Chương 5
Yoko không biết đã đi khỏi nhà họ Malison nhưu thế nào . Nàng chỉ nhớ rõ có rất nhiều ánh mắt khiển trách nhìn nàng , vô số câu quở trách ở trên đầu nàng , từng ánh mắt mỗi một câu trách mắng , còn hơn cả cung tên . Nàng ra khỏi nhà họ Maloson nhưu cái xác không hồn , đi trên đường cái gió thu lạnh lẽo , trong lòng lạc lõng
Mấy năm nay , nàng cố gắng kể lại ký ức cho Faye , nhưng cô hoàn toàn không nghe , lại càng không tin . Nhớ tới sinh mệnh mình sắp kết thúc , nàng chỉ cảm thấy vô cùng tiếc nuối
" Faye , thật xin lỗi em không có cơ hội thấy chị khôi phụ trí nhớ "
Nghĩ đi nghĩ lại đột nhiên thân thể nàng giống như lá thu tàn lụi , bỗng dưng ngã xuống
"Két--"
Một tiếng ma sát , một chiếc xe màu trắng ngưng lại ở bên cạnh nàng.
......
Khi Yoko tỉnh lại , phát hiện mình đang ở trong phòng bệnh viện , ý thức vừa trở lại bên tai truyền đến giọng quan tâm
- Yoko , em sao rồi?
Yoko xoay mắt nhìn , thấy Yui đáy mắt lướt qua vẻ ngạc nhiên
- Chị họ ? sao chị lại ở đây?
Yui lo lắng nói
- Chị vừa tới hà họ Malison đã nghe nói em xảy ra chuyện , chờ chị tìm được đã thấy em té xỉu ở ven đường
- Cảm ơn chị họ
Yoko biết ơn nói cảm ơn , nói xong tính ngồi dậy Yui vội vàng đỡ nàng
- Em cẩn thận một chút , bác sĩ nói thân thể em yếu , phải vô cùng cẩn thận đứa bé trong bụng.
Lòng Yoko chấn động , ngạc nhiên nhìn chị
- Đứa bé? em....em mang thai?
Yui gật đầu
- Nhìn bộ dạng này chẳng lẽ em vẫn chưa biết ?
Niềm vui to lớn sinh ra từ tận đáy lòng , hạnh phúc trong nháy mắt Yoko kích động đỏ mắt
- Em mang thai! Em thật sự mang thai?
Xem ra trời cao không đối xử tệ với nàng , thật có thể cho nàng sinh đứa bé ra trước khi chết . Thấy nàng vui vẻ như thế Yui lại nhíu mày
- Yoko , bây giờ Faye hành hạ em như vậy , em cần gì phải chà đạp mình?
Yoko vội vàng lau nước ở khóe mắt
- Chị , em không sao , em sẽ lâoj tức ly hôn với Faye . Nhưng em muốn giữ lại đứa bé này.....chị xin chị giứ bí mật cho em có được không ? Đừng nói với người khác em mang thai , càng đừng nói với Faye.
Cô hận nàng đến thấu xương , tuyệt đối sẽ không cho phép nàng sinh đứa bé này . Yui thở dài
- Được ! chỉ cần em sớm ly hôn , chị nhất định sẽ giữ bí mật cho em
Yoko chỉ sợ ở lại bệnh viện sẽ bị phát hiện nàng bị bệnh ung thư , sau khi Yui rời đi nàng cũng ra viện trở về biệt thự . Lần đầu tiên nàng mới bước chân trước vào nhà chân sau là Faye lại đi theo vào
- Faye ?
Yoko hơi ngạc nhiên , lúc nhìn thấy mặt cô âm trầm nàng lại nuốt lời muốn hỏi vào . Faye trở tay đóng cửa cái "ầm" , đi tới như một trận gió bóp chặt cổ Yoko , đôi mắt kinh người như muốn cắn nuốt nàng
- Yoko cô giỏi thật , hại chết con của tôi và Lalita , sao cô ác độc vậy!
Yoko bị cô bóp đến sắp không thở nổi , giãy dụa nói
- Tôi không....là cô ta cố ý....
- Cô còn không thừa nhận!
Faye giận không kìm được , quanh thân tản ra sát khí kinh người
- Lalita là em gái cô sao cô có thế ác độc như vậy!
Yoko giyax dụa , nước mắt đã rơi xuống mặt bị nén đến bỏ bừng
- Faye , buông tôi ra.....
Thấy nước mắt trên mặt nàng Faye nhíu mày , tay vô thức buông lỏng ra
Ghê tởm , rõ ràng là cô hận không giết được nàng , nhưng vì sao thấy nước mắt của nàng lại không khống chế được mềm lòng !
- Cô đã làm mất con của Lalita , vậy còn cô ấy thì sao?
Faye lật Yoko lại , chợt đâm vào thân thể nàng từ phía sau
- Không bằng cô cũng mang thai một đứa , lại để cho Lalita giết chết!
- Đừng , Faye buông tôi ra !
Yoko nhớ tới bào thai trong bụng , dọa cho sợ đến sắc mặt tái nhợt trong nháy mắt luôn miệng cầu xin tha thứ
- Không phải là cô xin tôi làm cô sao ? Giả bộ cái gì chứ
Faye cắn răng , ra sức hết cái này đến cái khác . Yoko chỉ cảm thấy tim ngai ngái cuồn cuộn , còn chưa kịp phản ứng "Phụt" một tiếng , phun một ngụm máu tươi từ trong miệng ra
Màu đỏ chói mắt rơi xuống ghế salon màu trắng vô cùng kinh người , Yoko sợ hãi hốt hoảng nâng tay lên lau khóe miệng , vươn tay lục tìm đồ che đi bãi máu đó , thân thể không khỏi bò tới trước một chút
- Không được nhúc nhích!
Faye khó chịu giận dữ mắng , cau mày nhìn người con gái nằm úp sấp dưới người mình . Thấy nàng vội tìm đồ khó chịu đè vai nàng xuống rời khỏi thân thể nàng , lật nàng lại
- Cô đang làm gì?
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com