Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 28


- Đi mà Tú.. một lần thôi.

Trí Tú cau mày khó chịu khi Trân Ni từ sáng đến giờ cứ đòi lên trấn chơi. Nhưng mà trấn thì xe cộ nhiều hơn ở đây dữ lắm, Trân Ni lại chưa từng đến đó bao giờ nên Trí Tú một mực không cho.

Sợ đến đó Trân Ni lại gặp nguy hiểm thì sao, làm sao cô chịu nổi khi thấy cảnh Trân Ni bị thương. Trân Ni thì vẫn đứng đó lây tay Trí Tú mè nheo, lại dỡ trò nước mắt cá sấu với cô rồi Trí Tú cũng đành bấm bụng cho Trân Ni đi còn kéo theo cả Lệ Sa và Thái Anh.

Sau khi tất cả chuẩn bị đồ xong cũng lên xe lên trấn. Từ đây lên trấn cũng tầm hơn nửa tiếng, còn đang ở trong đường làng thì hai bên đều là cây cỏ và đất trống.

Trân Ni ngồi sau xe cười te toét. Đây là lần đâu tiên cô được đi đến trấn chơi nghe nói ở đó xe cộ với người đông dữ lắm. Nhưng cũng rất nguy hiểm nữa.

Vừa ra khỏi con đường làng Trân Ni đã há hốc mồm với khung cảnh bên ngoài, hai bên đều là nhà cao tầng xe cộ thì cứ nối đuôi nhau chạy Trân Ni là lần đầu tiên thấy cảnh này đó.

- Em thấy sao?

- Ở đây đông quá Tú ơi, còn có mấy cái nhà cao cao kia nữa.

Trí Tú vừa chạy xe vừa liếc nhìn Trân Ni phía sau nhìn dáo dác xung quanh mắt chữ O miệng chữ A phì cười hỏi. Dù sao đây cũng là lần đầu Trân Ni được lên trấn,  trấn chỉ lớn và đông hơn làng họ đang ở thôi nếu so với Sài Gòn thì chắc chỉ bằng nửa góc thôi.

Nếu Trí Tú là người bình thường sẽ thử một lần dẫn Trân Ni đến đó xem, nhưng tiếc thật cô không thể dẫn Trân Ni đến nơi giết chóc đó được, sơ suất một chút thì cô sẽ mất Trân Ni mãi mãi.

Trân Ni ngồi sau xe hố hốc miệng khi thấy những chiếc xe lớn chạy ngoài đường còn liên tục hỏi Trí Tú đủ thứ chuyện trên đời.

Trí Tú cũng chỉ biết phì cười rồi giải thích cho Trân Ni nghe, Trân Ni cứ như con nít ấy tò mò đủ thứ hết trơn. Nhưng cô không hề khó chịu về đều đó mà còn chỉ cho Trân Ni mọi thứ nữa. Trí Tú ôn nhu dễ sợ. Đi cũng được một vòng thị trấn cả bốn cũng thấm mệt ghé vào một quán nước gần đó nghỉ ngơi.

- Tú có mệt hông?

- Tú hông có mệt ,em có mệt hông?

Trân Ni chậm mồ hôi cho Trí Tú lên tiếng hỏi  han. Thái Anh và Lệ Sa bên này chề môi nhìn hai người họ tình tứ. Hai chị hông mệt nhưng em là em mệt hai chị lắm rồi đó.

Từ làng tới trấn cẩu lương ngập cả mặt. Trân Ni và Trí Tú  ngồi đó hỏi thăm qua lại cả buổi mặc cho Thái Anh và Lệ Sa  liếc muốn mòn mắt, nhưng cũng chẳng đá động gì đến họ. Giờ này cũng gần chiều rồi họ  đã đi chơi cả buổi sáng nếu giờ mà không về thì sẽ không kịp mất.

- Chúng ta về thôi, cũng trễ lắm rồi.

- Hỏ..em chưa chơi được gì hết mà, ở lại chút nữa nha Tú... một chút thôi.

Trí Tú lên tiếng hối thúc mọi người về. Đường làng vắng, về tối nguy hiểm lắm. Trân Ni thì cứ nắm tay Trí T lây cô còn ra hiệu muốn ở lại một chút, Trân Ni cứ mè nheo với Trí Tú cả buổi còn hôn cô vài cái nữa chứ.

