Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30


"Nếu có một lần được chọn... em vẫn chọn chị – dù chỉ để đau."

Căn nhà nhỏ nằm khuất sau rặng tre, nơi Tú từng nói:

"Khi nào mọi chuyện xong, chị sẽ dắt em về đây, làm ruộng, nuôi gà, sống đời bình yên."

Bây giờ, Tú lại đứng nơi ấy.
Nhưng không phải để bắt đầu một đời bình yên,
mà là để giải thích cho một vai diễn đẫm máu.

Trân Ni đến, mặc áo choàng đơn giản.
Tóc xõa, gió nhẹ thổi, đôi mắt vẫn còn ướt.

Tú tiến tới, muốn ôm mà không dám.
Chỉ khẽ cười, giọng khàn run:

"Em nghe hết rồi, phải không?
Làm vợ hắn... nhưng chưa từng để hắn chạm vào chị.
Mỗi tối, chị vẫn ngủ một mình.
Và mỗi lần nhìn gương mặt hắn... chị lại nhớ ánh mắt em."

Ni im lặng.

Căn phòng nhỏ chỉ có tiếng ve và tiếng lòng rối như tơ.
Rồi Ni bật khóc, vừa đánh vào vai Tú vừa nức nở:

"Vậy tại sao lại để người ta gọi chị là vợ hắn?!
Sao không chọn cách khác?!
Em... em đau lắm Tú à..."

Tú ôm lấy nàng. Mạnh mẽ. Siết chặt.

"Chị xin lỗi. Nhưng chị chỉ còn cách đó để bảo vệ mạng em, mạng bao người.
Nếu một ngày chị có nằm xuống... em hãy tin, chị đã sống vì em."

Họ không nói gì nữa.
Tú hôn lên trán Ni – một nụ hôn của lần đầu tiên... và có thể là lần cuối.

Tay khẽ cởi áo cho Ni, nhưng thật chậm, thật nhẹ.
Không đòi hỏi.
Chỉ như người gìn giữ báu vật.

Đêm đó – không còn chiến tranh, không còn giả vờ.
Chỉ có hai người con gái yêu nhau, lần đầu chạm nhau,
như đã từng thuộc về nhau từ kiếp trước.

Tú khẽ thì thầm vào tai Ni:

"Cảm ơn em... đã trao cho chị một đời để nhớ."

Ni siết chặt lấy Tú:

"Chị nhớ giữ mạng. Đừng để em phải mang khăn tang thay vì khăn cưới..."

Và sáng hôm sau, hai người chia tay trong im lặng.
Một nụ hôn nhẹ lên môi.
Không khóc.
Vì ai cũng biết — nước mắt chẳng thay đổi được điều gì.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com