chó săn
người được yu jimin tin tưởng, thậm chí không cùng một dòng máu. một người quyết đoán và giữ được lí trí, một người trung thành hết lòng.
"như tôi đã nói, cô sẽ có nhiều quyền lợi khi giúp tôi trừ khử yu..."
ánh mắt vô hồn nhìn máu tươi bắn lên da thịt mình, cô đã nhận được lời mời và đoán xem đó là ai, đối thủ của yu jimin. ông ta phải tự tin thế nào khi nghĩ bản thân có thể làm uchinaga aeri lung lay? thậm chí không có vệ sĩ trực trong phòng, duy nhất chỉ có ông ta và cô. chưa kịp nói dứt lời, aeri nhanh tay hơn chỉa nòng súng vào đầu lão già và bóp cò.
"nghĩ mình là ai vậy ông già?" - aeri tắc lưỡi quay đi chỗ khác, từ trong túi quần lấy ra chiếc bật lửa cùng gói thuốc.
bên cạnh là cái xác mới chỉ ít phút vừa rồi còn luyên thuyên mấy chuyện vô bổ, bọn họ nghĩ một ngày nào đó uchinaga aeri sẽ phản bội yu jimin, tiếc là chẳng ai có thể khiến aeri làm điều đó. chiếc áo sơ mi trắng dính một mảng máu lớn, trên mặt đọng lại vệt máu chưa được lau đi. hút hơi thuốc cuối cùng, aeri ngửa mặt phả làn khói trắng vào trong không trung, mở cúc áo vest đưa tay vào bên hông rút ra con dao sắt bén, thẳng tay giết ông chủ thế này thì sao có thể yên bình mà rời đi.
.
.
.
cũng giống như hiện tại, aeri mệt mỏi ngồi trong góc con hẻm vắng người. vừa chạy thoát được đám chuột nhắt mà lại còn bị thương, đêm nay đúng là đêm xui xẻo nhất đối với cô. khi nãy vừa lời qua tiếng lại với ning yizhuo, ngay khi em về phòng liền nhận được cuộc gọi ẩn danh, họ bảo cô đến vì việc đó có liên quan đến yu jimin và kim minjeong. tưởng chuyện gì quan trọng, hóa ra là lôi kéo cô bày mưu tính kế bắt kim minjeong làm con tin để yu jimin đầu hàng. lũ người ngu ngốc, aeri chẳng có gì ngoài con dao dự phòng luôn được vắt bên hông, một chọi hơn hai mươi người, đây là một đêm vất vả vì bọn chuột nhắt đó đâm trúng cô một cái ở đùi. ngửa mặt lên nhìn trời, có khi sắp sáng đến nơi rồi và trời lại bắt đầu mưa. để cơn mưa lạnh lẽo ôm lấy mình, thấy tình hình đã ổn hơn khi không còn dấu vết bọn chúng lùng sục, aeri lê cái chân bị thương về căn villa, thầm mừng vì có lẽ bây giờ mọi người ngủ cả rồi.
mở cửa bước vào, cơ thể ướt đẫm mệt mỏi của aeri dựa vào cửa nhìn người đang ngồi ở sofa nhâm nhi ít rượu. lee jeno hạ ly rượu xuống đứng lên bước gần lại cửa, đỡ lấy cơ thể sắp ngất đi của aeri. cậu lôi cô về phòng, mở tủ quần áo lấy bộ quần áo mới vứt lên người aeri.
"thay đồ đi rồi tao sơ cứu vết thương"
khó khăn dùng nước ấm lau người, aeri mặc quần áo xong liền đi ra ngoài phòng khách. để jeno xử lí vết thương, cô cũng không ngờ tên này vẫn còn thức.
"nói với jaemin, tối mai chúng ta thu dọn hành lí bay về seoul. việc của tối nay, sang mai tao báo cho jimin sau" - mệt mỏi ngã người ra sau, aeri nhăn mặt khi jeno chấm ít nước khử trùng vào vết thương.
"sao không gọi tao theo" - chấm bông gòn vào giữ máu, jeno sau khi thấy mọi thứ đã ổn mới băng bó vết thương lại.
