Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

The First Night Pt.1

Doyoung dần trở nên mơ hồ, cả cơ thể dường như căng cứng. Anh bừng tỉnh ngay khi cảm thấy Jaehyun đặt tay lên hông và kéo anh lại gần hơn.
 
Jaehyun không nhận được phản ứng mà anh ấy muốn từ Doyoung nhưng khoảnh khắc lưỡi anh ấy lướt qua môi dưới của Doyoung, một tiếng rên rĩ bật ra từ người kia. Doyoung hoàn toàn hòa vào nụ hôn và để thần tượng hoàn toàn dẫn dắt anh.
 
Một tiếng gầm khẽ đầy cảm kích vang lên từ phía sau cổ họng Jaehyun khi Doyoung cuối cùng cũng phản ứng lại những sự mơn trớn của cậu. Vô tình, tay cậu siết chặt vào hông Doyoung, khiến cậu sinh viên nha khoa phát ra tiếng nấc nghẹn ngào. Jaehyun nhanh chóng chớp lấy cơ hội đưa lưỡi của mình vào sâu hơn trong miệng Doyoung.
 
Sau khi Doyoung thoát khỏi cơn choáng váng nhất thời, anh vung chân qua người Jaehyun và đè lên hông cậu trong khi cánh tay của anh chặn ở hai bên đầu của thần tượng. Anh hít một hơi thật sâu trước khi bắt đầu nhiệt tình làm quen với Jaehyun. Khi cảm giác ấy quá sức với Doyoung, anh vùi mặt vào cổ Jaehyun và rên rỉ một cách dâm đãng.
 
“A~~ Chết tiệt,” Doyoung lẩm bẩm khi cảm nhận được bàn tay của thần tượng đang xỏ vào quần thể thao của mình. Jaehyun nở một nụ cười khi cậu chạm vào mông của anh và dùng lòng bàn tay rộng lớn của mình nhào nặn nó.
 
“Mông anh đẹp thật” Jaehyun bình luận.
 
Doyoung thích thú khi thần tượng bắt đầu kéo mạnh quần thể thao và quần lót của mình. Anh để Jaehyun làm những gì cậu muốn trong khi anh bận rộn để lại dấu vết của những nụ hôn dọc theo cổ Jaehyun.
 
“Đừng để lại dấu vết. Mọi người sẽ nhìn thấy. "
 
Điều gì đó không ngừng lặp đi lặp lại trong tâm trí Doyoung rằng đây không phải là điều đúng đắn nên làm. Điều này không chỉ có thể gây nguy hiểm cho sự nghiệp của Jaehyun, mà anh còn có thể nhìn thấy bốn người sẽ ngay lập tức phản đối điều này.
 
Mẹ anh, bố anh, Gong Myung, và hơn hết là bản thân anh.
 
Doyoung biết quá rõ về bản thân. Anh hoàn toàn thành thạo nghệ thuật làm tình. Anh không phải là còn zin, nhưng trước đây khi quan hệ, anh chủ yếu để bạn trai cũ của mình, Jinyoung, làm tất cả mọi việc.
 
Với suy nghĩ đó, Doyoung đột nhiên chết cóng trong vòng tay của thần tượng,
 
Anh sợ rằng sẽ không thể thỏa mãn Jaehyun.
 
Người trẻ tuổi lật người lại và bắt đầu mút dọc theo lườn cổ Doyoung. Đôi tay của cậu nhanh chóng cởi bỏ tất cả quần áo của Doyoung. Khi người đàn ông kia trần trụi nằm trên giường, Jaehyun lùi lại một bước và nhìn Doyoung với ánh mắt đầy sự thích thú.
 
“Anh đẹp quá,” Jaehyun lẩm bẩm trước khi vén áo qua đầu.
 
Khuôn mặt của Doyoung ngay lập tức đỏ bừng lên khi anh được chiêm ngưỡng hình dáng bán khỏa thân của Jaehyun. Ngay sau đó, thần tượng đã khỏa thân trước mặt anh, với một cậu em to lớn của hắn và đứng trước mặt Doyoung, như thể đang chế giễu và trêu chọc anh.
 
Ngay khi Doyoung nhận ra rằng Jaehyun đã bôi quá nhiều dầu bôi trơn lên các ngón tay của mình, Doyoung ngồi dậy và quấn các ngón tay của mình quanh cổ tay của thần tượng.
 
