Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

hẹn hò

bầu trời, ánh sáng, tiếng chim hót, trông yên bình quá. kim minjeong mở mắt, cảm thấy lạ lẫm với nơi mình đang ngồi, hình như là một bãi đất trống rộng lớn, có cây và nhiều hoa, khung cảnh xung quanh làm em dễ chịu, đôi môi anh đào khẽ nở nụ cười, em biết đây là mơ nên mọi thứ mới yên bình đến vậy. minjeong nhắm mắt, hít một hơi thật sâu để tận hưởng nhưng ngay khi em đang vươn vai liền bị một tác động mạnh hất ngã xuống.

một cô gái với mái tóc đen, sóng mũi cao mà ai cũng ao ước, đôi môi nhếch lên nụ cười mà em cho đó là biến thái, thật biến thái nhưng cũng thật đẹp, cái nốt ruồi phía dưới bên trái, cách môi khoảng 2cm, nó làm cho người con gái này trông quyến rũ hơn. cô ta với vẻ mặt hung dữ, đôi mắt như có lửa phóng về phía em, bàn tay cô ta bấu vào cổ đẩy mạnh em xuống. mọi thứ xung quanh dần thay đổi, không còn là bãi đất trống nữa, xung quanh là nước biển. mặn quá, nước biển tràn trong miệng và mũi, khó thở, cô ta siết chặt bàn tay hơn. minjeong giãy nảy, em cào cấu cánh tay ấy nhưng chẳng có tác dụng, chết mất, em sẽ bị cô ta nhấn chìm.

mở to đôi mắt kinh hãi, kim minjeong với toàn thân lấm tấm mồ hôi nằm run rẩy trên giường. em sợ quá, nước mắt bất giác rơi xuống nhưng cảm giác ấm áp xung quanh làm em dịu lại. em đang được bao bọc trong hơi ấm của ai đó, ngước mắt lên kiểm tra phải giật mình kinh ngạc, là cô gái trong mơ, là yu jimin, người đột nhiên biến thành chủ nợ của em.

nhìn ở khoảng cách gần cô ta sắc sảo hơn rất nhiều, môi mềm đỏ hồng dù chẳng tô son, khuôn mặt cô ta bình yên đến lạ. kim minjeong bất giác đỏ mặt, trạng thái này với trạng thái đè em ra hành xác của hôm qua khác quá. em nhớ lại, nụ cười tinh nghịch khi thấy em khó khăn nói ra lời giúp, ánh mắt cháy lửa tình khi em quỳ dưới chân cô ta, đôi mắt hằn lên vài tia máu đỏ khi em từ chối rồi lại chuyển sang chứa đầy sự khát vọng, cái nhíu mày thỏa mãn khi vật đó tiến sâu vào trong. kim minjeong lắc đầu, thật xấu hổ khi nhớ lại mọi thứ, làm tình với người lần đầu gặp mặt, làm tình để giữ mạng và xóa đi khoảng nợ thậm chí không phải của em. nhưng phải công nhận một điều, em....không cảm thấy ghét điều đó.

"sao không ngủ thêm chút nữa?" - lời nói trầm ấm thì thầm vào tai em.

yu jimin vừa mới dậy, cô siết chặt vòng tay đem em ôm sâu vào lòng, hạ thấp người một chút, jimin hôn lên môi, lên má rồi thì thầm vào tai khiến minjeong ngại ngùng. cảm giác được nâng niu, yêu chiều giữa hai người xa lạ tưởng chừng như một cặp đôi bên nhau nhiều năm, thật lạ lùng.

em không trả lời, ánh mắt nhìn chăm chăm khi nãy vào mặt yu jimin cũng được thu lại, em né đi sau khi nhận được nụ hôn có thể coi là chào buổi sáng. em trốn tránh, muốn rời khỏi đây, sẽ thật ảo tưởng nếu nghĩ giữa hai người có phát sinh thêm gì đó. yu jimin đã có thứ cô ta muốn, có lẽ sau đêm hôm qua sẽ dễ chịu mà đối xử với đàn em một cách tốt hơn, em cũng đã có thứ mình muốn, là giữ mạng và xóa nợ.

