Đóng máy.
Note: Nội dung chap này không có gây ảnh hưởng gì đến diễn biến về sau. Các độc giả hãy đón nhận một cách thông thoáng nhé.
Cảnh báo OOC.
Yoriko mình sẽ đổi thành Y/n và những cái tên còn lại mình vẫn giữ nguyên ha.
P/s: Ending song của ss2 tên "Akari" của Soushi Sakiyama làm Lou ngất ngây luôn, bài tủ của tui mấy ngày gần đây đấy.
---------------
Tại phim trường Jujutsu Kaisen thuộc hãng phim Mappa Studio.
"Cắt!!"
- Ha~~.
Cả trường quay đều thở phào buông bỏ tác phong chuyên nghiệp của mình khi tiếng hô của đạo diễn vang lên, cũng là tiếng hô cho cảnh cuối cùng của phần đầu tiên đã kết thúc. Tất cả dàn máy quay, đèn hậu, mic thu âm lần lượt đều được hạ xuống để chuẩn bị cho công tác thu dọn hiện trường.
- Mọi người vất vả rồi ạ.
- Vất vả rồi, vất vả rồi.
- Cẩn thận đụng đầu vào máy quay nhé~.
Y/n dừng chân lại, một tay ôm bụng, một tay chống xuống đầu gối để bắt kịp hơi thở một cách khó khăn. Trợ lý của cô liền nhanh chóng chạy đến để hoàn thành công việc của mình như lau mồ hôi, mang nước, quạt tay, chỉnh lại tóc tai make-up.
Vừa nãy chính là cảnh khi mà cô phải vận hết nội công thâm hậu của mình để "bay nhảy" với cái tên Gojo Satoru cao lêu nghêu ấy. Hắn ta chỉ cần dạng chân một bước thôi đã khiến cô phải chật vật đuổi theo rồi.
Ngoài đời thực thì làm gì có cái gọi là Chú lực cơ chứ. Tất cả cảnh quay vận động đơn giản như là chạy bộ hay nhào lộn trông chỉ tốn "vài giây" trên phim, mà quý khán giả đã nhìn thấy, cũng đã ngốn hết của cô trung bình 2 tiếng để thực hiện rồi.
- Y/n-san. - Gojo trong bộ dạng có phần e ngại tiến lại gần. - Xin lỗi nha, lúc nãy em hơi hào hứng nên có phần thái quá.
Vừa nói, cậu ta vừa tháo cái băng bịt mắt ra, đôi mắt ấy có chút khó thích ứng với ánh sáng nên khẽ chớp chớp vài cái rồi mới hé mở. Trên tivi quả thực đã có sự tác động của CGI làm cho chúng trông vô thực hơn đôi chút nhưng điều vẫn không thể chối cãi đó chính là đôi mắt ngoài đời của cậu ta trông hút hơn nhiều. Nếu không đụng vào filter thì đôi mắt ấy khi lên hình sẽ mất hết đi giá trị mỹ học của nó bởi ánh sáng xanh quang học phát ra từ màn chiếu công nghệ.
...
Cái vẻ ngoài trời ban này đã được đoàn làm phim vô tình phát hiện kịp thời và "bế" luôn vô đây. Cậu ta là một trong số ít thành viên được tuyển chọn casting thẳng ở ngoài đường mà chưa cần xét đến năng lực diễn xuất hay kinh nghiệm trong ngành. Nhưng may mắn sao năng lực cậu ta cũng không tệ, vậy là quá đủ xài rồi, trong quá trình đó đạo diễn cũng được biết luôn là tên newbie này lại chỉ mới đầu quân cho một công ty và chập chững bước vô ngành được khoảng 2 tháng.
Vậy cho nên, cậu ta là độc nhất vô nhị bởi gương mặt mới lạ chưa từng thử qua bất kỳ vai chính nào này sẽ đem đến một sự bạo hồng trên diễn đàn mạng xã hội.