“A! Tôi—” Doyoung lắp bắp cố nghĩ ra điều gì đó để nói ngoài cụm từ “Tôi có thể sẽ rất ngượng ngùng”. Anh thà chết chứ không muốn thừa nhận điều đó trước mặt người đàn ông mà anh ấy đã thần tượng trong nhiều năm.
 
Jaehyun có vẻ khó chịu. "Sao?"
 
Người đàn ông quyết định nói điều gì đó rất gần nên sự thật. “Tôi không—” Giọng của Doyoung rất nhỏ khiến Jaehyun gần như không thể nghe thấy. “Tôi không nghĩ rằng cậu sẽ vừa... "
 
Lời vừa nói ra, anh đã phải nuốt ngược vào trong bởi một nụ hôn. Doyoung muốn tự tát mình một cái thật mạnh vì đã nói điều ngu ngốc nhất từ ​​trước đến nay trước mặt Jaehyun nhưng anh không thể làm như vậy vì ngay sau đó, anh đã không chịu nổi sự kích động của chính mình.
 
Jaehyun nở một nụ cười tự mãn, anh đẩy Doyoung xuống nệm. "Chỉ cần anh nói dừng lại và tôi sẽ không làm"
 
Doyoung e ngại về kỹ năng của mình trên giường nhưng có lẽ Jaehyun sẽ có thể bù đắp cho anh ấy. Khi đã xốc lại được tinh thần, anh ấy khẽ gật đầu.
 
Jaehyun cảm nhận được sự ngập ngừng ở người kia nên vô tình bặm môi. "Anh có chắc chắn muốn làm điều này?"
 
Doyoung vùi mặt vào tay mình khi vết ửng hồng trên má anh trở nên rõ ràng hơn. Anh  cũng không thể không mỉm cười một chút vì Jaehyun đã quá tốt để yêu cầu sự đồng ý của anh. "Yeah tôi chắc chắn."
 
Jaehyun vuốt ve đùi trong của Doyoung trước khi cậu đưa ngón tay trỏ của mình vào trong anh. Tất nhiên, Doyoung đã làm điều này với chính mình trước đây, nhưng thực tế là Jeong Jaehyun đang làm điều này với anh ấy, khá là quá sức.
 
Doyoung ngâm nga trong miệng, và không khỏi ngạc nhiên khi chân anh đang dang rộng hơn theo bản năng, cho phép thần tượng tiếp cận nhiều hơn. Anh chắc chắn trông như một con điếm ngay bây giờ, đó là điều anh muốn lúc này.
 
“Vừa phút trước anh dường như nói không muốn…” Jaehyun nhếch mép trước khi cúi xuống ngậm lấy dái tai của Doyoung trong miệng và mút nhẹ. Sau đó, anh ta tiếp tục liếm vào cổ của người đàn ông mềm mại. "Anh gần như đang cầu xin tôi làm anh bây giờ."
 
Phải mất một thời gian Doyoung mới quen với các công tác của thần tượng đang làm, ngay khi bắt đầu quen dần, anh hét lên “A~ Jaehyun!”
 
“Oops,” Jaehyun trêu chọc khi anh ấy tiếp tục tấn công nơi tư mật của Doyoung bằng ba ngón tay. "Ngón tay kia của tôi bị trượt."
 
Doyoung quá bận rộn chìm đắm trong tất cả nỗi đau và niềm thõa mãn để có thể đưa ra một phản hồi tử tế. Cả hai bàn tay anh dường như đang bấu chặt trên tấm khăn trải giường trắng của Jaehyun. Thần tượng dường như biết vị trí và thời điểm để đạt được điểm ngọt ngào của Doyoung, và nó thực sự khiến anh phát điên.
 
"Làm ơn, Jaehyun?" Doyoung yếu ớt khom người.
 
"Anh thực sự đang cầu xin, thật dễ thương." Jaehyun cúi xuống và gặm vào xương quai xanh của người dưới thân. Cậu mút da thịt một cách thô bạo, khiến Doyoung bật ra tiếng kêu rên. “Nhưng em e rằng anh cần phải cầu xin nhiều hơn thế”.
 
“Jaehyun, làm ơn …” Doyoung biết mình cần phải nói gì. Anh đang chìm đắm trong quá nhiều kích thích để nói ra điều đó.
 
