Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chờ Đợi Sẽ Hạnh Phúc

Kể từ ngày hôm đó anh cũng chuyên tâm vào công việc, công ty của anh ngày càng phát chuyển..anh tổ chức tiệc, chỉ 3 người...anh Bible và Build, từ ngày hôm Barcode đi, cả 3 rất thân thiết...

Mọi người đang chúc mừng anh..thì có người lan bước tới xin số điện thoại của anh...anh mỉm cười giơ bàn tay ra chỉ vào chiếc nhẫn trên tay anh và nói...

Jeff : xin lỗi tôi có vợ rồi...

Bible : Jeff rồi mày định làm gì tiếp theo

Jeff : thì làm việc thôi, tao muốn trước khi em ấy về tao phải thật tốt trong mắt em ấy...

Build : anh không gọi cho nó à?

Jeff : ( cười ) không...anh không dám gọi...

Bible : nếu vậy lỡ em ấy mở lòng với người khác thì sao?

Jeff : không đâu...( rưng rưng ) mà nếu có thì do em ấy xứng đáng..( nghẹn lời ) xứng đáng gặp người tốt hơn..

Build và Bible an ủi anh...anh bước về nhà căn nhà trống vắng, đêm khuya yên tỉnh anh lại nhớ cậu rồi..anh ngồi xuống sofa cầm lấy đàn ra đờn vài nốt rồi bật khóc...lần đầu tiên anh nhớ cậu...anh luôn tự trách bản thân...

Jeff: ( ôm đàn khóc ) Barcode đáng lẽ anh không nên để em đi. Anh hối hận rồi Barcode, em về với anh đi..anh nhớ em thật sự rất nhớ em...Barcode! Anh nhớ em....

Cậu cũng đâu hơn gì anh...cậu hay nhốt mình trong phòng...ít nói hơn...

Mile : ( ôm lấy ) em có nghĩ mang Barcode về đây thằng bé sẽ tốt hơn chứ?

Apo : em cũng không biết...nhưng em không còn cách nào khác...em sẽ nói chuyện với thằng bé...

Mile : anh thấy Barcode từ ngày về đây đến giờ ít nói lắm, không đi đâu cứ nhốt mình ở trong phòng...cứ như thế bệnh trầm cảm sẽ quay lại đó...

Gõ cửa phòng Barcode...

Apo : Barcode anh vào được không?

Barcode : dạ...

Apo : Em có muốn đi đâu chơi không? Anh đưa em đi...

Barcode : không cần đâu anh, anh bận như vậy mà...em không muốn phiền anh

Apo : ( nắm tay ) Barcode! Dù anh có bận nhưng em luôn là sự ưu tiên của anh...công việc anh có thể kiếm lại được...nhưng Barcode thì chỉ có 1...hiểu không?

Barcode : ( cười ) không cần thật mà anh...

Apo : em còn nhớ hắn sao?

Barcode : ..... vâng anh em nhớ Build và mọi người...

Apo : anh muốn nói Jeff, em vẫn còn nhớ hắn sao?

.........

Cậu im lặng 1 lúc rồi nhìn Apo nói....

Barcode : ở bệnh viện tuy mới gặp anh ấy nhưng anh ấy rất tốt với em...

Apo : Barcode...em vẫn không quên hắn đúng không?

........

Barcode : anh ấy tốt mà anh...

Apo ngắt lời cậu...

Apo : Barcode...ngay từ đầu em chưa từng quên hắn....anh là anh của em.. chả lẽ anh không nhìn ra sao?

.........

Cậu im lặng nước mắt chảy dài...Apo ôm cậu vào lòng, cậu khóc ngày 1 to hơn....

Barcode : em nhớ anh ấy...rất nhớ anh ấy, em xin lỗi anh....

Apo ôm cậu vào lòng...rơi nước mắt...

Apo : kể cả hắn làm tổn thương em sao?

......

Barcode : em xin lỗi!!!

Apo : đồ ngốc trên thế giới này tình yêu là thứ khó lí giải nhất...không cần xin lỗi anh...em có muốn trở về BangKok không?

Barcode : không...em chưa thể về được...em chưa thật sự mở lòng....

Biuld gọi đến cho cậu....

Build : khoẻ không Barcode?

Barcode : ( cười ) tao khoẻ còn mày với Bible khoẻ không?

Build : khoẻ....Jeff cũng khoẻ dạo này anh ấy thay đổi nhiều lắm tập trung cho công việc, ai xin làm quen điều bảo đã có vợ rồi....

Barcode : vậy sao? Tao nhớ mày lắm Build...

Build : tao cũng nhớ mày...tao đang nói Bible sắp xếp công việc để bay qua thăm mày..

Barcode : thật sao ( vui mừng ) Build

......

Barcode : cho tao gửi lời hỏi thăm anh ấy nhé....nói với anh ấy tao vẫn tốt....