Bên cạnh các diễn viên kì cựu, ban đầu cậu ta dường như chẳng hề có tí nền tảng về mảng diễn xuất quan trọng hay danh tiếng nào cả, thậm chí đoàn làm phim còn dự liệu trước việc khán giả sẽ cho rằng tên này đang cọ nhiệt với các tiền bối nữa cơ. Nhưng bây giờ cái tên Gojo Satoru đã gắn chặt với cái diện mạo này và đưa cậu ta trở thành một hiện tượng bùng nổ trên toàn cầu.
Một phần cũng là dựa vào hiệu ứng lan truyền của các fan đã vô tình gặp được Gojo Satoru ngoài đời thực và họ tưởng như đã được chiêm ngưỡng một nhân vật như bước ra từ tiểu thuyết vậy. Sau đó thì thuận theo hiệu ứng cánh bướm mà thôi.
Cũng có thể nói, đôi phần là nhờ có cái băng bịt mắt nên cậu ta đã bớt được sự áp lực từ việc diễn trước máy quay hay tiếng bàn tán từ dư luận trong trường hợp như bản thân mình làm không tốt. Lâu dần thì cậu ta cũng đã quen nhờn và cái bản tính dở dở ương ương ấy bắt đầu bộc lộ, hệt như nhân vật mà cậu ta đang đóng vậy.
...
- Không sao. - Cô thở hắt một cái đầy mệt nhọc. - Dù gì cũng nhờ cậu mà cảnh quay cũng thành công.
Nhắc mới nhớ, Y/n cô hiện tại đã ngoài 24 rồi (dù vẫn là nhỏ tuổi hơn Gojo Satoru) nhưng vì bản thân đã có bề dày kinh nghiệm khi xuất phát từ một diễn viên nhí mà vươn lên cho nên Gojo một mực muốn kính trọng lẫn kính nghiệp nên từ buổi đầu cậu ta tự xưng bản thân mình là em luôn. Vậy mà cô còn phải đóng cho tròn vai nhân vật mới lẹt đẹt lên cấp ba nhuốm đẫm tuổi thanh xuân 16 tươi trẻ rồi gọi người ta là thầy nữa chứ.
Với kinh nghiệm thuộc hàng kì cựu và máu mặt trong giới nên từ lúc nào, cách biệt tuổi tác của cả hai đã không còn cản trở cô trở thành một người bề trên để khiến cậu ta luôn lẽo đẽo theo sau.
Đang chuẩn bị rời đi để kiếm chút cà phê đá ưa thích và thẻ thông hành theo quy định của trường quay thì bỗng nhiên Gojo liền kéo lấy tay cô lại một cách bất thình lình mà chẳng nói năng gì sất.
Vừa ngước lên nhìn vào gương mặt hại nước hại dân ấy, không cần ở trước máy quay để diễn mà cô cũng đã trở nên ngây ngốc như cả đần ra. Quả là một cảnh tượng gây hiểu lầm và là cơ hội phát tài của cánh paparazzi mà.
- Đây. - Cậu ta bỗng chìa tay còn lại ra trước mặt cô, chính là chai cà phê sữa đá của hãng X do cô nhận quảng cáo và cả thẻ thông hành.
Lấy đâu ra nhanh vậy trời?
- Cảm ơn. - Cậu ta buông tay ra để cô nhận lấy cái chai trước vì cổ họng đã khát khô nhưng khi vừa mới vặn một cái thì mới biết rằng nó đã được mở ra sẵn, cô liền thầm rung cảm vì sự chu đáo ấy.
Gojo vốn luôn biết rõ thói quen này của cô mà, chỉ là cơ hội để thực hiện đều rất ít vì cô luôn được bao quanh bởi trợ lý của mình.
- Y/n~~.
Nghe thấy tiếng gọi, cô liền quay người lại trong khi chai cà phê vẫn đang còn tu trên môi.
