Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 30: Cuộc sống mới

"Đừng uống nữa Jisoo, chị uống nhiều quá rồi" - Soo Ahn lo lắng nhìn 4 chai rượu trống trên bàn. Từ ngày chia tay Jennie, cứ tối Jisoo lại uống rượu để có thể đi vào giấc ngủ. Phải biết là trước đây Jisoo từng bị viêm loét dạ dày, đã phải điều trị 2-3 lần từ hồi cấp 3 đến giờ vì liên tục tái phát. Jisoo gần đây lại có dấu hiệu của rối loạn lo âu. 

"Em biết hôm nay là ngày gì không?"- Jisoo say mèm gục ở trên bàn, mắt nhắm nghiền. 

"Ngày gì vậy?"

"Lần đầu tiên chị gặp cô ấy" - Một giọt nước mắt rơi xuống mặt đất. Ấy vậy mà đã được một năm từ ngày định mệnh đó. Từ đó đến nay, cô đi từ rung động, sợ hãi trốn chạy, kìm nén, đến chấp nhận, yêu thương người con gái ấy. Rồi giờ đây chính cô làm tổn thương người đó, chính cô giết chết tình yêu của mình, chính cô tự tay đẩy mình vào hố sâu của hối hận, của tuyệt vọng, của nỗi đau day dứt có thể sẽ theo cô đến cuối đời. Nếu biết được những rung cảm nhất thời khi đó phải trả giá đắt thế này thì cô ước gì ngày hôm ấy chỉ nên dừng lại ở việc thắc mắc vì sao ánh mắt ấy lại dịu dàng đẹp đẽ đến vậy.

"Mọi chuyện rồi sẽ tốt lên thôi. Chị phải tin tưởng. Nghe em nói này, chị cũng từng trải qua tình cảnh như này rồi mà, lúc đó chẳng phải chị cũng nghĩ sẽ chẳng bao giờ vượt qua được sao, rằng nỗi đau khi đó sẽ mãi không được chữa lành, nhưng sau đó chị Jennie xuất hiện, mọi chuyện tốt lên, không phải sao? Tuy giờ đây chị lại rơi vào cảnh này, nhưng chị phải tin, chị sẽ lại tìm được hạnh phúc. Bọn mình lại cùng nhau vượt qua" - Soo Ahn nắm lấy bàn tay lạnh giá của Jisoo. Nếu ngày ấy cô không rời đi, không lờ đi tình cảm của cả hai để tìm kiếm sự tự do mới mẻ ngoài kia, có phải tất cả những chuyện này sẽ không xảy ra. 

"Tin tưởng sao? Mọi chuyện sẽ chẳng bao giờ tốt lên nữa. Yeri bỏ rơi tôi, em cũng bỏ tôi đi đến nơi xa xôi chẳng phải sao, và giờ Jennie cũng hận tôi đến xương tuỷ rồi. Dù là nguyên nhân, mục đích gì, dù là lỗi của ai đi chăng nữa, chẳng phải đến cuối cùng cũng chỉ có mình tôi hay sao" - Jisoo thẳng người dậy, lại muốn mở thêm một chai rượu nữa.

"ĐỦ RỒI, xin chị, đừng uống nữa, đừng uống nữa mà. Đi ngủ thôi. " - Soo Ahn ôm lấy Jisoo, bật khóc. Cô chưa từng khóc trước mặt người khác, kể cả ba mẹ cô.

Jisoo bất động để Soo Ahn ôm mình, dìu mình vào trong phòng ngủ. Jisoo ngủ lúc nào không biết, Soo Ahn ra ngoài dọn dẹp lại phòng khách xong rồi quay lại kiểm tra Jisoo. 

Căn phòng này cô đã từng ngủ lại nhiều lần, nhưng chỉ có một lần duy nhất là cô và Jisoo ngủ chung. Cô tiến lại bàn làm việc, trên bàn là đơn xin nghỉ việc của Jisoo. Dù rất tiếc nhưng có lẽ việc nghỉ ngơi là cần thiết lúc này. 

Bức vẽ mà Jisoo tặng Jennie được Jisoo đặt ngay ngắn bên cạnh cửa sổ. Jisoo đã mang đồ đạc của mình từ nhà Jennie về sau khi bọn họ chia tay vài ngày. Bên cạnh bức vẽ là một chiếc hộp nhỏ, bên trong là hai sợi dây chuyền có hai chiếc nhẫn tương tự được lồng vào. Soo Ahn tự hỏi không biết Jennie giờ ra sao. 

