Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 13: Hôn trộm

.
.
.

Trên trán Jennie, mồ hôi lấm tấm, Taeyang trước đó vẫn cho rằng là nước mưa hắt vào, lúc này mới phát hiện có gì đó bất thường: "Đau à? Tối ăn gì rồi?"

"Một miếng gà cay..."

"Cô bị ung thư dạ dày cô còn không biết à?" lời của Jennie còn chưa dứt, Taeyang đã mắng: "Dù cho cô có cần mạng sống này hay không, nhưng nếu cô muốn đứa bé này bình an mà sinh ra, sau này trân trọng bản thân một chút. Đừng có ăn những đồ cay nóng!"

Jennie bị mắng té tát, không nói câu gì.

Sau khi Jiyoung đưa Jennie về Kim gia xong, lại nhận điện thoại của Taeyang.

"Jiyoung, mình cho rằng cậu ít nhất muốn so tài với Kim Jisoo. Buông tay như thế à? Cậu can tâm sao? Đây không giống tác phong của cậu."

Jiyoung châm một điếu thuốc: "Người phụ nữ Kim Jennie này, mình rất muốn có được, nhưng trong lòng cô ấy không hề có mình. Nam Kim Bắc Kwon! Kim Jisoo của nhà họ Kim có thói kiêu ngạo của mình. Kwon Jiyoung của nhà họ Kwon, cũng có kiêu ngạo của mình!"

"Không hối hận?"

"Không hối hận!"

Lúc này, Jiyoung trả lời hết sức kiên định, anh ta chưa từng nghĩ rằng, có một ngày, anh ta hối hận!

Hai tháng sau

Đứa bé trong bụng Jennie đã hơn năm tháng rồi, bắt đầu lộ bụng rồi.

Nhưng vì ung thư dạ dày, bụng của cô nhìn không kỹ thì sẽ nhìn không ra bà bầu đang mang thai, được hơn năm tháng.

Từng ngày cứ trôi đi, Jennie tích cực phối hợp với trị liệu của Taeyang. Đại minh tinh Rosé dù cho có bận bịu, nhưng mỗi lần cô đi kiểm tra, đều ở bên cạnh cô.

Những bà bầu mang thai lần đầu đều có những suy nghĩ, mơ hồ về tương lai, vì có Chaeyoung bên cạnh, Jennie cũng đỡ lo hơn.

Từ sau hôm ăn cơm ở nhà họ Kim*, Jisoo cũng không hề quay về Kim gia nữa.

Mà không biết có phải vì ảo giác của Jennie không, Jisoo trong công việc cũng cố gắng né tránh cô.

Trong đoàn thư ký tổng giám đốc, nghiễm nhiên Han No Ra thay cô trở thứ kí cận kề tổng giám đốc. Còn Jennie, không có sự điều động về bất cứ chức vụ nào, tự dưng trở thành hữu danh vô thực.

Kim Jisoo đang né tránh cô.

Cô hiểu.

Là vì Kim Nari.

Mỗi ngày trong công ty, cơ hội Jennie có thể gặp Jisoo, càng ngày càng ít.

Tất cả mọi việc, Jisoo đều giao cho No Ra, còn việc Jennie làm, cũng không ít hơn trước kia.

"Kim Jennie, đánh máy tập hồ sơ này!" No Ra ném tập tài liệu dày về phía Jennie: "Trước khi tan làm nộp cho tôi." Nói xong, cao ngạo bước đi.

Somi liếc nhìn tập hồ sơ dày cộp đó, tức giận thay Jennie: "No Ra, cậu ức hiếp người quá đáng! Chơi trò gì thế? Báo cáo tháng có cần thiết phải đánh máy ra không?"

No Ra quay người, hất cằm: "Somi, cô có ý kiến gì thì đi nói với Kim Tổng, đây cũng không phải yêu cầu của tôi!"

"Cô đừng lôi Kim Tổng ra đây! Chẳng qua là một bộ hồ sơ rác, Kim Tổng cần bộ hồ sơ này làm gì? Lại nói dù cho là cần, hoàn toàn có thể photo, tại sao phải bảo Jennie đánh máy từng chữ từng chữ?"

"Jennie Jennie, xưng hô thân mật quá. Jeon Somi, cô không phải đã quên Kim Jennie là người thế nào?" Nora nói giọng chế giễu: "Hừm hừm, ép em họ của mình bỏ đi, thế thì sao chứ? Cho rằng mình có thể ra oai sao? Bây giờ không phải bị đánh cho lộ nguyên hình sao? Gà quê thì vẫn là gà quê, sao có thể bay lên biến thành phượng hoàng! Không phải chỉ làm trò cười cho người ta sao?"

"Han No Ra! Cô quả thật quá đáng! Tích đức cho cái miệng đi!"

Jennie ngăn Somi định lao lên trên: "Không sao, dù sao tôi cũng rảnh." Nói xong, thở dài một hơi, xem ra tối nay phải làm thêm rồi.

