chap 31 - END
[IMA EXO] TRƯỜNG HỌC MA QUÁI
CHAP 31:
-Dừng lại mau….ta ra lệnh cho ngươi_giọng Rein từ thanh gươm phát ra làm cho Luhan đang say máu tàn sát phải ngưng lại
-Ngươi im đi bây giờ ta mới là chủ nhân của ngươi_Luhan gằn giọng nói rồi tiếp tục chém giết điên loạn
-Ngươi đang tự đưa bản thân mình vào hố đen của tội lỗi_Rein vẫn tiếp tục lên tiếng
-Ta bảo ngươi câm mồm sao ngươi cứ lải nhãi mãi vậy? Dù ngươi là Rein hay Lucifer thì bây giờ đối với ta các ngươi chẳng khác nào nô lệ_Luhan diên tiết hét lên
-Chỉ vì ghen tuông ngươi nhẫn tâm sát hại cả người vô tội sao?_Rein lại tiếp tục lên tiếng
-Thì sao? Ta căm thù ngươi, ta căm thù tất cả. Ta phải hủy hoại hết những thứ ngươi tạo ra, ta sẽ phá nát hết_Luhan điên loạn trả lời
--ta cảnh cáo ngươi đấy Luhan, mau dừng lại trước khi quá muộn. Mục đích ta tạo ra Chizakura không phải để phá hủy hay giết hại người vô tội như ngươi đang làm. Ta muốn chấm dứt mọi chuyện, ngươi dùng nó lấy mạng người khác nhưng ngươi không biết rằng sau khi cho nó đủ máu thì ngươi sẽ nhận được gì sao?
-Mày im đi……tao mới là người rèn ra thanh gươm. Thanh gươm này do chính tay tao tạo ra làm sao tao lại không biết cách sử dụng nó được? Mày đừng có làm tao điên lên_Luhan tức giận gào lên khi Rein cứ liên tục làm phiền hắn
-Ngươi ấu trĩ quá Luhan à……ngươi quên thanh gươm là linh hồn ta sao? Ta mới là chủ nhân của nó. Mọi chuyện phải chấm dứt tại đây thôi, Chizakura mau nghe lệnh ta tiêu diệt kẻ thù ngay.
Ánh sáng từ thanh gươm phát ra làm cho Luhan lóa mắt, Rein từ bên trong thanh gươm được phóng thích ra ngoài nhìn Luhan bằng đôi mắt hai màu một cách lạnh lùng, khẽ liếc nhìn về phía Luhan đang tức giận nhìn mình cô nhếch môi cười rồi nói
-Ta với ngươi sẽ còn gặp lại nhau……nhưng mà là ở địa ngục_Rein cầm thanh kiếm lao nhanh về phía Luhan đang không phòng thủ mà tấn công
“PHẬP” _âm thanh khô khốc vang lên, thanh gươm xuyên thẳng vào người Luhan khiến cho hắn ngã gục xuống nền đất, máu từ cơ thể bắt đầu tuôn ra. Trời bắt đầu đổ mưa, từng giọt từng giọt rơi xuống chẳng mấy chốc khung cảnh đã chìm trong màn mưa trắng xóa
-Chết tiệt! Tại sao chứ? Ta không thể chết một cách dễ dàng như thế này được, ta còn chưa trả thù cho cô ấy……Ta rốt cuộc vì sao lại không thể mang cô ấy trở lại…….hahaha ta vô dụng….ta hận ngươi……_Luhan bật cười trong đau khổ giương đôi mắt ngấn lệ nhìn về phía Rein đang đứng trước mặt mình
-Người chết thì không thể sống lại, đó là cái giá ngươi phải trả khi đã làm tổn thương những người ta yêu quý
-Ta sẽ không hối hận…..vì…những …gì…mình…đã làm.Ta….ghét…ngươi L..u..c..i..f..e..r_Luhan tóm lấy cổ Rein siết mạnh nói từng tiếng ngắt quãng
-Ta cũng không ưa gì ngươi đâu_Rein lạnh lùng trả lời rồi nhìn Luhan
-Ngươi…quả thật…rất giống cô ấy……Ka…gu…ra_Luhan nhìn Rein nói rồi từ từ tất cả hình ảnh trước mắt cậu mờ dần đi và cậu nghe thấy có người gọi tên cậu, giọng nói thân quen từ xa xăm vọng về. Một nhân ảnh mờ nhạt xuống hiện nhìn cậu mĩm cười, Luhan đưa tay ra như muốn giữ chặt người đó lại nhưng càng cố gắng níu giữ thì nó lại càng rời xa cậu. Cậu đuổi theo nhưng không thể nào đuổi kịp, gào thét trong vô vọng nước mắt cậu rơi. Cô độc, đau khổ cậu rơi vào hố đen của tuyệt vọng và cô đơn do chính cậu tạo ra
