NỤ HÔN MÃNH LIỆT
Một tiếng thở hổn hển nhỏ rơi ra khỏi miệng cô khi đôi mắt cô nhìn vào người mặc đồ đen.Một bàn tay nhét trong túi quần đen, Jimin bước về phía họ với cái cằm giơ cao. Ánh mắt xuyên thấu và hào quang của anh thu hút mọi người trong phòng.
Choáng váng, nhìn chằm chằm vào bóng dáng của anh. Cô tìm kiếm sự quen thuộc trong đôi mắt ấy. Nhưng những gì cô nhận được là sự lạnh lùng không có dấu hiệu quen thuộc.
"Hãy bắt đầu đi." giọng nói của Jimin khiến giám đốc rời khỏi trạng thái bị thôi miên.Trong khi đứng lên, không một lần Jimin nhìn về phía cô. Cứ tưởng trở thành người lạ sẽ khiến cô ấy hạnh phúc. Trong khi cô là người muốn nó nhưng lại cảm thấy một chút thất vọng.
" Anh là kẻ phản bội"
Với một tiếng hét, cô ném chiếc bình vỡ tan thành từng mảnh. Sau đó, cô kéo tấm ga giường ra và tiếp tục làm lộn xộn căn phòng như một cô bạn gái đang giận dữ, vì cô phải làm theo kịch bản.
"Em dừng lại đi, Nanhee'
Và cô đã dừng lại. Cô quay lại nhìn anh bằng ánh mắt đầy thù hận. Ngọn lửa trog mắt cô bắt đầu bập bùng ngay khi chúng nhìn vào đôi mắt đen của anh. Trong một giây, tất cả những gì cô có thể nhìn thấy là anh, đầu óc cô trống rỗng.
"Anh không hề lừa dối. Xin em đừng li hôn. Hãy tin ah,anh chỉ yêu mỗi em và mình em. "anh tuyên bố đứng cách cô một bước chân.
"Anh là kẻ dối trá! Em không tin vào lời nói dối của anh nữa,Junghyun."
"Nhưng anh tin. Anh tin vào chúng ta, vào tình yêu của chúng ta." Chạm nhẹ vào tay cô, anh giải thích với giọng nói êm dịu.
Cảm xúc này đều là giả tạo
"Không, em không tin. Tránh xa em ra," Cô hét lên và cố gắng tránh xa anh chỉ để thấy mình bị ôm vào vòng tay của anh.
Người theo dõi buổi chụp hình, đã rất kinh ngạc khi thấy họ trông giống như một cặp đôi thực sự. Không ai thấy Jimin do dự hay trái tim cô đập như thế nào khi họ càng ngày càng gần hơn.
Và nó đã xảy ra..
Đôi môi anh chiếm lấy môi cô một cách không có ý chí, bất kỳ cảm xúc nào. Tất cả mọi thứ là do cảnh yêu cầu.
Jimin đẩy cô dựa vào tường với một chút lực trước khi đưa tay ra sau đầu vì sợ cô bị tổn thương. Anh luôn cẩn thận thế này à? Anh ấy không nhớ.
Và hành động nhỏ đó đã làm bùng lên trong tim cô. Anh cưỡng hôn cô. Môi họ chạm vào nhau nhẹ nhàng. Nhưng thời gian đã trôi và máy ảnh đã bắt đầu phóng to. Chỉ có một kết luận. Họ phải hôn thật.
"Cứ làm đi, Jimin. Người lạ không quan tâm. Cứ làm cho xog đi," cô thì thầm những lời cay đắng chỉ rơi vào tai anh.
Người lạ
Jimin nghiến quai hàm khi cơn giận bùng lên trong anh ."Nếu đó là điều em muốn " anh cúi xuốg càng thấp càng tốt.
Đôi môi đầy đặn của Jimin chiếm lấy đôi môi đầy đặn của cô không chút thương xót. Không có khoảng cách để không khí đi qua giữa họ khi Jimin bắt đầu nụ hôn thô bạo nhưng đầy nhục cảm. Cô run rẩy vì sốc khi sự tiếp xúc vật lý với anh trở thành sự thật.
Tổn thương, tức giận, thất vọng, do dự mọi thứ hòa quyện vào nhau và làm một sự tàn phá trong tâm trí của Jimin. Và cô chính là nguyên nhân cho điều đó.
