Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

11

Ninh Nghệ Trác xoay người nằm lên Nội Vĩnh Chi Lợi, nàng nâng cằm cô, hai khỏa đầy đặn gợi cảm kia mang tới cảm giác thật tốt, Ninh Nghệ Trác không kìm lòng được, cuối xuống hôn lên nơi đó, quả nhiên, mềm mại giống như lần trước. Nhưng mà, Nội Vĩnh Chi Lợi cắn chặt răng, lãnh đạm nhìn mình, làm Ninh Nghệ Trác hơi bị mất hứng.

"Cô đó, dù sao bây giờ cũng độc thân, sao lại chẳng chịu buông xuống, tiếp tục hưởng thụ đi?" Ninh Nghệ Trác quyết không tha, rời môi Nội Vĩnh Chi Lợi, chuyển qua tai cô, kịch liệt thổi khí câu dẫn. Thật ra, nàng có chút hoài niệm về nụ hôn lần trước, Nội Vĩnh Chi Lợi chủ động nồng nhiệt hôn mình, như lửa và sấm gặp nhau, không thể quay đầu. Lần kia, vốn dĩ mình rất phong độ, bởi vì bị nụ hôn của cô hãm lại, nên mới nhất thời bị đè.

Nội Vĩnh Chi Lợi căm hận tình cảnh hiện giờ, bản thân bị người khác khi dễ, cô hận đến cắn răng.

Ninh Nghệ Trác nhìn bộ dạng lạnh lùng, bất khả xâm phạm của Nội Vĩnh Chi Lợi, lại càng muốn nhìn thấy biểu cảm của Nội Vĩnh Chi Lợi khi động tình. Ninh Nghệ Trác dùng lưỡi thâm nhập vào tai cô, cảm nhận thân thể Nội Vĩnh Chi Lợi hơi run lên một chút, quả nhiên, Nội Vĩnh Chi Lợi rất mẫn cảm. Tay nàng sờ tới sờ lui trên thân thể Nội Vĩnh Chi Lợi, tựa hồ như muốn đem từng tấc thịt trên người cô chạm qua hết, ngay cả động tác đơn giản sờ vuốt thôi, mà cũng đáng khinh hơn người khác gấp mấy lần.

"Như thế nào, có cảm giác sao?" Ninh Nghệ Trác biết rõ còn cố hỏi, cởi bỏ bra Nội Vĩnh Chi Lợi, phủ lên đôi bạch thỏ lớn vừa phải của cô, ngực rất tròn, hơi dùng sức mà bóp, một chút thương hoa tiếc ngọc cũng không có.

Nội Vĩnh Chi Lợi bị đau, nhăn mặt, nếu ai nói ánh mắt có thể giết người, cô chắc chắn đã lăn trì nàng ta biết bao nhiêu lần.

"Rất thư thái phải không?" Ninh Nghệ Trác ác liệt hỏi, lại se se lên đỉnh tròn mềm mại kia, dùng lực mà nhào nặn, Nội Vĩnh Chi Lợi chưa từng nghĩ sẽ đem người nào đi trăm vạn đao đâm chết, Ninh Nghệ Trác là người đầu tiên.

"Ninh Nghệ Trác, cô đừng có hối hận." Nội Vĩnh Chi Lợi nghiến muốn rụng răng, cô tuyệt đối sẽ làm Ninh Nghệ Trác trả giá thật đắc.

"Nhóc à, chủ nhân của nhóc tức giận, nhưng sao nhóc lại cương cứng như thế....." Ninh Nghệ Trác không đứng đắn nói, nàng cảm nhận được, nơi đầu ngón tay, hạt đậu kia vì sự tác động của nàng mà cứng rắn. Nàng không thô lỗ mạnh bạo giống như khi nãy, giảm nhẹ lực, nhẹ nhàng nhào nắn, còn phía bên kia, miệng nàng cũng bận rộn, khẽ cắn, mút...

Nội Vĩnh Chi Lợi cảm giác một cỗ tê dại truyền đến, cô cực lực khắc chế phản ứng thân thể đối với Ninh Nghệ Trác. Được rồi, cho Ninh Nghệ Trác đắc ý một chút đi, khóe miệng Nội Vĩnh Chi Lợi nhếch lên tia cười lạnh.

Lúc Ninh Nghệ Trác đang vui đùa hăng say, tình thế đột ngột dịch chuyển, là thế nào nàng cũng không hiểu rõ, làm sao Nội Vĩnh Chi Lợi tháo được khăn lụa? Mà bản thân mình tại sao lại bị Nội Vĩnh Chi Lợi đặt xuống dưới thân? Tóm lại chính là, trong nháy mắt, Ninh Nghệ Trác từ thiên đường rớt xuống địa ngục, nàng hối hận muốn chết, cái gì gọi là vui quá hóa buồn, Ninh Nghệ Trác lúc này có thể sâu sắc hiểu được.

