Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 10. Trống rỗng

Sea ngồi co ro trên sofa ký túc xá, ôm gối, vai khẽ run. Ngoài cửa sổ, ánh chiều tà nhạt dần, nhưng trong lòng cậu thì sóng gió trào dâng. Cậu giận – giận chính bản thân, giận Jimmy, giận vì không kiểm soát được cảm xúc. Cậu không hiểu tại sao tim lại khó chịu mỗi khi thấy Jimmy cười nói với người khác, tại sao lại cảm thấy khó chịu và không vui đến vậy.

Jimmy gọi điện, nhắn tin liên tục, nhưng Sea im lặng. Mỗi tiếng rung chuông khiến tim cậu nhói lên, vừa muốn nhận vừa muốn bỏ đi. Cuối cùng, Jimmy xuất hiện trước cửa, ánh mắt nghiêm nghị, giọng trầm:

– Sea, mở cửa, có chuyện gì về nói chuyện rõ ràng với chú.

Gọi mãi không thấy động tĩnh, chỉ nghe thấy tiếng cười đùa trong phòng, Jimmy sốt ruột mở cửa, cảnh tượng trước mắt khiến tim Jimmy thắt lại: Sea và Mint đang đùa nhau trên giường, vật nhau một cách thân mật, tiếng cười vang rộn. Lòng Jimmy bùng lên cơn ghen, nóng rực, nhưng anh cố nén, không nói ra. Anh tiến tới, kéo Sea đứng dậy:

– Đi về ngay nói chuyện với chú.

Sea định giải thích, nhưng Jimmy chỉ im lặng kéo cậu ra ngoài. Trên xe, cả hai không nói gì, Sea ngoảnh mặt, tim căng như dây đàn, còn Jimmy tay nắm chặt vô lăng, lòng hỗn độn giữa giận dữ, lo lắng và ghen tuông.

Về đến nhà, Jimmy mở cửa, ánh mắt nghiêm khắc nhưng tràn đầy cảm xúc:

– Sea, sao con lại gần gũi với Mint như vậy?

– Con… chỉ đùa thôi! Chú có thể đừng dữ dằn và quát lớn như vậy được không? – Sea giọng run run, mắt rưng rưng.

– Chú đã nói con lớn rồi, phải biết giữ khoảng cách với mọi người. Con không hiểu hay cố ý không chịu hiểu?

Sea cũng bùng lên, giọng mạnh mẽ, không kiềm chế:
– Nhưng Mint là bạn thân con! Cậu ấy không phải người lạ. Sao chú có thể cười nói với người khác, để người khác lại gần đụng chạm mà không chút phòng bị như vậy, còn con thì không được.?

Jimmy giật mình, vừa tức giận vừa ngạc nhiên:
– Chú thân mật với người khác? Ai chứ?

Sea ấm ức:
– Cô y tá con gặp lần trước trong phòng làm việc của chú… con nghe hết rồi. Nếu hôm đó con không đến đưa cơm, thì chiều tối chú đã đồng ý đi ăn cơm với người ta đúng không? – Sea cố kìm nước mắt, giọng nghẹn ngào.

Cả hai càng tranh cãi càng rối, lời qua tiếng lại, Sea cuối cùng oà lên nức nở:
– Hẹn hò rồi thành người yêu, rồi làm vợ… chú tính dùng cách đó đuổi Sea ra khỏi nhà đúng không? Đúng không?!

Jimmy đứng đó, bối rối. Anh không biết Sea đang giận dỗi vì sự đố kỵ của đứa trẻ đã quen có anh bên cạnh, sợ bị bỏ rơi hay đang thử thách anh xem có tình cảm với cô y tá đó không. Tim anh căng thẳng, lửa giận đang cháy rực nhưng khi nhìn Sea ngồi ôm gối khóc như một đứa trẻ, anh dịu lòng.

Anh nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Sea, khoác vai, vỗ vỗ:
– Sea… chú xin lỗi vì để con hiểu lầm. Chú sẽ không như vậy nữa. Dù có chuyện gì cũng không để con rời xa.

Sea ngước đôi mắt đỏ hoe nhìn anh, giọng run run:
– Chú hứa đi. Chú không được để người khác quá gần chú. Sea… không thích vậy.

Jimmy mỉm cười, dịu dàng:
– Được… được, chú hứa.

Sea khẽ mỉm cười, ôm chặt anh, đầu tựa vào khoang ngực vững chãi. Hạnh phúc tràn ngập, ấm áp, nhưng cậu vẫn chưa dám thốt ra tình cảm thật sự. Cậu muốn thăm dò, muốn chắc chắn cảm xúc Jimmy, để biết rằng tình cảm ấy là của riêng cậu, không bị chia sẻ, và mãnh liệt đến nhường nào.

Trong khoảnh khắc yên lặng ấy, chỉ còn nhịp tim hòa cùng nhịp tim, hơi ấm lan tỏa, Sea nhận ra rằng trái tim mình đã thuộc về Jimmy trọn vẹn, dù chưa thể gọi tên.
...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com

Tags: #jimmysea