Yuuji vui vẻ vẫy tay từ xa rồi lon ton chạy lại đầy phấn khởi, trong khi đó Megumi và Nobara vẫn đang đi bộ thản nhiên ở phía sau.
Gojo vẫn lặng lẽ đứng ở phía sau mà âm thầm mở cái dây đeo thẻ thông hành ra để quàng vào cổ cô, rất cẩn thận mà rút ngắn sợi dây lại với độ dài phù hợp, trợ lý part-time là đây. Y/n lúc này cũng không để ý đến hành động tự nhiên ấy lắm vì tâm trí đang bị chia năm xẻ bảy ra dành cho ba người đồng nghiệp đang tiếp cận mình.
- Do đóng máy rồi nên còn lâu lắm chúng ta mới gặp lại nhau đấy. - Yuuji buồn thiu ôm lấy vai cô mà nũng nịu gục mặt xuống hệt như một đứa trẻ. Cậu ấy cũng xuất phát từ một diễn viên nhí giống như cô và cả hai có rất nhiều lần được hợp tác trong các bộ dài tập của nhà đài cho nên mức độ thân thiết cũng khiến cho người người phải ngưỡng mộ.
- Nhưng đâu phải là sẽ không gặp lại, phải không nào? - Cô vừa phì cười vừa đưa tay ra vỗ lên đầu cậu ấy để an ủi.
- Cậu yếu đuối quá rồi đó. - Nobara liền mạnh dạn kéo Yuuji ra khỏi cô rồi kí mạnh một cái lên đầu cậu ấy khiến Yuuji khóc ròng. - Yoshino Junpei lát nữa sẽ đến đây đấy, nhân danh bạn diễn chung mau mà đi chào đón cậu ấy đi!
- Hể? Cậu ấy đến đây có chuyện gì à?? - Yuuji rưng rưng nước mắt ôm lấy đầu mình hỏi lại trong bộ dáng của một con cún nhỏ.
- Ảnh tập thể đó, vì phần phim kết thúc rồi mà. - Megumi trả lời lại.
- Ò~. Vậy tôi đi đây. - Yuuji khôi phục lại trạng thái ban đầu rồi vẫy tay rời đi cùng với Nobara.
Gojo vẫn cứ giữ im lặng mà đứng thù lù núp đằng sau lưng cô để giảm đi sự tồn tại của bản thân, nhưng cho dù có cố gắng cách mấy thì với cái ngoại hình nổi bần bật đó thì ai mà chả phải để ý dù chỉ nhìn lướt qua.
- Y/n, cậu có muốn đi dạo quanh chụp ảnh không? - Megumi liền giơ ra một cái máy ảnh Polaroid chụp lấy liền, cậu ấy luôn biết rõ sở thích của cô từ vài đợt hợp tác ngắn hạn mà.
- Tất nhiên rồi! - Cô ngay tắp lự liền gật đầu đồng ý rồi nhận lấy khiến cái người đang đứng ở sau lưng có chút bồn chồn khó nói.
- Satoru! - Đạo diễn bỗng nhiên gọi lớn từ đằng xa. - Cậu chuẩn bị đi phỏng vấn này.
Y/n để ý rồi nhìn về phía ê-kíp bọn họ đang tất bật từ xa.
"Toà soạn JJK sao? Lớn lắm đấy."
- Cậu nên đi đi. Rất có lợi cho việc thăng tiến sau này đấy. - Cô lại giở ra cái chứng "người chỉ bảo có phần kênh kiệu" để nói chuyện khiến đối phương cảm thấy có chút bất tiện.
Y/n lúc này cũng lạnh nhạt mà quay người đi với chiếc máy ảnh bảo bối trên tay của mình cùng với Megumi.
- Sao cậu lại tỏ ra xa lạ quá vậy? - Megumi sánh bước bên cạnh tò mò hỏi.
- Có gì đâu, dễ hiểu mà. - Cô nhàn nhạt đáp lại, vừa đưa máy ảnh lên tầm mắt và bấm một cái tách rồi cũng chẳng thèm giải thích.
