16
Đến tối
__
Winter đứng dưới vòi sen, nước nóng chảy dọc cơ thể, đôi mắt khép hờ, để mặc hơi nước bao phủ. Từng giọt nước lăn trên làn da trắng ngần, mái tóc ướt sũng dính sát vào cổ và má. Em thở ra một hơi dài, ngón tay khẽ vuốt nhẹ làn da ẩm ướt.
Bất ngờ— “tạch!”
Ánh sáng trong phòng vụt tắt. Căn phòng tắm chìm trong bóng tối đặc quánh. Winter giật mình, cả người run lên, tay ôm vội lấy khăn:
“Ơ… ai… ai đó?”
Trái tim em đập thình thịch, tiếng nước chảy càng khiến sự im lặng trở nên ngột ngạt. Một giây sau, “tạch!” — đèn bật sáng trở lại.
Và ngay trước mắt em… Karina đã đứng đó, dựa lưng vào cửa, ánh mắt sắc lẹm, nụ cười nhếch mép.
“Giật mình chưa, bé con?” – giọng chị trầm khẽ, đầy khiêu khích.
Winter hốt hoảng lùi lại, ôm chặt khăn vào ngực:
“Chị… chị làm gì trong này vậy?!”
Karina chẳng đáp, chỉ ung dung bước từng bước chậm rãi. Hơi nước nóng làm gương mặt chị thêm mờ ảo, nhưng ánh mắt thì sáng rực, như thú săn mồi khóa chặt con mồi.
Chị dừng ngay trước mặt Winter, áp sát khiến lưng em chạm vào bức tường lạnh. Tay Karina bất ngờ chộp lấy cổ tay em, giật phăng chiếc khăn rơi xuống nền gạch.
Winter thảng thốt, toàn thân run bần bật:
“Chị… không được…!”
Karina nhếch môi, bàn tay lạnh lẽo lướt xuống bờ vai, rồi siết mạnh lấy bầu ngực em, khiến Winter bật rên khẽ, cơ thể co giật trong dòng nước nóng.
“Không được? Nhưng chị thích.” – Karina thì thầm bên tai, giọng vừa tàn nhẫn vừa đầy ham muốn.
Bàn tay chị siết chặt hơn, ngón cái lướt nghịch, khiến Winter nghẹn ngào, tay bấu chặt lấy cánh tay chị. Cả căn phòng chỉ còn tiếng nước ào ào hòa cùng hơi thở gấp gáp.
Karina áp sát, toàn thân ép chặt em, môi khẽ chạm môi, hôn dữ dội chiếm hữu. Một tay giữ chặt eo, nhấn ép Winter vào tường, tay còn lại không ngừng nghịch ngợm, khiến em run rẩy đến mức mềm nhũn trong vòng tay chị.
“Run đi, bé con…” – Karina mỉm cười khẽ, đôi mắt lóe sáng. – “Chị thích em như thế này nhất.”
Winter lí nhí, mắt long lanh nước:
“Chị… tàn nhẫn quá…”
Karina áp trán vào trán em, giọng khàn khẽ, vừa dữ dội vừa ngọt ngào:
“Ừ… vì chị muốn em chỉ thuộc về chị thôi.”
Trong không gian đặc quánh hơi nước, từng đụng chạm trở nên bỏng rát, tàn nhẫn nhưng đầy mê hoặc, khiến Winter nghẹn ngào trong vòng tay Karina, không cách nào thoát ra.
Nước nóng vẫn chảy ào ào, hơi nước mờ mịt quấn quanh. Winter lưng dán chặt vào tường, hai tay bấu lấy vai Karina, toàn thân run lẩy bẩy.
Karina ép sát, môi chiếm hữu môi em một lần nữa, dữ dội đến mức Winter nghẹn thở. Nụ hôn ướt át kéo dài, vừa như trừng phạt, vừa như chiếm đoạt.
Rồi, bất ngờ— bàn tay Karina từ ngực em trượt xuống thấp. Rất chậm rãi, rất cố ý.