"đi đâu vậy?" - yu jimin thấy em không trả lời mà còn tránh né với ý định đứng lên rời đi, trong lòng có chút khó chịu liền giữ cánh tay thon gọn kia lại.

"về nhà" - ngắn gọn nhưng đủ để người kia hiểu, em không quay lại nhìn, ra sức rút tay nhưng lực giữ của yu jimin quá lớn.

"đây là nhà của em"

yu jimin chính thức rời giường, cô từ phía sau vòng tay ôm eo nhỏ, càng lúc càng ôm chặt hơn, sóng mũi cao hết cọ vào gáy rồi lại di chuyển lòng vòng quanh cổ và vai khiến minjeong rùng mình.

"cô nói gì vậy? bỏ tôi ra"

kim minjeong giãy giụa, cô ta bị điên rồi, mới một đêm đã tuyên đây là nhà em, giang hồ luôn điên như vậy sao? còn lâu em mới tin lời cô ta nói, người ở đây điên hết rồi.

"em bị điếc hả? tôi nhớ hôm qua mình đâm vào đây mà, chứ đâu phải vào đây"

yu jimin cười khẩy, bàn tay hư hỏng lần mò xuống phía dưới tách đùi non rồi ấn vào nơi nhô ra, phía trên bị chiếc lưỡi ấm nóng liếm quanh, còn giả làm động tác đâm vào trong tai, bị tác động quá nhiều, cả cơ thể em mềm nhũn, kim minjeong rên nhẹ, những ngón tay xoa đều day lên âm vật khích thích khiến người em khuỵu xuống. yu jimin đỡ em, cô ta ngồi lên giường rồi để em ngồi lên đùi, mông tròn vừa đặt xuống đã nhận ra có gì đó không ổn, vật cứng kia cách một lớp quần em cũng có thể cảm nhận được.

"không...không muốn" - minjeong cố đẩy bàn tay kia ra, chỗ đó của em vẫn còn cảm giác đau nhức, nếu làm nữa có khi rách mất.

"ăn sáng đi, sẽ có người dẫn em chuẩn bị đồ dùng mới" - yu jimin chụt một cái rõ to lên môi kim minjeong khi tự tay mình giữ cằm bắt em quay lại đối mặt với mình.

người lớn hơn đặt em xuống giường, bản thân tự mở tủ lựa đồ cho cả hai, sau khi vệ sinh cá nhân xong em rụt rè rời khỏi phòng. yu jimin như lần đầu gặp mặt, trên người là bộ vest đen sang trọng chuẩn bị đi làm, còn em chỉ mặc mỗi cái áo thun rộng, quần đùi và đây là cái nhỏ nhất của yu jimin, thế mà em vẫn cảm thấy nó đang rời khỏi eo, có lẽ sau khi ăn xong em sẽ tự lấy quần của mình mặc.

"hôm nay mày dậy trễ năm phút" - uchinaga aeri với chiếc áo sơ mi trơn, quần tây, nói chung là cả một cây đen đang lướt điện thoại thì hạ xuống khi thấy em và cô đi đến.

bọn người này chỉ có mỗi đồ đen thôi à? em nghĩ thầm trong đầu, vẫn chưa ngồi vào bàn mà đứng sau yu jimin xem xét mọi thứ.

