Chương 49: Giám định DNA
Buổi sáng sớm nay Jimin phải đến công ty đi làm. Chân Jimin vừa mới bước lên xe rời đi, Jungkook vội vàng đến bệnh viện tìm Hoseok.
Hiện tại thân thể Jungkook đã tốt hơn, cho nên Jimin không cấm túc cậu ở nhà nữa.
Kể từ khi Jimin và Jungkook xảy ra quan hệ thì tính chất đã thay đổi, Jimin không để cho Jungkook đi làm nữa, Jungkook đối với công việc trợ lí tổng giám đốc cũng không còn hứng thú nhiều, công việc làm việc vặt này cậu không thích lắm. Cậu bây giờ chính là thiếu phu nhân hào môn, ngày ngày ăn no rồi ngủ, ngoài ra còn mua đồ.
Jungkook không để tài xế lái xe đưa đi sợ tài xế báo cáo hành tung của mình cho Jimin nên cậu thuê xe đi. Đi tới bệnh viện của Hoseok, Jungkook trực tiếp đi tới phòng viện trưởng. Thấy bảng hiệu trên cửa Jungkook liền đưa tay lên gõ cửa.
"Cốc cốc."
"Mời vào."
Nghe âm thanh của Hoseok trả lời, Jungkook đẩy cửa tiến vào. Hoseok ngẩng đầu nhìn Jungkook, không khỏi kinh ngạc:
"Chị dâu, sao chị lại tới đây? Thân thể không khỏe chỗ nào sao? Tại sao Jimin không đi cùng chị?"
Jimin yêu vợ như mạng, thân thể Jungkook không thoải mái làm sao lại không đi cùng. Không nhìn thấy bóng dáng Jimin cho nên Hoseok mới hỏi:
Nghe câu hỏi của Hoseok, Jungkook lúng túng đáp:
"Tôi tự mình tới hơn nữa không phải để khám bệnh, tôi muốn nhờ anh giúp tôi một việc."
"Chị dâu cần gì cứ nói."
"Tôi sẽ nói, nhưng xin anh đừng nói với Jimin."
"Cái này. . . . . . ."
Hoseok do dự, nếu như là chuyện lớn mà không nói cho Jimin thì anh sợ cậu ta lại tới tính sổ anh. Thấy Hoseok do dự, Jungkook nhanh chóng nói tiếp:
"Nếu anh nói với Jimin, tôi sẽ nói với anh ấy là tôi thấy gương mặt này quá xinh đẹp, hấp dẫn người ta, mà Jimin lại có ham muốn giữ lấy quá lớn, anh nói xem thử anh ấy có đem gương mặt của anh làm cho hỏng đi không."
Nghe được những lời uy hiếp của Jungkook, Hoseok thật sự sợ, Seokjin là ví dụ tiêu biểu nhất, Jimin chút nữa đã hủy mặt của cậu ta rồi. Jimin thật đúng là tên vì phụ nữ mà có thể vứt bỏ bạn hữu.
"Được rồi chị dâu, tôi đồng ý với chị không nói cho Jimin biết."
Trong lòng Hoseok không khỏi lệ rơi đầy mặt, làm sao anh lại đụng phải vợ chồng phúc hắc như vậy. Không ngờ Jeon Jungkook ở cùng Park Jimin một thời gian, từ tiểu bạch thỏ lại trở thành con tiểu hồ ly phúc hắc.
Chỉ là Hoseok nghĩ lại, là vợ của cậu ấy không để cho anh nói với cậu ta biết, nếu muốn tính sổ thì tìm vợ cậu ta mà tính. Trước mắt giữ được gương mặt của mình mới là quan trọng.
"Tôi muốn nhờ anh làm giúp xét nghiệm DNA, hi vọng tạm thời anh đừng nói cho Jimin biết, nếu như có kết quả xác định tôi sẽ nói cho anh ấy biết."
Jungkook nhìn chân mày của Hoseok nhíu lại, biết mình có chút làm anh khó xử nên vội giải thích.
"Chị dâu muốn nói tới người nào?"
Nghe đến việc làm giám định DNA, Hoseok biết tại sao Jungkook không muốn nói cho Jimin biết, cho dù ai cũng không muốn nói cả, cha của mình ở bên ngoài có người phụ nữ khác.
"Là tôi và Hirai Momo."
"Momo, chính là cô thư kí ở công ty Jimin."
