Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 1: Giữa hai thế giới

Buổi sáng len lỏi qua khung cửa sổ nhỏ của căn hộ, ánh nắng rọi xuống những tờ giấy còn sót lại trên bàn và màn hình máy tính mở dang dở. Minjeong khẽ thở dài, nhấc cốc cà phê nóng hổi lên môi, cảm nhận hơi ấm lan tỏa trong lòng.

Công việc của em – biên tập viên bình thường trong một tòa soạn giải trí – đôi lúc không quá phức tạp, nhưng cũng chẳng hề nhàn hạ. Trên màn hình thỉnh thoảng xuất hiện những bài viết về các thần tượng từng đứng cạnh em trong phòng tập nhỏ.

Ngày ấy, em từng đứng chung phòng tập với Jimin, Giselle và Ningning. Cả bốn người đã trải qua biết bao đêm dài luyện tập, cười cùng nhau, khóc cùng nhau. Nhưng một tai nạn giao thông đã buộc Minjeong phải rời khỏi con đường mơ ước, chọn lùi lại phía sau, âm thầm dõi theo họ.

Điện thoại rung lên. Nhóm chat quen thuộc nhấp nháy: Ningning vừa gửi tấm hình chụp cả nhóm sau buổi diễn. Em mỉm cười, vừa ấm áp, vừa chạnh lòng.

Jimin của em – hay Karina mà cả thế giới biết đến – luôn rạng rỡ trên sân khấu. Nhưng ánh hào quang đôi khi che đi những mệt mỏi và tổn thương mà ít ai nhìn thấy. Em không biết mình còn có thể gọi chị ấy là "Jimin của em" được bao lâu nữa, hay mãi mãi chỉ đứng nhìn từ xa.

Em cúi xuống mở ngăn tủ bên cạnh bàn làm việc, tay chạm vào chiếc máy ghi âm mini màu xanh bầu trời – quà tặng của Jimin từ những ngày còn là thực tập sinh. Món quà ấy không chỉ đơn giản là kỷ vật, mà là lời nhắn nhủ:

"Khi em mệt mỏi, khi lòng đầy nỗi buồn hay thậm chí là giận hờn cả thế giới, hãy nghe nó nhé. Những âm thanh trong này không chỉ là nhạc, mà là một phần kỷ niệm của chúng ta, những ngày chúng ta cùng cười, cùng cố gắng. Dù em có ở đâu, hãy nhớ rằng chị luôn mong em được bình yên, và âm nhạc này sẽ nhắc chúng ta về những khoảnh khắc đẹp ấy, như chưa từng rời xa."

Em siết chặt chiếc máy ghi âm, nhìn tấm hình cũ của cả nhóm, nhắc nhớ những buổi tập khuya, tiếng cười và tiếng hát vang lên trong phòng tập nhỏ. Khẽ thở dài:
"Ước gì thời gian có thể quay lại..."

Nhưng công việc kéo em trở lại thực tại. Nhìn quanh căn phòng, tách cà phê vẫn bốc hơi, màn hình vẫn sáng, em vừa bình yên vừa trống rỗng. Ngày mai, Jimin vẫn sẽ bước lên sân khấu, nở nụ cười rạng rỡ, còn em... âm thầm dõi theo.

Bỗng dưng, trên màn hình, một vài tiêu đề lướt qua mà em chỉ kịp nhìn thoáng:

"Karina (aespa) bị nghi hẹn hò với nam diễn viên nổi tiếng".

"Thái độ khác lạ trên sân khấu".

"Trưởng nhóm aespa có thái độ chảnh choẹ với nhân viên?".

Minjeong ngồi lặng một lúc, tim vẫn thắt lại khi nhìn thấy những tiêu đề kia. Cuối cùng, em nhấc điện thoại, ngón tay run run nhắn một tin:

"Unnie... chị ổn chứ? Đừng quan tâm những điều trên báo nhé...em tin chị."

Không lâu sau, tin nhắn trả lời xuất hiện:

"Minjeong ah , chị ổn mà. Đừng lo quá nhé. Mọi thứ chỉ là hiểu lầm và tin đồn thôi. Chị không để tâm đâu."

Minjeong nhìn dòng chữ ấy, lòng như trút được một phần gánh nặng, nhưng vẫn còn sót lại chút lo âu. Em gõ lại một tin nhắn khác, nhẹ nhàng:

"Nhưng... em vẫn lo cho chị..."

Tin nhắn của Jimin xuất hiện gần như ngay lập tức:

"Không sao đâu Minjeong ah. Cảm ơn em luôn quan tâm. Em đừng lo, hãy tin chị nhé."

Em khẽ siết chiếc máy ghi âm mini trong tay, nơi chứa những âm thanh cũ của Jimin, như tìm kiếm sự chắc chắn. "Dù có thế nào, chị vẫn ổn... phải không?" – Minjeong thì thầm với chính mình, vừa tin tưởng, vừa lo lắng âm ỉ.

---------------------------------------------------------------

Có gì sai sót mọi người hãy góp ý mạnh giúp mình nha.Hãy nhớ vote ⭐cho mình nhé!!

Thank you all🫶

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com