Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

4

"Bạn nữ đáng yêu cuối lớp ơi, em có muốn lên bàn đầu ngồi để thầy dễ kèm cặp hơn không?"

Vốn dĩ tôi và Jaemin chọn ngồi bàn cuối, bởi Jaemin quá cao để ngồi đầu, còn tôi thì ngủ gật và mất tập trung trong giờ quá nhiều để tiến đến 'điểm chết' trong lớp như vậy. 

Thế nhưng, điều tôi không ngờ đến là thầy lại gọi đích danh tôi lên bàn đầu như vậy, một hành động không thể chấp nhận được. Tôi dù ngoài mặt vẫn rất điềm tĩnh, thế nhưng trong lòng đã tự nhủ rằng chờ đi Jung Jaehyun, tối nay về em sẽ gọi điện cho bác cả và mách rằng anh đã trêu em như thế nào ngay ngày đầu đi học!

Vâng - tuy hơi bất ngờ nhưng mà - Jung Jaehyun là anh họ của tôi. 

Cậu con trai tài giỏi hơn người của bác cả - người góp phần với Na Jaemin làm nổi bật sự ngốc nghếch của tôi lên đến mức tuyệt đối.

Jaemin chạm nhẹ vào bàn tay tôi như muốn nói tôi đừng phản ứng gì quá khích cả, vì chẳng ai trong lớp biết chúng tôi là anh em họ cả cho nên không may sẽ gây ra hiểu lầm là tôi vô lễ. 

Nó hơi nhướng người lên một tẹo, sau đó là cất lời với đôi chút tia châm chọc đi kèm trong giọng nói "Không khéo người ta nhìn vào sẽ nghĩ thầy giáo chủ nhiệm đang cố tán tỉnh học sinh của mình đấy, THẦY Jung ạ"

Jaehyun giơ hai tay lên đầu ra dấu đầu hàng. 

Được rồi, động đến người mà Na Jaemin bảo vệ là một trong những chuyện ngu xuẩn nhất trên đời. 

Và hôm nay thì lại không phải là một ngày đẹp trời để làm những chuyện ngu ngốc.

"Được rồi, vậy lớp chúng ta bắt đầu giới thiệu luôn chứ nhỉ? Và bắt đầu từ em nhé? Học sinh được tuyển thẳng nhưng bỏ qua kỳ thi đánh giá năng lực, Na Jaemin?"

Ánh mắt cả lớp nhanh chóng đổ dồn về cậu trai tóc nâu bên cạnh tôi. Nó dường như chẳng có chút ngượng ngùng gì trước câu trêu chọc của Jaehyun, trong khi tôi thì đang bận trốn sau cái quạt điện mini trên tay - việc bị nhiều người chú ý thật chẳng dễ chịu chút nào cả. 

Tôi không chỉ đơn giản tự ti về khiếm khuyết của mình mà còn có chứng sợ đám đông, mỗi khi bị quá nhiều ánh mắt chiếu vào mình, tôi đều sẽ không tự chủ được cảm thấy cả người run rẩy hết cả lên.

Jaemin được Jaehyun gọi đích danh tên nhưng không phản ứng gì nhiều, nó chỉ đứng lên rồi giới thiệu tên như vẫn thường làm. Có điều không phải hành động của Jaemin không khoa trương thì phản ứng của các bạn học trong lớp cũng sẽ như vậy. Đơn giản thôi, ngay từ đầu chúng tôi đã biết chỉ những người có của nhưng không có tài mới phải vào học lớp chót khối thế này, cho nên sự xuất hiện của một người được-tuyển-thẳng là một điều gì đó rất kỳ quái.

Sau khi Jaemin hoàn thành xong phần chào hỏi của mình, Jaehyun lại quay sang phía tôi rồi mỉm cười. Đôi lúm đồng tiền của anh trong mấy trường hợp khác thì có vẻ trông ngọt ngào đấy, thế nhưng tôi lúc này lại chỉ muốn bứng chúng đi rồi ném thẳng ra ngoài vũ trụ luôn mà thôi "Đến lượt người ngồi kế bên nào, mau giới thiệu bản thân em đi, cô bé đáng yêu"

Tôi lườm Jaehyun một cái sắc lẻm rồi âm thầm thở dài. Rốt cuộc nhà trường chọn ngày gì để nhập học thế này? Chỉ mới một buổi sáng mà hai tên thiên tài này cứ thay phiên nhau chọc cho tôi tức điên hết cả người. 

