76. Được giảm hình phạt
Chiều đến, Kang Seulgi như mọi khi lại bày trò vác loa đi gõ cửa từng phòng một, dù đây có là khu nhà họ Park hay nhà nghỉ suối nước nóng thì Gấu ta cũng không tha, phải đi chọc phá mới chịu được. Sau hơn 30 phút la ông ổng ngoài hành lang, Kang thiếu gia cũng lôi được hơn chục con người thất thểu xuống suối nước nóng chơi.
Kim Jisoo lúc này tạm thời rảnh rang, do nàng bánh bao đang đi xông hơi với Irene và Chaeyoung. Jisoo nhân cơ hội có thời gian riêng, ngồi vắt vẻo trên bờ nhìn mọi người chơi đùa, hai chân ngâm dưới suối, thật là thoải mái vô cùng.
Tuy nhiên, cũng chẳng thoải mái được mấy phút, sư phụ Châu chấu từ đâu đã yên vị ngồi cạnh học trò của mình, chuẩn bị một bài thuyết giáo :
- E hèm. *hắng giọng*
- A..Sư phụ.
- Học sinh cá biệt như ngươi mà vẫn còn nhớ đến ta đây cơ à ? – Sư phụ châu chấu nhăn mặt nhìn Jisoo, quả thật từ lúc gặp tới giờ, để được nói chuyện riêng với Jisoo còn khó hơn cả nói chuyện với ngôi sao nổi tiếng.
- A....Con...Sư phụ cũng biết rồi đấy...Con....
- Con con cái gì?! Hừ, Jisoo, ở đây thế nào? – lão Châu chấu vuốt vuốt râu, hai tay để trên đùi, mắt vừa nhắm vừa trầm mạc hỏi Kim Jisoo. Oa, quả nhiên ngâm chân ở suối này thích thật.
- Cũng tốt ạ. – Jisoo cười cười – Sư phụ lần này cũng rảnh rỗi đến thăm con?
- Jisoo! Ý tốt của sư phụ còn dám nghi ngờ?
- Chứ không phải sư phụ chỉ mong con đến đây để rảnh rang không phải dạy sao? – Jisoo cười đểu, biết tỏng tâm tư lão Châu chấu.
- .....Được rồi, càng ngày ăn nói càng hỗn láo! Lần này là Hoàng thượng phái ta đến thăm con, ý hỏi muốn rút ngắn bản án không? – Sư phụ Châu chấu thở dài, nghiêm túc nói.
- Rút ngắn? – Kim Jisoo lộ rõ vẻ ngạc nhiên.
- Phải, là ngày ngày Hội đồng đều theo dõi con làm những gì ở đây, thấy có biểu hiện tốt, lại tiến bộ. Hoàng thượng lại nghe lời hoàng hậu và Taeyeon dụ dỗ, rủ lòng thương 227 ngày thật quá dài, muốn cho con về sớm.
Kim Jisoo vui mừng khôn xiết, nhảy cẫng lên, cười rộng đến mang tai.
Được về sớm?
Mình thật sự là được trở về sớm sao?
Nhưng.....
Sao lại có cảm giác này...
Còn Jennie.... ?
Nụ cười vội tắt ngúm, Jisoo nhận ra mình không còn mong mỏi trở về như trước nữa. Sư phụ Châu chấu nhìn học trò của mình, nhận ra phản ứng của Jisoo, lại cất tiếng hỏi:
- Lạ là, ta thấy con hình như không muốn giảm nhẹ hình phạt?
- .......Con....
- Tùy con quyết định, nếu muốn, bản án có thể rút xuống 100 ngày, có nghĩa là con chỉ cần ở đây thêm hai tháng nữa. Nếu không muốn, vẫn giữ nguyên 227 ngày.
- ....60 ngày....không phải quá ngắn sao? – Jisoo lẩm bẩm, một nỗi lo sợ bỗng xuất hiện trong thâm tâm.
- ......Jisoo....- Sư phụ Châu chấu trầm mặc, ánh mắt do dự muốn nói điều gì đó nhưng lại thôi.
- Dạ?
- ....Trở về....Là khó quay lại. Ở lại....là chuyện không bao giờ được cho phép. Nhất là con... Cổng thời gian trừ các thiên thần, không phải ai muốn cũng đi vào được. Không thể tương lai quá khứ hỗn loạn.
- ....... – Miệng lưỡi Jisoo bỗng cứng đờ lại, thật sự là chưa bao giờ Hoàng thân lại nghĩ đến những điều này. Từ lúc nào ngày hết hạn bản án lại đáng sợ như thế?
- Con đừng nghĩ đến trường hợp của Lisa. Nó sớm muộn cũng sẽ phải về thôi, hết 227 ngày....
Sư phụ Châu chấu không nói gì nữa, lại tiếp tục ngồi thiền.
Kim Jisoo nhận ra, hết 227 ngày, mọi thứ sẽ kết thúc, tất cả sẽ trở về đúng như ban đầu.
Cứ ngồi thần ra như vậy, Jisoo không biết nàng đã đến từ lúc nào. Jennie tất nhiên không biết Jisoo nhà ta ở đâu chui ra, nên nàng vẫn vô tư hớn hở chạy đến chỗ Kim Jisoo, tinh nghịch bịt mắt Jisoo lại.
