12. Nhận việc
Ngày thứ ba
Sáng sớm tinh mơ.
ShinYoung dẫn Jisoo đến nhà họ Kim, hôm nay là ngày đầu tiên đi làm của Hoàng thân. Vừa đi, Jisoo vừa lẩm bẩm nhớ lại những gì Cô Bae đã dặn dò mình, vừa lắng nghe ShinYoung hướng dẫn mấy bí kíp hành nghề.
Nói không phải giấu chứ ai cũng biết Jisoo đến đây làm gì rồi đấy, " đi ở đợ".
- A, bác Han, cháu đưa người đến rồi đây!- ShinYoung niềm nở chào quản gia Han, ông bước lại, nhìn Jisoo từ đầu đến chân rồi hỏi nhỏ ShinYoung
- Này ShinYoung, cô có nhầm không đấy? Nom thế này mà làm ô sin hả? Trẻ quá liệu có chịu được không??
- Ầy, bác không phải lo, cháu đảm bảo luôn, nhỏ hơn tiểu thư một tuổi, lựa mãi mới được đấy.- ShinYoung nuốt nước bọt trả lời rồi quay sang vỗ vỗ vai Jisoo nãy giờ vẫn cứ ngơ ngơ.
- Jisoo, đây là bác Han, quản gia nhà họ Kim, còn bọn họ là những người giúp việc ở đây, có gì em cứ hỏi họ, không phải ngại đâu
- Dạ.....cháu chào bác.- Jisoo cúi đầu lễ phép, ông quản gia cười cười gật gật tỏ vẻ rất hài lòng.
- Chào cháu, chà, con cái nhà ai xinh quá đi mất!- Ông Han khen nức nở.
- Xin chào, em là Kim Jisoo, có gì mong mọi người chỉ bảo- Jisoo cúi đầu lần hai chào đám giúp việc, người nào người nấy mắt cũng hình trái tim hết cả, ai bảo bạn ý đẹp quá làm gì cho khổ.
- Cháu không phải ngại Jisoo, công việc của cháu là phục vụ tiểu thư, rất nhẹ nhàng và thoải mái, không phải lo lắng gì đâu ha?!- Ông Han trấn an tinh thần Jisoo, ngoại trừ bạn ấy ra thì tất cả những người có mặt trong phòng này đều biết ông Han đang chém gió.
- Dạ, cháu sẽ cố gắng làm tốt ạ.
- Rồi, Jisoo, em nhớ những gì chị dặn nghe chưa?
- Cũng sơ sơ.- Jisoo ngẫm một hồi rồi trả lời.
- Aish, cái con bé này.- ShinYoung vỗ vai
Jisoo (chắc nghĩ Sú nó đùa =.=) - Thôi chị có việc phải về đây, cháu chào bác- ShinYoung cười tươi rói, nhanh chân chạy ra ngoài để lại Jisoo sắp bước vào địa ngục.
Béo ShinYoung nhìn Jisoo lần cuối, thở dài.
Jisoo à, chị xin lỗi, nhưng thực lòng muốn giữ cái mạng này chị đành phải hi sinh em, 10 tập hồ sơ đó 10 cái như một, cái nào cũng là profile của em thôi . Sau này nếu em có gặp chuyện gì, chị nhất định sẽ sắm sửa áo lễ hương nén đầy đủ cho em. Tội nghiệp, trẻ người mà.... (dumaaaa tức á 😂)
Nói rồi tự khắc cáo lui khỏi dinh thự họ Kim.
Còn Jisoo ở trong, nãy giờ vẫn đứng suýt soa cái biệt thự, cả đời ăn sung mặc sướng trong cung điện nguy nga, Jisoo cũng phải ngất ngây trước dinh thự nhà này, to phải gấp hai cái cung điện của cô.
- Jisoo, giờ này thì tiểu thư chưa ngủ dậy đâu nên cháu có thể đi theo các chị hầu đi thăm thú xung quanh cho quen, hén?- Ông Han đưa Jisoo vào trong, ân cần với cô. Điều đó khiến Jisoo tự tin thoải mái hẳn lên, mọi người ở đây ai cũng có vẻ niềm nở và dễ tính, coi bộ không khó khăn như cô tưởng lúc đầu. Cảm giác ngậm ngùi xót xa và có chút xấu hổ cũng không còn nữa, hít hơi dài, Jisoo tự nhủ mình phải cố lên để mau chóng trở về.