Xung quanh đây có rất nhiều tai mắt đến từ các tòa soạn báo nổi tiếng, nếu mỗi cá nhân trong đoàn có hành xử không phù hợp thì liền sẽ bị bóp méo rồi đồn ầm lên gây ảnh hưởng tới hoà khí nội bộ và xa hơn là các series sau này nữa. Ngoài ra, cái cậu Gojo Satoru đó mới chỉ bước chân vào trong ngành này, việc cậu ta bị bàn tán là ăn theo danh tiếng của đồng nghiệp khác để leo lên cũng không còn quá xa lạ nữa; tuyệt đối phải hết sức cẩn thận.
Bộ phim đã đóng máy cho nên nhiệm vụ dìu dắt của cô đến đây cũng nên kết thúc rồi.
Vì vậy, trong thời điểm này thì cả hai cần phải giữ một khoảng cách tiếp xúc đúng mực.
- Để một mình cậu ấy tự tìm đường tỏa sáng là tốt nhất. - Y/n nhàn nhạt nói rồi lại chụp lấy khu kí túc xá của học sinh.
-------------
Nơi đóng trại của tòa soạn JJK, các nhân viên đều gấp rút chuẩn bị cho cuộc phỏng vấn nhân vật tâm điểm đang gây sốt gần đây.
Camera, máy quay, ánh sáng, đạo cụ đều đã sẵn sàng. Trợ lý của Gojo Satoru cũng đã làm việc hết năng suất của mình và cho cậu ấy đeo một cặp kính râm đầy tính biểu tượng.
PV: Tòa soạn của chúng tôi rất vinh dự khi đã được cậu dành ra một chút thời gian để tham gia phỏng vấn. Để không làm phí thời gian đó thì tôi sẽ hỏi cậu một số câu nhất định để cho các fan có cơ hội hiểu thêm về người đàn ông mà mình thầm thương trộm nhớ trong suốt thời gian qua nhé.
Trong lúc người phỏng vấn còn đang bận khái quát thì các camera-man lại vô cùng bận rộn thay đổi mọi góc chụp để cho ra đời các bức ảnh đẹp nhất.
PV: Mọi người đều truyền tai nhau rằng cậu Gojo đây cũng xuất thân từ một gia thế hùng mạnh không kém cạnh gì chính nhân vật mà cậu đang đảm nhận. Vậy cậu có cảm thấy nhân vật này chính là đại diện cho bản thân mình không? Và có khó khăn nào trong quá trình quay phim không?
Gojo: ..Về tin đồn xuất thân của tôi thì.. đúng là như vậy.
Mọi người bắt đầu trợn mắt tỏ vẻ vô cùng ngạc nhiên vì cái tin động trời này, liền bắt đầu ghi ghi chép chép lại một cách tích cực.
Gojo: Nhưng tôi không muốn chuyện của gia đình mình bị đem đi bàn tán ồn ào cho nên xin phép sẽ không nói sâu thêm nữa.. Còn về nhân vật, cậu ấy là một người có tính cách vô cùng phức tạp và khó đoán, nhưng một phần nào đó.. thì tôi cũng cảm thấy có sự đồng cảm.. và dường như cậu ấy, được tạo nên xung quanh bản thân mình vậy.
Ánh mắt biếc hiếm có ấy khẽ nhìn xuống mặt đất. Bỗng dưng bầu không khí lại trở nên cô đọng với tiếng gió xào xạc giòn giã leo lỏi sự u buồn tột cùng. Đôi mắt xanh biếc long lanh ấy khẽ dịu xuống, đem theo sự ưu tư khó tả khiến cả đoàn cũng man mác bị cuốn theo một cách khó hiểu.
