bị đánh xong lại nũng nịu nhận lỗi..

" Chị...Build xin lỗi...Build sai rồi "

Chị ôm lấy tôi, tay chị đặt lên mái tóc dừa của tôi giọng thút thít...

" Không sao, biết nhận lỗi là tốt hứa với chị từ nay hãy sống thật tốt có biết không? Và đừng bao giờ làm chuyện tồi tệ như thế này nữa "

Tôi khẽ gật đầu và ôm lấy chị chặt hơn...bất giác giọng tôi khẽ run lên...

" Chị...Bible cậu ấy...chị đừng nói với Bible nhé, em sợ Bible sẽ lo lắng cho em "

Chị kéo tôi ra khỏi vòng tay của mình, chị đưa tay lau những giọt nước mắt còn đọng lại trên đôi má gầy gò của tôi rồi nói...

"  Lúc đưa em vào bệnh viện, Bible nó luôn ở bên cạnh chăm sóc em, nó khóc nhiều lắm...nhiều lúc chị còn bắt gặp nó tự làm đau chính bản thân nó...Build! Bible là người tốt, chị thương thằng bé cũng giống như thương em vậy nên dù thế nào cũng đừng làm thằng bé tổn thương nữa "

" Vậy cậu ấy... cậu ấy còn ở đây không chị? "

Chị mỉm cười xoa đầu tôi...

" Bible đi mua đồ ăn rồi "

Câu nói chị vừa dứt thì tôi bị giật mình khi có tiếng gì rơi xuống ngoài cửa tôi chưa kịp nhìn thì đã có một bóng lớn chạy đến ôm chầm lấy tôi...

" Build...mình tỉnh rồi...mình thật sự tỉnh lại rồi...Build! Bible xin lỗi, xin lỗi vì đã khiến Mình ra nông nỗi này, Bible Xin lỗi..."

Bible của tôi cậu ấy bật khóc như đứa trẻ cứ như thế siết chặt tôi vào đôi vai rộng lớn của cậu ấy, Bible cậu không có lỗi người có lỗi là tôi, là tôi, tôi đã rất nhiều lần khiến cậu tổn thương, khiến cậu tự cô lập bản thân như thế...nếu phải nói xin lỗi thì tôi có phải nói cả đời này cũng không đủ, tôi xoa lưng cậu ấy...

" Bible! Mình không có lỗi gì hết á...người có lỗi là Build vì Build ích kỉ, Build chưa từng nghĩ đến cảm nhận của mình. Build xin lỗi "

Cậu ấy bật khóc to hơn giọng nói cũng vì thế mà ngắt quãng...

" Build không làm gì sai cả, Bible cũng không giận Build vì với Bible không có dự án 4 Minutes thì vẫn còn rất nhiều dự án khác. Nhưng....thứ Bible sợ là sẽ bị công ty ghép với một người khác mà người đó chẳng phải là Build cũng chẳng phải là vùng an toàn của Bible và hơn hết người đó càng không phải là yêu thương của Bible..."

Tiếng nói ngắt quãng của Bible như mũi dao đâm thẳng vào trái tim đang rỉ máu của tôi, tôi cũng rất sợ tôi sợ điều mà Bible nói sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra, nước mắt tôi bất giác rơi xuống ướt cả mãng áo của cậu ấy...

" Bible...Build cũng rất sợ...thật sự rất sợ "

Cứ như thế cả hai cơ thể cứ quấn lấy nhau mà rơi những giọt nước mắt đầy chua xót, ngày hôm nay tôi cũng dần khá lên, mọi thứ điều đang rất tốt đẹp, Bible cậu ấy luôn ở bên cạnh tôi, tôi ước gì khoảng khắc này sẽ dừng lại giây phút này mãi mãi để cuộc sống của tôi và cậu ấy có thể bình yên đến mức tôi quên đi sự đau khổ của thế giới ngoài kia mang đến cho tôi...Bible được yêu cậu và được cậu yêu là điều hạnh phúc nhất trên thế giới này cảm ơn vì cậu đã bước đến cuộc đời trầy xước này của tôi...tôi yêu cậu nhiều lắm Bible Wichapas!!

Rồi ta sẽ ngắm pháo hoa cùng nhau trên tầng thượng 🙏🙏

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #biblebuild