Ngượng ngùng tôi đứng dậy khỏi ghế - kể cả khi đang đứng thì tôi cũng chẳng cao hơn bao nhiêu so với Jaemin đang ngồi, và trong lớp học cũng bắt đầu xuất hiện vài tiếng xì xầm nho nhỏ bàn về 'sự tương phản kích thước đáng yêu' giữa hai đứa tôi. 

Chiếc quạt máy mini trong tay bắt đầu bị tôi vặn vẹo đến đáng thương do hồi hộp. Bạn biết mà, mặc cảm về sự thua kém của bản thân luôn khiến tôi chán ghét việc nhận được quá nhiều sự chú ý không cần thiết, tôi sợ mọi người nhìn ra sự ngốc nghếch của tôi, hay nói cách khác là nhận ra tôi suy nghĩ và hành động chỉ như một đứa trẻ 12-13 tuổi.

"Xin chào mọi người, mình là Na T/b, mình mới vừa chuyển về Hàn Quốc sau một thời gian dài sống ở nước ngoài vì công việc của ba mẹ mình, rất mong mọi người giúp đỡ"

Tôi khá băn khoăn về việc có nên giới thiệu về mối quan hệ của tôi và Jaemin hay không. Nhưng chưa kịp để tôi chần chừ quá lâu, Jaehyun rất nhanh đã chen ngang vào "Na T/b là CHỊ GÁI của Na Jaemin, cho nên sau này nếu các em có thấy Jaemin quá thiên vị cho T/b thì cũng hãy hiểu cho bạn ấy nhé"

Trong lớp, tiếng bàn luận của các bạn học lại rôm rã hơn một bậc. Tuy không đủ lớn để tôi có thể nghe ra được mọi người đang bàn tán về điều gì, nhưng trong lòng tôi tự khắc đã liên tưởng đến việc mọi người đang đánh giá rằng tại sao một người xuất sắc như Jaemin lại có một cô chị gái như tôi chứ?

Thế rồi đột nhiên có một bạn học lên tiếng hỏi, tôi quá lơ đễnh để nhìn xem đó là ai, nhưng có vẻ là một cô gái nào đó với giọng nói khá ngọt ngào.

"Vậy hai người là sinh đôi sao? Trông không có nét giống nhau nào hết mà?"

Jung Jaehyun nhận ra tôi đang hậm hực, biểu cảm của Jaemin cũng không tốt lắm, liên tục bắn ánh nhìn mang đầy tia điện về phía bản thân đang đứng trên bục giảng kia. Rất thức thời, anh nhanh chóng cứu vãn lấy sự khó xử của tôi bằng cách mời người khác tiếp tục chuyên mục chào hỏi như một thông lệ hàng năm.

Ngày đầu tiên cũng chẳng phải học hành gì nhiều, hay nói cách khác là gần như chỉ đến lớp để làm quen, bầu ban cán sự lớp và phát đồng phục thể dục. Ban đầu Jaemin được đề cử làm lớp trưởng, nhưng trước thái độ không màn thế sự của nó, chức vụ cao cả ấy nhanh chóng được giao cho cậu bạn người Trung ngồi ở bàn đầu, Huang Renjun. 

Trong lúc lớp trưởng cùng với các bạn nam, trong đó có cả cậu em trai quý hoá của tôi bị chủ nhiệm đáng kính cử đi lấy đồng phục thể dục, thì lớp học được hoạt động tự do, như một hình thức 'vận động làm quen' theo cách nói của Jaehyun. 

Tôi vẫn duy trì bộ dạng ngơ ngác ngồi ở góc lớp, trong lòng âm thầm chảy nước mắt vì ông anh họ đáng ghét Jung Jaehyun nỡ lòng nào tách Jaemin ra khỏi tôi và bỏ tôi lại lớp một mình. 

Theo quan sát của tôi, ba bạn nữ còn lại của lớp đang nói chuyện với nhau, họ cười nói khá vui vẻ và có lẽ sớm đã bắt đầu thân thiết. Còn tôi thì vẫn tiếp tục đối mặt với điện thoại của Jaemin cùng với mấy cái game đơn giản (nói trắng ra là game trẻ con) phù hợp với trí thông minh của tôi - do đích thân Jaemin chủ động tải về để tôi giải trí mỗi khi nó không có bên cạnh.