Gojo: Còn về khó khăn thì chắc mọi người cũng đã rõ rồi, tôi mới chỉ tập tành bước chân vào đây cho nên kinh nghiệm còn rất ít so với mọi người, áp lực từ đó cũng tự lớn dần mặc dù không có ai than phiền cả. Nhưng đôi lúc tôi làm cảnh quay bị hỏng.. mặc dù nó rất dễ, cho nên mới bị Y/n-san đạp một cái để trừng phạt.
Đến lúc này, Gojo mới đổ mồ hôi hột để nhớ lại khoảnh khắc vinh quang ấy, biểu cảm đặc sắc trên khuôn mặt khiến bầu không khí mới giãn ra đôi chút, sự thoải mái cũng dần được hòa quyện vào.
PV: Y/n -san đã không còn là cái tên xa lạ nữa rồi, vậy chắc cậu đã được "đôn đốc" rất nhiều ha.
Gojo: Phải đấy. Việc tôi hòa nhập được một cách nhanh chóng, phần lớn đều là nhờ Y/n-san mách bảo, kể cả kĩ năng hay cách thức để hoàn thành một cảnh quay cũng đều nhờ cô ấy.
PV: Wow, hẳn cậu phải thân thiết với Y/n-san lắm nên mới có thể trò chuyện một cách thoải mái như vậy, khi nhắc đến cô ấy. Ban đầu tôi cứ nghĩ cậu là một người trầm tĩnh hơn cơ.
Gojo: Haha..
----
- Trầm tĩnh?? - Y/n đang đứng ở phía sau bận chụp choẹt nên vô tình để lọt tai vào buổi phỏng vấn đang diễn ra, bèn thầm lẩm bẩm với vẻ nghiêm nghị. - Thứ mà quý vị nhìn thấy trên màn ảnh mới chính là con người thật đấy ạ.
*Tách...tách*
- Megumi, giơ chữ V lên nào. - Cô liền hướng máy ảnh về phía cậu bạn thân của mình. Cậu ấy cũng rất phối hợp làm theo mặc dù điệu cười ấy lại cứng nhắc như chỉ làm cho có lệ.
PV: Mặc dù cậu lớn tuổi hơn nhưng cậu có vẻ rất tôn trọng và nghe lời Y/n-san thì phải.
Gojo: À vâng, sự chệnh lệch về số năm kinh nghiệm của cả hai còn nhiều hơn khoảng cách của độ tuổi nữa, vậy cho nên trong ngành thì tôi chỉ là một đàn em non nớt thôi.. ngoài ra Y/n còn khá cục tính nữa, cho nên.. tôi không dám phản kháng.
Vừa nghe xong cô liền đen mặt, dẹp ngay cái máy ảnh trên tay qua một bên, vừa hùng hổ tiến tới vừa chộp lấy chai nước được đặt trên bàn gần đó.
Thái độ cô liền quay phắt 180 độ mà tiếp cận đoàn phỏng vấn, cô trở nên vui vẻ đến mức ai cũng có thể nhìn thấy vầng hào quang thánh thiện đang tỏa sáng ở phía sau đầu.
-------
- Gojo-san đã vất vả rồi.
Y/n xuất hiện từ phía sau, liền trở nên thân thiết mà quàng cái tay đang cầm chai nước qua vai đối phương, cậu ta cũng rất thuận ý mà nhận lấy.
PV: Y/n-san.. thật là một dịp hiếm hoi khi có sự góp mặt của cả hai người ở đây.
Vừa nói, chị ấy liền ra hiệu cho ê-kíp chuẩn bị thêm một cái ghế cho cô và dặn dò phải vận hết công suất của mình để chụp hình lẫn quay phim.
Y/n: Xin lỗi vì đã chen ngang buổi phỏng vấn nhé. Lúc nãy tôi có nghe thấp thoáng ai đó nói xấu mình cho nên tôi phải xác nhận lại.
PV: Không có mà. Mối quan hệ của hai người đều rất tốt, phản ứng hoá học đều gây thích thú đến với khán giả mà.
