Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

24 (end)


Mỗi tuần đều đặn 2-3 lần, Jeong Jihoon dẫn Lee Sanghyeok đến công ty để bầu bạn với mình. Có anh bên cạnh, lúc thì xoa đầu, bóp vai, đấm lưng, lúc lại động viên bằng những nụ hôn nhẹ lên má, lên trán, Jeong Jihoon rất mãn nguyện khi được anh âu yếm, và hiệu suất làm việc của hắn cũng tăng lên đáng kể.

Thấm thoắt đã hơn một năm trôi qua...

Hôm nay là ngày 3 tháng 3.

Để mật khẩu điện thoại là 0303 nên Lee Sanghyeok dĩ nhiên rất chú tâm đến con số quan trọng này. Cho hai bé mèo ăn, anh nhủ thầm...

" Không biết Jihoon có nhớ sinh nhật của em ấy không nhỉ??"

Anh vào phòng tranh, nơi ngăn tủ kín đáo nhất, mở ra và cẩn thận lấy ra một bức tranh khổ lớn được bọc gọn trong lần vải lụa mềm, từ từ cởi dây...

Đó là bức tranh anh vẽ Jeong Jihoon trên xe vào hôm hắn đưa anh về nhà mới thứ hai, theo bức ảnh mà anh đã "chụp lén" được trong máy mình.

Mở tranh ra ngắm nghía lại một lần là thêm một lần anh cảm thấy rạo rực và hồi hộp hệt như lần đầu tiên anh nhìn vào tấm hình tuyệt sắc đó...

Lee Sanghyeok chỉ vẽ tranh này khi Jeong Jihoon không có nhà, và sau mỗi lần anh đều bọc gọn cất kĩ vào tủ, chỉ chờ đến ngày tận tay tặng nó cho Jeong Jihoon.

Lee Sanghyeok ngồi bên bàn, lấy một tờ giấy và bắt đầu nắn nót viết từng lời yêu thương dành cho người yêu mình.

" Jihoonie yêu của anh...
Hôm nay là sinh nhật lần thứ 22 của em, và cũng là sinh nhật đầu tiên anh đón cùng với em.

Bản thân anh không có gì ngoài chút tài hội họa trời phú và hơn cả là tình yêu vô bờ bến anh dành cho em. Anh đã vẽ lại em qua bức ảnh anh tình cờ chụp được lúc trên xe, bằng tất cả tài năng của anh, kinh nghiệm của anh, tình yêu của anh, nhưng nó sẽ không bao giờ đẹp bằng hình ảnh em vui vẻ bên anh mỗi ngày trên đời này...

Anh thấy mình thực sự may mắn khi ông Trời đã đưa anh đến với em. Giữa lúc anh bế tắc và tuyệt vọng nhất, em đã cho anh cơ hội như được sống lại một lần nữa, anh rất biết ơn em, và chính em đã trở thành nguồn hi vọng sống cho cuộc đời anh.

Tình cảm của anh đến thật tình cờ và tự nhiên, mang theo chút gì đó của một người chịu ơn, nhưng trên tất cả, anh thấy hạnh phúc nhất khi yêu em và được em yêu, và anh biết rằng mình đã đúng.

Anh nguyện dành trọn cho em cả cuộc đời và tất cả những gì anh có, từ thể xác, tâm hồn và cả trái tim. Anh không nợ em tiền bạc, nhưng anh thấy mình nợ em cả cuộc đời.

Em đã hi sinh tất cả vì anh, và anh tin mình hoàn toàn có thể đền đáp cho em trọn đời một cách nguyên vẹn như thế.

Anh sẽ sống và yêu em thật xứng đáng với tất cả những gì em đã mang đến cho anh và ta đã có với nhau.

Chúc em sinh nhật vui vẻ, tuổi mới có nhiều thành công. Đừng quên em luôn có anh bên cạnh.

Anh yêu em, yêu em hơn tất cả.
Chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau, mãi mãi nhé❤️

Anh yêu của Jihoonie - Lee Sanghyeok. "

Viết xong, anh đọc lại lần cuối và trang trí một chút cho đẹp, cẩn thận dán nó ngay ngắn xuống góc trái phía dưới bức tranh, lại bọc gọn lại rồi cất vào tủ.

Lee Sanghyeok vào bếp nấu cơm tối. Anh sẽ chuẩn bị bữa ăn thật thịnh soạn chào đón Jeong Jihoon về.

...

Jihoon đã về tới nhà. Mùi hương thơm phức của thức ăn dẫn hắn đến với căn bếp quen thuộc. Lee Sanghyeok vì rất tập trung nên không biết là em đã về.

Jeong Jihoon đứng ngoài cửa bếp, ngắm nghía anh - thân đeo tạp dề, hai tay đang thoăn thoắt nấu nướng, mồ hôi chảy đầm đìa trên cổ... Tất cả gợi ra trước mắt hắn một khung cảnh thật bình yên mà hạnh phúc : vợ ở nhà nấu cơm, chồng đi làm, đợi nhau về cả hai sẽ cùng dùng bữa tối...

Quả thật Jeong Jihoon đã có chuẩn bị cho một gia đình. Hôm nay không chỉ là sinh nhật mà còn là ngày vô cùng trọng đại của đời hắn...

