1.
Tiểu Điềm C năm đó sập phòng
Mẹ Sou lại viết fic đây.
Thề luôn fic này có hai chương thôi á. Xong fic này cái tôi lại lấp hố cũ tiếp. Đừng chửi tôi huhu.
Note: Chuyện quan trọng phải nói ba lần:
Fanfic là tưởng tượng của fan, không liên quan đến người thật.
Fanfic là tưởng tượng của fan, không liên quan đến người thật.
Fanfic là tưởng tượng của fan, không liên quan đến người thật.
.
1.
Xin chào mọi người, tôi là Châu Kha Vũ.
Hãy giết tôi đi, tôi có tội.
"Giết em đi..." Tôi rên rỉ.
"Không em ạ, không ai giết em, mọi người thương em lắm."
"Em chỉ vô tình thôi, em nào có lỗi gì."
"Em vô tội. Thật sự."
"Sống mà hưởng cái nghiệp mình tạo ra, em nhé."
Các anh em thân yêu của tôi vây quanh, mỗi người một mồm nghe thì dịu dàng nho nhã nhưng thật ra là đang muốn lấy nước miếng dìm chết thằng em dại. Tôi biết làm sao bây giờ? Có bị thiên đao vạn quả thì tôi cũng phải chịu thôi. Ai bảo tôi sai trước.
Chuyện là... à trước khi kể chuyện, tôi cần phải ghi chú nhẹ, bây giờ tháng Tám năm 2031. INTO1 đã rã đoàn được tám năm rồi. Ấy thế nhưng suốt tám năm qua, không hiểu sao mỗi khi có sự vụ gì thì chẳng cần hú tất cả anh em có khả năng đi được đều tụ tập ngay lập tức ở nhà của Lưu Vũ.
Lần này cũng không khác gì, địa điểm vẫn là nhà Lưu Vũ. Nạn nhân cũng đồng thời là chủ nhà, thật là tiện quá.
Tiện cái con khỉ! Huhuhuhu.
Trong phòng khách nhà Lưu Vũ có một cái sofa dài, ba cái ghế bành đơn. Lưu Vũ đang ngồi trên ghế bành ở giữa, một cái iPad để ở ghế bên phải nối máy với đầu cầu Nhật Bản, một cái khác nằm trên ghế bên trái nối máy với đầu cầu Thái Lan. Ghế sofa là nơi xà nẹo của anh Viễn, anh Mặc, em Nguyên.
"Tiểu Vũ, em xin lỗi. Anh đánh em đi. Anh livestream chửi mắng em đi. Em quỳ vỏ sầu riêng tạ tội với anh."
Người kia hơi nhíu mày. Thôi chết lại vạ mồm rồi. Hồi anh hai mươi mốt tuổi tôi gọi anh là Tiểu Vũ, giờ anh ba mốt rồi vẫn gọi quen hơi. Làm gì có mãnh nam ba mươi mốt tuổi nào còn thích có chữ "Tiểu" gắn trước tên. Châu Kha Vũ mày là đồ điên!
Lưu Vũ thở dài một cái, nhẹ nhàng nói: "Mặc Mặc, em mang cho anh cái bàn chông ra đây để thằng này quỳ."
Sao anh lại có bàn chông ở trong nhà? Không, Lâm Mặc ơi anh đi đâu đấy? Hai anh định làm thật à?? Anh Viễn cứu em!
Chuyện kể ra rất dài, toàn là nước mắt.
Hai hôm trước tôi đang vừa đi vừa hát qua cửa phòng tắm khách sạn. Lúc đó phòng hơi tối, tôi thì buồn ngủ, cái cửa này thì xa lạ nên tôi không nhận ra nó thấp hơn cái thân tôi. Ừ đúng rồi, mười năm qua tôi lại cao hơn nữa đấy, vừa lòng các người chưa? Sau đó tôi va vào ngạch cửa, ngã lăn ra đất.
Người tôi thì cứng, nhưng iPhone 23 Pro Max không cứng đến thế, nó chập luôn.
Đáng lẽ theo lý thường tình, thân là một nghệ sĩ tuyến một tuyến hai, nếu điện thoại có vấn đề thì tôi phải lấy cái búa đập nó vỡ làm đôi rồi vứt, mua cái khác. Nhưng chắc do pha ngã mạnh quá, đầu tôi rơi mất cái bánh răng nào, tôi lại đem cái máy đó ra tiệm sửa.
Thằng cha kỹ thuật viên sau khi nhận ra tôi là minh tinh Châu Kha Vũ thì lập tức tìm cách làm tiền. Hắn đào lại được cả lịch sử tin nhắn mười năm trước của tôi để bán cho anti-fan. May thay con người tôi trong sạch, không có miếng scandal nào ngoài một mối tình ngắn ngủi em tình tôi nguyện và đã chia tay gọn gàng hồi năm 2023. Tôi cứ nghĩ kể cả vụ đó có bị bóc ra thì tôi cũng chả sập phòng. Bao nhiêu năm rồi, nhà gái người ta cũng công thành danh toại, có ảnh hưởng gì ai đâu.