-------

3 tháng sau. 

"Phó Giám đốc của tập đoàn MK - tập đoàn bất động sản hàng đầu Hàn Quốc, Kim Jennie bị bắt gặp hẹn hò cùng với một tiến sĩ Luật, người gần đây được tuyển thẳng vào làm việc tại Toà Án Tối cao Hàn Quốc" - Dòng tít trên tờ báo D News mới ra ngày hôm nay. Soo Ahn thở dài sầu não. Công việc của cô là Chuyên viên Marketing cho một công ty Fintech nên ngày nào cô cũng phải cập nhật tin tức mới nhất để phục vụ công việc. 

Không biết Jisoo biết được tin này sẽ ra sao. Dù trạng thái của Jisoo có vẻ như đã ổn định lại, nhưng cô hiểu rõ Jisoo, chỉ là chị ấy đang gắng gượng qua ngày thôi, có thứ gì đó vẫn đang giết chết chị ấy mỗi ngày. 

Jisoo sau khi chính thức nghỉ việc cách đây 2 tháng đã bắt đầu trở lại việc học tập nghiên cứu. Vốn dĩ đam mê cũng như sở trường của Jisoo là nghiên cứu trong lĩnh vực kinh tế. Cô không hợp làm việc cho tập đoàn, công ty tư nhân mà hợp làm thiên về học thuật hơn.

Gần đây có vẻ như Jisoo đang ôn tập trở lại để học lên Thạc sĩ. Không biết Jisoo sẽ chọn học thạc sĩ ở đâu, nếu là trong nước thì sẽ chọn trường nào. Mà cũng có khả năng chị ấy sẽ đi du học. Gần đây Soo Ahn thấy Jisoo có nhắc đến Úc.

Dòng suy nghĩ của cô bị cắt đứt bởi tiếng chuông điện thoại. 

"Alo Soo Ahn, hôm nay mấy giờ em tan làm?" - Jisoo gọi đến.

"6h em tan làm, muốn rủ đi đâu à?"

"Em lúc nào cũng hiểu chị. Có chuyện quan trọng muốn nói với em. À có cả hội bạn chị nữa. Lát chị qua đón em" - Hội bạn đó đương nhiên là Jihoon, Seulgi cùng chị Irene. 

"Được rồi. Chị uống thuốc chưa đó" - Soo Ahn nhắc Jisoo uống thuốc dạ dày, tuần trước cô mới bắt Jisoo đi khám vì những cơn đau dạ dày không ngừng hành hạ Jisoo. 

"Uống rồi, em yên tâm. Em sắp thành mẹ chị rồi" - Giọng Jisoo vui vẻ đến kì lạ. 

Đúng 6h tối Jisoo có mặt đón Soo Ahn. Xe lăn bánh đến nhà hàng Trung Quốc cách đó 20 phút đi xe. Lúc dừng đèn đỏ, Jisoo đưa cho Soo Ahn một hộp quà. 

"Cho em này"

"Gì vậy? Lại kiếm được cái gì hay ho cho em à?" - Trước đây Jisoo cũng từng tặng quà cho Soo Ahn không vì dịp cả. 

Jisoo mỉm cười không trả lời, Soo Ahn chẳng thấy niềm vui nào từ Jisoo cả. Ánh mắt nâu ấy từ ngày đó chẳng còn ánh lên niềm hạnh phúc thực sự nữa. Jisoo gần đây cũng gầy đi nhiều. Cô mặc một chiếc áo dài tay mỏng, xương quai xanh lộ rõ, sắc mắt có chút xanh xao, một mùa thu nữa lại đến. 

Mọi người đã đến đầy đủ, ai cũng nhận ra sự khác thường đến từ Jisoo. Hôm nay cảm giác tinh thần của Jisoo tốt hơn hẳn. Nhưng mọi người đều có nỗi bất an lo lắng chung, như chuyện gì đó không tốt đẹp sắp xảy ra.

"Bữa hôm nay Jisoo tôi mời mọi người"

"............."

"Mọi người sao vậy? Được mời ăn mà không vui sao?" - Jisoo vui vẻ khui bia cho từng người. 

"Mày có chuyện gì vậy?" - Seulgi lo lắng nhìn Jisoo

"Là tin vui, tin vui, mọi người đừng căng thẳng vậy chứ?"