"Làm ơn làm gì?" Thần tượng gầm khàn khàn trước khi rút ngón tay ra khỏi Doyoung. Anh dùng răng xé gói bao cao su. "Thôi nào Doyoung, anh nói đi."
 
Doyoung rên rỉ vì cảm giác thiếu vắng. Anh muốn được lấp đầy và anh muốn được lấp đầy ngay bây giờ. Nếu anh ta phải nuốt xuống tự trọng của mình và cầu xin Jaehyun thõa mãn anh, anh chắc chắn sẽ làm điều đó.
 
“Làm anh đi, Jaehyun. Cầu xin em, làm ơn."
 
"Làm gì Doyoung?" Người đàn ông giả vờ không biết, cậu bắt đầu bôi thuốc bôi trơn lên cậu em của mình.
 
"** anh đi."
 
Nụ cười nhếch mép của Jaehyun ngày càng rộng hơn. "Như anh muốn."
 
***

Doyoung bây giờ chắc chắn rằng người bảo vệ, ông Kim, muốn bọn họ giữ im lặng. Nhưng anh thì không. Làm sao anh có thể khi Jaehyun như đang đánh bật thế giới của anh ra khỏi quỹ đạo của nó. Với mỗi cú thúc trực tiếp vào tuyến tiền liệt của mình, anh ngày một lớn hơn.
 
“Mẹ kiếp,” Doyoung rên rỉ khi anh vuốt một đường dài dọc theo phần cơ bắp nở ra trên lưng Jaehyun. Bây giờ chắc hẳn nó đã đầy vết cào xước nhưng thần tượng không mảy may quan tâm dù chỉ một giây. Cậu bắt đầu chơi Doyoung bằng tất cả những gì cậu có được khi bước vào.
 
Bây giờ đã gần nửa đêm nhưng cả hai vẫn không có dấu hiệu sẽ dừng lại. Jaehyun đang hướng dẫn Doyoung cưỡi trên người cậu. Ở vị trí này, cậu có thể tiếp cận tốt hơn với tuyến tiền liệt của anh. “Bây giờ hãy bắt đầu gặm nhắm nó.” Jaehyun nói khi Doyoung cuối cùng cũng chạm tới cán cậu em của mình.
 
"Như thế này?" Doyoung ngây thơ hỏi trong khi hông bắt đầu di chuyển một cách tội lỗi. “Chết tiệt,” anh lẩm bẩm.
 
Anh ấy không nhận được câu trả lời bởi vì miệng Jaehyun đang há hốc và mắt anh ấy đảo ra sau. Doyoung coi đó là một dấu hiệu tốt khi anh đã bắt kịp tốc độ. Khi anh ấy bắt đầu có chút tự tin, anh ấy bắt đầu tự dập lên xuống vật sừng sững của Jaehyun.
 
Ngay bây giờ, Doyoung có thể cảm thấy cự vật to tướng của thần tượng đi sâu hơn nữa. Jaehyun dường như cũng đang cảm thấy như vậy vì bản thân vẫn tiếp tục rên rỉ sâu, nhưng chúng không thể so được với những tiếng rên rỉ dâm đãng thoát ra từ miệng của Doyoung.
 
Jaehyun thúc một cú đẩy đặc biệt mạnh vào Doyoung khiến anh ngã quỵ vào ngực mình, cố gắng giữ mình không nổi nữa do sự thỏa mãn quá sức chịu đựng. Anh đưa tay bao lấy cậu bé của mình và bắt đầu vuốt.
 
“Jaehyun,” Anh rên rỉ khi bắt đầu. "Làm ơn nhanh hơn. ** anh mạnh hơn đi ”.
 
Doyoung như đang ở bên bờ vực. Doyoung đang run rẩy trên người Jaehyun. Thần tượng tuân theo và lao vào Doyoung với một tốc độ không tưởng, một tốc độ mà cậu không hình dung được.
 
"Fuck, cảm giác thật tuyệt." Doyoung yếu ớt rên rỉ. Anh hầu như không nghe thấy chính mình vì đầu giường liên tục đập vào tường. Anh thoáng cảm thấy tiếc cho bất cứ ai ở phòng bên cạnh nhưng anh không quản nhiều những chuyện đó. Anh không muốn kìm hãm chính mình. Đó là tất cả những gì anh muốn ngay bây giờ.
 