"ăn sáng thôi" - mặc kệ lời trêu chọc của ai kia, jimin ngồi vào bàn ăn phía đối diện aeri, sau đó kéo cái ghế bên cạnh nhìn cô gái nhỏ vẫn còn đứng trơ trơ ra đấy.

aeri cười híp mắt, bản thân không nói gì vì nhận được ánh mắt cảnh cáo từ jimin, cô gái người nhật cảm thấy bất công vô cùng khi giây trước đứa được xem là bạn thân từ thời cởi truồng tắm mưa nhìn mình với ánh mắt hình viên đạn, sau đó lại nhìn gái với vẻ yêu chiều nhẹ nhàng. mặc kệ đôi trẻ, aeri bắt đầu phần ăn của mình với tâm trạng vui vẻ vì hôm nay trông yu jimin vừa bỏ được gánh nặng, nghĩa là cô cũng không phải đau đầu vì tìm cách giải quyết giúp cậu ta nữa.

minjeong vẫn không nói gì, em ngập ngừng giữa ngồi hay không ngồi, hay cứ ngồi ăn xong sẽ giải thích cho cô ta hiểu rằng giữa hai đứa chẳng có gì và em cần phải về nhà? nghe có vẻ hợp lý hơn rồi.

"ngồi ăn đi, bọn tôi sẽ trễ giờ làm mất" - aeri cho đũa thức ăn vào miệng, hai bên má phồng lên, miệng thì chu chu ra gọi minjeong ngồi vào bàn.

"hôm nay mày không cần đi làm"

"hả?"

yu jimin hạ đũa, nhấp nhẹ ly cà phê ấm rồi nhìn aeri đang há to mồm.

"ngậm mồm mày lại, ghê quá. tao nói hôm nay mày được nghỉ" - yu jimin nhăn mặt, dưới bàn còn đạp nhẹ vào chân aeri nhắc nhở.

kim minjeong cuối cùng cũng chịu ngồi vào bàn, em e dè nhìn hai người kia rồi đưa thức ăn vào miệng. yu jimin rất kiệm lời, ăn uống nhẹ nhàng không gây ra quá nhiều tiếng động, ngược lại uchinaga aeri có vẻ nhiều năng lượng hơn, nhưng đôi khi cũng chẳng nói gì như thời điểm hiện tại, trầm lặng ăn phần của mình.

kim minjeong là người ăn sau cùng, em vẫn còn đang ăn với tốc độ rất chậm, trong khi jimin và aeri đã ra đến cửa. yu jimin nhìn em lần cuối trước khi rời đi, từ trong bóp rút ra chiếc thẻ đen đưa vào tay aeri.

"mày dẫn minjeong đi mua một số thứ giúp tao, bao gồm quần áo, đồ dùng cá nhân. thu xếp để kim minjeong về đây trong ngày hôm nay" - không vấp chỗ nào, yu jimin nói một lèo trước ánh mắt đầy ý cười củ uchinaga aeri.

"đầm hoặc gì đó, và hẹn cho tao một bàn tại nhà hàng ở khách sạn signiel lúc bảy giờ tối nay"

"ái chà chà, ở đây luôn ta, đi ăn luôn ta, minjeong luôn ta, đầm vá luôn..."

"nín liền"

uchinaga aeri bị yu jimin bịt mỏ ngay sau đó, cô gái người nhật cười phá lên trước khuôn mặt ngại ngùng của bạn mình, hẳn là tối qua vừa ý yu jimin lắm, vậy mà khi đem kim minjeong về lại bị yu jimin túm cổ đe dọa, tên này nên biết ơn cô và gửi thêm tiền vào tài khoản mới đúng, à thêm cả tăng ngày nghỉ nữa.

"biết rồi, biết rồi. quý cô yu jimin cứ đi làm vui vẻ nhé, tôi đảm bảo phu nhân kim sẽ được phục vụ tận tình mà" - uchinaga aeri thắt lại cà vạt cho yu jimin, cố ý nhấn mạnh từng từ, ngón tay cố ý chọt vào nơi đỏ ửng ở cổ do yu jimin dấu.

yu jimin hằn giọng một cái, vỗ vai aeri rồi bật ngón cái, nét lạnh lùng bay đi mất chỉ còn lại vẻ ngoài của con mèo ngố tàu.

sau bữa ăn sáng, yu jimin như lời đã nói, bản thân rời nhà ngay sau đó nhưng trước khi đi còn quay lại nhìn em một cái, em thấy cô thì thầm to nhỏ gì đó với aeri rồi mới rời đi.