Cô cầm điện thoại lên, gửi tin nhắn cho Chaeyoung: Hôm nay phải làm thêm, có lẽ phải 7h mới đến nhà cô được.

Không đến một lúc, Chaeyoung gọi điện thoại đến: "Làm thêm làm thêm, không làm thêm cô sẽ thiếu miếng thịt à? Mau về sớm đấy!"

Còn chưa đợi Jennie nói, đầu dây bên kia đã ngắt máy rồi.

Sáu giờ, người của cả công ty về vãn rồi, dù cho có cũng là mấy người đen đủi giống cô, ở lại làm thêm mà thôi.

Cửa phòng làm việc của tổng giám đốc mở ra, Jennie làm việc rất chăm chỉ, không nghe thấy tiếng động.

Cho đến khi có một người đứng đằng sau.

"Cô đang làm gì thế?" Jisoo cau mày, nhìn hồ sơ hiển thị trên màn hình máy tính, trí nhớ chị rất tốt... nhớ không nhầm, đây có lẽ là hồ sơ tháng trước bỏ đi, cô ta đang ở đây đánh máy?

Jennie giật mình: "Kim Tổng, công việc tôi làm còn chưa xong. Bộ hồ sơ này thiếu một chút là có thể lưu thành bản điện tử rồi."

Jisoo nhíu chặt mày lại: "Tôi biết cô đang đánh máy, tôi hỏi cô làm cái này làm gì?"

"A?..." Đây không phải chị bảo cô làm sao?

Jisoo nhìn biểu cảm của Jennie, có gì đó không hiểu, đưa tay day day giữa hai lông mày, có chút mệt mỏi: "Cô về đi. Sau này những việc này, không phải làm!"

"Kim Tổng... chị đau đầu sao?"

Cô cẩn thận dè dặt hỏi: "Tôi giúp Kim Tổng bóp đầu nhé!"

Jennie vốn dĩ muốn từ chối, đột nhiên nhớ ra gì đó, thay đổi chủ ý: "Uh." Trầm lặng trả lời một câu, kéo ghế tựa ở phòng làm việc rồi ngồi xuống.

Jennie cắn cắn môi... cô chỉ là thuận miệng hỏi mà thôi. Chỉ có thể đưa ngón tay ra, ngón tay lạnh giá, day day vào hai bên thái dương của người phụ nữ, người đang thoải mái thở nhẹ nhõm một hơi.

Ngón tay day thái dương của cô rất thành thạo, rất dễ chịu. Khi cô tiến sát lại gần chị, thần kinh căng thẳng của một ngày, bất giác thả lỏng ra.

Jisoo nhắm mắt lại, tận hưởng cảm nhận mỗi ngón tay cô chạm vào mình.

"Uhm..." Lại một tiếng thở thoải mái, nét mặt căng thẳng của chị dần giãn ra, ánh mắt Jennie bất chợt liếc nhìn khuôn mặt hấp dẫn tĩnh lặng đó.

Ngón tay, day vào thái dương của chị ta, chầm chậm, lướt trên khuôn mặt đang nhắm mắt lại.

Cúi gập người xuống, hôn nhẹ nhàng lên khuôn mặt đó. Sau khi hôn xong, Jennie lập tức bừng tỉnh! Cô, cô đang làm gì thế?

Cẩn thận dè dặt nhìn khuôn mặt vẫn đang nhắm mắt, 'Phù...' Jennie cuối cùng cũng thở phào một hơi.

Thì ra, chị ấy ngủ rồi.

Khi thở ra nhẹ nhõm, đột nhiên trong lòng lại xót thương... chị ấy gần đây đang làm gì lại mệt như thế, chỉ ngồi vào ghế tựa mà đã ngủ rồi?

Bờ môi của chị, dù cho ngủ say rồi, vẫn mím chặt lại, khóe miệng đầy vẻ nghiêm túc, khiến Jennie không kìm được nhắm mắt lại, hôn nhẹ lên môi chị... hôn trộm, lần đầu tiên sau ba năm, hôn trộm thành công. Trong lòng Jennie như đang reo vui.

Khóe miệng bất chợt nở nụ cười.

Tranh thủ lúc chị còn chưa tỉnh, Jennie vội vàng rời đi, tránh để chị phát hiện, sẽ bị mắng.

Cô đã không còn muốn nghe những lời mắng mỏ từ miệng Jisoo nữa.

Cô nhón chân đi khẽ vào phòng làm việc của Jisoo.

Ngay sau đó, trong tay cầm một chiếc chăn mỏng ra, đắp lên người Jisoo.

Xong mới cầm túi của mình, rón rén rời khỏi công ty.

Sau khi cô đi, người phụ nữ vốn dĩ đang ngủ, mở trừng mắt, đôi lông mi dài đen khẽ chớp. Chị ta đưa tay ra, chạm lên mắt và khóe miệng còn đọng lại dấu vết hôn, trong mắt có gì đó phức tạp khó hiểu.

.
.
.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com