Jisoo hơi giật mình, nhưng ngửi thấy mùi quen thuộc của nàng, liền bật cười:
- Mandoo, đá rất trơn, chạy nhanh ngã đấy.
- Không phải Mandoo! – Jennie cười khanh khách, tay vẫn không bỏ ra.
- A...Được rồi, là em, Mandoo.
- Sao Soo cứ thích gọi em là Mandoo thế? – Jennie nhăn nhăn nhó, buông tay ra cằn nhằn với Jisoo. Gớm khổ, miệng thì nói thế chứ trong lòng chả thích chết đi được còn bày đặt.
- Thế có đúng là em giống Mandoo không? – Jisoo quay người lại, kéo nàng ngồi lên đùi mình. Nỗi lo lắng về tương lai tạm bị dẹp sang một bên.
- Giống chỗ nào?
- Nè_Jisoo dùng tay véo vào đôi má phúng phính của Jennie
- Ôi ta phải rời khỏi đây thôi. – Sư phụ Châu chấu nãy giờ bị bỏ rơi, đột ngột lên tiếng, miệng cằn nhằn, người già muốn tĩnh tâm cũng không xong. Thanh niên thời nay yêu đương cứ loạn cả lên thế này, nãy giờ ngài đã phải đổi chỗ thiền đến mấy lần. Giờ biết tìm chỗ nào đây?
Quyết định lên mái nhà.
Jennie bật cười khanh khách, cắn nhẹ vào má Jisoo. Nhưng sắc mặt nàng ngay lập tức lại biến đổi khi nhìn thấy bóng mỹ nhân tóc đỏ đang thản nhiên bước về phía chỗ này.
Suzy dường như không cần biết việc Jisoo và Jennie đang vui vẻ, ánh mắt chỉ nhìn mình Kim Jisoo, nhẹ nhàng gọi:
- Soo.
- Suzy unnie?
- Em rảnh chứ?
Kim Jisoo nhất thời chưa biết trả lời thế nào, tình huống này là rảnh hay không rảnh nhỉ?
- Em....Chị có chuyện gì sao?
- Định nhờ em giúp mấy thứ....
Jennie cau mày, ở đây thiếu gì người, đi mà nhờ Taeyeon Seulgi ấy, cớ gì cứ phải đến tìm Soo của nàng.
- Vậy em có rảnh không? Chỉ một lúc thôi, Jennie, không phiền chứ? – Suzy tiếp tục tìm cách lôi kéo Jisoo đi, lúc này mới nhìn Jennie mặt sưng mày xỉa.
- ....Cũng được. – Jisoo vô tư thả tay ra – Nini, Soo ra đây một lúc.
- KHÔNG!
Jennie hét lên, tay ôm chầm lấy cổ Jisoo.
Er~~~~
Làm sao đây?
- Chị muốn nhờ cái gì? Tôi gọi người giúp? Soo đang bận rồi.
- Cái này chỉ mình Jisoo giúp được thôi.
- Cái gì?
- Đâu liên quan đến cô? Mà Jisoo cũng đâu có bận.
- Có! – Jennie phản pháo.
- ??? *Đâu? Chỉ xem?*
- Bận chơi với tôi.
Thật quá bá đạo.
Suzy nhếch mép cười, không thèm chấp cô gái trẻ con kia, lại quay ra nhìn Kim Jisoo đang ngồi ngây như phỗng, không có tiếng nói ở đây.
- Soo? Em giúp chị một tí thôi không được sao?
- Em.... – Kim Jisoo gãi gãi đầu, thở dài - Chỉ một lúc thôi Jennie. Soo quay lại liền. – Kim Jisoo ngây thơ lại dại gái.
Nói rồi đứng dậy, bước theo Suzy trước con mắt không thể tin được của Jennie.
Ngẫm lại tình cũ kiêm mối tình đầu vẫn có một vị trí quan trọng nhất định.
Bae Suzy vui vẻ dẫn Kim Jisoo vào trong, gần đấy, Kim Taeyeon và Lalisa cũng nhìn thấy cảnh Suzy cùng Jisoo đi sang chỗ khác để Jennie ở lại. Hai bạn trẻ không khỏi ngạc nhiên.
- Chuyện này là thế nào đây?
- Em nói rồi mà, Suzy có tình cảm với Jisoo.
- Sao có thể?! Suzy thích em cơ mà.
- Chị chả bảo thích một người chẳng lẽ không được quyền thích người thứ hai còn gì?
- Nhưng....Thế còn Jennie?! Không được rồi, Taeyeon, đi theo mau!
- Cái gì? Này, từ từ....Đợi em Lisa.
Chẳng nói thêm nửa câu, hai bóng một cao một thấp lon ton chạy theo sau.
Suzy bước vào phòng riêng, mỉm cười quyến rũ với Kim Jisoo, rồi tìm gì đó trong túi đồ.
Kim Jisoo nhíu mày, thắc mắc không biết Suzy muốn làm gì, buột miệng hỏi:
- Suzy unnie, chị định nhờ em việc gì?
- .........
- Nếu không có gì, em xuống trước đây. – Jisoo lịch sự quay lưng định bước đi thì Suzy cất tiếng.
- Đợi đã. Chị có cái này.
________
Đọc xong thì vote 💁♀️🌟
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com