Đến thời điểm, Doyoung lên đỉnh. Anh bắn người anh và Jaehyun, phủ cả hai người bằng một dịch thể màu trắng. Jaehyun dường như đã đạt đến cao trào của mình theo anh vì Doyoung rít lên vài giây sau khi người đàn ông rút ra khỏi anh ấy.
 
Họ giữ nguyên tư thế trong một lúc, Doyoung nằm trên Jaehyun, hai chân đặt ở hai bên eo của thần tượng và cánh tay buông lỏng quanh cổ cậu. Anh chuẩn bị ngủ gục trên người Jaehyun thì bị cậu trêu đùa.
 
"Anh đnag tận hưởng nhỉ?" Jaehyun trêu chọc.
 
Doyoung nhanh chóng buông tay, chớp chớp mắt nhìn thần tượng và nở một nụ cười mãn nguyện. Anh nhìn quanh phòng, tất cả quần áo trên sàn và ga trải giường của họ là một mớ hỗn độn. Anh nhấc mình ra khỏi lòng Jaehyun và ngồi dậy, chỉ nghe thấy tiếng nệm kêu cót két.
 
“Xin lỗi,” Doyoung dịu dàng thì thầm trước khi nằm xuống bên cạnh Jaehyun. Anh đã cố gắng hết sức để không cười nhưng anh không thể. "Anh nghĩ chúng ta vừa mới phá hư chiếc giường."
 
“Đúng vậy,” Jaehyun cười khúc khích khi anh nhìn chằm chằm vào làn da đỏ ửng lên cực độ của Doyoung trên má anh.
 
Không biết phải làm gì dưới cái nhìn của Jaehyun, Doyoung đảo mắt và nhìn lên trần nhà. Bây giờ sương mù trong đầu anh đã tan hết, anh không thể tin rằng mình vừa quan hệ với Jeong Jaehyun.
 
Doyoung ban cho Jaehyun một nụ cười biết ơn khi cậu đứng dậy vứt bao cao su đã qua sử dụng vào thùng rác và lấy một chiếc khăn sạch để lau cho anh. Khi cả hai đã sạch sẽ, Jaehyun lại nằm bên cạnh Doyoung trên giường.
 
“Bình thường, tôi thường bảo người khác hãy rời đi nhưng xem tình trạng hiện tại của mông anh bây giờ,” Jaehyun vỗ nhẹ vào mông Doyoung, Doyoung rên rỉ. "Tôi sẽ để anh ngủ ở lại."
 
“Cảm ơn,” Doyoung bẽn lẽn cười.
 
Jaehyun nhún vai trước khi tự mình kéo tấm ga trải giường lên. "Không vấn đề gì.
 

***

D

oyoung thức dậy hơi mất phương hướng vì sự kiện đêm qua. Ánh nắng sáng trực tiếp hướng vào mặt anh cũng không giúp anh thanh tỉnh mấy. Anh lớn tiếng rên rỉ trước khi cố gắng ngủ tiếp bằng cách vùi mặt vào gối.
 
Cơ thể anh đang muốn được ngủ nhiều hơn nhưng anh nghe thấy tiếng bước chân và tiếng nước chảy trong phòng tắm, anh lập tức ngồi dậy. Anh nhìn xung quanh và nhận ra rằng anh đang khỏa thân và hai chân anh quấn vào tấm khăn trải giường, cùng với một vài vết bầm tím trên hông.
 
“Này,” Ánh mắt anh rơi vào một người đàn ông vô cùng xinh đẹp, chỉ mặc một chiếc quần bó sát đang đứng ở chân giường. Người đàn ông mệt mỏi chớp mắt với anh trước khi lấy chiếc bàn chải đánh răng trong miệng ra và nói. "Anh ngủ ngon chứ?"
 
Những hình ảnh ăn chơi nóng bỏng tối qua tràn ngập trong tâm trí Doyoung, khiến anh mỉm cười thích thú nhưng sau đó anh nhớ lại trạng thái đang khỏa thân của mình. Anh nhanh chóng lấy chăn để che đi những thứ quan trọng của mình trước khi khẽ gật đầu với Jaehyun. "Mấy giờ rồi?"
 
"Bây giờ là một giờ rưỡi chiều." Jaehyun thông báo với anh bằng một nụ cười ranh mãnh.
 
Doyoung nhanh chóng bò ra khỏi giường và lao vào mặc quần lót. "Mẹ kiếp!" Anh ta chửi rủa khi cố gắng nhét một chân vào trong chiếc quần thể thao của mình. "Tôi trễ mất rồi! Trễ mất rồi!" Lẽ ra anh phải đi xếp hàng ngay bây giờ.
 