Ấy thế mà có. Nhà tôi không sập, nhưng nhà đồng đội cũ của tôi chẳng những sập còn cháy bừng bừng.
Nội dung tin nhắn của tôi với bạn gái cũ chỉ vẻn vẹn:
"Anh chuẩn bị ngủ chưa, gọi video call được không?"
"Ừm, lúc này không tiện cho lắm."
"Sao thế? À, bạn cùng phòng của anh đang ở đó hả."
"Không, anh ấy sang phòng bạn trai của ảnh rồi. Anh đang đắp mặt nạ mà hình thù có hơi kì quái thôi."
"Đôi đó vẫn yêu nhau hả? Em thấy mọi người trên mạng bảo tương tác giữa họ là giả thôi, còn bên ngoài coi nhau như hai người xa lạ."
"Bậy nào, anh nói phải đáng tin hơn chứ. Hai anh ấy yêu nhau lắm."
Đấy, ngắn ngủi có thế thôi, còn chẳng nêu tên ai. Nhưng ai cũng biết bạn cùng phòng của tôi là người nào.
Lưu Vũ nằm không cũng dính đạn, sập phòng cái rầm hết sức bi tráng. Tiểu Điềm C năm đó không những yêu đương đồng tính mà còn yêu đồng đội luôn. Vào lúc tôi còn chưa biết làm sao để chữa cháy thì người anh thân yêu đã chấp nhận sự thật. Lưu Vũ đăng weibo rất dài, văn chương trôi chảy lai láng, điển tích điển cố uyên bác, nội dung đại khái là:
1, Ừ đúng rồi tôi thừa nhận tôi thích con trai. Hồi đó tôi có yêu đương với một người. Tôi biết điều này đã khiến nhiều fan thất vọng, nhưng tôi không hối hận.
2, Tôi đã chia tay với đối tượng yêu đương năm đó rồi. Người ta không gay, chỉ rung động một thời gian thôi. Hiện giờ đã đường ai nấy đi, mong mọi người đừng làm phiền đồng đội cũ của tôi nữa.
Dư luận ầm ĩ hết cả lên. Một nhóm nhỏ thoát fan tạo cớ để anti gáy um trời rằng ngày tàn của Lưu Vũ đến rồi. May thay fandom của anh ấy không hổ với danh nhiều thành phần tử trung. Fan bạn gái của Lưu Vũ ngay trong đêm trở về làm fan mẹ, giang đôi cánh gà mái bảo vệ thần tượng. Fan mẹ toàn thời gian thì càng khỏi phải nói, gào thét yêu cầu bọn anti độc hại câm mồm. Năm nay là 2031 rồi, đám kì thị đồng tính mau chui vào hang đi, đừng thở ra những lời độc địa làm bẩn mạng xã hội nữa. Số lượng fan bạn trai thì không hiểu sao tăng vọt.
Top comment bên dưới bài đăng của Lưu Vũ bất ngờ thuộc về một nghệ sĩ nam đang nổi: "Nếu chia tay rồi có thể cho anh cơ hội không?"
Tuy nhiên đám người đó chỉ là phần nổi của tảng băng chìm. Trong khi nhóm bên trên tranh luận tới lui việc có thể chấp nhận nghệ sĩ nam đồng tính trong showbiz không thì một nửa dân mạng lại đi đào bới xem ai mới là người cũ năm đó. Lưu Vũ bảo đừng làm phiền đồng đội cũ của cậu ta á? Kệ chứ! Drama này to như thế mà không hít thì còn hít cái gì?
Ngoại trừ tôi là cái thằng làm lộ bí mật (bị fan đoàn cũ và các chị Cá Mập cắn xé điên cuồng), có tận chín đối tượng tình nghi. Anh Rikimaru đã kết hôn cũng không thoát khỏi diện điều tra.
"Tôi tin chắc đó là Bá Viễn. Đến tận năm nay anh ta vẫn độc thân, chắc chắn vì không quên được mối tình với tiểu điềm C."
"Không, hôm trước có người repo rằng thấy Bá Viễn bay lên. Anh ta hóa phù thủy rồi, không thể là anh ta được."
"Lão Tam người Nhật là đáng nghi nhất. Còn ai nhớ màn battle mở đầu thiên tình sử dưới gốc cây hạnh năm đó không?"
"Bọn couple fan cắn đường hóa học nổi tiếng một thời lại dẩy lên đấy à? Thôi im đi, ai chẳng biết tương tác giữa hai người đó là giả."
"Giả thì không giả, nhưng chắc chắn là để che đậy cho tình cảm của tiểu điềm C với lão Nhị. Tội nghiệm lão Tam những năm tháng đó ở Trung Quốc làm bình phong cho đồng đội yêu đương."
