Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

v

Thị trấn Whistle

"Chán quá !"

"Sao có thể sống ở nơi không thể quẹt thẻ, không có điện thoại, không có tiệc tùng thế này vậy chứ ?"

"Thôi nào Jennie, em đã than vãn nửa tháng nay rồi đó"

Jisoo vừa phơi quần áo vừa nhỏ nhẹ nói với em. Jennie nằm trên bãi cỏ xanh mướt dưới gốc cây, dang rộng tay chân tận hưởng chút mát mẻ từ gió trời, miệng còn ngậm một bông hoa cúc trắng. Em chán nản nhìn sang Chaeyoung thì thấy cô bạn thân đã nằm ngủ từ khi nào, trên người còn đắp chiếc áo khoác của Jisoo.

"Tôi muốn rời khỏi cái nơi này càng sớm càng tốt. Thật quê mùa"

Jisoo cười gượng. Nửa tháng nay ngày nào mà không nghe Jennie chê trách, chán ghét nơi này cơ chứ. Nàng cũng bỏ ý định giúp em có hảo cảm với nơi này rồi. Chỉ có thể thay ông Kim chăm sóc Jennie trong khoảng thời gian em ở đây thôi. Dù gì nàng cũng không có ác cảm với em, chỉ là Jisoo hơi buồn một chút.

"Sao chị không đi đây đi đó chơi đi. Ru rú ở nơi đồng không mông quanh này chi thế ?"

"Đây thì có gì mà chơi hả em ? Tôi thích ở nhà làm bánh hơn"

Jennie bĩu môi nhìn cô gái đứng phơi đồ. Nàng đứng ngược nắng, ngược gió. Váy dài cùng gió cứ thế mà tung bay trong nắng vàng. Em không thể phủ nhận được rằng nàng ta rất đẹp. Tính tình lại dịu dàng, mềm mỏng. So với lũ con gái trên thành phố thì đúng là tốt đẹp hơn rất nhiều. Em chẹp miệng một cái, nhìn Chaeyoung rồi lại nhìn Jisoo. Tiếc là trông vậy chứ không phải vậy. Hừ, thật đáng ghét. Dám lợi dụng, quyến rũ bạn thân của Jennie Kim này.

Cảm thấy có người cứ nhìn mình, Jisoo đưa mắt nhìn về phía sau. Nàng khó hiểu vô cùng, Jennie đang đói hay sao ? Đôi mắt mèo hơi rũ xuống, trông vô cùng buồn bã. Nàng thi thoảng lại thấy em nhìn mình như thế, nhưng cứ hỏi thì em sẽ phản bác và bảo đáng chán ghét nơi này. Rốt cuộc thì tâm tư của em như thế nào đây, Jennie Kim.

"Jisoo ơi ! Jisoo !"

"À, anh HaeIn"

Jennie chống cằm nhìn anh chàng đang cưỡi ngựa bước đến. Cũng đẹp trai, to cao, trông có vẻ rất hiền lành và chất phác, rất giống hoàng tử cưỡi ngựa đến đón công chúa. Jennie chẹp miệng một cái, uis, cái thị trấn gì mà tìm không ra một ai xinh đẹp và nhu mì hơn nàng ta. Cái con người đáng ghét ở trước mặt em ấy. Để xem lại tán tỉnh gì đây. Ngày nào chả có người đến tán tỉnh nàng ta. Mấy gã từng thấy em thì cũng hay chạy đi tìm Kim Jisoo mà xin thông tin. Chỉ là em cấm tiệt nàng ta dám hó hé thông tin của em ra ngoài. Em không thích những cậu chàng hay cô nàng nào ở đây đâu, đừng có mà mơ.

"Em có rảnh không ? Hôm nay anh vừa được bác chủ thôn thưởng cho con ngựa vì đã làm việc chăm chỉ. Chúng mình đi dạo đi !"

Jisoo hơi e dè nhìn con ngựa cao lớn trước mặt. Lỡ té thì sao ? Dù gì nàng cũng không biết cưỡi ngựa. Mà nam nữ thụ thụ bất tương thân, nàng làm sao có thể ngồi cùng anh để cưỡi cơ chứ. Tuy vậy nhưng Jisoo vẫn có chút tò mò. Nàng chưa từng cưỡi ngựa với ai khác bao giờ, chỉ có lúc nhỏ ngồi trong lòng anh trai mà thôi.

Jennie đứng dậy, vươn vai, ngáp dài một cái. Chống hông nhìn con ngựa nâu đúng lúc nó nghiêng đầu nhìn em. Trưởng thôn cũng thật hào phóng đi, một con ngựa bách hộ Tennessee cơ đấy. Jennie vuốt ve lấy gương mặt nó, đưa mắt nhìn HaeIn.

"Mượn một chút"

"Hả ? Ngựa khó cưỡi, nguy hiểm lắm."

"Nó tên gì ?"

"Quýt"

"Kim Jisoo thích ăn quýt mà nhỉ ?"

Dù nói khó cưỡi là thế nhưng Jung HaeIn vẫn chầm chậm leo xuống ngựa. Loạng choạng một chút rồi giữ lấy dây cương. Đúng là rất cao ráo. Nhưng mà anh trai ơi...