"Để làm gì?"
 
“Tôi uhh—” Doyoung kéo ga trải giường và cố gắng tìm điện thoại của mình và những thứ quần áo khác được vứt bừa bãi khắp phòng. "Anh đến muộn trong hội nghị của mình." Anh lắp bắp trước khi quay sang Jaehyun. "Em đã xem điện thoại của anh?"
 
Jaehyun vào trong phòng tắm để rửa miệng và quay lại với nụ cười rất tươi trên môi. Cậu lấy điện thoại của Doyoung ra khỏi túi. "Anh có thể ngừng nói dối được rồi." Thần tượng cười khẩy khi anh ấy khoe chiếc điện thoại của Doyoung, để lộ một bức ảnh của cậu đang  làm hình nền. "Em đã thấy tất cả.

Doyoung trông giống như một con nai bị mắc vào đèn pha khi anh há hốc miệng nhìn Jaehyun mở khóa điện thoại của Doyoung.
 
Người đàn ông ngồi trên giường, tựa lưng vào đầu giường và mở twitter.
 
“Jaehyun hãy đ* tôi bằng con c** quái vật của anh. Tôi muốn Jeong Jaehyun lai giống tôi. Làm ơn đ* tôi được không? Tôi hứa tôi sẽ hưởng thụ thật tốt. " Thần tượng khịt mũi khi lướt qua những dòng tweet của Doyoung về cậu.
 
Má anh đỏ hơn khi Jaehyun bắt đầu đọc to thành tiếng những dòng tweet không mấy đàng hoàng của mình. Anh quay lại và tránh đi ánh nhìn của Jaehyun. Doyoung chắc chắn rằng mình sẽ chết vì xấu hổ. “Im đi,” anh thì thầm.
 
Một lồng ngực ấm áp áp vào tấm lưng trần của anh, cánh tay vòng qua vòng eo nhỏ bé của Doyoung, và đôi môi chạm vào bả vai anh. "Em thấy nó dễ thương đấy." Jaehyun cười trước khi bắt đầu để lại vết hôn trên cổ Doyoung. "Em đoán anh đã thể hiện tất cả những gì anh mong muốn và hơn thế nữa vào đêm qua."
 
Doyoung có thể cảm nhận được trái tim mình nghẹn trong cổ họng. Đây không phải là phản ứng mà anh mong đợi từ Jaehyun. Anh đã nghĩ rằng cậu sẽ hoàn toàn thất vọng khi nhận ra Doyoung là fan của cậu. "Đừng hành động tự mãn như vậy."
 
Jaehyun bật ra một tràng cười trước khi bỏ đi và biến mất vào hành lang. “Nhân tiện, em đã sắp xếp mọi thứ với ông Kim. Đừng bận tâm về phòng của anh " Thần tượng nói khi trở lại với một chiếc vali trên tay.
 
"Tại sao em có đồ đạc của anh?" Doyoung nghi ngờ hỏi.
 
“Em đã yêu cầu ông Kim vào phòng của anh và lấy tất cả mọi thứ. Anh sẽ không ngủ ở đó nữa. "
 
Doyoung bắt đầu hoảng sợ. "Gì?! Tại sao?! Anh sẽ ngủ ở đâu? ”
 
Có thể là do Doyoung tưởng tượng nhưng anh vừa nhìn thấy nụ cười của Jaehyun trở nên ngượng ngùng. "Với em. Vì chúng ta sẽ ở đây trong cùng một khoảng thời gian, nên em nghĩ anh có thể ở chung phòng với em. " Cậu nhếch môi khi nhìn vào trạng thái gần như không mặc quần áo của Doyoung với đôi mắt thâm quầng. “Và có thể có một đoạn encore của buổi biểu diễn tối nay. Điều đó sẽ ổn chứ? “
 
"Ồ, được rồi, nghe hay đấy” Thành thật mà nói, mọi thứ không thể tốt hơn được nữa, ngoại trừ việc anh ấy cần phải xếp hàng bên ngoài phòng hòa nhạc vài giờ trước chỉ để có được một vị trí tốt trong buổi hòa nhạc. "Nhưng anh thực sự cần phải đi ngay bây giờ nếu anh muốn đứng đầu."
 