Đang mãi mê với trò game tô màu trong điện thoại, đột nhiên trên màn hình phản chiếu lại bóng ai đó đang đến gần tôi. Ngước mặt lên, tôi suýt nữa giật thót tim vì thấy ba bạn nữ kia từ lúc nào đã đứng bên cạnh mình, trên môi họ là nụ cười vô cùng thân thiện - may mắn là thế.

"Chào, cậu là Na T/b phải không?" Bạn nữ số 1 lên tiếng, tôi ngó vào bảng tên, là Shi Jeuni sao? Một cái tên thật đáng yêu và đặc biệt.

"Cậu trông xinh thật đấy, à không, phải nói là đáng yêu mới đúng" cô bạn số 2, tên Won Sooeun thì phải, là một cô nàng trắng trắng tròn tròn đúng chuẩn, trông khác hẳn và nổi bần bật giữa các cô gái Hàn Quốc đa phần là gầy gò.

Bạn nữ thứ ba không thấy nói gì, chỉ nhìn chăm chăm vào tôi khiến tôi hơi ngượng. Cố lấy hết can đảm, tôi cười lại với họ, giới thiệu về bản thân mình đôi chút. Bầu không khí cũng sớm trở nên đỡ ngượng ngùng hơn, đa số vì họ khá thân thiện, với cả bản thân tôi cũng không phải kiểu người khó bắt chuyện (như Na Jaemin đáng ghét nào đó).

Ngay khi chúng tôi còn đang bàn tán về các idol K-pop - một chủ đề phổ biến giữa các cô gái - thì những bạn nam cũng đã mang quần áo thể dục về. 

Jaemin không ở lại giúp họ phát đồ, nó chỉ lấy hai bộ cho tôi và nó rồi nhanh chóng quay trở về bàn. Tuy nhiên, chỗ ngồi của nó đã bị bạn nữ số 3 ban nãy - Kim Minji, chiếm mất rồi. 

Thế nhưng thay vì yêu cầu bạn ấy đứng lên trả chỗ thì nó lại đi đến phía sau lưng tôi, dựa vào tủ đựng đồ rồi bắt đầu lôi áo đồng phục ra ướm thử lên người.

Tôi chỉ mãi mê trò chuyện, không quá chú tâm đến việc nó làm. 

Còn đang hào hứng khi nhắc về mấy cậu chàng NCT DREAM đang khiến chúng tôi phát cuồng gần đây thì từ phía sau lưng, một cái áo đồng phục bị tròng lên người tôi, hoàn toàn ngăn cản tầm nhìn. Đang hoang mang thì cả người bị kéo đứng dậy, cổ áo theo đó cũng được kéo qua khỏi đầu. 

Ồ, không ai khác lại là tên em trai đáng ghét của tôi. 

Nó thản nhiên tiếp tục hành động giúp tôi mặc nốt cái áo thể dục trước ánh nhìn vô cùng ngạc nhiên của ba bạn nữ kia. Tôi cũng không phản kháng, bởi vốn tôi đã quá quen với kiểu quan tâm chăm sóc quá mức như một bà mẹ của nó rồi. 

Vừa chỉnh lại áo cho ngay ngắn, Jaemin lại dùng giọng nói trầm trầm mà cằn nhằn.

"Na T/b, cậu lại gầy đi nữa rồi. Cùng là một size nhưng lần trước vẫn còn mặc vừa, bây giờ lại rộng ra cả một vòng"

Tôi bĩu môi, vùng vằng muốn cởi cái áo đồng phục vẫn còn nồng mùi vải mới ra. Tôi chúa ghét cái mùi này. 

Nó thấy tôi vội vội vàng vàng kéo lớp áo thể dục bên ngoài ra, phản ứng như lẽ thường tình mà đưa tay đến giúp tôi giữ gấu áo sơmi phía trong lại, tránh cho bị kéo lên cùng với cái bên ngoài. Một lần nữa, đôi mắt của ba bạn nữ vẫn luôn làm khán giả kia lại lớn thêm đôi chút

Cái này... có là chị em thì mức độ này cũng được gọi là thân thiết quá mức rồi đấy chứ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com