"nên âm thầm một chút mới biết kẻ đứng sau là ai"
bầu không khí dần trở nên im lặng, aeri chỉ nằm đó để jeno giúp, xong xuôi thì cùng nhau uống ít rượu và nói chuyện phiếm. đến khi uchinaga aeri được men say dẫn dắt, cơn đau được xoa dịu và chìm vào giấc ngủ, jeno dọn dẹp xong thì đỡ aeri về phòng, mình cũng rời đi ngay sau đó khi thấy người trên giường thở đều từng nhịp.
sáng hôm sau đúng như kế hoạch, cả nhóm dậy rất đúng giờ để chuẩn bị cho ngày đi chơi hôm nay, nói thế nhưng chỉ có kim minjeong tươi tỉnh, ning yizhuo mắt sưng húp cùng lee jeno ngồi ở sofa. na jaemin bị lôi dậy tuy mệt nhưng cũng ráng vệ sinh cá nhân, mãi sau mọi người có mặt đầy đủ, chỉ có mỗi uchinaga aeri là không xuất hiện.
"này, aeri đâu?" - jaemin nhìn xung quanh, không thấy aeri liền lên tiếng.
"chắc ngủ chưa dậy" - jeno cố gắng ra hiệu cho jaemin nhưng anh chàng kia còn chẳng thèm nhìn.
"yizhuo đi kêu nó đi em, hẹn đi chơi rồi mà giờ còn chổng đít lên ngủ....ây da!! lee jeno, mày bị điên hả??"
jaemin ôm đầu quay sang hét vào mặt jeno, cậu ấm ức vì tên kia suốt ngày hở tí lại cốc một cái mạnh vào đầu mình, cứ đà này có khi dây thần kinh bị chập và không thể ngắm bắn được nữa cũng nên.
"đi thôi, để cậu ta ngủ"
cả đám không nói gì thêm, rời khỏi căn villa và ngồi lên xe được chuẩn bị, hôm nay chỉ đến chùa yakcheonsa vì jeno nói rằng chuyến đi chơi sẽ kết thúc trong ngày hôm nay, buổi tối mọi người thu dọn hành lí và lên phi cơ riêng về lại seoul. tất nhiên cả đám ba người loi nhoi kia hả hở suốt dọc đường, theo như dự định thì tối ngày mai mới về, kim minjeong với ning yizhuo sau cũng không để tâm nữa vì dù gì ba ngày ở jeju thế này cũng ổn rồi, chỉ có jaemin biết rõ tại sao nên không càm ràm nữa.
chùa yakcheonsa nằm ở phía tây nam của đảo jeju, được bao quanh bởi núi và biển nên kim minjeong rất thích, khung cảnh mang đậm nét truyền thống và đặc biệt thời tiết hôm nay không nắng nóng, em bước đi tham quan từng thứ một, ngắm nhìn vườn hoa, kim minjeong ước gì yu jimin có mặt ở đây để ngắm cảnh cùng. lấy điện thoại ra hí hửng chụp lại những nơi em thấy đẹp, nếu jimin không đi được thì em chụp về cho cô coi. minjeong biết jimin có dư tiền và cô có thể đến đây lúc nào cũng được, nhưng với một người nhạt nhẽo như yu jimin, có xuất cảnh cũng chỉ vì công việc chứ không phục vụ cho mục đích đi chơi.
vì nghe câu chuyện hôm qua của na jaemin nên hôm nay em quyết định sẽ mang bùa bình an về cho yu jimin, nhận được nó trong tay, mắt minjeong sáng lên, trong lòng có chút vui vì những thứ nhỏ nhặt này luôn được cô nâng niu. loay hoay một lúc, em thấy ning yizhuo thơ thẫn nhìn mọi thứ xung quanh, kim minjeong đương nhiên biết hôm qua con bé đã khóc nhiều thế nào, xem ra chuyện vẫn chẳng đâu vào đâu.
"yizhuo à, đến đây" - minjeong vẫy tay gọi yizhuo, ở đây có bùa bình an thì cũng có bùa tình duyên mà.
"sao vậy, em mệt lắm, khi nào thì ta về?" - ning yizhuo mệt mỏi đi tới, mắt đã đỡ sưng nhưng khuôn mặt vẫn bí xị từ sáng đến giờ.
"aiss cái con bé này...đây, mau thỉnh một cặp bùa tình duyên đi"
minjeong kéo tay yizhuo, em chỉ vào nơi khi nãy em mới bước ra, trông ning yizhuo nhìn bằng ánh mắt đó cũng đủ hiểu con bé không tin vào mấy cái này rồi, tuy nhiên đời người thử một lần có chết đâu. sau bài diễn thuyết dài đằng đẳng, ning yizhuo quyết định ôm hai lá bùa đi về cùng mọi người. dành cả buổi sáng để tham quan, giờ đây đã gần đầu giờ chiều và bụng ai cũng réo lên, họ không ăn ngoài mà quyết định mua đồ về nấu cho aeri cùng ăn.