Cô vừa ngồi xuống chỗ của mình thì liền trở nên đay nghiến khẽ liếc qua cái tên không biết điều ở bên cạnh mình, bầu không khí liền trở nên vui nhộn và tự nhiên hơn khi cả hai đều mang lại sự tương tác giống như trên phim vậy.
Gojo: Hì hì, em cũng rất vui khi được gặp đại tỷ.
Tên này vừa cười một cách ngốc nghếch vừa ghé sát mặt lại gần cô nói nhỏ.
- Thẻ thông hành..
- Ờ nhỉ.. - Cô bỗng ngộ ra rồi liền tháo cái thẻ và vô tư đưa lại cho hắn thích cất ở đâu thì cất. Còn cái máy ảnh thì vẫn nằm yên vị ở trong lòng.
Từng hành động cử chỉ đều quá đỗi ân cần và chu đáo khiến cả đoàn đều phải suýt xoa ngưỡng mộ, phản ứng hóa học giữa cả hai đều rất cao và cực kì tự nhiên như thể đã quen nhau từ rất lâu rồi vậy.
PV: Y/n-san vẫn luôn giữ sở thích của mình nhỉ, là đang thực hiện nghiệp vụ quan trọng đấy sao? Liệu rằng mấy tấm ảnh có được công bố không nhỉ?
Y/n: À, tất nhiên rồi. Vì bộ phim đã đóng máy nên việc bảo đảm nguyên tác và tránh spoil nội dung cũng không còn quá khắt khe nữa. Trong tương lai gần sẽ được đăng trên trang chính thức của Jujutsu Kaisen nên các bạn hãy bấm follow page và tương tác nhiệt tình nhé.. À còn nữa. Tôi có chụp được mấy tấm ảnh dìm Gojo-san, thứ sẽ viết nên lịch sử đen tối trong sự nghiệp của cậu ấy nếu được tung ra đấy.
Người vừa được nhắc tên liền trở nên xanh mặt nhìn qua phía cô như đang mong đợi một lời nói đùa, nhưng không.. cô hoàn toàn đang nắm giữ nó đây. Cả hai đều cười ngốc và dùng ánh mắt để giao tiếp với nhau, điều này càng khiến mọi người xung quanh đều bật cười thành tiếng.
Gojo: Đừng đối xử với em như vậy chứ đại tỷ thân mến.
- Tùy thuộc vào thái độ của hậu bối nữa. - Cô liền nhếch mép cười đầy xấu xa nhìn hắn, rồi lại giở bộ mặt thánh thiện quay về phía chị phỏng vấn lẫn máy ghi hình với vẻ trêu đùa hết sức tự nhiên.
- Nhưng mà tôi cũng không phải một người xấu xa hay cục tính đâu, cho nên chắc là mọi người sẽ rất khó để có thể nhìn thấy đấy ạ.
- Komenasai~ - Hắn bỗng giả vờ xụ mặt xuống một đống đầy ủy khuất khiến cả ê-kíp đều bật cười thành tiếng vì sự ngoan ngoãn của Gojo trước thái độ uy dũng của Y/n.
Chỉ cần với gương mặt đó cũng đủ để cô lại bị gán mác j4f là kẻ bắt nạt đàn em rồi.
Sau đó cả hai lại được hỏi thêm vài câu về quá trình hoàn thành bộ phim, bầu không khí đôi lúc lại nghiêm túc, lắm lúc lại trở nên vui nhộn nên khiến ai cũng cảm thấy hài lòng và thoải mái.
PV: Gojo-san, bây giờ cậu hãy trả lời các câu hỏi đơn giản để giới thiệu sơ lược về bản thân mình như sở thích, sở ghét hay thói quen, các loại hình hoạt động, giỏi ở mảng nào hay đại loại như vậy nhé để chúng ta có thể kết thúc tại đây.