-Với tư cách là chủ nhân ta ra lệnh cho ngươi mở ra chiếc chìa khóa của sự bất tử, Sekai người đứng đầu gia tộc hãy mau xuất hiện_Rein dùng ma thuật vẽ ra một vòng tròn rồi ghim thanh kiếm vào giữa vòng tròn đó khiến cho trời đắt tối sầm lại, chẳng mấy chốc mặt trăng che phủ mặt trời bằng một màu đỏ như máu. Từ trong vòng tròn một tia sáng xuyên thẳng lên mặt trăng, một bóng người xuất hiện trong vòng tròn với mái tóc bạch kim
-Ngươi gọi ta?_Sekai từ từ mở mắt nhìn con người đã triệu tập mình tới
-Phải. Cụ tổ hôm nay là ngày cắt đứt giao kèo mà lẽ ra nó phải được thực hiện từ lâu_Rein nhìn con người trước mặt mình nói
-Ta đợi cháu lâu lắm rồi đấy. Mau quay về thôi, ở đây không còn cần cháu nữa_Sekai nhìn Rein nói
- Phải, mau phá hủy lời nguyền trói buộc đi. Họ sẽ được tự do sống một cuộc sống không ràng buộc chủ nô vì gia tộc chúng ta nữa_Rein quay sang nhìn Yi Fan và Chanyeol
-Cháu không hối hận chứ? Sau khi phá hủy cam kết tất cả sẽ không còn nhớ gì về sự tồn tại của chúng ta ở đây._Sekai nhìn Rein khi bắt gặp ánh mắt cô đang do dự
-Không đâu, chúng ta không thuộc về nơi này. Cháu không muốn nhìn người đó vì cháu mà bất chấp mạng sống hay đau khổ vì cháu. Họ sẽ hiểu việc cháu làm cũng là vì họ thôi. Tạm biệt và đừng hận tôi vì quyết định này_Rein hôn nhẹ lên môi Yi Fan và Chanyeol rồi bước vào vòng tròn ma thuật cùng Sekai.
-Giao ước ràng buộc của gia tộc mặt trăng đưa ra được xóa bỏ. _Sekai dùng ma lực phá hủy thanh gươm và một luồng sáng từ Mặt Trăng chíu thẳng vào cả hai khiến cho than ảnh cả hai mờ dần và tan thành hang ngàn mảnh hòa vào làn gió. Cùng lúc đó tất cả mọi thứ ở học viện đều tan thành mây khói, từng người một biến mất như chưa hề tồn tại trên thế giới. Mọi thứ bị cuốn đi không để lại chút dấu vết như chưa hề có sự tồn tại trên đời.
-YAAAAAAAAAAAH TÊN KHỐN MÀY MAU TRẢ ÔNG CUỐN VỞ TÊN CHÓ HÔI HÁM KIA_một giọng hét oanh vàng được cất lên từ một phòng học và kèm theo đó là hàng nóng bay ra như mưa nhằm vào mục tiêu phía trước là một tên cao kều đang phi hết tốc độ có thể
-Tao không trả mày làm gì tao đồ phù thủy xấu xí kia?_tên tội nhân khiếu khích nói
-Mày……được lắm ông cho mày vào nồi nấu cao sói cốt nha tên hôi hám kia
-Tao thách mày á. Phù thủy ngu ngốc………ớ cái ….. mau tránh ra_tên cao kều gào ầm lên khi trước mặt bỗng có chướng ngại vật
“RẦM”_tiếng va chạm kinh hoàng vang lên khiến cho phù thủy nhỏ phía sau cũng phải dừng hành động truy sát tội đồ mà chạy lại xem xét nạn nhân
-Không sao chứ? Ôi máu kìa……Yixing……mau mau ra đây_tên phù thủy gào lên gọi ai đó trong khi chân thì đạp vài phát vào bụng tên sói ngu gây chuyện
-Tao cũng bị thương sao mày không đỡ mà còn đánh tao?_Chanyeol gào lên nhìn Baekhyun tóe lửa
-Là mày tông người ta té đổ máu không xin lỗi mà còn to mồm á?_Baekhyun đỡ người bị tên chó ngốc Chanyeol làm ngã đứng dậy
-Tôi không sao……xin lỗi nhưng tôi đang tìm lớp của cô Yukari_người đó nhìn Baekhyun mĩm cười nói
-Cậu là học sinh mới à? Tôi học lớp bà già đó nè. Để tôi dẫn cậu đi. Còn mày không biết mở mồm xin lỗi người ta à?_Baekhyun huých vào bụng Chanyeol khi thấy hắn đang thộn mặt ra
-ờ…xin…xin lỗi. Cậu không sao chứ? Tôi vô ý…._Chanyeol lắp bắp nói
-ờ…không sao đâu_người đó nhìn Chanyeol xong phì cười rồi đi theo Baekhyun bỏ lại tên ngố Chanyeol mặt đang nghệch ra
-cái gì vậy? người đó…..sao lại? Gặp ở đâu rồi thì phải? AAAAAAA mày điên rồi Park Chanyeol._Chanyeol tự vả vào mặt mình rồi cũng lết thây vào lớp khi nghe tiếng chuông reo
