Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

12.




Sau khi được chuyển từ phòng phẫu thuật sang phòng hồi sức thì Jennie đã qua cơn nguy kịch.Lisa nghe được tin từ bác sĩ liền thở phào,tuy vậy vẫn chưa hết lo lắng vì sức khoẻ Jennie vốn không được tốt.




Ông Kim đang ngồi trên ghế vỗ về mẹ Jennie,từ lúc Jennie được đưa lên xe cấp cứu đến hiện tại bà ấy không khi nào là ngừng khóc.Có lẽ vì còn khóc quá nhiều nên bố Jennie không thể để bà vào thăm con gái,trong phòng bệnh đặc biệt chỉ có một mình Lisa.



"Bố,mẹ,không sao hết vì Jennie đã qua cơn nguy kịch rồi ạ."



Irene cũng đi tới trấn an mẹ Jennie,bà không còn khóc nữa nhưng thỉnh thoảng có vài tiếng nấc.



"Thưa bố mẹ,con có chuyện muốn nói."


Ông Kim ngẩng mặt nhìn con dâu.Tâm trạng của ông từ nãy đến giờ hoàn toàn tập trung lo lắng cho Jennie,không biết có thể nghe được chuyện gì khác nữa hay không.



"Xin bố mẹ,hãy đồng ý chuyện ly hôn của con và Jennie."



"Irene?Tại sao con lại quyết định như vậy?"


Ông Kim không khỏi ngạc nhiên,bao lâu nay vẫn là gia đình của Irene muốn trói chặt chuyện hôn sự con của họ.



"Con làm khổ em ấy quá nhiều rồi"


Trong căn phòng bệnh nơi Jennie đang nằm trên giường với tấm gạc trắng băng xung quanh đầu,miệng bịt oxy cơ thể được truyền nước liên tục.Lisa ngồi ở bên cạnh,chẳng mở lời nào chỉ ở đấy dán đôi mắt lên người con gái xanh xao,bàn tay nắm chặt tay người nọ một li không rời.Áo trắng đồng phục công việc còn dính máu,cô dịu dàng cúi xuống hôn vầng trán Jennie.Đối với Lisa bây giờ bình an của Jennie quan trọng hơn tất cả mọi thứ.




Khung cảnh ấy lọt vào mắt Bae Irene,bản thân nở một nụ cười buồn nhưng đồng thời đã có được câu trả lời.Chỉ có Lalisa Manoban mới xứng đáng yêu thương Jennie cả đời này.



Irene cô từ bây giờ sẽ trả lại tự do cho Jennie như tự do cho mình.Jennie cần phải hạnh phúc tương tự Irene cũng cần như vậy,không thể níu kéo mãi một mối tình đã chết dần chết mòn.Giá như Irene nhận ra sớm hơn,nghĩ thấu đáo chứ không phải đợi đến lúc Jennie nằm trên giường bệnh được tiêm đủ thứ thuốc mới ra quyết định.Ở thời điểm vốn không thể cứu vãn,lại hối hận với người con gái từng xem mình là tất cả thì muộn rồi.







"Xin lỗi em,một ngàn hay một triệu lời xin lỗi có lẽ cũng không đủ để em chấp nhận,tôi nợ em rất nhiều Kim Jennie,em xứng đáng được hạnh phúc."



Mẹ Jennie nhìn vào phòng bệnh thấy cô gái lạ mặt ngồi bên giường con gái mình.Đó là cô gái đã đỡ Jennie trong lòng rồi đưa lên xe cấp cứu,cô ấy khóc dữ dội tay liên tục cầm lấy bàn tay Jennie.Có vẻ như là đầu bếp của nhà hàng họ vừa ăn,bà không rõ mối quan hệ giữa cả hai là gì nhưng chắc chắn một điều cả Jennie và cô gái nọ rất quan trọng với nhau.



Vậy là,mỗi người đều chìm trong suy nghĩ của riêng mình và đã có đáp án.


...



"Nini,ăn thêm nhé?"


Jennie tỉnh lại sau một ngày hôn mê.Trải qua cả tuần nằm viện tuy khá ngột ngạt vì mùi thuốc sát trùng ở khắp mọi nơi,nhưng sức khoẻ của Jennie chưa bình phục nên chưa thể xuất viện.



"Chị no lắm rồi"

"Một muỗng nữa thôi"_Lisa ngồi sát bên đút cháo cho người kia.


Jennie vâng lời há miệng đón lấy muỗng cháo.Bụng đã no căng nhưng vì người thương nên ngoan ngoãn.24/7 đều là Lisa trúc trực bên cạnh Jennie,giúp Jennie xin nghỉ ở công ty còn bản thân để nhà hàng bố và bếp phó lo toan dự liệu,mọi thứ khác đều bớt quan trọng so với chuyện chăm sóc Jennie.



Mẹ Jennie ở lại với con gái suốt cả đêm Lisa thấy bà mệt nên giục bà trở về nghỉ ngơi hẳn quay lại,vì có Lisa ở đây nên bà không cần lo lắng.


Jennie rất thắc mắc suy nghĩ của mẹ mình khi Lisa ở đây.Cô không biết bà mang tâm tư gì,đánh giá ra sao về em ấy và liệu có làm khó em ấy không?Mối bận tâm cũng trở nên nhẹ nhàng hơn khi mẹ Jennie cùng Lisa giao tiếp khá thuận hoà,hầu như không có bất trắc mâu thuẫn.Cả ông Kim cũng cười nói với em ấy rất tự nhiên.



