Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

27-30

27. Dạo này giữa phó khoa Yu và y tá Kim có gì đó lạ lắm.

Tôi biết là bản thân mình đã nói câu này rồi, nhưng đến hiện tại, tôi vẫn hoài nghi nhân sinh sâu sắc, nhất là sau khi vô tình đi ngang qua phòng riêng của phó khoa Yu vào giờ nghỉ trưa, và thấy y tá Kim đang ăn cơm cùng cậu ta.

Đừng trách tôi xâm phạm quyền riêng tư, tại Yu Jimin khép cửa không chặt thì có. Để tôi còn nghe được cuộc hội thoại giữa họ đây này.

"Em không thích thịt mỡ đâu, phó khoa Yu ăn giúp em nhé?"

"Phải ăn cả mỡ mới ngon chứ, em ăn mỗi nạc không vậy?"

"Ứ ừ, em không ăn mỡ đâu, Jiminie ăn đi."

28. Tôi không nhìn rõ, nhưng hình như có người nào đó được đút miếng thịt mỡ vào miệng, còn người đút thì...ngồi sát người được đút tới mức sắp dính vào nhau.

Bình thường, nếu tôi dám làm thế với Yu Jimin, đảm bảo trong vòng năm giây, tôi sẽ được 'khuyến mại' thêm khay cơm thứ hai vào họng. Hỗn hả mày?

Tôi bước nhanh qua cánh cửa, nhẹ nhàng hẩy nhẹ cửa vào chốt, thầm cầu nguyện với Chúa rằng bản thân chỉ nên nhìn hai người họ với ánh mắt của một y tá trưởng nhìn phó khoa và y tá chính thôi, không hơn không kém.

29. Chúa không cho phép tôi làm như vậy.

Vì rõ ràng giữa y tá Kim và phó khoa Yu có gì đó RẤT không hề bình thường. Tôi không thể nhìn họ mà không tự nhủ thầm trong đầu, hôm nay hai người này định bày trò tình thú gì nữa đây?

Nghe tiếng chuông điện thoại, tôi giật mình bắt máy. Ra là shipper gọi điện thông báo đã mang váy tôi đặt mua online tới sảnh bệnh viện, kêu tôi ra lấy.

Khi tôi xuống dưới sảnh, bên cạnh anh shipper, còn có thêm bóng dáng khác vô cùng quen thuộc đang đứng bấm điện thoại. Phó khoa Yu.

"Ô, cái con người cổ lỗ sĩ như Yu Jimin cuối cùng cũng có ngày chịu mua hàng online rồi á hả?" - tôi nghĩ thầm, chắc hẳn đây là bước tiến mới trong sự phát triển của loài người đây mà. Bảo sao hôm nay trời lạnh thế, ra là có tảng băng vừa được rã đông khỏi tủ.

"Cho tôi lấy hàng. Của Uchinaga Aeri nhé."

"Của chị đây ạ, còn chị lấy hàng của ai ạ?"

"Cho tôi lấy hàng của Kim Minjeong."

Hả?

Chữ 'hả' của tôi nó rớt tận xuống đáy Thái Bình Dương luôn rồi. Thôi được rồi, đồng nghiệp lấy hàng hộ nhau thôi, có gì đâu? Tôi cũng hay lấy hộ mấy chị em trong khoa mà.

"Ủa Minjeong mua gì vậy?"

"Bình giữ nhiệt, tại thấy tôi uống trà nhiều nên ẻm đặt mua cho tôi tự pha, đỡ phải mua nước ở ngoài."

Hả?

30. Kim Minjeong mặc áo sweater của Yu Jimin.

Xin nhắc lại, Kim Minjeong mặc áo sweater của Yu Jimin.

Xin phép được gạch chân in đậm một lần nữa:

Kim Minjeong mặc áo sweater của Yu Jimin.

Các bạn có biết cái trend gì mà cứ đến ngày 3/12, nếu bạn thích ai hoặc đã có người yêu, bạn sẽ trao cho đối phương chiếc sweater của bạn không?

