Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

04.

Đôi khi tôi tự hỏi điều gì sẽ xảy ra nếu tôi thổ lộ tình cảm của mình với chị. Chuyện gì sẽ xảy ra nếu tôi nói với chị rằng tôi sẽ ở bên chị? Có thể mọi thứ sẽ khác hoặc có thể không, có thể chị sẽ hạnh phúc với tôi hoặc có thể chúng ta sẽ tiếp tục như không có chuyện gì xảy ra. Có lẽ chị sẽ không để anh ta bước vào cuộc sống của chị hoặc có thể chị sẽ chọn anh ta hơn tôi.

Có rất nhiều lựa chọn và không có lựa chọn nào trong số đó có thể xoa dịu trái tim tôi.

Tôi đoán cuối cùng thì chúng ta không được ở bên nhau hoặc có lẽ chính số phận đã quyết định chị quay trở lại cuộc đời tôi, mẹ tôi nói rằng mọi thứ xảy ra đều có lý do, nhưng tôi không bao giờ hiểu điều đó cho đến khi tôi nhìn thấy chị. Bây giờ mắt tôi sẽ không ngừng dõi theo chị.

Tình cờ Chahee và tôi bước vào cùng một cửa hàng quần áo nơi chị và bạn trai của chị đang ở đó. Một hỗn hợp của những cảm giác ngột ngạt bao quanh họ: mệt mỏi, bối rối, buồn bã, khao khát, hy vọng và tức giận. Chị cố gắng ôm anh ta nhưng anh ta miễn cưỡng và có chút khó chịu khi tách vòng tay của chị ra khỏi người, anh ta đi ra ngoài để trả lời cuộc gọi mà anh ta đã nhận được. Chị thở dài một hơi, đưa tay vuốt tóc và cúi đầu. Tôi cảm thấy mình cần phải đến ôm chị, an ủi chị và nói với chị tất cả những gì tôi không thể nói.

Tôi ghét chị, Jisoo!

Tôi ghét chị vì đã làm cho tôi cảm thấy điều này, đồng thời tôi cũng ghét bản thân mình vì đã trở nên hèn nhát như vậy. Tôi ghét bản thân mình vì đã không thể làm bất cứ điều gì cho chị.

"Jennie, này!"

Tôi ngừng nhìn chị và tập trung mọi sự chú ý vào người bạn thân nhất của mình. Tôi đánh giá cao rằng chị đang ở một khoảng cách đáng kể mà Chahee không thể nhìn thấy chị, nếu không cô ấy đã làm phiền tôi.

"Tôi xin lỗi, tôi bị phân tâm."

"Cậu đang nói vậy, Jen? Đồ ngốc, cậu có đang nghiêm túc không đấy."

Chahee đưa tay ôm mặt, nhắm mắt vài giây rồi lắc đầu. Có chuyện gì với Chahee vậy? Gần đây Chahee thực sự rất kỳ lạ.

"Tôi ổn." Tôi nói.

Tôi nhìn sang chỗ khác và bắt đầu xem quần áo. Tôi phải cẩn thận với Chahee, cô ấy rất tinh ý giống như chị.

Chahee không nghĩ rằng đó là một chiếc áo khoác đẹp? Tôi đã nghĩ rằng tôi có thể mang nó vào khi tôi đến.

"Đẹp đấy." Tôi trả lời và giơ cả hai ngón cái lên tán thành.

Chahee mở rộng nụ cười. Vì vậy, điều đó có nghĩa là tôi có thể sẽ đi du lịch ở đây trong một thời gian dài.

Chahee nói với tôi rằng anh họ của cô ấy sẽ tổ chức một chuyến du lịch vào dịp nghỉ lễ và muốn tôi đi cùng.

Thật tuyệt.

"Được rồi, tôi sẽ đi."

Chahee nhảy cẫng lên và vỗ tay vui sướng, tôi bật ra một tiếng cười nhỏ và nói những gì tôi đã nói trước đó nhưng với nhiều cảm xúc hơn.

Tôi nhìn lại lần cuối nhưng không thấy chị đâu cả, hình như chị đã đi rồi. Chahee nắm tay tôi và bắt tôi đi dạo quanh trung tâm mua sắm, chúng tôi đi khắp nơi để tìm giày, quần áo, phụ kiện mới và những đồ vật công nghệ kỳ quặc.

"Tôi vẫn đang thắc mắc tại sao cậu lại mua những con thú bông đó."

Chahee nhìn tôi bằng khóe mắt, rồi đến chú chim cánh cụt nhồi bông và chú thỏ nhồi bông.

"Vì bạn gái tôi rất thích chim cánh cụt, cô ấy còn bảo tôi rất giống nó." Tôi gật đầu, nói.

Hai chúng tôi đang nói về điều tốt nhất, thang cuốn lúc đó đã đưa chúng tôi lên tầng ba. Ánh mắt tôi chuyển hướng sang cầu thang cuốn khác lên tầng hai và tôi thấy chị, bạn trai của chị cầm trên tay vài túi hàng nhưng điều khiến tôi chú ý nhất là khuôn mặt của họ, đó là sự pha trộn giữa sự khó chịu, nghiêm túc và mệt mỏi. Như thể họ đã tranh cãi.

