Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

15. Số khổ

Ngày thứ tư

- Này, Jisoo! Dậy dậy!! – Tiếng Irene cứ léo nhéo bên tai Jisoo, nhưng cô thực sự rất mệt và buồn ngủ, đến nỗi không thể mở nổi mí mắt lên được chứ nói gì dậy với chả không dậy.

- Để em ngủ~~~~ - Jisoo lèm bèm, lấy cái gối che mặt mình lại.

- Thôi, đừng làm phiền em ấy. Mình thấy hôm qua con bé có vẻ mệt mỏi lúc ăn cơm – Chaeng bước vào phòng, đặt đồ ăn sáng lên bàn rồi ngồi xuống chân giường với Irene.

Phải rồi, chỉ có Chaeng là dịu dàng với Hoàng thân thất thế này thôi,
Jisoo mỉm cười nhẹ.

mà khoan....mình bị nặng thế này có phải tại mình cô ta đâu! Cái món canh cá hôm qua của Chaeyoung.....

Nghĩ đến đây chợt thoáng rùng mình.

- Mới có một ngày mà?! – Irene ngạc nhiên, thà bảo đi làm nhiều ngày mệt mỏi là thường, đây mới có một hôm chả lẽ đã tã vậy sao??
Phải phải, mới có một ngày, nhưng mà cả nhà có biết một ngày lao động của tôi phải bằng 10 ngày lao động của người ta không?

Jisoo thề, những điều mình sắp nói sau đây là đúng, là 100% sự thật, cô thề có trời có đất có cây có cỏ là cô không nói ngoa.

Jisoo thà thành ăn mày còn hơn đi làm giúp việc cho cái nhà đó! À cho cái cô tiểu thư đó thì đúng hơn. Thà rằng cô ta đã không thích giao tiếp, không được thân thiện cho lắm. Ừ thì không sao.

Thà cô ta mắng mỏ Jisoo hay đành hanh ra mặt như mẹ ghẻ con chồng thế nào đi nữa. Cũng còn chấp nhận được.

Đằng này còn là thể loại dở dở ương ương nửa nọ nửa kia, sớm nắng chiều mưa, mưa tạnh lại nắng, sấm rền chớp giật thất thường hơn cả thời tiết, bộ sở thích của cô ta là hành hạ người vô tội hay sao cơ chứ?

Đã thế còn kiệm lời đến mức tối tối thiểu, không thích dùng lời nói để giao tiếp mà cứ thích dùng ánh mắt, thật là quá nguy hiểm! Nói không phải chém gió chứ cho cái cô Jennie đó đi làm mafia ăn cướp ăn trộm gì có khi chẳng cần mang vũ khí, bước vào tia cho cái, người bị hại chả hai tay dâng tiền luôn cho cô ta chứ chả đùa đâu, nhất là cô ta còn đẹp thế kia cơ mà.

Jisoo thề lần thứ hai là quý vị cứ thử hầu nàng ta một ngày như cô đã phải hầu ngày hôm qua xem.

Nghĩ là nước mắt của bạn Jisoo lại túa ra như suối

Flash back về ngày hôm qua
"Zzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzzz"
- 101....102....184.....227.....305..... Aisshhhhhhhhh!!- Jisoo khó chịu đạp tứ tung, vò đầu bứt tóc ở góc phòng ngủ công chúa.

Đúng là bất công mà!!

Ngủ thì ngủ đi còn bắt cô đứng không ở đây. Jisoo thấy mình sắp chết vì chán, trước kia đến cụ của ông của bạn của bác của chú của phụ hoàng cô còn chẳng bắt cô ngồi không quá 10 phút được.

Vậy mà bây giờ Jisoo phải đứng ở đây, tự đếm tóc mình cho đỡ chán như một đứa tự kỉ những hai tiếng đồng hồ lận.

*Liếc lên giường*

Jisoo nhìn con mèo nhỏ đáng yêu đang say ngủ, một thoáng ngây người vì vẻ đẹp của Jennie. Jisoo tặc lưỡi, nhìn mặt mũi xinh đẹp cute thế này mà sao lại có thể....Tạo hóa đúng là thích trêu ngươi con người, người tính tốt thì lại không được phú cho cái ngoại hình tử tế, còn những người như cái nàng đang nằm trên giường kia, không biết có nhầm lẫn gì trong lúc ban phát không mà đã ban cho cô ta cái ngoại hình như lày rồi còn cho cái bản tính....đùa chứ sau này ai mà lấy phải cô ta về làm vợ thì đúng là vô phước.

Jisoo đứng chửi bới một hồi cũng chán, và một lần nữa....buồn tình đâm ngu đần, cô thất thểu mò xuống tầng dưới chơi hoặc xem có việc gì làm không trước khi người ngợm mốc meo hết ở trên này rồi.

*Rón rén*

Cô bước xuống tầng, thấy bóng dáng bạn ô sin đẹp nhất thế giới, cả đám hầu ngay tắp lự xúm xít lại xem bảo vật có bị tổn thất hay xước xát gì không.

- Jisoo??? Em không sao chứ?- Chị Ha nãy giờ ngồi khóc lo lắng cho bạn Sú đỏ hết cả mắt chạy lại hỏi.

- Em ổn mà. – Jisoo cười tươi như hoa mà lòng héo hon héo hắt. Dù sao thì bạn vẫn cần phải giữ thể diện, ra vẻ tí hề hề.

- Bọn chị lo cho em quá, chị cứ sợ tiểu thư lại làm gì em thì tội.

- Chị không phải lo, cô tiểu thư đó, cứ để em trị! *vừa nới vừa vỗ ngực*

- Suỵt, em be bé cái mồm thôi, tiểu thư mà nghe thấy thì...

- Thì sao chứ? Cái cô "bánh bao" gì đó hả cứ để em! – Jisoo nói đến đây bỗng thấy sao rùng mình quá.

- Em đúng là....- Đám giúp việc phá ra cười với nhau - Thôi lại đây ăn chút cho khỏe.- Các hầu gái vội kéo Jisoo vào bàn, chiều bạn ấy như chiều tục tưng của mình, làm Jisoo xúc động quá, ôi...bao nhiêu lâu rồi mới có cảm giác được là chính mình, có người phục vụ chăm sóc. Nghĩ thế thôi mà nước mắt đã giàn giụa rồi.

Nhưng cuộc vui nào rồi cũng đến lúc tàn.

Và........

_
_

______________\\
50 🌟 up tiếp
👏💁‍♀️💁‍♀️💁‍♀️

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com