Chương 41 (2)
"Ryu Hwayoung, hình như thần kinh có chút vấn đề, cậu nên cách xa một chút thì tốt hơn." Jisoo đem chuyện lần trước Ryu Hwayoung chạy tới công ty bạo lực nói với Park Chaeyoung, Chaeyoung cũng không kinh ngạc bao nhiêu, chính là thực thong dong nói sẽ không hỏi đến việc riêng tư của cô ấy.
Chaeyoung lạnh như băng đáp lại làm Jisoo có cảm giác kì dị trong lòng, có chút đồng cảm với Ryu Hwayoung. Nữ nhân kia đã đánh mất người yêu hơn mười năm, bạn tình chẳng quan tâm, đến tột cùng là nhân phẩm như thế nào lại làm cho mọi người xa lánh?
Cũng bởi vì Hwayoung làm việc quá cực đoan. Nguyên nhân Hwayoung không buông bỏ được Kim Jennie, Kim Jennie muốn rời khỏi nên Ryu Hwayoung mới có hành động mất bình tĩnh như vậy, muốn dùng phương thức cực đoan để giữ người. Nhưng trong tay là nước, càng nắm chặt, nó sẽ càng nhanh chảy đi.....
Jisoo nghĩ tới quan hệ của mình cùng Jennie. Nguyên nhân chính là Jisoo đối với Jennie vẫn là thái độ nửa nóng nửa lạnh, cho nên đối phương mới quan tâm Jisoo, nguyên lai Jisoo vô tình sử dụng lạt mềm buộc chặt gì gì đó a. Thử nghĩ, Jisoo ngay từ đầu hoàn toàn thể hiện nhiệt tình, có thể loại người như Jennie sẽ không để Jisoo vào mắt.
Không phải Jennie đã nói sao? Vẫn cho rằng bị Jisoo chán ghét.
Nghĩ đến đây Jisoo cảm thấy trong lòng có chút ấm áp, khóe miệng lộ ra tươi cười, Chaeyoung sửng sốt một chút.
"Mình nói, cậu ở đây tự cười ngây ngô cái gì? Lại nghĩ về ngọt ngào của cậu cùng Kim đại quan nhân nhà cậu?"
"Cô ta không phải của mình!" Tuy rằng ngoài miệng phản bác, nhưng Jisoo thật sự không thể tiếp tục vui vẻ. Vui vẻ xong lại cảm thấy bản thân như đứa ngốc. Không phải vừa mới bị đối phương cự tuyệt sao? Nghĩ đến đây lại tâm tình thật tự nhiên tụt xuống, cúi đầu không hứng thú khuấy ly cà phê trước mặt.
"Mình nói, cậu ở đây tâm tình âm trầm thoải mái phập phồng cái mông a, đến tột cùng cậu có chuyện gì không vui mau nói ra để mình vui vẻ một chút."
"Cô, tên hỗn đản này...." Jisoo nổi giận đùng đùng oán giận Chaeyoung.
Park Chaeyoung giống như thấy quỷ nhìn chằm chằm Jisoo, bị Chaeyoung nhìn Jisoo đặc biệt không được tự nhiên, tránh đi ánh mắt Chaeyoung, nói: "Cậu làm gì nhìn mình như vậy a."
"Không..... Choo a, mình phát hiện cậu bây giờ, không giống với trước kia nha."
"Cái gì không giống, còn không phải cùng một dạng khốn khổ."
"Cậu không phát hiện, cậu đã bị Kim Jennie dạy dỗ thành khó chịu kì lạ sao?"
"Cái gì dạy dỗ..... Cái gì khó chịu kì lạ a! Ngu ngốc! Mình mới không có!" Jisoo hoàn toàn không cần thừa nhận là mình có loại thuộc tính kì quái này!
"Cậu không phát hiện sao? Thật sự rất đáng tiếc. Khó trách loại người như Jennie lại bị cậu mê hoặc. Ngay cả mình cũng cảm thấy cậu thật đáng yêu, muốn hung hăng khi dễ cậu, nhìn bộ dáng tức giận của cậu." Chaeyoung xuân tình nhìn Jisoo, làm Jisoo cả người phát lạnh: "Đại tỷ, cậu ngàn vạn lần đừng dọa mình a, cậu như vậy nhìn mình, mình có loại xúc động muốn đâm đầu chết."
"Tốt, đâm chết trong lòng mình đi."
"......... Cô bị Ryu Hwayoung lây bệnh thần kinh sao?" Cho tới bây giờ Jisoo cũng chưa thấy qua Chaeyoung lộ ra ánh mắt hứng thú với mình, chọc cho Jisoo không dám nhìn bạn thân của mình luôn a. Đây là ý gì a! Nào có ai dùng ánh mắt kì quái nhìn bạn tốt của mình? Cái loại ánh mắt giống như "Nói không chừng ăn thật ngon" là như thế nào! Nhanh thu hồi rồi phóng ánh mắt đó đến tiramisu* của cậu đi!
"Được rồi, không trêu cậu...."
"Ai muốn đùa với cô!"
"Đến đến đến, cục Choo, nghe nói gần đây cậu rất cố gắng làm việc, đến tột cùng là gặp vấn đề tình cảm gì mới làm cậu trở thành như vậy? Mau nói cho mình biết đi. Mình gần đây thật sự là nhàm chán chết, cuộc sống không có sốt mayonnaise không có mùi vị gì cả."