"đi thôi, đi thôi" - aeri cầm chìa khóa xe, quay nó trên ngón tay rồi huýt sáo đi ra ngoài sau khi đã thấy minjeong hoàn thành bữa sáng.

"đi thôi, mua tất cả những thứ mà cô thích" - thấy em vẫn chưa chịu nhấc chân lên, aeri quay lại vẫy tấm thẻ đen trên tay cười tươi hết mức có thể.

ngồi trên xe để đến trung tâm thương mại, aeri vẫn chả hỏ hé gì nữa lời. không hề đề cập đến vấn đề sẽ thả em đi, vậy có nghĩa yu jimin giữ em lại là thật sao?không thể mãi im lặng, kim minjeong quyết định lên tiếng trước.

"các cô là gì vậy?"

"là người chứ là gì?" - aeri giảm tốc độ, khó hiểu trước câu hỏi mà người tình bé nhỏ của giám đốc yu bật ra.

"ý tôi là...các cô là giang hồ? người xấu, cô hiểu ý tôi mà" - vội chữa lại lời nói, em múa tay múa chân cười gượng với aeri.

"ừ" - một từ duy nhất, aeri thản nhiên trước ánh mắt đăm đăm của minjeong.

"các người đã làm gì vậy? buôn lậu? mại dâm? bán vũ khí? lừa đảo? giết.."

"cho vay, yu jimin sở hữu nhiều công ty trong nhiều lĩnh vực nhưng nguồn tiền chính là từ cho vay"

"các người cho vay nặng lãi?? tôi báo công an" - nghe xong lùng bùng cả lỗ tai, em lục lọi túi xách để tìm điện thoại.

"cho vay với mức lãi bình thường, nhưng vì thời buổi này người ta vay nhiều, cô biết mà"

"nhưng từ đó cũng có vài người ôm tiền chạy mất nên bọn tôi mới phải chạy theo nắm đầu, gã bạn trai của cô là ví dụ" - aeri nói xong, mặt không chút cảm xúc, cứ tự nhiên như thể khai hết mọi thứ mà không sự em báo cảnh sát.

"bạn trai cũ" - điều làm em khó chịu là ở chữ bạn trai, thật sự không xứng để gọi hắn ta như thế.

"ừ, bạn trai cũ. và cô nghĩ giới thượng lưu như yu jimin không phải đổ máu à? bọn họ tranh giành nhau để leo lên cao hơn, quyền càng cao, tiền càng nhiều, cô hiểu không kim minjeong?" - từng lời từng lời thả ra thật nhẹ nhàng nhưng như thể một gánh nặng đối với em.

"báo cảnh sát? nhà họ yu có mặt khắp nơi, khắp các lĩnh vực, hiện tại do yu jimin đứng đầu, báo cảnh sát thì cô là người thiệt thòi đấy. tên đó ưng cô rồi, làm ơn ngoan một chút đi được không?"

aeri dừng xe lại trước sau khi đã đổ an toàn dưới hầm, bản thân cô bước ra mở cửa xe cho minjeong, miệng không ngừng càm ràm mà còn ghé sát mặt dặn dò. sau khi nghe xong, kim minjeong phải dừng lại mấy giây để suy nghĩ, không ngờ người như yu jimin lại có thật, thường thì em toàn thấy hình mẫu này trong những cuốn tiểu thuyết, nghe xong nửa tin nửa ngờ vì nó vô thực. nhưng từ nãy đến giờ aeri chỉ kể về jimin, em cũng tò mò con người đang đi bên cạnh này là người như thế nào.

"vậy còn cô?"

"khi gia đình yu jimin tới nhật bản để giải quyết vấn đề giữa các băng đảng..."