Trí Tú  mềm lòng cho cho Trân Ni ở lại đây chơi thêm một chút vậy, chứ hông phải vì cái hôn sao? Nghiện mà bày đặt. Nói xong cả bốn lên xe đến khu chợ gần đó để chơi. Ở đây có rất nhiều cửa hàng quần áo giày dép, Trân Ni cứ vừa đi vừa há hốc.

Đây là lần đầu tiên Trân Ni đi đến một chợ mà lớn đến thế, ở làng cô chắc chỉ bằng một góc ở đây thôi. Lệ Sa và Thái Anh đã đi qua hướng khác mua đồ còn Trí Tú và Trân Ni cứ đi vòng quanh cái tiệm trang sức gần đó.

- Em muốn mua đồ sao?

Trí Tú thấy Trân Ni cứ đứng mãi ở trước tiệm trang sức thì lên tiếng hỏi. Trân Ni c bẽn lẽn gật đầu. Cô cười một cái rồi nắm tay kéo em vào trong.

Bây giờ Trân Ni muốn mua cái gì Trí Tú đều mua hết. Nếu Trân Ni muốn Trí Tú mua luôn cái tiệm này còn được nữa là. Trân Ni đứng đó nhìn ngắm mãi mà chẳng chọn được cái nào chợt cô dừng mắt lại chỉ ngay vào sợi dây chuyền hình hoa cúc dại ngay đó, y hệt như sợi Trí Tú đã tặng cô.

- Bà chủ tôi lấy cái này.

- Con gái cũng tinh mắt thật đó nhe, đây là mẫu hot nhất ở tiệm dì đó.

- Vâng..

Thấy Trân Ni chọn ngay sợi dây chuyền cặp mẫu hot gần đây thì liền lên tiếng nói với Trân Ni, cô cũng lịch sự đáp lại lời bà. Trí Tú có chút khó hiểu,  không phải Trân Ni đã có một sợi y hệt vậy rồi sao? Sao bây giờ lại mua thêm một sợi. Trí Tú ngơ ngác nhìn Trân Ni đang chờ bà chủ lấy sợi dây chuyền.

- Tặng chồng sao?

Bà chủ tiệm vừa lấy sợi dây chuyền đưa cho Trân Ni liền lên tiếng hỏi. Trân Ni bẽn lẽn nhìn Trí Tú một cái rồi gật đầu. Trí Tú đứng đó chỉ biết cười ngại. Thì ra Trân Ni mua nó cho cô sao, sau khi trả tiền xong Trân Ni đi đến trước mặt Trí Tú ngại ngùng lên tiếng:

- Tú cúi thấp xuống đi, em đeo cho Tú.

Trí Tú chẳng nói gì chùn gối xuống một chút để Trân Ni dễ đeo cho cô hơn. Đeo rồi Trân Ni còn hôn bồi lên môi Trí Tú một cái làm cho Trí Tú vô cùng bất ngờ. Lần đầu tiên Trân Ni chủ động hôn cô ở trước mặt nhiều người như thế.

Hôn xong Trân Ni còn liếc nhìn cô gái đang đứng ở cửa hàng đối diện nữa, chỉ thấy cô ta đứng dậm chân đùng đùng  bỏ vào trong. Có người tia chồng cô nên cô chỉ đánh dấu chủ quyền nhẹ vậy thôi. Trí Tú thấy chỉ biết phì cười nhìn, Trân Ni của cô biết giữ của quá rồi chỉ là nhìn thôi cũng không cho sao. Trân Ni lúc ghen cũng rất dễ thương cứ như con mèo nhỏ đang xù lông ấy chứ.

- Sao em lại mua cho Tú thế ?

- Thì..em có một cái Tú cũng phải có một cái như thế mới giống vợ chồng chứ. Em thấy Thái Anh với Lệ Sa cũng có dây chuyền cặp.

Trí Tú khó hiểu lên tiếng hỏi. Tự nhiên khi không lại mua cho cô làm gì.  Muốn đeo cặp với cô sao? Lại còn ghanh tị với Lệ Sa và Thái Anh nữa chứ, Trân Ni đứng đó ngại ngùng vì đây là lần đầu tiên cô chủ động với Trí Tú nhiều như vậy. Cả hai chuẩn bị rời đi thì có tiếng gọi sau lưng làm cả hai giật mình quay lại.