Irene đã nói với Jennie về chuyện ly hôn,cô ấy đã thuyết phục ba mẹ hai bên thành công cũng như công ty gia đình Jennie sẽ không gặp bất kì khó khăn nào cả.Có lẽ vì đang trong tình trạng ốm yếu nên Jennie cảm nhận mọi thứ trước đây bản thân thấy phiền toái bây giờ không còn nữa.Irene mỗi ngày đều đến thăm Jennie,cả đồng nghiệp trong công ty đều đến đủ,còn có Chaeyoung bạn của Lisa.




Cho đến ngày Jennie bình phục,Lisa cùng mẹ cô đi làm thủ tục xuất viện còn Chaeyoung và Irene sắp xếp đồ giúp Jennie.



"Em ra ngoài nghe điện thoại một chút ạ."


Chaeyoung nghe tiếng chuông di động liền nói với Jennie sau đó ra ngoài nghe máy.Hiện tại chỉ còn Jennie và Irene trong phòng.



Có hơi ngượng nghịu vì không gian chỉ còn lại hai người.Cảm giác chán ghét đối với Irene không còn nữa,chỉ là hơi lạ lẫm sau tất cả mọi chuyện xảy ra.




"Xin lỗi em,Jennie."

"..."

Jennie vẫn đang để ý tới Irene xếp đồ giúp mình thì nghe được giọng nói.


"Những lỗi lầm chị gây ra em không cần phải tha thứ và cảm thông cho chị."


"Irene,những điều đó bây giờ là quá khứ,chúng ta sẽ bắt đầu một cuộc sống mới.Chị cũng phải thật hạnh phúc."




Không oán trách,không để tâm,với Jennie thì hiện tại và thì tương lai mới là điều đáng chú trọng.Sóng gió bộn bề rồi đã qua,mặc dù có hơi đánh đổi thời gian,nước mắt cả tính mạng của mình.Bây giờ Jennie không còn gì phải lo hay buồn rầu nữa,vì cô phải bận mơ về sự yên bình đến cuối đời sống bên cạnh Lalisa.





"Jen,chị xong chưa,cần em phụ gì nữa không?"_Lisa cùng mẹ Jennie thanh toán viện phí và hoàn thành thủ tục xuất viện.


Đi đến ân cần xoa đầu tình yêu của mình,Lisa biết ý thật cẩn thận không chạm đến vết thương Jennie.


Mẹ Jennie chứng kiến được một phen ấm lòng.Đã lâu lắm rồi bà mới được thấy con gái mình vui vẻ đến như vậy,hoàn toàn khác xa so với lúc ở bên cạnh Irene.



Là do bà và ông Kim sai,không nghĩ đến hạnh phúc của Jennie,để con gái chịu nỗi khổ dày vò tinh thần nhiều năm trời.Cảm ơn Thượng Đế,nếu Jennie hôm xảy ra tai nạn mà có chuyện gì thì e là gia đình bà mãi cũng sẽ không được thấy lại nụ cười vui vẻ ấy ở trên môi cô.Lần này họ tin tưởng và an tâm vì Jennie cuối cùng đã yêu đúng người.


...

"Lisa à,chị muốn đi du lịch quá."


Kim Jennie sau khi xuất viện là dọn về nhà Lisa ở luôn.Sức khoẻ cô đã đỡ hơn rất nhiều rồi nhưng Lisa vẫn không cho phép người yêu mình đi làm trở lại.Mỗi ngày đều nằm ở nhà nheo nhóc chờ Lisa đi làm về thật hiu quạnh buồn chán,mặc dù Lisa chỉ làm có nửa buổi là phi về nhà.


"Chị muốn đi đâu?"


"Maldives."_Jennie cười tươi rói khi tưởng tượng đến bãi biển xanh mướt như cổ tích ở Maldives.



"Vậy tuần sau mình đi nhé?"


"Yayyy"_Jennie chồm hẳn lên cái người đang gọt táo kế bên,hôn cái chóc lên má.



"Mà Lice~cho chị đi làm lại đi"_Tới giờ mè nheo với Lisa,Jennie làm nũng nhằm đạt được mục đích.


"Không"

"Lili~~~~"


"Không."


Câu trả lời vẫn hoàn không là không,xem ra kế hoạch năn nỉ Lalisa thất bại.Nhưng trong đầu Jennie lại có ý tưởng khác...điên rồ hơn.



"Nếu chán chị có thể rủ Chaeyoung đi mua sắm,cậu ấy về Hàn định cư luôn rồi."


"Jisoo unnie sẽ giết chị mất nếu chị mượn em ấy hoài đó."


"Không có đâu,chị ấy còn mừng nữa nếu người yêu chị ấy có bạn đi chơi chung ở Seoul,Jisoo luôn sợ Chaeyoung sẽ cô đơn khi về nước."



Tán thành gật đầu với Lisa,Jennie quyết định ngày mai sẽ rủ Chaeyoung đi mua sắm,tiện thể đi uống cà phê rồi nói xấu người yêu của nhau cũng không tồi.


Nhưng bấy nhiêu đó vẫn chưa cản được ước muốn được đi làm lại của Jennie.Ngồi ôm Kuma an nhàn ăn táo do Lisa gọt,Jennie âm thầm suy nghĩ đen tối.


...

Mình quyết định không ngược hai nhân vật chính để cho mạch truyện được theo đúng thể loại Shortfic với nghĩ kĩ lại ngược vậy đủ rồi.Btw sắp end fic rồi,hãy vote ủng hộ công sức của tui cũng như thoải mái cmt cảm nhận của bạn về fic nhé,iu thuông 🤍

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com