"Anh ngồi ở đâu?" Jaehyun thắc mắc khi nhìn Doyoung dọn hành lý.
 
" Platinum section."
 
"Không phải là đã có sẵn vị trí sao?" Jaehyun nhíu mày. "Và đến 5 giờ mới bắt đầu mở cửa, phải không?"
 
“Ừ nhưng có lẽ mọi người đã xếp hàng hàng giờ đồng hồ và nếu bây giờ anh xếp hàng, có lẽ anh sẽ ở giữa. Anh sẽ được thấy em và các thành viên khác như thế nào? ”
 
Có một tiếng gõ cửa cắt ngang và Doyoung kinh ngạc thốt lên. Anh cố gắng mặc chiếc áo hoodie mà anh ấy đã mặc đêm qua trong khi Jaehyun mở khóa và quay trở lại phòng tắm.
 
“Jae, mọi người sẽ đi dọn phòng. Anh có muốn— ”Fuck. Đó là Kim Jungwoo và Mark Lee. "Ồ, ai đây?"
 
Doyoung chỉ chui đầu qua chiếc áo hoodie khi hai thành viên nhìn thấy anh. Anh nhanh chóng đẩy cả hai tay qua ống tay áo và cúi chào Jungwoo và Mark một cách kính trọng.
 
Điều Doyoung không biết là trước khi anh ấy mặc chiếc áo hoodie của mình một cách ngẫu hứng, những vết bầm tím trên hông của anh ấy đã hiển thị đầy đủ cho hai thành viên nhìn thấy. “Anh ổn chứ? Có chuyện gì đã xảy ra với anh vậy?" Mark hỏi, giọng đầy lo lắng, khi anh ấy nâng chiếc áo hoodie của Doyoung lên để anh ấy có thể kiểm tra hông của cậu ấy.
 
“Mark,” Jungwoo kêu ca khi cố kéo cậu bé ra khỏi Doyoung. "Tôi nghĩ anh ấy ổn hơn cả ổn”
 
“Anh đang nói gì vậy — ồ, em hiểu rồi.” Mark buông Doyoung ra và cúi đầu xin lỗi anh và lùi lại.

Doyoung đỏ bừng như trái cà chua khi anh kéo mạnh gấu áo hoodie của mình xuống. Anh định nói gì đó về những vết bầm tím thì Jaehyun từ đâu xuất hiện. Xem cái cách mà Jungwoo và Mark đang nhếch mép với cậu, có lẽ họ đã biết điều gì đã xảy ra đêm qua trong căn phòng này.
 
"Đây không phải là điều gì đó quá mới mẻ đối với anh sao Jae." Jungwoo nhận xét khi anh ấy kiểm tra khung hình của Doyoung.
 
"Giới thiệu anh ấy với tụi em đi, Jaehyun." Jungwoo nói với một tia tinh quái trong mắt.
 
"Đây là Doyoung."
 
“Chào Doyoung-ssi! Em là Mark Lee của NCT. ” Mark chào anh.
 
"Hi-chào." Doyoung cười hiền lành, vẫn cảm thấy xấu hổ trước Mark và Jungwoo. Đó không phải là cách lý tưởng nhất để gặp thần tượng của bạn nhưng tốt hơn là không gặp họ chút nào.
 
"Anh ấy dễ thương, rất dễ thương." Jungwoo nói với Jaehyun trước khi chuyển sự chú ý sang Doyoung. “Em là Kim Jungwoo. Anh có thể gọi em là Jungwoo. ” Thần tượng cúi đầu kính cẩn trước anh.
 
“Im đi,” Jaehyun đảo mắt và kéo Doyoung lại gần mình hơn.
 
Điều đó kéo Doyoung trở lại thực tại. Anh với lấy ba lô của mình và nhanh chóng bước qua Jungwoo và Mark. Anh chỉ bước được vài bước thì Jaehyun lấy ba lô và kéo anh về phía sau.
 
"Anh nghĩ anh đang đi đâu?" Thần tượng liếc mắt hỏi.
 
“Jaehyun,” Doyoung rên rỉ. "Anh đã nói với em là anh cần phải đi xếp hàng."
 
Thần tượng buông Doyoung ra và thở dài thườn thượt. “Tốt thôi,” Mark và Jungwoo chỉ đứng một bên, không biết chuyện gì đang xảy ra. “Hãy đi xếp hàng vàanh sẽ ở cuối khu vực hoặc anh có thể đi cùng tụi em với cơ hội chắc chắn được ở phía trước.”
 