Cô nhẹ nhàng ôm đầu và giật mạnh chân tóc anh. Cô mút nhẹ nhàng vào môi dưới của anh. Mặc dù Jimin muốn phớt lờ nó nhưng có cảm giác ấy khiến anh say mê. Nó như là phép thuật
"Em không cần phải"
"Tôi đã nói với anh, Jimin. Tôi có kỹ năng." Đôi mắt mở ra dần, giọng nói cô nghiêm khắc và cứng rắn.
Sự tức giận đã thúc đẩy trog ah lần nữa. Giữ khuôn mặt cô với bàn tay mềm mại và nghiêng đầu sang một bên. Trong giây lát cô bị cuốn vào một nụ hôn đòi hỏi cuồng nhiệt hơn. Jimin mút môi dưới và cắn vào nó, khiến cô thở hổn hển.
Nụ hôn giận dữ của Jimin biến thành một thứ gợi cảm, say đắm mà anh không cố ý. Nó chỉ xảy ra như thế.Cô thở mạnh khi cơ thể anh ấn vào cô nhiều hơn. Cô không thể cử động vì Jimin đã xâm chiếm vào tâm trí và sự tỉnh táo của cô.
Jimin rời khỏi môi cô với một âm thanh nhẹ nhàng, hơi thở ngày càng gấp gáp. Trước khi cô có thể hít một hơi thật sâu, Jimin lướt môi xuống cổ cô và mút, rà da cô bằng răng.
Và hành động đó đã gây ra phản ứng từ cô , nó không hề có trog kịch bản. Cô rên rỉ tên anh, tên thật của anh làm mọi người trong phòng ngạc nhiên và Jimin. Anh sững người, cô cũng vậy."
"Cắt."
Mọi người đều tròn mắt cho đến khi đạo diễn phá vỡ họ ra khỏi trạng thái thôi miên bằng một tiếng vỗ tay lớn. Họ sớm tham gia vỗ tay cho cảnh vừa rồi.
Các diễn viên phụ đứng đó và đông cứng. Đôi mắt họ nhìn xuống đất vì họ không thể nhìn vào mắt nhau. Mọi chuyện xảy ra quá nhanh với quá nhiều sự điên cuồng đến nỗi họ vẫn chưa xử lý những gì họ vừa thấy.
Jimin giữ một bàn tay trên tường để bảo vệ bất kỳ đôi mắt nào nhìn vào tình trạng lộn xộn của cô. Trái tim của cô rung lên như xét đánh.
"Em làm tốt lắm, Ann. Tôi gần như tin rằng nụ hôn là thật. "
Chỉ sau đó Jimin đưa mắt lên để nhìn cô vì cả hai đều biết những gì xảy ra giữa họ không chỉ là một vở diễn. Mặc dù các hành động được thực hiện một cách vô thức, phụ thuộc vào mong muốn, nhưng Jimin vẫn cảm thấy sự ham muốn giữa họ.
"Ừm, tôi đã nói là tôi có kỹ năng mà ." Cô trả lời vẫn thở hổn hển và choáng váng.
Đột nhiên, đôi mắt của Jimin trở nên lạnh như đá khi và khiến cơn giận dữ quay lại một lần nữa.
Cô không thể kiểm soát được tiếng thở hổn hển rời khỏi miệng mình khi Jimin giữ eo cô với một nắm chặt và đẩy cơ thể nhỏ bé của cô vào trong anh, gần như một cái ôm.
"Kỹ năng là thứ rẻ tiền trong khi đam mê mới là vô giá."
Bận rộn với suy nghĩ, Jimin va chạm với một người đàn ông.
"Xin lỗi," anh nói mà không nhìn vào người đàn ông kia và bước đi với một cái nhíu mày trên mặt.
"Nên như vậy" người đàn ông lầm bầm khi đôi mắt anh không bao giờ rời khỏi hình bóng của Jimin.
Nhếch môi, anh ta rút điện thoại ra khỏi túi và gọi .
"Vâng, đó là tôi, Jeon. Tôi cần hồ sơ của Jimin. Park Jimin. Gửi nó đến văn phòng của tôi sau một giờ nữa."Jungkook cúp máy và xoay chiếc điện thoại trên tay khi tâm trí anh trống rỗng.
" Park Jimin , người đã gây ra những tiếng rên lớn từ em yêu của tao. "
Jungkook nghiêng đầu và nhìn bóng dáng mờ dần của Jimin. Đôi mắt anh đầy tò mò trong khi đôi môi nở một nụ cười táo tợn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com