"Tin vui gì thế Jisoo?" - Irene lên tiếng

"Em sẽ đi học thạc sĩ Kinh tế ở Monash" 

"Cái gì? Đại học Monash ở Úc sao?" - Jihoon đứng hẳn dậy

"Đúng vậy. Nhập học vào tháng 2 năm sau. Tháng 1 này sẽ bay sang đó" 

Tất cả mọi người đều rơi vào im lặng. Tin tức này quá bất ngờ, không có dấu hiệu báo trước. Họ không biết Jisoo đã nộp đơn từ khi nào. Soo Ahn không đến mức sốc như mọi người, có vẻ suy đoán của cô đã đúng.

"Vậy mấy tháng tới trước khi đi, chị định làm gì?" - Soo Ahn biết Jisoo sẽ không để bản thân rảnh rỗi, cô biết Jisoo luôn bận rộn là để trốn tránh điều gì.

"Chị đã đăng ký làm trợ giảng cho Giáo sư trước đây hướng dẫn khoá luận tốt nghiệp cho chị. Tuần sau sẽ bắt đầu" 

----

Jisoo, trên người mặc một chiếc áo sơ mi trắng, quần âu màu đen, gọng kính trong suốt tôn lên vẻ tri thức, hôm nay cô bắt đầu công việc trợ giảng tại trường cũ - Đại học Quốc gia Seoul. 

Bước vào lớp, vẻ bề ngoài xinh đẹp cùng phong thái của Jisoo làm biết bao cô cậu sinh viên phải trầm trồ. Cử chỉ ôn nhu dịu dàng, nhưng lại mang vài phần nam tính, nhấc tay nhấc chân đều toả ra khí chất của một ôn nhu công điển hình. Các em gái sinh viên không ngừng bàn tán làm sao xin được thông tin vị trợ giảng xuất sắc này.

Buổi học đầu tiên khá nhẹ nhàng vì mới là buổi học đầu tiên của học kỳ. Cô chỉ phải hỗ trợ Giáo sư chuẩn bị tài liệu học tập và giải đáp thắc mắc về môn học cho các sinh viên. Cô sẽ làm trợ giảng cho 4 lớp của Giáo sư Yang ở học kỳ này. Sau khi kết thúc học kỳ cũng là tháng 1, cô sẽ bay sang Úc nhập học luôn. Cô không muốn bản thân được nghỉ ngơi một giây phút nào. 

"15 phút nữa họp giao ban Viện Kinh tế, em cũng đến dự đi. Đến đó làm quen với các giảng viên khác đi, có thể họ sẽ giúp ích cho con đường học thuật của em" - Giáo sư Yang đã ngoài 60 tuổi. Trước đây ông là giảng viên môn Kinh tế quốc tế của lớp Jisoo. Jisoo vẫn luôn là sinh viên xuất sắc nên được thầy chú ý đến. Sau này thầy cũng giúp Jisoo làm luận văn tốt nghiệp. Ông luôn cảm thấy tiếc cho Jisoo, ông không hiểu vì sao thời điểm sau tốt nghiệp Jisoo từ chối cơ hội ở lại trường làm việc mà ra ngoài làm cho công ty tư nhân. Nhưng thật may mắn, tháng trước Jisoo chủ động tìm đến ông xin làm trợ giảng cho ông để tích luỹ thêm kiến thức cùng kinh nghiệm. Ông rất vui vẻ vì Jisoo đã quay lại con đường "chính đạo".

Tại phòng họp Viện Kinh tế, mọi người hôm nay có mặt tương đối đầy đủ. Cuộc họp sẽ chỉ diễn ra khoảng 30 phút vì các giảng viên còn phải lên lớp đúng giờ. 

"Hôm nay có một vị nữ giáo sư trở lại thăm trường. Trước đây cô ấy từng là giảng viên của viện kinh tế, là một trong những nữ giáo sư kinh tế trẻ nhất của trường, nhưng sau đó vì lý do sức khoẻ đã xin nghỉ. Có lẽ em không biết người này, lúc em vào học cô ấy đã nghỉ việc rồi" - Giáo sư Yang kể cho Jisoo về mục đích chính của buổi họp ngày hôm nay.

"Tôi mong em có thể noi theo gương của cô ấy, làm giáo sư khi tuổi đời còn trẻ, em có năng lực đó Jisoo. Lát nữa kết thúc buổi họp, tôi dẫn em đi làm quen với người đó" 

"Em cảm ơn thầy ạ"

Jisoo chỉ không nghĩ đến, vị nữ giáo sư đó là người đã chia cắt cô và người cô yêu, mẹ của Jennie. Và cô cũng không nghĩ đến, hôm nay, cô lại gặp lại nàng tại đây. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com