"Tôi cưỡi ngựa còn tốt hơn anh đó anh trai"

Mấy trò này Jennie đã học từ khi còn nhỏ. Thường xuyên được ông Kim đưa ra nước ngoài cùng đi công tác, cho em thỏa thích vui chơi. Jennie Kim từ lâu đã có hứng thú với bộ môn này, đã được học bài bản và cũng vô cùng thành thạo rồi. Nhìn thấy Kim Jisoo đang nhìn mình với đôi mắt ngưỡng mộ, Jennie không hiểu sao trong lòng lại rất tự đắc.

"Có muốn cưỡi cùng không ?"

Jennie đá mày nhìn Jisoo. Gò má nàng hơi ửng hồng, mái đầu nâu khẽ lắc. Jennie kiên quyết nắm lấy tay nàng kéo đến gần chú ngựa. Cầm tay Jisoo chạm vào chiếc bờm ngựa cùng mình. Jisoo ban đầu có căng thẳng, rụt rè, nhưng nhận thấy Quýt không làm gì mình, nàng tháo bỏ một lớp cảnh giác. Môi xinh bắt đầu thủ thỉ với chú ngựa.

Jennie giữ lấy dây cương, lấy đà leo lên lưng một cách thành thục. Con ngựa không có vẻ gì là phản đối, nó im lặng nghiêng đầu về phía Jisoo, để nàng vuốt ve gương mặt nó. Jennie nhìn HaeIn mà nhép miệng. Anh chàng sao chép lại khẩu hình miệng của Jennie rồi lại ngạc nhiên khi nhận ra ý của em. E ngại nhìn Jisoo rồi lại nhìn ánh mắt kiên quyết của Jennie. Anh thở dài, tiến đến bế thốc Jisoo khiến nàng hét toáng lên.

"Ngồi im, đừng hét nữa. Đâu có sao đâu ?"

Jisoo bám víu lấy áo người kia, đôi mắt lúc này mới dám hé mở ra. Bản thân đã bị Jung HaeIn đặt lên ngồi trong lòng Jennie mất rồi. Lại còn là ngồi ngang. Này này, kiểu này không phải là dễ ngã hơn à ? Jennie hai tay giữ lấy dây cương, nhốt Jisoo bằng hai cánh tay mình, gót chân đạp vào bụng ngựa hai cái.

"Đi !"

Con ngựa vô cùng nghe lời, chầm chầm bước đi từng bước vô cùng kiêu hãnh. Jisoo vòng tay quanh eo của Jennie mà giữ lấy em vì sợ ngã. Dù là sợ nhưng cảm giác thích thú trong lòng nàng đang dâng lên. Nàng dần thả lỏng người, đưa mắt ngắm nhìn cảnh vật.

"Bám chắc nhé !"

"Hả ?"

"HO!"

"Yahh !! Jennie Kim !!"

Jisoo hoảng hốt ôm chặt lấy Jennie khi em bất ngờ dùng gót đạp vào bụng ngựa lần nữa, cả người đầy hào khí mà hô to. Quýt bắt đầu tăng tốc lên, đôi chân chắc khỏe bắt đầu dũng mãnh hơn mà tiến tới. Jisoo úp mặt vào vai Jennie, hai mắt nàng nhắm tịt không dám nhìn thứ gì. Em vẫn không có vẻ gì là để ý, chỉ chuyên tâm giữ lấy dây cương điều khiển Quýt.

"Chị nhát quá đó. Có tôi ở đây, chị không có té đâu"

Nàng hé mắt nhìn. Bồ công anh vì bước chân của Quýt mà bay lên không trung, gió theo đó mà nô đùa với chúng. Gió còn nghịch ngợm thổi tung mái tóc của nàng cùng em, khung cảnh lúc này, sao bình yên, đẹp đẽ hơn những ngày thường. Jisoo thả lỏng người ngắm nhìn cảnh vật, đôi mắt không tự chủ được mà ngước nhìn Jennie. Lúc này em lại trông đáng tin cậy hơn bao giờ hết. Nét quyến rũ, đáng yêu, ngạo mạn hằng ngày nay được thay bằng loại khí chất uy nghiêm pha chút trưởng thành. So với bạch mã hoàng tử, Jennie như một nàng công chúa, nhỏ bé, kiêu ngạo nhưng lại vô cùng đáng tin.

"Chúa ơi ! Nhìn cái gì vậy hả ? Ghét quá. Mắt chị ta, cả môi nữa. Bạn thân tôi chưa đủ hay sao mà còn định dụ dỗ cả tôi ? Xin lỗi nhé Jisoo, Jennie Kim tôi không có dễ dãi như Park Chaeyoung đâu"

"Nhìn gì ? Hôn cái bây giờ"

Jisoo bừng tỉnh, phát hiện mình đã ngắm nhìn người ta quá lâu liền đỏ mặt quay sang hướng khác. Cả hai im lặng nhìn ngắm cảnh vật. Hình như trong không khí của trấn hôm nay có một chút ngọt ngào.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com