Build : Barcode...Jeff đến nhà tao chơi đừng tắt máy...

Barcode : ........

Build : anh vào nhà đi...anh tìm Bible hả?

Jeff : nghe nói em với nó sắp đi Anh, thăm Barcode đúng không? Cho anh gửi lời thăm em ấy nhé...

Build : anh muốn đi với tụi em không?

Jeff : ( rưng rưng ) muốn...nhưng anh không muốn em ấy khó xử...Build..anh nhớ Barcode...rất nhớ...

Anh bật khóc như 1 đứa trẻ...khóc lóc đau đớn anh luôn miệng nói nhớ cậu...cậu tắt máy và bật khóc nức nỡ...cậu cũng nhớ anh, chưa bao giờ cậu muốn gặp anh như lúc này để ôm lấy anh và an ủi anh....

Nhưng cậu không thể...

Barcode : anh đến gặp em đi Jeff...em muốn gặp anh...em nhớ anh...

1 tuần sau Build và Bible đến anh cậu ra đón, Build gặp cậu liền chạy tới ôm lấy cậu rưng rưng...

Build : tao nhớ mày lắm Barcode...

Barcode : tao cũng nhớ mày lắm Build...chào anh Bible

Bible : ( vỗ vai ) nhớ em lắm Barcode...em anh Apo...đây là?

Apo : Mile người yêu anh....

Bible : chào anh

Mile : rất vui được biết em

Apo và Mile off công việc đưa tất cả mọi người đi chơi cậu rất vui cậu và Build gặp nhau là vui chơi không quan tâm đến những người xung quanh....Apo hỏi Bible

Apo : Jeff không đến sao?

Bible : nó cũng muốn đến, nhưng lại sợ gặp nó Barcode và anh khó xử...

Apo : cậu ta dạo này sao rồi...

Bible : từ ngày Barcode đi nó đã thay đổi rất nhiều rồi anh, tập trung lo cho sự nghiệp, nó nhớ Barcode lắm, ngày nào cũng dằn vặt cũng khóc hết,...

Apo : ................hai đứa định ở chơi bao lâu?

Bible : 1 tuần thôi anh...công việc của em ở BangKok cũng nhiều....

Apo : vậy hai đứa về nhà anh cho Build bầu bạn với Barcode nhé...từ ngày qua đây nó cũng ít nói...hay nhốt mình trong phòng anh sợ bệnh lại tái phát....

Bible : dạ.....

Về đến nhà ăn cơm xong Cậu lôi Build lên phòng...để trò chuyện...Build lấy trong cặp ra 1 quyển tập đưa cho cậu....

Build : Jeff nhờ tao đưa cho mày....

Cậu mở ra xem trong đó có vài bức hình của anh chụp với bé mèo...và dòng chữ...

" chào Barcode..thời tiết ở Anh thế nào, có xinh đẹp giống em không?

Em có khoẻ không? Có ăn uống điều độ không? Có thường ra ngoài chơi không?

Anh nhớ em lắm...em yên tâm nghĩ ngơi nhé, phải giữ sức khoẻ thật tốt anh vẫn ở đây chờ đợi em quay lại,

Căn nhà ngày nào anh cũng lao dọn, dạo này anh đang học trồng hoa đợi em về anh sẽ tặng em cả 1 vườn nhé!

Loại hoa mà em thích nhất, biết em thích Mèo nên anh mua 1 bé về nuôi, cực lắm Barcode...

Em nhanh về chăm nó hộ anh nhé,...nó nghịch lắm...

Nó tên là Babi....anh có gửi hình cho em đấy...

Bangkok dạo này náo nhiệt lắm...nhưng anh vẫn thấy trống trãi...vì không có em ở đây...em mau về nhé...

Barcode anh nhớ khuôn mặt và nụ cười của em...anh ước gì mỗi khi anh đi làm về em vẫn ngồi ở đó đợi anh cùng về ăn cơm...

Khung cảnh thật hạnh phúc...

Anh nhớ em...Anh yêu em nhiều lắm đó Barcode

Đừng khóc, vì anh không thể lau nước mắt cho em...

Anh xin lỗi vì thời gian qua luôn làm những chuyện ngu ngốc khiến em phải đau lòng....

Anh hứa nếu còn cơ hội anh sẽ yêu em và sẽ không bao giờ để em phải rơi nước mắt vì anh nữa....

Barcode anh yêu em "

Nhìn những dòng chữ nhoè đi, có lẽ anh vừa viết vừa khóc...cậu ôm quyển sổ vào lòng khóc nức nở...

Build : ( ôm lấy ) Mày tha thứ cho anh ấy nhé Barcode...

Barcode : Build mày biết không? Tao chưa từng hận anh ấy...tao rời đi để có thể ngẫm lại mối quan hệ này..tao cũng nhớ anh ấy...( ôm chặt )

Build : đừng khóc nữa Barcode...có tao ở đây rồi....