- Xin chào! Tôi là Tuấn làm nghề nhiếp ảnh, lúc nảy thấy hai người đẹp đôi quá nên muốn xin chụp vài tấm ảnh làm kỉ niệm đừng lo tất cả là miễn phí.

Một anh chàng chắc cũng trạc tuổi Trí Tú ngỏ ý muốn chụp cho Trân Ni và Trí Tú. Lúc nảy anh có đứng xa quan xát sau khi xác nhận được hai người họ là một đôi thì mạo muội đến xin phép chụp ảnh.

Trân Ni và Trí Tú vui vẻ đồng ý, dù sao cũng chỉ là một tắm hình họ đâu có keo kiệt tới vậy chứ. Sau khi nhận được sự đồng ý, anh ta cũng vui vẻ chụp cho hai người họ.

1,2,3, tiếng mấy ảnh vang lên tấm ảnh từ từ chạy ra từ máy. Trân Ni vẫn đứng đó ôm một bên má ngại ngùng. Khi chụp ảnh Trí Tú đã quay sang hôn vào má cô làm cho Trân Ni ngại muốn chết, sau khi chụp ảnh xong anh chàng kia cũng xin phép giữ lại một tấm làm kỉ niệm. Trí Tú vẫn vui vẻ đồng ý  họ vẫn còn hai tấm, một tấm cho cô một tấm cho Trân Ni giữ làm kỉ niệm.

- Mình về thôi.

Trí Tú nắm tay Trân Ni kéo đi em  ngại ngùng đi theo. Thái Anh và Lệ Sa không biết đi đâu rồi nữa, đi từ nảy giờ mà chẳng thấy họ đâu cả.

Trân Ni và Trí Tú đi muốn rụng cả chân rồi đây này.

Đột nhiên cả khu chợ phía trước lại chạy tán loạn lên hết làm cho Trí Tú phải ôm Trân Ni vào lòng che chấn. Trí Tú đưa mắt về hướng đám đông phía trước thì có hai tên đồ đen bịt mặt kín mích chỉ thấy mỗi hai mắt. Bọn nó đang kề dao vào cổ một cô gái.

...Là Thái Anh sao!? Trí Tú thấy liền kéo tay Trân Ni chạy lại đó.

- Mày muốn cái gì? Mày mà làm cô ấy đau tao giết mày!!

- Mày có biết nó phá đám chuyện tốt của tao không? Tao chưa giết nó là may phước lắm rồi.

Lệ Sa tức giận lên tiếng đe dọa bọn nó. Lệ Sa không dám xông lên đánh trả vì Thái Anh đang trong tay bọn nó. Nếu có sai xót gì Thái Anh sẽ gặp nguy hiểm mất. nghe mấy lời đe dọa của Lệ Sa nó liền phì cười, Thái Anh dám phá chuyện tốt của bọn nó, nó không giết Thái Anh tại chỗ là may lắm rồi.

- Có chuyện gì vậy!?

- Tao không biết, lúc tao đi mua nước về thì đã thấy bọn nó giữ Thái Anh rồi.

Trí Tú và Trân Ni chạy đến cạnh Lệ Sa thì lên tiếng gấp rút hỏi. Lệ Sa cũng chỉ biết đứng đó trơ mắt nhìn Thái Anh trong tay bọn nó. Thái Anh cứ đứng đó khóc nấc lên làm Lệ Sa cũng lo lắng không thôi.

- Hai thằng con trai mà đi bắt nạt một đứa con gái sao? Không thấy nhục hả!?

- Mày là đứa nào!? Đừng có mà xí vào chuyện của bọn tao, tính làm anh hùng cứu mỹ nhân hả, nhưng tiếc là mày không có cơ hội đó rồi. Con bé này dám phá chuyện làm ăn của tao thì nó phải chết!!

Lúc nảy Thái Anh than khát nước Lệ Sa đành để cô chờ ở đó chạy đi tìm nước. Thái Anh ngồi đến chán nản nên đứng dậy đi lòng vòng. Đi đến một ngách chợ lại thấy tầm bốn năm người tay giao gói gì đó màu trắng rồi tay đưa tiền.

Thái Anh trợn tròn mắt nhận ra bọn chúng đang buôn bán chất cấm thì liền la lên cảnh sát đến làm cho bọn chúng chưa kịp lấy tiền đã bị bọn kia ôm hàng lẫn tiền chạy trốn. Bọn chúng tức điên lên đuổi theo tóm gọn Thái Anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com