Doyoung không hiểu tại sao Jaehyun lại cư xử hào phóng với anh ấy như vậy. Họ đã ngủ với nhau nhưng vậy thì sao? Thần tượng thực sự không có bất kỳ lý do nào khác để hành động như vậy. Không phải là anh nghĩ rằng anh không xứng đáng được đối xử như vậy. Anh ấy chỉ thấy điều đó thật kỳ lạ. Có lẽ Jaehyun đang nghĩ rằng nếu anh giúp đỡ Doyoung, anh sẽ làm điều gì đó đáp lại cho cậu ấy, chẳng hạn như cho cậu một cú huých chẳng hạn. Chà, hãy biết rằng Doyoung sẵn lòng thổi bay Jaehyun miễn phí.
 
Sau đó, cậu quay sang Jungwoo và Mark với một nụ cười hư hỏng. “Thế còn hai người thì sao, nói với mọi người rằng anh không đói”
 
"Em hiểu rồi." Mark cười.
 
“Thưởng thức bữa trưa của anh nhé Jae,” Jungwoo trêu chọc trước khi kéo Mark đi cùng anh ra ngoài.
 
Khi cả hai chỉ còn lại một mình, Jaehyun khoe nụ cười má lúm đồng tiền. "Vậy, anh muốn ăn một cái gì đó không?"
 
"Anh thực sự cảm thấy hơi mệt." Doyoung nói với cậu khi anh cố gắng dụi mắt khi ngủ.
 
"Tùy anh thôi. Chương trình bắt đầu sau vài giờ. "
 
Doyoung thả người xuống giường và quấn chăn lên người. Có thể là sự phấn khích mà anh cảm thấy ngày hôm qua hoặc sự mệt mỏi từ tối hôm qua nên khoảnh khắc đầu anh ấy đập vào gối, anh vụt tắt như một ngọn đèn chỉ trong một giây.
 
***
 
Doyoung chớp mắt tỉnh táo là chuyện của vài giờ sau đó. Anh muốn đứng dậy và kiểm tra điện thoại nhưng thực sự không thể cử động được vì một cánh tay ấm áp đang ôm lấy eo anh. Anh quay lại và nhìn thấy một khuôn mặt không tì vết trước mặt, khiến trái tim anh càng thêm run rẩy, đập liên hồi.
 
Hàng mi dài xõa tung trên gò má cao và đôi môi hồng xinh xắn đang chu môi buồn ngủ như cướp mất hơi thở của Doyoung. Jaehyun trông thật yên bình khi ngủ. Doyoung chỉ dừng lại và nhìn chằm chằm vào cậu với miệng hơi hé mở vì sợ đánh thức người đàn ông đang ngủ bên cạnh mình. Anh nhận thấy lông mày của Jaehyun đang nhíu lại với vẻ khó chịu.
 
“Đúng vậy, em thích âu yếm nên đó là lý do tại sao em ôm lấy anh đi ngủ.” Jaehyun khẽ lẩm bẩm với đôi mắt vẫn nhắm nghiền.
 
Doyoung gật đầu trước khi quay lại và ngượng ngùng thu mình lại. Anh đợi một vài nhịp để cơn buồn ngủ ập đến nhưng nó không xảy ra. Làm thế nào mà anh ngủ ở vị trí này? Họ vẫn còn khá nhiều người lạ và anh có thể bị đuổi ra ngoài nên anh quyết định nói ra mối quan tâm của mình. " Anh không ngủ được."
 
Jaehyun khịt mũi. "Anh muốn em làm gì? Hát cho anh một bài hát ru? ”
 
Điều này khiến Doyoung càng thu mình lại nhiều hơn. Anh chớp mắt và cố gắng kiểm soát hơi thở của mình, nghĩ rằng anh chỉ giả vờ ngủ và thức dậy khi Jaehyun thả lỏng ôm eo anh. Anh không muốn làm Jaehyun lo lắng hơn.
 
 
Rõ ràng, anh đã không làm tốt công việc giả vờ vì anh nghe thấy tiếng thở dài của Jaehyun sau lưng mình.
 
Doyoung cuối cùng cũng trôi đi, nhưng chỉ vì Jaehyun bắt đầu ngâm nga Knock on.
 

