Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3

-------------------------------------POV của Kai--------------------------------

Cuối cùng thì cũng xong, cái gì mà "vinh hạnh khi được diện kiến đức vua chứ" mệt gần chết đi được ấy, nghe ổng nói mà còn khổ hơn nghe giảng, tra tấn tinh thần chắc?

Thôi, giờ đã về phòng rồi, chẳng muốn nhắc đến nữa.
Haizzzz, à mà mấy người hỏi chung phòng với ai ấy hả? À thì ban đầu đáng lẽ là sẽ được ở một mình một phòng.

Nhưng Aro không chịu, bảo mọi người phải ở phòng đôi hoặc phòng ba cho an toàn. Thế nên là phải chung phòng với Aro, bởi ngoại trừ nó ra tôi có còn chơi với ai đâu, mà có mỗi nó là chịu chung phòng với tôi à.

Giờ thì, tôi phải làm một việc rất quan trọng, có thể ảnh hưởng đến cuộc sống của tôi tại cung điện này. Đó là.........xem cái giường này có êm không.

(Tác: ĐM, nhiêu đó thôi mà cũng liên lụy đến cả CUỘC SỐNG của m nữa á)

Phù may quá, giường êm hết sảy.

Vậy thì bây giờ, đi ngủ thôi nào!

--------------------------Sáng hôm sau-------------------------------

"Oi, Kai dậy coi, lẹ lên mày"( Aro)

"Hửm, à mày hả Aro, năm phút nữa đi"( Kai)

---------------------------------sau ba lần lặp như vậy------------------------

"Kai dậy nhanh lên cho tao coi"(Aro)

"Năm phút nữa"(Kai)

"Không có năm niếc gì hết! BỐ MÀY BẢO DẬY LÀ DẬY!!!!!"(Aro)

"Rồi, rồi"( Kai)

Trời ạ, thằng Aro nó làm cái gì mà căng vậy, làm như nó là mẹ tôi không bằng á. Mệt gần chết đi được, ít nhất phải cho người ta nghỉ ngơi chứ. Ai da, sao mà đau hông quá vậy nè.

Thôi giờ thì cũng phải đi thay đồ đã.

-----------------------------------------------------

Tôi bước ra ngoài phòng, ở đó Aro đang đợi sẵn.

Ôi chu choa cha mạ ơi, sao hai đứa hai bộ giống nhau mà thằng Aro nó mặc vào xong là hoa hồng bay tứ phía luôn vậy ta.

"Đi xuống phòng ăn thôi"

Ủa hình như nó vừa nói gì thì phải, thôi kệ, đồng ý với nó chắc là không sai được đâu.

Một lúc sau, chúng tôi dừng lại trước phòng ăn.

À thì ra nó bảo đi ăn sáng. Mà, ở đây thể nào cũng có mấy người nói xấu cho......

"Sao Aro- sama lại đi chung với thằng rác rưởi đó nhỉ" (học sinh E)

"Cái loại đó chắc chắn là bám theo làm phiền Aro- sama rồi"(học sinh F)

"Ừ, Aro- sama tốt bụng quá nên nó được nước lấn tới"

Và còn nhiều câu khác nhưng tôi đã chuyển qua chế độ tránh xa âm thanh. Thật tình, chưa kịp nói hết câu mà đã linh vậy rồi. Chắc mai mốt tôi có thể làm thầy bói kiếm sống đấy nhỉ.

Trước lúc tôi kịp nhận ra Aro bước vào bàn ngồi từ lúc nào rồi. Có nên đi không ta? A, nó còn vẫy tay ký hiệu rủ tôi vào nữa. Thôi thì vào ăn lẹ cho xong. Còn lũ kia thì cứ bỏ qua đi mà sống.

Ăn uống xong xuôi, đang phân vân xem nên làm gì thì chợt nhớ ra cái thư viện mà hôm qua ông vua nhắc tới. Thế là, tôi liền đi đến đó cùng với Aro. 