Winter giật nảy, đôi chân run rẩy, tiếng nức nở bật ra:
“Chị… đừng… chỗ đó…”
Karina khẽ cười, giọng trầm khàn vang trong làn hơi nước:
“Chính chỗ đó… chị càng muốn.”
Ngón tay chị lướt qua vùng nhạy cảm khiến Winter co giật, bấu chặt vào vai Karina, tiếng rên bị cắn môi kìm lại. Cơ thể em phản ứng mãnh liệt, run đến mức gần như khuỵu xuống.
Karina giữ chặt eo, nhấn em áp sát tường, không cho trốn. Bàn tay tàn nhẫn tiếp tục xâm chiếm, vừa ép vừa trêu ngươi, khiến Winter khóc nghẹn trong sự xấu hổ và khoái cảm dồn dập.
“Đúng rồi… run nữa đi, bé con…” – Karina thì thầm, cắn nhẹ môi dưới của em. – “Càng van xin, chị càng không buông.”
Winter nghẹn ngào, đôi mắt ướt nhòe, ngực phập phồng theo từng nhịp thở đứt quãng. Toàn thân em run bần bật, vừa chống cự yếu ớt, vừa không thoát khỏi cơn bạo dồn dập ấy.
Hơi nước nóng, tiếng nước dội ào ào, cùng tiếng thở gấp gáp của cả hai khiến căn phòng tắm như bùng nổ. Karina không cho Winter một giây nghỉ ngơi, cứ thế bạo liệt hơn, chiếm hữu từng phản ứng, từng giọt run rẩy nơi em.
Winter dựa lưng vào tường, toàn thân ướt sũng, mái tóc dính sát vào gò má đỏ bừng. Hơi thở em gấp gáp, nặng nhọc, từng tiếng nức nở nghẹn ngào hòa cùng tiếng nước chảy.
Karina áp sát không buông, một tay giữ chặt eo, tay còn lại tiếp tục xâm chiếm vùng cấm kỵ, mạnh mẽ hơn, tàn nhẫn hơn.
“Chị… em không… chịu nổi…” – Winter bật khóc nhỏ, giọng run rẩy, đôi chân mềm nhũn.
Karina mỉm cười nham hiểm, cúi xuống cắn khẽ môi em, thì thầm:
“Không chịu nổi? Nhưng chị lại rất thích nhìn em thế này.”
Ngón tay chị ép sâu hơn, khiến Winter co giật mạnh, bấu chặt vai chị, toàn thân rung lên từng nhịp. Nước nóng chảy dọc theo, làm mọi đụng chạm thêm bỏng rát.
Winter nức nở, mắt nhòa lệ, vừa xấu hổ vừa bất lực:
“Chị… tàn nhẫn quá…”
Karina giữ chặt cằm em, buộc phải nhìn thẳng vào mắt chị. Đôi mắt đen sâu hoắm ánh lên tia chiếm hữu điên cuồng.
“Ừ, chị tàn nhẫn. Vì chị không cho phép ai khác chạm vào em ngoài chị.”
Nói rồi, chị lại phủ xuống môi em, nụ hôn sâu đến nghẹt thở, vừa dữ dội vừa ngấu nghiến. Cả cơ thể Winter run rẩy liên hồi, hơi thở bị nuốt gọn, nước mắt lẫn với nước nóng chảy trên má.
Winter gần như kiệt sức, đôi chân khuỵu xuống, nhưng Karina nhanh chóng nhấc em lên, ép sát vào tường, vẫn không ngừng hành hạ bằng từng cử động tàn nhẫn.
“Run thêm nữa đi, bé con…” – Karina thì thầm khàn khẽ, giọng như ma mị trong làn hơi nước. – “Chị sẽ không buông đâu.”
Căn phòng tắm ngột ngạt, hơi nước dày đặc, tiếng nước hòa với tiếng thở gấp, tiếng rên nghẹn ngào, tạo nên một cao trào nóng bỏng và bạo liệt.
Winter hoàn toàn bị khóa chặt trong vòng tay Karina, bất lực, run rẩy, nhưng vẫn bị trêu chọc đến tận cùng.
---
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com