Cái lớp học đang nhao nhao lên vì tin đồn học sinh mới chuyển đến làm cho mấy cái loa phát thanh thay nhau mà bàn tán, cảnh tượng bây giờ nhìn vô chẳng khác nào là cái chợ chứ gọi là lớp học thì có vẻ sai lầm. Trong khi xung quanh đang ồn ào sôi nổi về người mới thì ở cuối lớp một nam nhân vẫn yên vị nhìn ra phía cửa sổ mà mặc kệ cái bọn nhiều chuyện kia,
-hey. Yi Fan anh không quan tâm học sinh mới à?_Sehun ngồi phía trên bàn trước quay xuống nhìn con người đang tự tách mình ra thế giới riêng
-không_cậu đáp cụt ngủn
-anh thật là……không nói chuyện với anh nữa_Sehun giận dỗi quay lên mặc xác con người lạnh lùng phía sau mình vẫn cứ dán mắt nhìn vào cây đào già sau trường
“Cạch” _cửa phòng bật mở và bóng cô giáo bước vào với cái mặt sát khí làm cho cái chợ trong lớp đang ồn ào tự nhiên im lặng
-lớp ta có thêm học sinh mới. Em vào đây đi_bà cô nhìn ra phía cửa gọi, học sinh mới từ từ bước vào lớp và thu hút ánh nhìn của bọn trong lớp và cả Yi Fan
-mình là học sinh mới tên mình là NAKOTO REIN_cô viết tên mình lên bảng sau khi giới thiệu về mình
-này, làm bạn gái tôi đi_Chanyeol đứng bật dậy hét lên khiến cho cả bọn im lặng nhìn hắn
-đâu ra? Rein cậu nói tôi điên cũng được nhưng hình như tôi đã gặp cậu ở đâu rồi thì phải?_Sehun hét lên rồi nhìn chằm chằm vào Rein
-mày điên hả thằng kia?_Chanyeol quay sang liếc Sehun
-anh cũng không hơn tôi đâu đồ chó điên_Sehun đáp trả
-mày…..muốn gây sự hả?_Chanyeol gắt
-muốn thì ra ngoài đánh nhau_Sehun khinh khỉnh đáp
-này cậu tin vào định mệnh không?_Yi Fan tự nhiên cất tiếng hỏi
-tại sao lại hỏi tôi câu đó?_Rein nhìn cậu với con mắt ngạc nhiên
-nếu tôi nói tôi yêu cậu ngay từ cái nhìn đầu tiên thì sao?_Yi Fan nhìn thẳng vào mắt Rein nói không do dự
-đừng có nghe thằng đó, tôi mới yêu em ngay từ cái nhìn đầu tiên đây này_Chanyeol chạy tới kéo tay con bé về phía mình
-mày tránh ran gay đồ điên_Yi Fan lườm Chanyeol rồi giật tay con bé ra khỏi tay Chanyeol
-hai người im đi, Rein à cậu đi với tôi._Sehun đá vào chân Yi Fan rồi bế con bé bỏ chạy ra khỏi lớp mặc cho cả lớp đang ngơ ra vì trận cãi vã của 3 tên hâm
-thằng kia, trả người yêu anh mày đây_Chanyeol gào lên rồi đuổi theo Sehun
-người yêu mày? Là người yêu tao chứ?_Yi Fan gắt lên
-Rein là của em chứ?_Sehun hất giọng nói trong khi tay thì dùng ma thuật cản đường 2 tên đeo bám phía sau mình
-Sehun mau đứng lại. Trả người yêu anh mày lại mau.
-Người yêu?????? Thú vị thật. _Rein nhếch môi cười nhìn hai tên phía sau đang mắng chửi nhau vì 1 đứa con gái lần đầu gặp và dĩ nhiên là hai tên đó không hề nhớ ra cô, và cái tên nhóc Sehun cũng thế. Rein bật cười vì xem ra còn lâu cô mới thoát khỏi cái vòng luẩn quẩn nợ nần với mấy tên này.
-Cũng tốt không nhớ rat a mà lại hành xử như vầy …….xem ra các người vẫn mãi là sở hữu của ta dù không còn giao ước.
Trên hành lang của một học viện nằm khuất sâu trong khu rừng là nơi mà các yêu ma cư ngụ, là nơi mà những con người được sợi dây của định mệnh gắn kết đang tồn tại, cãi nhau, ghét nhau thậm chí có là kẻ thù của nhau. Nhưng cái gì cũng có quy luật và không gì thay đổi, vậy nên hãy cứ sống và chấp nhận nó. Cuộc sống là một trải nghiệm, và hãy cứ chấp nhận những gì mà định mệnh sắp đặt.
END
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com