"băng đảng?" - bước chân khựng lại trước một cửa hàng quần áo sang trọng, kim minjeong nghe đến hai từ băng đảng liền đông cứng.

"đúng rồi, gia đình uchinaga bị giết, tôi là đứa cuối cùng được nhà họ yu cứu. từ đó tôi làm việc cho yu jimin, mức lương trên trời đó được trả cho việc dẫn cô đi thử đồ đây cô kim, vui lòng chọn để thẻ đen của yu jimin được làm việc"

đẩy vai minjeong để em có thể đứng gần vào những móc treo đồ giá hàng triệu won, uchinaga aeri thản nhiên ngồi xuống sofa vắt chéo chân, tay vẫy vẫy tấm thẻ đen bóng loáng. hết cách, em cũng đưa mắt nhìn một vòng, chỗ quần áo ở đây một cái còn hơn cả ba tháng lương của em, yu jimin sẽ mua những thứ này cho em thật sao? hay đây là chiêu trò lừa đảo, sau đó em mắc bẫy, rồi sau đó em sẽ ôm nợ suốt đời....nghĩ đến thôi mà minjeong tái xanh mặt, aeri ngồi đó chán nản nhìn người kia đứng trơ trơ ra đấy, đặt tấm thẻ vào tay minjeong, aeri bảo em tự lựa tự thanh toán.

uchinaga aeri chở em đi mua nhiều thứ, cô ta tay xách nách mang hết túi này tới túi nọ, thật ra trước khi có tình cảnh này, em đã năn nỉ aeri hãy để em trở về trong bình yên. sau một lúc chỉ nhận lại được cái nhìn trơ trơ kèm câu "yu jimin sẽ đánh chết tôi nếu cô chạy mất", và thế là aeri chở em về căn hộ, hoàn tất thủ tục trả nhà, đến trung tâm thương mại và mua một đống đồ dùng cá nhân kèm thêm quần áo, thú thật em không cần mua thêm vì đàn em của aeri đã đến căn hộ chuyển đồ về nhà yu jimin, tại cô ta nằng nặc đòi đi thôi.

"minjeong này, cảm ơn cô, sau này có gì cứ nhờ, tôi sẽ giúp" - aeri đặt đồ vào sau xe, miệng luyên thuyên nói gì đó mà em nghĩ là đang nói với em.

"về việc gì?" - em mệt mỏi ngã người ra sau ghế, hôm nay cứ đi và đi khiến em mỏi rã rời.

"vì đã giúp jimin"

một ngày của em trôi qua như thế, nhưng lạ thay, hôm qua aeri ăn rất sớm vậy mà đến giờ vẫn chưa thấy động tĩnh gì. minjeong ngâm mình trong bồn nước ấm, tận hưởng sự thoải mái mà nó mang lại cho em, minjeong nhìn quanh phòng tắm, có khi nó còn rộng hơn phòng ngủ và phòng khách ở căn hộ ghép lại. nhắm mắt để làn nước ôm trọn mình hơn, cảm giác sống trong nhung lụa thích thật. gia đình em thuộc dạng đủ ăn, trước đây từng nợ nần chỉ để cho em có tiền đi học, thế mà bây giờ em còn đang nghỉ việc, sắp cuối tháng và em chẳng biết phải làm gì khi đối mặt với bố mẹ nữa. hàng lông may đang cau lại bỗng bị ngón tay ai đó chọt vào khiến em giật mình cúi thấp người xuống.

"thấy cũng đã thấy hết rồi, em ngại cái gì?" - yu jimin khom người hôn lên mi mắt em, hành động tiếp theo là cởi hết đồ rồi bước vào bồn tắm.

yu jimin ngang nhiên ngồi vào bồn, thân người lớn hơn dựa vào thành bồn tắmx để người nhỏ ngồi ở giữa. kim minjeong động đậy khi bị vật gì đó chọt vào lưng, em liếc mắt nhìn về phía sau, bên dưới có dấu hiệu dựng thẳng mà ở trên không biểu lộ chút cảm xúc. yu jimin thấy em quay lại nhìn, tưởng em muốn hôn nên đáp lên môi anh đào một nụ hôn nhẹ. tránh mặt đi, cô gái nhỏ ngại ngùng không biết nói gì thêm.