"Mình cũng không phải hoa tiêu hay đại hồi*, có thể thêm cho cậu gia vị gì a. Chính là..... Lúc trước mình cùng Jennie làm rõ quan hệ a, nhưng không thành công." Vì thế Jisoo đem đầu đuôi ngọn ngành mọi chuyện đã xảy ra nói cho Chaeyoung. Tuy rằng Chaeyoung miệng chó không thể nào thả ra ngà voi được, nhưng hy vọng Chaeyoung có thể cung cấp một ít manh mối.
Nghe Jisoo kể xong Chaeyoung phán ra một kết luận: "Cái gì bạn tốt hay không tốt, cô ấy chắc chắn đối với cậu có cảm tình, cậu trực tiếp đẩy mạnh là được rồi, đến lúc gạo nấu thành cơm cái gì cũng không sợ."
Toàn bộ khuôn mặt Jisoo đều tái xanh: "Cô đây là biện pháp không có hiểu biết ý thức pháp luật phẩm hạnh gì hết a. Quên đi, tự tôi buồn khổ là được rồi."
"Nè, đừng như vậy, chị gái tốt của mình. Lời của mình cẩu thả nhưng lý lẽ của mình không cẩu thả. Kim Jennie là một người rất cẩn thận, tuy rằng đã phạm phải sai lầm nhưng đầu óc cô ấy thật sự thanh tỉnh. Từng bước nhỏ đều ở trong đầu cô ấy. Hiện tại cô ấy tại sao không dám đáp ứng cùng cậu kết giao, không phải vì cô ấy không thích cậu, ngược lại, cô ấy nhất định rất thích cậu. Nhưng đồng dạng, cô ấy cũng băn khoăn rất nhiều. Chuyện tình với Ryu Hwayoung cũng để lại cho cô ấy cảm giác khủng hoảng sâu sắc, cậu cũng không nghĩ tới, cậu có thể cho cô ấy cảm giác an toàn sao?"
"Mình đã làm gì?"
Chaeyoung hạ giọng ngay cả thân mình cũng hạ xuống: "Cậu đã quên, hai cậu như thế nào quen biết? Một đêm tình phải không? Mặc kệ chuyện lần đó do cậu xúc động là nhiều, nhưng cô ấy xem cậu là người sẽ đi tìm tình một đêm. Cô ấy là loại buồn bực hành xác nhưng thật ra vẫn ít nhiều là người truyền thống, cô ấy coi một đêm không đứng đắn là một chuyện rất nghiêm trọng. Cho nên cô ấy thấy, cậu vẫn phải bị quan sát, xác định lại. Vì thế Kim tiểu thư đã nói, chúng ta không phải không thích hợp, vì còn cần thời gian. Cô ấy muốn trong thời gian này nhìn ra được, cậu là người như thế nào."
"..." Jisoo bị Chaeyoung thức tỉnh đến không thể tỉnh táo hơn. Ai nói không phải? Kim Jennie chính là một tên rất truyền thống còn rất bảo thủ, mặc dù có thời điểm đùa giỡn phúc hắc*, nhưng ai có thể nói Jennie không có phần khát vọng yên ổn đâu? Nếu Jennie muốn chơi trò đùa giỡn, vì sao không tiếp nhận lời thú nhận, sau đó liền hàng đêm bừa bãi, phóng khoáng như vậy không phải sẽ bị Kim Jennie cự tuyệt sao?
Bởi vì cẩn thận, cho nên Jennie mới đem cảm tình giao cho thời gian chậm rãi lắng động lên men.
Tưởng tượng như vậy, Jisoo quả thực là phải cảm động đến rơi lệ a.
Nếu Jennie tỉ mỉ như thế, Jisoo cũng không tiếp tục cẩu thả với tình cảm.
Nếu thời gian là phương thuốc tốt nhất, Jisoo sẽ đem hết thảy hoang mang và nhung nhớ giao cho nó, xem nó đến cuối cùng sẽ cho ra một câu trả lời thuyết phục như thế nào.
Jisoo cùng Jenni vẫn như trước, duy trì mối quan hệ yên bình, hai người gặp mặt ở công ty sẽ mỉm cười với nhau, nhưng đó là giới hạn.
Jennie bề bồn nhiều việc, Jisoo cũng bề bộn nhiều việc, nhưng hai người bận việc khác nhau, Jennie cũng rất ít tìm Jisoo cùng ăn cơm, cho nên cả hai chỉ gặp nhau trong giới hạn công việc và hội họp.
Một ngày không gợn sóng không sợ hãi, Jisoo thật không ngờ trong cuộc sống nhàm chán như vậy, Jisoo sẽ nghênh đón lời tỏ tình đầu tiên, đến từ một nam nhân.
"Tôi thích em đã lâu rồi...."
Hôm đó Jisoo bị một gã đồng nghiệp ở phòng tiêu thụ chưa từng nói chuyện nhiều với nhau gọi vào cuối hành lang, không biết vì sao, nam nhân cao hơn Jisoo một cái đầu ngại ngùng nói ra lời thổ lộ, Chung Minh có cảm giác bị gió mưa thổi đến lảo đảo muốn ngã.
Vì sao đột nhiên lại xuất hiện một Yong Jihuyn như vậy!
*YY: Tự sướng.
*Tiêu sái: Tự nhiên, phóng khoáng.
*Tiramisu: một loại bánh ngọt tráng miệng.
*Đại hồi: Cây đại hồi hay đại hồi hương là một loài cây được dùng làm gia vị, chế rượu mùi, cất tinh dầu làm hương liệu, chế anethol làm nguyên liệu tổng hợp hormon. Làm thuốc chữa bệnh.....
*Phúc hắc: bụng dạ đen tối.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com