Barcode : Build mày gọi anh ấy nói là tao vẫn khoẻ nhé....

Build : tao gọi cho mày tự nói với anh ấy nhé...

Build gọi cho anh....rất lâu anh mới nghe máy

Jeff : alo anh nghe Build....

.........

Jeff : alo ....Build....alo

......
Barcode : ( nước mắt chảy dài ) Jeff anh có khoẻ không....

.........
.........

Đầu dây bên kia im bật những tiếng khóc nghẹn được phát ra...cậu cũng bật khóc cảnh tượng thật đau khổ...

........
.........

Jeff : Bar....Barcode đừng khóc...anh khoẻ...em có khoẻ không Barcode

......

Barcode : em khoẻ!! Jeff anh cũng đừng khóc...em nhớ anh!!!

Jeff : ( nghẹn ngào ) anh cũng nhớ em Barcode...anh xin lỗi...em về với anh đi được không....

............

Cả 2 cùng bật khóc nức nở...tiếng khóc thật thê lương ai oán...2 tiếng khóc hoà quyện vào nhau...khiến cho ai có mặt cũng phải thoát lên đau đớn...

...............

Jeff : đừng khóc nữa Barcode anh không thể ở bên em để lau nước mắt cho em được, anh muốn ôm lấy em, muốn quỳ xuống chân em để xin lỗi vì những thứ anh đã gây ra cho em....

Barcode : em không hận anh đâu Jeff...em sẽ về nhưng không phải là bây giờ...anh phải hứa với em là sống thật tốt nhé...

Jeff : Anh hứa với em Barcode.....

,...............

Cuộc gọi kết thúc anh ngồi ngã gục xuống ôm lấy lòng ngực mình khóc lóc gào thét..." Anh Nhớ Em Barcode "

Trong thế giới này chỉ có tình yêu và quá khứ mới làm cho chúng ta thay đổi...anh và cậu cũng thế...có duyên dù đi đến đâu cuối cùng vẫn sẽ về lại bên nhau...

Sau khi nói chuyện với anh cậu thay đổi hoàn toàn hoạt bát hơn, thường xuyên ra ngoài, nói chuyện với mọi người nhiều hơn....

Khi yêu nhau không nhất thiết phải ở bên nhau, chỉ cần trong tim có đối phương là đủ...từ ngày Build về BangKok...cũng thường hay gọi điện tám với cậu...

Từ ngày hôm đó anh thay đổi nhiều hơn anh cũng vui vẻ hơn ngôi nhà của anh giờ đã có 1 vườn hoa hướng dương vàng ươm đầy mơ mộng...

Ngày ngày hướng dương luôn hướng về phía mặt trời cũng như anh đang hướng về phương trời Anh Quốc...

Ở nơi đó có 1 người anh yêu và hơn cả thế nữa....

Thắm thoát thời gian thôi đưa anh giờ rất thành công trong công việc...bản tình ca anh viết cho cậu cũng đã hoàn thành...

Bây giờ anh cái gì cũng có Nhưng tạm thời chưa có cậu...anh sẽ ở đây chờ đợi cậu...dù bao lâu anh cũng đợi cậu....

Còn cậu bây giờ bắt đầu học vẽ tranh người đầu tiên cậu vẻ là anh...khung cảnh thật hạnh phúc biết bao nhiêu....nhưng cậu chưa về được cậu cần thêm thời gian....

Tuy cậu không liên lạc với anh nhưng thông qua Build cậu biết nhiều hơn về anh...cậu nhớ anh...và anh cũng vô cùng nhớ cậu...

Apo thì rất vui vì cuối cùng cậu cũng trở về lại là 1 Barcode vui vẻ hoạt bác...Apo cũng rất hạnh phúc bên Mile...anh đang sắp xếp hết công việc ở Anh để chuyển Về BangKok để được gần Cậu....

Cuối năm Anh, cậu và Mile sẽ về BangKok....

Build và Bible càng hiểu và trân trọng đối phương hơn cậu cũng không còn cục súc với Bible nữa..

Đấy tình yêu thay đổi con người như thế đấy...chỉ còn 5 chap nữa là 1 câu chuyện được khép lại....

Nên 5 chap cuối mình sẽ được ngọt tiểu đường luôn nhé....

Trong tình yêu không phải anh yêu tôi nhiều hơn hay tôi yêu anh nhiều hơn....hay anh yêu tôi bao nhiêu, tôi yêu anh bao nhiêu....mà là 2 trái tim hướng về nhau...dù qua bao nhiêu chuyện...hãy nhìn về hiện tại đừng nhìn về quá khứ...

Và khi bạn muốn kết thúc hãy nhìn lại lý do vì sao khiến ta bắt đầu......

Thật Hạnh phúc nhé dù trong truyện hay ngoài đời....

Khạp Khun nhá vì đã là thanh xuân của nhau

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #jeffbarcode