Jeong Jihoon thôi suy nghĩ, ôm chầm lấy Lee Sanghyeok từ phía sau làm anh giật mình. Hắn lấy tay áo lau mồ hôi trên trán, trên cổ cho anh.

- Ah Jihoonie... Em về rồi sao, tắm rửa đi rồi vào ăn cơm, anh nấu sắp xong rồi.

- Anh yêu chưa tắm thì để lát nữa mình tắm chung luôn đi, ai lại để anh nấu xong em tắm rồi ra ngồi ăn luôn cho được.

Lee Sanghyeok cười nhẹ, vuốt má Jeong Jihoon.

- Nay anh nấu nhiều món thế? Sợ em đi làm về muộn nên đói hả?

Lee Sanghyeok quay lại, cười tươi rói, nhẹ hôn lên môi Jeong Jihoon và nói với giọng hân hoan:

- Chúc mừng sinh nhật em yêu, Jihoonie!

Jeong Jihoon thích chí ôm hôn anh đáo để và cảm ơn lia lịa. Bày xong mâm cơm thịnh soạn, đậy tất cả lại, hai đứa kéo nhau vào nhà tắm, cùng nhau tắm rửa thật nhanh chóng và cùng ra ăn tối.

Bữa tối với thức ăn ngon nhà làm, rượu vang và nến trắng thật bình yên và lãng mạn...

Ăn xong, họ cùng cụng li chúc mừng sinh nhật Jeong Jihoon. Lee Sanghyeok đứng dậy.

- Em đợi anh một lát nha...

Anh chạy vụt vào phòng tranh, lấy ra món quà vô giá, và trở lại phòng ăn, trao tận tay cho Jeong Jihoon.

- Đây là chút quà sinh nhật của anh, mong em sẽ thích, tất cả bên trong sẽ thay cho những gì anh muốn nói.

- Ah cảm ơn anh nhiều lắm Sanghyeokieee!!!

Jeong Jihoon kéo anh lên đùi mình ngồi, và bắt đầu mở món quà anh tặng.
Bức tranh khiến hắn thấy thích thú vô cùng. Và Jihoon bắt đầu đọc dòng chữ nắn nót anh viết gắn tại góc dưới bức tranh...

"Jihoonie yêu của anh..."

Cả hai cùng im lặng. Lee Sanghyeok ngồi im chờ đợi phản ứng của Jeong Jihoon.

Jihoon đọc từng chữ mà trào lên những cảm giác nghẹn ngào khó tả. Đọc đến đâu, hắn cảm giác như mắt mình nhòe đi đến đó, chỉ trong chốc lát, tim Jeong Jihoon như bị bóp nghẹt, bao nhiêu kỉ niệm trong suốt thời gian yêu nhau vừa qua ùa về thật rõ ràng trong tâm trí hắn.

Jihoon đã rơi lệ...

- Jihoonie... Em khóc sao?

Lee Sanghyeok lấy tay lau đi những giọt nước mắt ấm nóng chảy trên gò má cậu. Anh hôn lên môi Jihoon lần nữa.

Nắm chặt tay anh, Jeong Jihoon nói.

- Anh yêu, món quà lớn nhất trên đời này em có được, chính là anh. Anh nói anh nợ em một đời, nhưng chính em cũng thế... Em yêu anh, và chỉ cần có anh bên cạnh thôi.

- Em yên tâm, chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau, mãi mãi...

Họ hôn nhau thật sâu thêm lần nữa. Sau một lát, Jeong Jihoon đặt anh xuống, và lấy từ trong túi áo ra một hộp nhẫn, thật bất ngờ, và hắn quỳ gối xuống trước mặt anh.

- Lần đầu tiên em quỳ một chân trước anh, là khi em trị thương chân cho anh. Còn lần này, em thỉnh cầu anh một chuyện. Hôm nay sẽ là ngày hạnh phúc nhất đời em, nếu anh đồng ý đeo chiếc nhẫn độc nhất vô nhị này... Em yêu anh, hãy để em dùng trọn đời chăm sóc và bảo vệ cho anh, Sanghyeokie à. Anh đồng ý làm vợ em nhé?

Jeong Jihoon với dáng vẻ tha thiết và tin cẩn, hướng lên nhìn anh với ánh mắt đầy hi vọng.

Lee Sanghyeok thấy tim mình như ngừng lại một nhịp. Và vỡ òa trong hạnh phúc, anh nói lớn.

- Jihoonie, anh đồng ý, anh yêu em!!!

Đeo nhẫn cho nhau, Jihoon bế xốc anh lên tay, xoay liền mấy vòng và ôm anh thật chặt. Hắn hét thật lớn như cho cả thế giới biết về tình yêu, về hôn nhân của hai đứa.

Cả hai cùng vỡ òa trong sự sung sướng và hạnh phúc... Từ "hạnh phúc" được lặp lại và nhắc đến nhiều nhất khi cả hai có nhau...

" Chúng ta sẽ hạnh phúc bên nhau, mãi mãi..."

-END-

_________

Vậy là truyện đã end rồi m.n. Một cái HE nhẹ nhàng tình cảm để chữa lành thôi. Ryou xin cảm ơn tình cảm và sự ủng hộ của tất cả mọi người trong suốt thời gian qua, em rất vui và hi vọng mọi người sẽ thích nó, dùng nó để thư giãn healing sau những giờ mệt mỏi.

Ryou love u
Lots of love, thanks for all.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com