Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 32


"Cách một cuộc chiến, nhớ một người thương."

Căn cứ nằm sâu trong rừng, những chiếc lán phủ lá khô, gió qua khe vải rít lên từng đợt.
Tú ngồi một mình trong góc, trước mặt là bản đồ quân sự,
nhưng ánh mắt không nhìn vào đường ranh giới đỏ chói –
mà dõi về phương Nam, nơi có người con gái mang tên Trân Ni.

"Trân Ni... em có ăn đủ không?"
"Có còn hay ngồi hiên nhà chờ chị không?"
"Có còn gọi tên chị trong mơ không...?"

Tú vuốt nhẹ lên chiếc khăn tay đã sờn,
chiếc khăn mang dòng chữ thêu:

"Trí Tú yêu Trân Ni."

Khăn dính bụi, lem vài vết máu đã khô – nhưng mỗi tối đều được chị giặt sạch, vuốt lại, rồi đặt ngay ngắn dưới gối.

Tối nay, chị ngồi viết nhật ký – tờ giấy lấm lem,
nhưng nét chữ vẫn mềm mại như xưa:

"Mình ơi,
Chị thắng một trận lớn.
Nhưng lòng lại thua em...
Thua tiếng gọi dịu dàng của em giữa những giấc mơ ngắn ngủi.

Chị nhớ ánh mắt em hôm ấy – khi em nói sẽ đợi.
Nhớ đôi bàn tay run run cầm khăn tay chị thêu.

Cách mạng thì cần chị,
Nhưng tim chị ... lại chỉ cần em.

Em giữ khăn tay, còn chị giữ lời hứa.

Một ngày nào đó, chị sẽ trở về.
Gõ cửa nhà em – và nói: 'Cho tôi cưới em được không?'"

Tiếng chuông báo hiệu ca gác vang lên.
Tú gấp thư lại, bỏ vào túi ngực – gần tim nhất.
Cô hôn khẽ lên mép khăn thêu – như hôn lên đôi môi Trân Ni năm ấy –
rồi đứng dậy, bước ra màn đêm.

Trời đầy sao.
Nhưng trong lòng Tú, chỉ có một ánh sao duy nhất – mang tên Trân Ni.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com