Tôi thì cũng không ham hố mấy cái này cho lắm, nhưng sáng ra, vợ tôi đã chui rúc vào cái áo len cao cổ màu xám tiêu mà tôi thường mặc, vẫy vẫy trước mặt tôi. Dễ thương quá trời. Thế là tôi đành hi sinh chiếc áo cho vợ, còn bản thân thì tìm áo khác mặc để chống chọi với thời tiết rét buốt ở Seoul.

3/12 năm đấy vào Chủ nhật. Đối với người làm ngành y, Chủ nhật cũng chỉ giống như ngày thường, không bao giờ có khái niệm 'ngày nghỉ' với dân y, chỉ có 'nghỉ phép' mà thôi.

"Dù sao hôm nay cũng không có việc gì mấy" - các bà mẹ hình như cũng muốn tạo điều kiện cho các cặp đôi được đi chơi cùng nhau hay sao mà ngày hôm đấy, khoa Sản của chúng tôi nhàn tênh. Trưởng khoa Lee còn cao hứng cho phép nhóm y tá chưa động tới ngày nghỉ phép nào trong tháng (bao gồm y tá Kim, đương nhiên rồi) không phải trực đêm hôm đấy. Tất nhiên, Kim Minjeong tí thì khóc òa lên, nhưng may là kìm lại được. Làm việc tại bệnh viện tuyến đầu suốt hơn năm trời, việc được nghỉ trực đêm mà không bị tính vào nghỉ phép chắc là ân huệ đối với y tá Kim, tôi nghĩ thế. Mà sự thật là như vậy.

Phó khoa Yu và y tá Kim hôm đấy làm việc rất nghiêm túc, gần như không tiếp xúc với nhau quá nhiều ngoại trừ trao đổi công việc trong giờ hành chính. Đến giờ về, trong lúc tôi còn đang loay hoay với đống sổ sách, quay đi quay lại đã không thấy cả hai người đâu.

Lúc nãy trong giờ nghỉ, tôi có hỏi y tá Kim xem em định dùng buổi tối quý giá này để làm gì. Em có bảo rằng sẽ đi chơi cùng bạn. Tôi gật gù, thế còn phó khoa Yu về sớm thế để làm gì nhỉ? Tôi còn nhớ rõ, mấy lần trước Jimin còn đòi trực đêm vì có đứa bé cứ níu ngón tay cậu ta ở lại cơ mà.

Tôi cũng tò mò lắm, nhưng con mèo phô mai ngốc nghếch này chuồn về nhanh quá.

Nhưng mà cũng chẳng cần phải hỏi, vì có người chưa đánh đã khai rồi này.

'Tít tít'

Đồ của nợ mau cưới vợ đi đã gửi một ảnh

Đồ của nợ mau cưới vợ đi:
[Quên mất không nói với cậu, nay trống lịch trực, tranh thủ đi chơi với y tá Kim]

Vợ iu xinh gái s1tg:
[Ô tình tứ thế, hẹn hò chưa?]

Đồ của nợ mau cưới vợ đi:
[Hẹn hò cái gì? Y tá Kim nay cũng được nghỉ trực, tiện thì tôi rủ em ấy đi thôi]

[Phó khoa với y tá đi chơi bình thường thôi mà]

Vợ iu xinh gái s1tg:
[Không có phó khoa nào đi đánh lẻ với y tá ngoài giờ làm việc hết trơn á zzm?]
[Khoan?]
[Cái áo này trông quen quen? 👀]
[Hình như năm ngoái tôi thấy cậu mặc cái này rồi mà? Sao người mặc lại là y tá Kim???]
[👁️👄👁️]
Đã xem. 20:38

Kim Minjeong đi chơi cùng Yu Jimin.

Kim Minjeong mặc áo sweater của Yu Jimin.

Thế này vẫn méo phải là người yêu thì là cái của khỉ gì vậy?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com