Ninh Nghệ Trác cực lực giãy dụa, muốn thoát khỏi thế nằm dưới, nhưng Nội Vĩnh Chi Lợi đè chặt đến không thể nhúc nhích, Nội Vĩnh Chi Lợi là nữ cường nhân, Ninh Nghệ Trác lại lần nữa hiểu được.

"Cô... làm sao cởi được?" Ninh Nghệ Trác có chút sợ hãi hỏi, hiển nhiên, Nội Vĩnh Chi Lợi không vì biến đổi thế cục mà thay đổi sắc mặt, vẫn cứ âm trầm.

"Đây không phải là vấn đề chính cô nên quan tâm, cô nên chú ý một chút, cô đang là con cá mắc lưới ngư dân đó." Nội Vĩnh Chi Lợi đem câu nói khi nãy trả lại cho Ninh Nghệ Trác.

Ninh Nghệ Trác trong lòng âm thầm ân hận, sao mình cứ thích chơi đùa lâu thế làm gì, tiến quân thần tốc, ăn sạch Nội Vĩnh Chi Lợi là tốt rồi, cho dù có bị trả đũa, ít nhất cũng uy phong lẫm liệt được chút ít. Đúng là, tự nhiên lại đi học tập con mèo, đi trêu đùa con chuột, nay chuột chạy, chính mình ngược lại còn bị nằm dưới vuốt con chuột, Ninh Nghệ Trác có thể đoán được, mình thật sự sẽ chết rất thảm.

"Ha ha, tôi chỉ đùa một chút, cô không nên để ý nha." Ninh Nghệ Trác cố gắng nói.

"Tôi cũng không ngại cùng cô chơi đùa một chút đâu." Nội Vĩnh Chi Lợi cười lạnh, cô nhanh chóng đem hai tay Ninh Nghệ Trác cột chặt vào đầu giường, so với Ninh Nghệ Trác, Nội Vĩnh Chi Lợi cột chặt còn hơn cột một con bò.

"Cô lại tính cường bạo tôi sao?" Ninh Nghệ Trác nơm nớp lo sợ hỏi, nàng cảm thấy sợ hãi, bóng ma việc lần trước còn chưa hết. Ninh Nghệ Trác nghĩ, nếu lần này lại bị thêm lần nữa, chắc chắn nàng sẽ sống trong bóng tối một thời gian dài, giờ phút này, Ninh Nghệ Trác thật thê thảm.

Việc này....

Nội Vĩnh Chi Lợi ngây ngẩn cả người, lần trước cường bạo Ninh Nghệ Trác, cô uống rượu, không điều khiển được hành vi của mình, coi như là mình vô ý. Nhưng lần này thì khác, mình hoàn toàn tỉnh táo, tuy vừa rồi bị Ninh Nghệ Trác hạ nhục, cô chẳng hề nghĩ tới sẽ làm thêm lần nữa.

"Cô rất muốn bị cường sao?" Nội Vĩnh Chi Lợi hừ lạnh hỏi.

"Nếu việc này đã không thể tránh khỏi, tôi sẽ chuẩn bị tâm lý thật tốt." Ninh Nghệ Trác hoàn toàn hết hy vọng, nàng chẳng thể giống như Nội Vĩnh Chi Lợi, có thể cởi bỏ khăn lụa, không lẽ, người này trước kia bị kẻ khác bắt cóc, sức mạnh cường đại như vậy, còn biết cả thuật tháo dây thừng.

"Cô thật ra rất mong chờ." Nhìn bộ dạng Ninh Nghệ Trác như sắp bị người ta cưỡng dâm, Nội Vĩnh Chi Lợi khinh thường nhìn nàng, cái người này nha, khả năng thích ứng với hoàn cảnh thật tốt, điều khiển tâm lý của mình so với người khác càng cao thâm.

"Cô...làm luôn đi!!" Ninh Nghệ Trác chủ động mở hai đùi ra, dù sao cũng chết, chết sớm một chút sẽ sớm siêu sinh, mười tám năm sau lại trở thành hảo hán, chỉ cần không bị Nội Vĩnh Chi Lợi giết chết trên giường, nàng tuyệt đối sẽ trả thù, huống hồ bản thân mình đã bị một lần, giờ bị thêm lần nữa cũng chẳng khác nhau mấy, chỉ là đáng thương cho thân hình mềm mại yêu dấu của mình...

Nội Vĩnh Chi Lợi nhìn Ninh Nghệ Trác hào phóng mở rộng hai đùi, nơi tư mật như ẩn như hiện, cực kì mê người. Cô phát hiện, dáng người Ninh Nghệ Trác tốt hơn người thường rất nhiều, màu da khỏe mạnh, cơ thể săn chắc, hẳn là ngày thường hay tập thể hình. Vừa rồi, bởi vì dùng sức đè áp Ninh Nghệ Trác, làm cho thân thể hai người gắt gao áp chung một chỗ, dù Nội Vĩnh Chi Lợi chẳng có ý định xấu, nhưng tình cảnh này vẫn làm người ta có cảm giác không được tự nhiên, tầm mắt liền dời khỏi nơi tư mật của nàng.