Chị cố đan vòng tay mình và anh ta vào nhau nhưng anh ta không cho, anh ta chỉ nắm lấy tay chị, chị nhìn anh ta vài giây rồi đến tay anh ta. Thật là buồn khi nhìn thấy chị như vậy, nếu như trước đây tôi không ghét anh ta vì chị đã khiến anh ta cười đùa thì bây giờ tôi lại ghét anh ta vì đã khiến chị đau khổ. Chỉ cần nhìn thấy khuôn mặt của chị, tôi hoàn toàn biết rằng đó là sự kết thúc nhưng chị không thể để nó trôi qua.

Tại sao?

"Jen, đó không phải là Jisoo mà cậu thích với bạn trai của chị ấy sao?"

Tôi đánh vào vai Chahee để khiến cô ấy im lặng, Chahee đau đớn rên rỉ và hướng tay về phía nơi cô ấy đã nhận đòn của tôi.

Tôi nhìn chị và bắt gặp ánh mắt của chị, chị chào tôi với nụ cười xinh đẹp  và đôi mắt của chị sáng lên một chút, tôi đáp lại cử chỉ, vài giây sau tôi có thể cảm thấy ánh mắt của bạn trai chị đang nhìn tôi, tôi quay lại và thấy anh ta thực sự đang nhìn tôi.

"Anh ta không được bình thường à?" Chahee hỏi.

"Jen, anh ta gần như đã giết chết cậu bằng chính đôi mắt đó."

Tôi nhìn sang chỗ khác trong vài giây và sau đó nắm lấy tay Chahee để cô ấy bắt đầu bước đi vì chúng tôi đã đến chân thang cuốn.

"Anh ta hoàn toàn là một tên ngốc." Tôi nhận xét.

Tôi nhìn Chahee đang xem trò chơi điện tử, cô ấy đã hứa sẽ mua cho tôi.

"Hôm trước tôi thấy anh ta đi với một cô gái khác, họ còn hôn nhau."

Cô bạn thân của tôi ngạc nhiên nhìn tôi há hốc mồm.

"Cậu nên đánh anh ta Jen! Nếu tôi thấy bạn trai của cô gái mà tôi thích đi với người khác, tôi sẽ đánh anh ta ngay tại đó, tôi không quan tâm cho dù là đang ở ngoài đường, tôi sẽ cho anh ta biết tay!" Chahee nói.

Tôi thở dài thườn thượt.

"Tôi thực sự không biết Jisoo đang cố gắng gì."

Tôi buột miệng nói nhưng tôi nhận ra mình đã phạm phải sai lầm lớn. Tôi đưa mắt sang cô bạn thân của mình, hoàn toàn ngạc nhiên, cô ấy nhìn tôi nhưng sau đó mặt chuyển sang vẻ khó chịu.

Cả hai chúng tôi đều ở trong nhà ăn của trung tâm thương mại.

"Tôi đã biết Jisoo từ trước đó." Tôi bắt đầu nói.

"Từ thời đi học, cả hai chúng tôi đã là bạn thân của nhau."

"Là sao?" Chahee hỏi.

Tôi khẽ thở dài.

"Tôi đã luôn yêu chị ấy và bây giờ vẫn vậy."

"Đó là lý do tại sao cậu đã hành động kỳ lạ như vậy?"

"Để tôi nói hết được không?" Tôi nói với vẻ hơi khó chịu.

Chahee đành ngậm miệng lại và ra hiệu cho tôi nói tiếp.

"Như tôi đã nói, tôi đã yêu chị ấy nhưng tôi chưa bao giờ nói với chị ấy. Tôi muốn giữ nó cho riêng mình. Sau một thời gian khi tôi học năm thứ ba, bố mẹ tôi nói với tôi rằng chúng tôi sẽ chuyển đến New Zealand. Tôi sẽ đến đó để hoàn thành việc học của mình và tôi không biết làm thế nào để nói với Jisoo." Tôi dừng lại, lúc này nước mắt tôi như muốn trào ra.

Tim tôi đau nhói và những cảnh tượng ngày đó lại ập xuống tâm trí tôi.

Chahee nắm lấy cả hai tay của tôi trên bàn để an ủi tôi. Đôi mắt Chahee bảo tôi đừng nói tiếp và tôi gật đầu. Cô ấy đưa tay lên mặt tôi, gạt đi những giọt nước mắt đã trào ra khi chưa được phép.

"Vậy cậu định làm gì Jen?"

"Tôi không biết."

"Nếu tôi là cậu, tôi sẽ bắt đầu lên kế hoạch để gần gũi hơn với Jisoo."

Tôi cười khẽ.

"Không dễ đâu Chahee."

"Tại sao? Có gì sai?"

"Bởi vì chị ấy bị mất trí nhớ trong một vụ tai nạn."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com