Còn các bạn hỏi tại sao lại đi với nó á? Thì để nó bảo kê cho tôi chứ để làm gì. Tuy đi với thằng này thì bọn fan sẽ chửi rầm rộ hơn nhưng tụi nó sẽ chẳng bao giờ dám đánh tôi trước mặt "idol" của bọn chúng. Cũng lợi phết đấy chứ đúng không? 

------------------------------------------------------------------

Sau một hồi vật vã với đống sách, tôi đã kiếm được vô số thông tin về thế giới này. Ngày mai chắc cũng sẽ trôi qua như vậy thôi. 

Tuy tôi đây không thích học hành gì cho cam, nhưng biết sao được, "tri thức là sức mạnh" mà. 

----------------------------------------Trước sảnh tập-----------------

Haizzzz cuối cùng thì lại phải gặp mặt ông vua đó lần nữa. Vừa mới bắt đầu, nhà vua đã đề cập ngay một vấn đề quan trọng.

"Xin chào các vị, hôm nay ta gặp mặt các vị là có chuyện muốn nói. Bây giờ ta sẽ giúp cho các vị biết được sức mạnh của mình. Hôm trước ta không nói là vì không muốn các vị căng thẳng." 

"Cảm ơn bệ hạ đã quan tâm, vậy làm sao mà biết được ạ?" Vẫn như những lần trước, Aro đại diện lên tiếng hỏi.

"Các vị chỉ cần hô Bảng trạng thái là được, ta sẽ làm ví dụ"

"Bảng trạng thái"

Oaaaa, khi ông vua vừa dứt lời thì............ chẳng có cái quái gì hiện ra cả.

"Hiện"(vua)

À giờ thì mọi người đều thấy được rồi. Nhưng mà thú thực, tôi cũng chẳng lấy làm ngạc nhiên lắm. Mấy thứ như thế này, nếu đã xuyên không rồi thì bảng trạng thái như trong mấy trò thực tế ảo còn gì xa lạ nữa. 

---------------------------------------------------------------

Họ và tên: Shall Von Vua

Tuổi: 69

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp: Vua

Level: 23

HP 100/100

MP 90/90

ATK: 50

DEF: 64

SPD: 70

MAG ATK: 49

MAG DEF: 53

INT: 120

LUK: 60

Thuộc tính: Hỏa, Thổ

Kĩ năng

Lãnh đạo lv7

Kiếm kĩ lv3

Cưỡi ngựa  lv2

Danh hiệu

Vua của vương quốc Rakuri

----------------------------------------------------------------------

Mọi người ồ lên kinh ngạc.

Từng người, từng người một bắt đầu hô, bởi ai cũng muốn xem mình như thế nào.

Đầu tiên là Aro, cậu bạn của tôi.

------------------------------------------------------------------------------

Họ và tên: Soshuku Aro

Tuổi: 16

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp: Anh hùng

Level: 1

HP 400/400

MP 350/350

ATK: 320

DEF: 340

SPD: 310

MAG ATK: 390

MAG DEF: 375

INT: 130

LUK: 90

Thuộc tính: Thủy, hỏa, thổ, quang

Kĩ năng

Thông dịch ngôn ngữ

Kiếm kỹ lv3

Lá chắn bảo vệ lv1

Tăng tốc niệm chú lv1

Điều khiển mana lv1

Kháng mọi điều kiện bất lợi lv3

Exp nhận được x2

Thánh nhãn lv1

Đột phá giới hạn lv1

Danh hiệu

Anh hùng được triệu hồi từ thế giới khác

Người được nữ thần Ánh sáng ban phước

-------------------------------------------------------------------

Rồi đến Sako. 

