Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 27

Fic by Conbosuathattinh

Trân Ni đôi mắt lạnh lẽo, nàng nhìn cậu Tường đang tỏ ra sợ sệt khi tình thế đã được xoay chuyển

Trong khi con dao ban đầu là của gã, bây giờ đã nằm gọn trong tay của nàng. Và đôi mắt Trân Ni như thể muốn xé toạc người gã ra

- Mày...mày định làm gì?

Cậu Tường khó khăn nói, tay vẫn còn ôm cổ vì bị Trân Ni đánh ban nãy

Nàng siết chặt con dao trong tay, gã khốn này nhìn đi nhìn lại vẫn không có điểm nào làm Trân Ni có thể ngoảnh mặt làm ngơ

Sở dĩ, Trân Ni trao cho Trí Tú di vật của mẹ mình – cũng là thứ quan trọng nhất đối với nàng...là vì ý định kế tiếp, có thể nàng không thể gặp lại cô nữa

Vì vậy, những lời nói từ sâu trong lòng, Trân Ni cũng không ngại để bày tỏ với Trí Tú nữa

Nàng cũng không cần biết câu trả lời của người kia làm sao, cũng như thái độ của Trí Tú sắp tới

...vì cả hai còn gặp nhau nữa đâu

Nhưng Trân Ni vẫn thầm cảm ơn người kia, nhờ có cô đêm đó đã giúp Trân Ni sơ cứu vết thương, nhờ sự ân cần của Trí Tú...đã khiến Trân Ni ấm áp lạ thường

Cuộc đời nàng từ nhỏ đã thiếu vắng tình cha, chỉ có mẹ che chở rồi cũng rời xa nàng...Trân Ni cô độc, làm sao biết sự quan tâm đặc biệt nào khác ngoài tình mẫu tử

Cũng có thể...do con người của nàng chưa nhận được sự 'yêu thương' của ai, nên khi nhận nó từ Trí Tú, Trân Ni lại có cảm giác mang ơn đến như vậy

Hôm Trân Ni cầm tô cơm được Trí Tú bới trên tay, nàng lại thấy tủi. Bao lâu rồi nàng không ăn no?

Bao lâu rồi Trân Ni mới được người khác nhìn bằng một ánh mắt bình thường?

Và cũng bao lâu rồi, nàng mới cảm giác mình được quan tâm?

Kể cả đến thời điểm này, khi mà Trân Ni xác định tay mình phải dính máu của kẻ khác...cũng là điều mà nàng chưa bao giờ nghĩ đến cũng như làm qua

'Kẻ giết người' – Cái danh đã đeo đuổi Trân Ni suốt mười hai năm

Không một ai tin tưởng, mọi người chỉ xỉa xói Trân Ni theo hướng dư luận. Khi biết được Trân Ni là nghi phạm số một, nhiều lời ác ý, nhiều ánh mắt khinh miệt y như những mũi tên xuyên qua người nàng

Một mình Trân Ni thui thủi mười hai năm, bao nhiêu cơ cực, bao nhiêu cô đơn để đánh đổi lấy sự sống...không một ai hay, không một ai biết

Trong khi người vô tội lãnh lấy những thứ không đáng có, thì những tên hung thủ thật sự lại nhởn nhơ, tận hưởng những thứ mà bọn chúng lấy được từ những nạn nhân mà bọn chúng đã ra tay

Người đời thì buông lời miệt thị nàng hơn mười hai năm, còn Lệ Sa truy sát nàng gần ba năm

Trong đó có cả người của gã Tường – chính là bọn đã rượt đuổi nàng trốn vào nhà Trí Tú

Nàng chỉ biết chạy...chạy và chạy, khi bản thân trở thành con mồi đắt giá đối với bọn thợ săn là lũ người ngoài kia

Nhờ ơn của gã Tường, chính hắn là kẻ khơi nguồn mọi thứ đẩy hết lên đầu Trân Ni

Nếu hắn không cùng ba Trí, Quốc Chấn và Thái Anh vạch ra kế hoạch...có phải đến bây giờ, Kim Trân Ni đã có thể sống yên bình rồi không?

Những người con gái ở cái tuổi ba mươi hai này, đã lấy chồng và có được một gia đình đúng nghĩa

Vậy cớ sao Trân Ni cứ mãi chạy...

Có tình duyên cũng không thể tác hợp

Cuộc đời đã thảm đến mức không còn gì giữ lại...vậy cái mạng quèn của gã Tường, Trân Ni còn chờ ai đến để cứu lấy mình, chờ ai cho hắn một bài học thích đáng?

Trân Ni đã chờ đợi đủ rồi

Mười hai năm, cái danh 'kẻ giết người' không ai gỡ lấy dùm mình

Vậy nên, chính tay nàng sẽ trả cho những người đã nằm xuống

Khoảng cách củaTrân Ni đã sát với gã Tường rồi. Hắn lắp bắp, biết bản thân mình sắp không ổn với Kim Trân Ni, bao nhiêu vẻ tự mãn từ ban đầu đều trôi đi hết

Chẳng phải còn định đâm Trân Ni thêm bao nhiêu nhát dao hay sao?