"Thân thể cô đối với tôi không có chút hấp dẫn." Cô mới không thèm chuyện vô sỉ kia với Ninh Nghệ Trác, như thế thật đánh rơi nhân cách. Nội Vĩnh Chi Lợi chắc chắn Ninh Nghệ Trác không tháo được khăn lụa mới nhảy xuống giường.

Bị người ta nói không có sức hấp dẫn, cũng giống như nói Ninh Nghệ Trác không có mị lực, Ninh Nghệ Trác luôn nghĩ mình rất hoàn hảo, nên chẳng thể nào chấp nhận nổi sự phủ định như thế.

"Cái gì, rõ ràng cô vừa rồi mới nhìn chằm chằm vào cơ thể tôi....." Ninh Nghệ Trác nói thầm, lại thấy Nội Vĩnh Chi Lợi leo xuống giường, thở phào nhẹ nhõm một hơi. Nhìn thân thể xích lõa của Nội Vĩnh Chi Lợi, ừ thì, mông cũng rất đầy đặn, thoạt nhìn cực kì mị nhân, Ninh Nghệ Trác cảm giác lòng mình nhộn nhạo, nếu vừa rồi nhanh một chút, mình còn có thể làm vài việc với Nội Vĩnh Chi Lợi mê người kia. Trong lòng Ninh Nghệ Trác lại sâu sắc hối hận cùng tiếc nuối, hoàn toàn yên tâm với hoàn cảnh hiện tại của mình.

Nội Vĩnh Chi Lợi nghe được mấy lời Ninh Nghệ Trác lầm bầm thì cười lạnh, quả nhiên, không thể để nữ nhân này chiếm tiện nghi được.

Nội Vĩnh Chi Lợi lấy tốc độ nhanh nhất mặc quần áo, rất nhanh chỉnh tề đứng ở đầu giường.

Mấy phút trước, khi Nội Vĩnh Chi Lợi khỏa thân thì Ninh Nghệ Trác chẳng sợ cô mấy, nhưng nhìn thấy cô mặc đồ chỉnh tề đầy đủ, khí chất ngự tỷ liền toát ra, đứng đó cười lạnh, điều này làm Ninh Nghệ Trác lạnh xương sống, không rét mà run. Dù sao mình không có mặc quần áo, còn bị cột vào đầu giường,, làm bản thân giống như cục thịt bò sắp bị xử, bây giờ nàng thà bị Nội Vĩnh Chi Lợi cưỡng dâm, còn hơn bị khí chất kia làm sợ hãi.

"Cô muốn gì?" Ngữ khí Ninh Nghệ Trác vẫn bình thường, nàng là đại nữ nhân biết đeo mặt nạ.

"Cô đã thích chơi, thì tôi sẽ cùng cô chơi." Nội Vĩnh Chi Lợi cầm đồ điều khiển máy lạnh, mở lên, bấm nút giảm nhiệt độ, phòng lập tức lạnh hơn trông thấy, Ninh Nghệ Trác khỏa thân liền cảm thấy lạnh buốt.

"Cái đó... Tôi nói Chi Lợi nghe nha, chúng ta đừng đùa lớn như vậy được không..." Ninh Nghệ Trác cầu xin tha thứ.

Nội Vĩnh Chi Lợi không để ý tới Ninh Nghệ Trác, nhìn nàng với vẻ mặt nghiền ngẫm, tất cả đều là Ninh Nghệ Trác tự tìm, không được trách người khác.

"Chi Lợi, cô là đại nhân có đại lượng, không nên cùng tiểu nhân như tôi chấp nhặt nha... Ah... Cô đừng..." Ninh Nghệ Trác thấy Nội Vĩnh Chi Lợi sắp đi, hơi sốt ruột gọi lại, đáng tiếc Nội Vĩnh Chi Lợi vô tình lãnh khốc đóng cửa lại, cắt đứt tia hy vọng cuối cùng của Ninh Nghệ Trác.

Ninh Nghệ Trác khóc không ra nước mắt, quả nhiên, độc nhất là lòng dạ đàn bà, nàng liều chết giãy dụa, nhưng vẫn là thoát không được, Ninh Nghệ Trác tuyệt vọng.

Mẹ nó, lạnh quá đi, từ nay về sau không xài máy lạnh nữa, nàng hận máy lạnh. Ninh Nghệ Trác cảm thấy, mình giờ phút này thật thê thảm, khỏa thân bị người ta cột vào đầu giường đã thảm lắm rồi, đã thế còn bị đông lạnh đến phát run.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com