chiếc xe dừng lại trước cửa villa, vào nhà không hề có một động tĩnh, ning yizhuo không biết phải đưa thứ này cho aeri thế nào, em cảm thấy có chút hối hận, tự nhiên lại đi mua thứ của nợ này cho đồ đáng ghét đó, hôm qua khóc lóc cả buổi không thèm nhìn mặt, bây giờ lết sang có chút kì cục. nghĩ đi nghĩ lại, thôi thì vào đó thảy cho cô là xong, bỏ túi sách xuống giường, em thay bộ đồ đơn giản rồi chạy sang phòng aeri. rút kinh nghiệm hôm qua đập tay vào cửa đau quá nên hôm nay em mở cửa vào luôn cho lẹ.
uchinaga aeri đang sơ cứu lại vết thương, nghe thấy tiếng cửa mở liền giật mình kéo áo khoác vứt lăn lóc trên sofa che đùi lại. cô quay sang thấp thoáng thấy ning yizhuo nhưng giây sau có cái gì đó bay đến đập vô mặt, em bước vào cầm lá bùa ném lên mặt aeri rồi chạy bay ra ngoài. để lại một người với trái tim vừa nhảy ra ngoài, cô cầm lá bùa trên tay rồi nhìn ra cửa, chẳng hiểu nó là gì nhưng chắc là quà lưu niệm em tặng cho.
nhìn xung quanh để chắc chắn, aeri hôn nhẹ lên lá bùa màu hồng nhạt, giây trước cười khoái chí, giây sau bị áo khoác cạ vào miệng vết thương đau đến ứa nước mắt.
ngày hôm nay kết thúc vỏn vẹn như thế, kim minjeong nôn nao về nhà để đưa quà cho yu jimin, còn tâm trạng của aeri, jeno và jaemin không vui chút nào, họ biết sắp tới có điều không tốt, aeri không tin mấy lời jaemin kể nhưng tự bản thân thấy yu jimin đang không được an toàn. ning yizhuo từ khi ở nhà đến ra sân bay, em luôn chú ý đến uchinaga aeri, mới hôm qua còn đi lại bình thường, hôm nay em thấy cô đi khập khễnh cũng có chút lo lắng.
chuyến bay về seoul không quá lâu nên nửa đêm đã đáp xuống sân bay, yu jimin như đã hứa đến rước mọi người. ôm kim minjeong trong lòng với vẻ mặt bất an, xa em một chút liền có chuyện thế này có khi cô cứ tò tí te đi cạnh em cho chắc. kim minjeong không hay biết gì nên rất vui vẻ vồ vào lòng cô mà hít lấy mùi hương em nhớ, mấy người còn lại được ăn đường chỉ biết ọe với ụa.
"hai người có thôi chưa, ai cũng đang nhìn kìa" - cũng là na jaemin lên tiếng trước, hai mươi bảy tuổi rồi chưa thấy trường hợp nào mắc ói như bây giờ, thật ra là cậu nói quá, thêm mắm thêm muối vào là sở trường của jaemin mà.
"không có người yêu nên ganh tị à?" - yu jimin thơm nhẹ vào má minjeong, cô quay sang lè lưỡi trêu chọc jaemin.
cậu trai được dịp sếp ghẹo cho tức xì khói, không thèm nói gì mà kéo hành lí rời đi, mọi người cười thành tiếng trước tình huống vừa rồi, yu jimin với kim minjeong cũng tách ra, cô một tay kéo hành lí của em, một tay đan vào tay người nhỏ. đi bên cạnh nghe kim minjeong luyên thuyên kể về chuyến đi chơi, trong lòng có chút an tâm. không biết tương lai thế nào nhưng yu jimin sẽ không để ai bắt em đi khỏi cô, không bao giờ.
"yêu em, kim minjeong" - tay đan nhau đưa lên đặt nụ hôn xuống, ánh mắt si tình được cho là của thủ lĩnh tàn nhẫn trong dòng họ yu cao quý quyền lực, nay lại chứa mỗi một hình bóng của cô gái nhỏ.
"yêu chị, yu jimin"
người nhỏ cười híp mắt, tay trong tay đi cạnh nhau trong không khí se lạnh lúc nửa đêm, cái lạnh không thể đánh chiếm đến da thịt em khi yu jimin còn ở bên cạnh. và yu jimin sẽ không cảm thấy cô đơn nữa vì đã có em, họ là những mảnh ghép vô tình tìm thấy nhau, bù trừ và giúp nhau tốt hơn.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com