Bây giờ trước mặt Trân Ni chính là kẻ tiểu nhân ra sức van nài Trân Ni tha mạng

Gã dùng hai tay chấp lại xoa xoa, mặc kệ cơn đau từ cổ còn chưa dứt để van xin nàng

- Tao có tiền và một ít vàng còn lại...mày muốn lấy không? Chẳng phải là mày cũng thiếu thốn mấy thứ đó đúng chứ? Tao sẽ cho mày mà...đừng có giết tao

- ...

- Tụi kia bị bắt và chết gần hết rồi, hung thủ sẽ chuyển qua tụi nó chứ không còn là mày đâu. Tao sẽ đưa hết toàn bộ cho mày mà, à không, cưa đôi...

- ...

Trân Ni vẫn giữ nguyên nét im lặng

Hắn và bọn họ đều giống nhau, đều nghĩ Kim Trân Ni là một đứa nghèo mạc, nên thứ cần lúc nào cũng là vật chất

Nhưng đâu ai biết, cái nàng mong cầu bình dị lắm...

Kim Trân Ni chỉ muốn bản thân mình bình yên, nàng không muốn mình phải bị truy sát, bị theo dõi bởi giang hồ và công an nữa

Cái danh 'kẻ giết người' cũng không còn bám đuôi nàng nữa

...

Ông Hoàng Huynh, bà Hoàng Huynh, Phát và em gái, cha của Trí Tú...

Từng cái tên được Trân Ni nghĩ trong đầu, là bao nhiêu nhát dao từ Trân Ni cắm thật mạnh vào người gã Tường

Toàn thân Trân Ni đều bị máu từ người gã Tường nhuốm đậm, tay nàng từ đầu vẫn siết chặt con dao, không một phút buông lỏng

Nhìn gã mấp máy môi, đau quá không thốt nên lời, Trân Ni chỉ đứng dậy rời khỏi người hắn với đôi mắt lạnh tanh. Bấy giờ, con dao mới chính thức rơi xuống đất

Kim Trân Ni không cần ai rột rửa cái danh 'Kẻ giết người' cho nàng nữa

Nàng cũng không cần bình yên để làm chi

Mười hai năm đã chính thức khép lại, khi mà song sắt mới chính là thứ giày xéo nàng đến cuối đời...sẽ không còn bị truy đuổi, lại càng không phải nghe những lời mình không muốn nghe mỗi khi lướt qua ai nữa






































Trời đã tạnh mưa rồi...

Một vài tia sáng yếu ớt sau cơn mưa lóe lên sau những đám mây, chắc ngày hôm nay có thể không có nắng đẹp, nhưng ít ra...cũng có những ánh sáng sau nhiều giờ tăm tối

Kim Trân Ni ngước mặt nhìn lên bầu trời, bao nhiêu cảm xúc đau đớn hành hạ trong người...giờ nàng không còn cảm giác gì nữa

Nàng không giống với cái thứ cao vời vợi kia, Kim Trân Ni không còn cần tia nắng nào cho cuộc đời mình nữa

Kim Anh cùng những đồng đội của mình cuối cùng cũng tìm được nơi mà Trân Ni và Trí Tú ở đó sau một đêm tìm kiếm dưới mưa

Em ngỡ ngàng nhìn Trân Ni đứng đó, bàn tay trái rõ bị thương nhưng không thấy nàng tỏ ra đau đớn, bao vẻ mệt mỏi đã thay bằng vô hồn

Nhìn Trí Tú nằm bất tĩnh ở bên kia, còn gã Tường...không rõ còn sống hay đã chết, nhưng xung quanh hắn toàn là máu với máu, hung khí cũng ở dưới chân Trân Ni

- Kim Trân Ni...

Nghe có người gọi mình, nàng xoay sang thì thấy nhóm công an đã đứng đó từ bao giờ

Kim Anh nheo mắt, như muốn hỏi nàng rằng mọi thứ có phải là sự thật không?

Trân Ni lặng người ở đó, qua một lúc liền giơ hai tay lên trời, lời nói thốt ra không chút gì do dự

- Tôi đã giết người

Em chớp chớp mắt, không tiếp thu được lời nàng nói

- Vậy nên...hãy bắt tôi đi

Những công an gần đó liền tiến lại gần Trân Ni, dùng còng số tám để khống chế hai tay nàng và bắt đầu áp giải đi

Khi lướt qua Trí Tú, nàng khựng lại nhìn cô vẫn bất tỉnh

Ghi nhớ gương mặt người kia kĩ càng một lần nữa, tâm thức Trân Ni an tâm rời đi

Lúc lướt qua Kim Anh, em dùng một tay giữ Trân Ni khi nàng bị áp giải qua mình, siết lấy bắp tay của Trân Ni vì em vẫn chưa thể tin nỗi

- Những gì cô nói...đều là thật?

Đến cuối cùng, em cũng không muốn tin

Làm ơn...hãy nói là không đi

Nhưng nàng chỉ dành cho Kim Anh sự im lặng


Hiện trường lẳng lặng khuất bóng Kim Trân Ni, chỉ chừa lại một thi thể đã được mang đi, và Kim Trí Tú được chuyển vào bệnh viện

'Kim Trân Ni, cô bị bắt vì phạm tội giết người'

End chap 27

Lần này bye Kim Trân Ni thặc gùi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com