***
 


“Doyoung? Doyoung, dậy đi. ”
 
Doyoung rên rỉ khi cảm thấy ai đó đang chọc vào má phải của mình.
 
“Doyoung,” giọng nói bây giờ đang cười khúc khích nhưng anh ấy không biết điều gì vui đến thế. "Đã đến giờ biểu diễn."
 
Anh bật dậy và ngồi dậy. “Có thật là NCT 127 không?”
 
“Bây giờ là 5 giờ. Chúng ta sẽ rời đi sau 45 phút nữa. Tắm, mặc quần áo, làm tóc, em không biết. Làm bất cứ điều gì anh cần làm. ” Thần tượng nói trước khi kéo anh dậy và ngồi xuống đi văng, làm ngược lại hoàn toàn với những gì cậu vừa nói với Doyoung. Jaehyun rút điện thoại ra và bắt đầu cười khúc khích một mình.
 
Doyoung đứng dậy và chạy tới chiếc ba lô của mình trước khi nhìn thấy chiếc vali của mình. Nó được đặt nửa kín nửa hở ở giữa phòng khách sạn. Anh không biết phải cảm thấy thế nào và bắt đầu tự hỏi liệu có thật Jaehyun đã trải qua những chuyện của mình hay không.
 
Sau khi xem xét mọi thứ của mình, nhanh chóng nhận ra một số quần áo của mình đã không còn ở chỗ cũ. Anh ấy nhớ đã rõ ràng sắp xếp những trang phục mà anh ấy sẽ mặc theo thứ tự và bây giờ, chúng thật lộn xộn. "Em đã xem qua vali của anh?"
 
Thần tượng chỉ nhếch mép. "Có lẽ vậy?"
 
Doyoung tinh nghịch lườm anh, khiến Jaehyun chỉ biết cười trừ. Điều này không thực sự làm phiền anh. Chỉ là chắc có lẽ anh sẽ không bao giờ giặt quần áo mà Jaehyun đã đụng vào trong chiếc vali này. Chết tiệt, anh ấy sẽ không để bất kỳ ai khác chạm vào toàn bộ chiếc vali này.
 
"Em đã lấy một cái gì đó từ đồ của anh?" Doyoung hỏi khi anh nhận thấy hành lý của mình có vẻ nhẹ hơn khi anh nhấc nó lên.
 
"Dương vật giả của anh?"
 
Doyoung giật mình đỏ bừng mặt. "Anh có mang nó?!"
 
“Không, nhưng cảm ơn vì đã thừa nhận rằng anh thực sự có một cái.”
 
'Thật là một nhóc ranh'. Doyoung tự nghĩ.
 
"Anh có tưởng tượng nó là của em không?" Jaehyun hỏi với vẻ mặt tự mãn khác. Thần tượng thậm chí không cố gắng che giấu sự thích thú trên khuôn mặt của mình khi cậu nhìn vào người anh.
 
Doyoung lao vào phòng tắm và trước khi đóng sầm cửa lại, anh hét lên, "Ừ, đúng vậy đấy!"
 
Doyoung đang khỏa thân và nhảy cẫng lên dưới vòi hoa sen khi anh nhận ra rằng Jaehyun sẽ đưa mình đi xem concert của NCT 127. Tất cả giống như một giấc mơ đối với anh. Anh thậm chí còn tự véo mình vài lần để tin đây kjhoong phải là một giấc mơ.
 
Những nụ hôn, những vết hằn và những vết bầm tím, chúng đều là thật.
 
 
 
 
Anh định nhảy lên tắm thì cảm thấy có người phả vào cổ mình. "Chúng ta tiết kiệm nước và tắm cùng nhau thì sao?"
 
"Em chưa chuẩn bị xong sao??" Doyoung đặt câu hỏi khi cố gắng che đi cơ thể đã lộ ra của mình. Mặc dù họ đã làm vô số việc cùng nhau, anh ấy vẫn không thể ngăn bản thân cảm thấy xấu hổ về cơ thể của mình.
 
Jaehyun chỉ đơn giản là cười vào cổ anh khi cả hai tay đặt đúng vị trí của mình trên eo Doyoung. "Chỉ cần im lặng và để em hôn anh"

_______________

Đ

ây là lần đầu mình trans fic có H, nếu có gì đó không mượt mà lắm thì mọi người góp ý để mình edit được chỉn chu hơn ha. Cảm ơn mọi người và mong mọi người thưởng thức vui vẻ nhé ♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com