Nhưng đó chỉ là lúc này thôi, rồi về sau đến lúc nào đó bạn Jisoo sẽ phải hối hận vì đã bước chân vào đây.
Đã bước là không có đường ra nhé.
11h sáng.
Cả đám giúp việc thích chí ngồi cười cười nói nói vây lấy bạn ô sin đẹp nhất thế giới đang thao thao bất tuyệt kể chuyện cho nghe thì.........
Một cô hầu hùng hục chạy từ tầng trên xuống.
- Tiểu thư dậy rồi!!!!!
Hai giây.
Cả đám vội bay ra khỏi chỗ đang ngồi chỉnh tề quần áo, toán loạn chuẩn bị bữa sáng, đứng xếp hàng ngay ngắn dưới chân cầu thang.
"Chuyện quái gì đang diễn ra vậy????"
Quản gia Han nghe tin dữ cũng nhanh chân chạy ra đứng xếp hàng cùng, còn mình Jisoo vẫn ngồi ngẩn tò te ra.
Họ sao vậy nhỉ??? Cô tự nhủ.
Quản gia Han mỉm cười với Jisoo, vẫy vẫy cô lại rồi nhẹ nhàng:
- Jisoo, hôm nay buổi đầu cháu đến đây, để bác lựa lời nói với tiểu thư chưa bắt cháu phục vụ vội, cho khỏi bỡ ngỡ. Giờ cứ đứng xếp hàng ở đây nhìn những người khác.
Jisoo gật đầu rồi đứng xuống cuối hàng.
Nhìn xung quanh, Jisoo thấy rõ mấy chị giúp việc ban nãy còn cười nói rất vui vẻ giờ thì im bặt, người nào người nấy lo lắng ra mặt, thình thoảng xì xầm với nhau vài câu. Cô thầm nghĩ liệu họ có đang làm quá lên không, hay trước mấy cung nữ phục vụ cô cũng như thế??? Nếu vậy thì làm cái nghề này thực chẳng dễ tí nào.
Cả đám bước lên tầng hai, rồi dừng trước cửa phòng có cái biển:
Phòng Jennie Kim, chưa có lệnh, CẤM vào. Trái: Giết không tha.
Jisoo rợn tóc gáy, gì chứ trước ở nhà, cũng chưa dã man đến mức có cái luật vào phòng là giết, thật, xã hội ngày càng nghiêm khắc chăng?
- Cô La, vào với tôi.- Quản gia Han cất tiếng, cái chị tên La thấy thế thì sững sờ, mặt cắt không còn một giọt máu, quay sang nhìn Jisoo. Jisoo dù không hiểu gì nhưng cũng mỉm cười gật nhẹ với chị ấy, chị La run lẩy bẩy mang bữa sáng vào với quản gia Han.
Cả đám ô sin nín thở ở bên ngoài, chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện không rõ thành lời bên trong.
Rồi.
"Binh!!!!!!!!!" Một vật gì đó theo Jisoo được biết là bay thẳng vào cánh cửa.
Thấy tình hình có vẻ không ổn, bạn Sú toan mở cửa lao vào thì chị La đã mở cửa, chạy ra trước, hai tay ôm mặt khóc.
- Chị sao vậy??- Jisoo lo lắng.
- Hức...hức...tiểu thư.....Sợ quá....- Chị La nức nở.
Bộ cái cô tiểu thư nhà này là cọp hay khủng long à mà kinh vậy??
Quản gia Han cũng bước ra, mặt nghiêm nghị nhìn cả đám.
- Tất cả đi theo tôi.
Cả lũ kinh hãi nhìn nhau, đùn đùn đẩy đẩy nhau bước vào phòng.
Được rồi, để xem cái cô tiểu thư này bộ dạng thế nào mà sao ai cũng phải sợ. Lại còn ức hiếp con gái nhà lành nữa chứ
Bước vào.
To be continued
____________
😢🌟🌟🌟
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com