Dù sao Momo ở bên cạnh Jimin năm năm rồi, cho nên Hoseok cũng biết sự tồn tại của cô ta. Hoseok cảm thấy kì quái, sao lại là người phụ nữ đó, anh lên tiếng hỏi ngược lại.
"Ừ, chính là cô ấy."
Jungkook gật đầu thừa nhận.
"Chị dâu, chị muốn lúc nào tiến hành?"
Thấy Jungkook gật đầu, Hoseok không hỏi nhiều nữa, dù sao cũng là chuyện riêng của người ta.
"Đương nhiên càng nhanh càng tốt, hôm nay đi. Tôi đã gọi điện thoại cho cô ấy đến đây rồi."
Nhận được điện thoại của Jungkook, Momo rất hưng phấn, như thế là Jungkook đã có ý nhận cô là chị của cậu ta rồi. Chỉ cần mình là chị của Jungkook, thì còn sợ gì nghèo khó, bây giờ là người thân duy nhất của cậu ta rồi. Momo suy nghĩ như thế không nhịn được sung sướng ở trong lòng.
Cúp điện thoại, Momo nhanh chóng lái xe đến bệnh viện.
Momo đến bệnh viện, Hoseok lấy máu của cô ta và Jungkook.
"Chị dâu, kết quả xét nghiệm ngày mai sẽ có."
"Được, tôi biết rồi, cảm ơn anh."
Jungkook nói xong cùng với Momo đi ra ngoài. Sau khi ra ngoài Jungkook nói với Momo:
"Sáng sớm mai, chúng ta sẽ cùng đi lấy kết quả giám định."
"Được, sáng mai tôi sẽ tới đúng giờ."
Momo nói xong lái xe rời đi.
Buổi tối ở quán rượu, Momo và một người đàn ông mây mưa với nhau, thì ra cô ta đã biết trước Jungkook sẽ đi tìm Hoseok làm DNA. Bởi vì Jungkook chỉ có thể tìm Hoseok để giúp cậu ta giữ bí mật. Để anh ta làm xét nghiệm là an toàn nhất.
Cho nên sau ngày mà Momo và Jinhe nói chuyện với nhau xong, liền đến bệnh viện của Hoseok tìm người có thể giúp cô ta.
Người đàn ông trước mặt hơn 30 tuổi, là một bác sĩ của bệnh viện Hoseok, anh ta có cơ hội đi đến nơi để kết quả xét nghiệm cho nên Momo tốn sức để quyến rũ hắn. Sau một hồi mây mưa, Momo vừa trêu chọc người đàn ông vừa nói:
"Thân ái, anh đừng quên đã đồng ý với em cái gì đó?"
Momo dùng âm thanh kiều mị để nói. Người đàn ông nắm tay của Momo,hôn lên môi cô ta một cái, cười nói:
"Anh biết rồi bảo bối, đem phần giám định DNA của em đổi thành kết quả DNA 99%. Không thành vấn đề, chỉ là bảo bối à, sau khi chuyện thành công em lấy gì để thưởng cho anh đây."
"Bại hoại, hiện tại không phải em là phần thưởng của anh sao?"
Momo làm bộ thẹn thùng vỗ vỗ người đàn ông.
Nếu như không phải vì kết quả DNA, cô ta sẽ không ngủ cùng tên đàn ông xấu hoắc này, tất cả là vì mộng giàu sang của cô.
Tay của người đàn ông vuốt ve thân thể Momo, vui vẻ nói:
"Nếu như tối nay bảo bối chịu theo anh qua đêm, anh nhất định sẽ dốc toàn lực làm xong chuyện này."
Người đàn ông dùng giọng đầy cám dỗ nói.
"Ghét, người ta tối nay chính là muốn ở với anh."
Vừa nói vừa dùng thân thể của mình trêu đùa người đàn ông. Momo ngủ với không ít đàn ông, dĩ nhiên cô ta biết điểm mẫn cảm của đàn ông ở đâu. Cô luôn chọn điểm mẫn cảm của đàn ông để xuống tay, người đàn ông bị Momo vuốt ve liền nổi lên **, lật người đè lên Momo, bởi vì ** mà âm thanh trở nên thâm trầm, thở dốc nói:
"Bảo bối nói hay lắm, tối nay sẽ theo anh một đêm, vậy chúng ta bắt đầu thôi."
"Thân ái, em yêu anh. Nhớ dùng sức nha."
"Bảo bối, anh cũng yêu em. Anh nhất định sẽ hung hăng dùng sức khiến bảo bối lên thiên đường."
Nói xong hai người bọn họ liền làm vận động yêu thích nhất
#Mochi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com