-------------------------------------------------------------------

Họ và tên: Hairy Sako

Tuổi: 16

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp: Pháp sư

Level: 1

HP 300/300

MP 450/450

ATK: 220

DEF: 240

SPD:250

MAG ATK: 490

MAG DEF: 480

INT: 90

LUK: 55

Thuộc tính: Thủy, Hỏa, Thổ

Kĩ năng

Giám định max

Thông dịch ngôn ngữ

Ma pháp chữa trị lv1

Tăng tốc niệm chú lv1

Điều khiển mana lv1

Chia sẻ mana lv1

Danh hiệu

Pháp sư được triệu hồi từ thế gới khác

Pháp sư thiên tài

----------------------------------------------------------------------

Nhìn thấy bảng trạng thái của hai người này, ông vua và mấy lão già gần đó với cả công chúa đều thét lên đầy vui sướng.

"Thần linh đã cứu giúp chúng ta rồi!"

"Anh hùng, anh hùng muôn năm" 

Sau khi bình tĩnh lại, tất cả cùng quan sát bảng trạng thái từng người.

Những người còn lại, thấp nhất cũng phải trên 100, nhưng người bình thường không ai đạt được bằng bọn họ cả.

Tuy vậy, có mấy ai biết được nỗi khổ của tôi đâu? Chưa xem nhưng biết là không có gì tốt đẹp rồi. A, ông vua đáng ghét kia còn kêu tôi hiện bảng trạng thái lên nữa chứ. Thật tình. Ước gì ẩn cái bảng lẫn cả mấy "tài năng" luôn đi cho rồi. Chứ giờ lỡ mà hiện ba chữ "kẻ sát nhân" lên thì đúng thật là...

---------------------------------------------------------------

Họ và tên: Homura Kai

Tuổi: 16

Chủng tộc: Nhân loại

Chức nghiệp: không có

HP 10/10

MP 12/12

ATK: 5

DEF: 19

MAG ATK: 4

MAG DEF: 6

INT: 180

LUK: 9

Thuộc tính: không

Kĩ năng:

Giám định lv1

Thông dịch ngôn ngữ

Nấu ăn lv7

May vá lv8

Danh hiệu

Kẻ vô tình bị triệu hồi

Kẻ vô dụng

Kẻ trái ngược với anh hùng

------------------------------------------------------

Mấy ông lão bắt đầu xì xào, nhà vua và công chúa thì thể hiện rõ thái độ khinh bỉ với tôi.

"Không ngờ trên đời còn có người 16 tuổi yếu hơn cả đứa trẻ lên ba" 

"Đánh con slime còn không được" 

Còn lũ bạn thì khỏi nói.

"Nhìn kìa "Kẻ vô dụng" rồi còn "Kẻ trái ngược với anh hùng", chắc chắn là vì anh hùng mang bao nhiêu sức mạnh thì nó phế vật bấy nhiêu thôi" (học sinh H)

"Hahahaha, còn không bằng cả rác rưởi" (học sinh G)

Ôi mạ ơi, biết ngay mà. Thôi kệ, lúc nào chẳng thế, quan tâm làm gì.

Đây chơi với Aro là được rồi.

Tôi bất chợt quay mặt sang phía Aro...... Ơ, sao mặt nó tối sầm lại vậy? Bị gì hả ta?

"Oi, Aro sao thế?"

Tôi đưa tay với lấy nó.

Bỗng dưng nó đẩy tay tôi ra, với giọng lạnh băng, nó cất tiếng rồi đi về phòng.

"Tránh xa tao ra"

Ê, Aro, đừng nói là mày cũng như cái lũ đó nha.

Ê... ê... này không đùa nha Aro nha. Tao tuy có nhiều cái không tốt nhưng mà tao chơi với mày là thật lòng đó.

Mẹ kiếp, khốn nạn thật chứ! Cái thế giới chó má gì thế này! 

Lúc đó, thú thật, tôi đã chẳng quan tâm điều gì nữa. Đủ rồi. Thực sự đủ rồi. 

Mấy người thích chửi bới, trách móc gì thì mặc kệ mấy người. Tôi chịu quá đủ rồi. 

---------------------------------------------------------------------------------

Nếu có gì mọi người nhận xét nhé!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com