"Tại sao lại là lão Nhị? Người đó kết hôn có con rồi."
"Trước khi kết hôn chẳng lẽ không được yêu nam? Tiểu Điềm C cũng bảo bạn trai cũ không phải là gay."
"Có quỷ mới tin! Cậu ta nói thế là để cứu người cũ khỏi sập phòng. Tôi nghi lão Ngũ người Thái kia lắm. Trong cả đám Tiểu Điềm C thân với cậu ta nhất."
"Đó là khuê mật má ơi! Nhìn không thấy tí yêu đương nào luôn á?"
"Hay là cái cậu rapper kia? Cũng thân lắm mà."
"Người ta là anh em ruột đấy ạ!"
"Giờ này còn có người tin vào thuyết âm mưu hai anh em thất lạc à? Nhưng tôi cũng nghĩ là không phải, vì hai người đó từ trường không hợp nhau."
"Thế chắc chỉ còn lão Tứ Mika, vì tôi ship hai em út với nhau. Ai lên thuyền Doãn Gia Nhân không?"
"Mấy người vô duyên thế, sao lại quảng cáo thuyền ở đây? Không thấy Tiểu Điềm C sập phòng đau khổ thế nào à mà còn mong cho pick mình cũng yêu nam?"
"Đau khổ lắm hả? Tôi có thấy đâu. Số fan bỏ đi còn chẳng đến 1000 người."
"Tôi không biết, xin đừng là pick tôi là được."
"Hay là Lâm Mặc? Hồi đó cậu ta thân với lão Ngũ người Thái nhất, nhì chính là Lâm Mặc. Cặp đó còn tỏ tình trong toilet."
"Không thể."
"Không thể."
"Lâm Mặc không được."
"Vì sao??? Sao biết không được?"
"Next, đổi đối tượng khác."
"Nếu như không phải kẻ khui ra vụ này là Châu Kha Vũ, tôi đã nghi là cậu ta. Haiz, sao lại có người đần thế không biết, điện thoại của minh tinh mà dám đem ra tiệm sửa."
"Nghĩ mà tức! Đang yên đang lành bị thằng em năm nào phá sập phòng. Tôi mà là Tiểu Điềm C tôi phải xiên cho thằng này hai nhát."
"Hai nhát mà đủ? Hai mươi nhát!"
...
Bá Viễn trầm ngâm nói với Lưu Vũ và mấy người nước ngoài trong khi tôi đang bị Lâm Mặc và Trương Gia Nguyên lôi lên bàn chông:
"Chuyện của Tiểu Vũ coi như xong. Sập phòng thì cũng đã sập rồi. May mà mấy năm nay thành tích của em nó rất ấn tượng, có nhiều tác phẩm chất lượng cao, vị trí trong giới rất vững. Chỉ cần im hơi lặng tiếng một thời gian thì sẽ quay lại được. Vấn đề là đứa kia. Nếu bị khui ra, chỉ e..."
Đúng vậy, đứa kia chính là người duy nhất không có mặt ở đây: AK Lưu Chương. AK đang bị nhốt bên Mỹ để quay show rap quốc tế, không được dùng điện thoại, Hy vọng AK chưa biết chuyện này.
Lưu Vũ nói điêu đấy.
Anh ta và đối tượng năm đó đâu có chia tay! Hai người thậm chí còn chuyển ra ngoài sống chung, nuôi chung con chó xinh đẹp đặt tên là Lưu Ly, mặn nồng như thể vợ chồng son dù đã bắt đầu yêu từ mười năm trước rồi. Lưu Vũ nói là đã chia tay chẳng qua vì muốn che giấu cho AK khỏi sập phòng theo thôi.
Lưu Vũ gật gù theo lời anh Viễn:
"Đúng vậy, chỉ e lúc đó sẽ ảnh hưởng nặng nề đến sự nghiệp của anh ấy. Anh ấy đã phấn đấu rất nhiều..."
"Không." Bá Viễn ngắt lời Lưu Vũ. "Anh đang định nói chỉ e nó sẽ nổi cơn tam bành lên. Em biết nó luôn..."
"LIU YU ĐỪNG LO!" Tiếng Santa vang vọng xuyên màn hình cắt ngang câu trình bày của anh Viễn. "Để vụ này cho Chàn Tua, Chàn Tua giải quyết rồi."
Con tim tôi và tất cả những người ngồi đó thắt lại. Mỗi lần ông già Noel nói anh ta giải quyết được cái gì rồi là y như rằng rắc rối bung bét lên. Lưu Vũ không kịp chất vấn Santa, vớ vội cái điện thoại nhìn vào màn hình.
Weibo Uno Santa vừa cập nhật:
"Liu Yu, em là hồi ức đẹp nhất."
Mặt Lưu Vũ tái nhợt như muốn lăn ra xỉu quách.
.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com