"tắm nhanh lên, hôm nay ta có hẹn"

thay gì đè kim minjeong ra chèn ép, yu jimin hôn nhẹ lên má, bản thân trước giờ chưa phục vụ cho ai, nay rất tự nhiên lấy ít sữa tắm thoa lên người cả hai. minjeong không nói gì, em nghĩ mình nên im lặng thì hơn, nhưng buổi hẹn? hôm nay em và yu jimin có hẹn gì sao?

loay hoay một lúc, họ yu mồm bảo tắm nhanh nhưng tay cũng mần mò ít phút mới chịu vớt em ra cùng, lau khô sấy tóc giúp em, yu jimin đi đến tủ đồ, mở tủ nhìn ngắm qua một lượt nơi chất đống đồ mà aeri xách vào giúp em. một chiếc đầm xuông dài, khoe trọn vẹn tấm lưng mảnh mai trắng nõn. yu jimin đứng lên đi về phía kim minjeong khi thấy em bước ra từ phòng thay đồ, lớp son em vừa bôi cũng bị đôi môi khi làm lem, minjeong cau mày, tên giang hồ này bị ghiện hôn rồi.

"ralph lauren hợp với em, aeri có mắt thẩm mĩ tốt nhỉ?" - vuốt lọn tóc vướng víu, cô vui vẻ chiêm ngưỡng khuôn mặt xinh đẹp này.

"chuyện này là sao đây?" - quần áo, trang sức lấp lánh, mỗi khi xem phim em toàn phải mơ ước mình được diện lên thế này, nhưng giờ em thấy nặng quá, cái vòng cổ này làm bằng gì vậy?

yu jimin không nói gì, chỉ cười nhẹ một cái, tay đan vào nhau, cô kéo em ra cửa trước tiếng vỗ tay cùng ngón cái đang bật của aeri. ngồi trên chiếc xe thể thao đắt tiền, dừng lại trước khách sạn signiel, nơi yu jimin đã đặt trước một bàn. sống trong sự sang trong kéo ập đến khiến em đỡ không kịp, ăn những món có giá gấp mấy lần em từng ăn. sự chú ý của mỏi ánh mắt khi em và cô bước vào, minjeong cảm thấy mình như đổi đời. yu jimin lịch sự với em, kéo ghế, cắt đồ ăn và lau đi ít sốt bên mép môi, những hành động em chưa được cảm nhận trong một khoảng thời gian dài. em không tin yu jimin có ý nghĩ sâu xa ngoài việc cho thứ đó vào trong cơ thể này, nhưng rồi em nhận ra yu jimij cũng chỉ là con người, một con người có cảm xúc khi cô nắm tay em dạo một vòng sông hàn, khoác lên mình những bộ đồ đắt tiền, giày cao gót cùng phụ kiện lấp lánh. yu jimin vẫn một kiểu, áo sơ mi và quần tay, cô nắm tay em dạo một vòng mà cứ ngỡ như hai người nổi tiếng đang hẹn hò cùng nhau, người qua đường không khỏi trầm trồ, một trong số ở đó còn lấy điện thoại ra chụp hình khiến em ngại ngùng che mặt đi.

yu jimin kéo tay em xuống, em biết yu jimin chỉ là một người bình thường khi đôi mắt và nụ cười ấm áp đó dành cho em, kim minjeong nhìn thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong đôi mắt của yu jimin, đôi khi em ước mọi thứ diễn ra nhẹ nhàng thế này thôi, như cách người xa lạ này vòng tay bao trọn lấy em.

"chỉ cần em ở yên trong tay tôi, yu jimin này đảm bảo em có mọi thứ"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com