- Y/n.. - Megumi bỗng nhiên gọi tên cô từ phía sau, khi vừa quay đầu lại thì cậu ấy chỉ đang đứng đợi chứ không nói gì cả, chỉ như vậy thì cũng đủ để cô hiểu rồi.
- Vậy nếu không còn gì thì tôi xin phép rời đi trước. - Cô lễ phép cúi đầu rồi đứng dậy khiến cho đôi đồng tử xanh biếc ấy khẽ dao động như thể đang ngầm níu kéo.
PV: Cảm ơn Y/n-san nhé.
- Vâng. Trả lại không gian của mọi người với Gojo Satoru-san ạ. - Vừa định rời đi với cái máy ảnh thì Gojo liền kéo nhẹ cổ tay của cô lại rồi giơ cái thẻ thông hành lên.
- Lại quên mất.. cảm ơn nha.
Cô trông như một thiếu nữ hay mải chơi vậy, còn Gojo lại hoá thân làm người giám hộ chặt chẽ, luôn lo lắng chu toàn mọi thứ cho người con gái của mình, khiến ai cũng khen tấm tắc vì ngưỡng mộ.
Vừa rời đi cùng với Megumi vừa đeo thẻ lên cổ, để lại ai kia ngồi một mình khiến bầu không khí vui tươi vừa nãy bỗng trở nên dịu lại rồi dần lắng xuống.
-----
- Đạo diễn cần bàn với cậu về dự án sắp tới đấy. - Megumi đi bên cạnh cô, lại còn để ý ra đằng sau, nơi tòa soạn JJK đang thực hiện cuộc phỏng vấn.
- Đói quá à.. - Cô vừa than thở, vừa giơ máy ảnh lên để chụp cảnh mọi người trong đoàn phim đang dọn dẹp lại hậu trường.
- Tôi cứ nghĩ cậu muốn để một mình Gojo-san tỏa sáng chứ. - Megumi bỗng gợi lại đề tài ban nãy khiến cô phải tập trung vào chuyên môn.
- Cậu không để ý rằng mỗi câu đều nhắc đến tôi à? Cứ để như vậy có khi tôi lại bị mang tiếng nếu lời nói cứ tuôn ra khỏi miệng cái tên đẹp mã đó. Vả lại, cùng ngồi như vậy đã chứng thực rằng cả hai chính là đồng nghiệp không hơn không kém, mỗi câu hỏi tôi cũng đều chuyển hướng tới đối phương, vậy cho nên sẽ không có chuyện tôi dành spotlight đâu.. mà còn làm tăng thêm sự chu toàn của tôi đến với hậu bối trong mắt mọi người nữa.
- Vậy hử..? Tôi chỉ thấy là cậu chạy đến đó chỉ vì mình bị nói xấu thôi đó. - Megumi hoài nghi đưa tay lên xoa cằm.
Một câu xuyên thẳng đến tim đen. Cô đỏ mặt thầm tự cảm thấy xấu hổ; cũng không thể phủ nhận rằng bản thân vừa nãy đã hành động một cách bốc đồng xong rồi sau đó mới nghĩ ra cách để chữa cháy.
- Ủa.. vậy không lẽ.. - Mặt cô bỗng nghệch ra hệt như một đứa ngốc vừa mới được khai sáng. - Tôi bị cậu ta dụ à?
*gật* *gật* Megumi tỏ vẻ né tránh mà gật đầu khiến cô cũng cạn lời, đành giương ánh mắt hình viên đạn về phía tên nào đó khiến hắn phải rùng mình khi đang trả lời câu hỏi phỏng vấn.
- Hay lắm. Cậu ta có thiên phú để tồn tại trong cái giới này đấy...
-----------
Tại khu chung cư hỗn hợp cao cấp và đắt đỏ bậc nhất của khu đô thị Akasaka, Tokyo; nơi mà hầu hết những nhân vật tầm cỡ của Nhật Bản đều chọn nơi đây để làm nơi trở về của mình. Không chỉ vì hệ thống an ninh chặt chẽ mà toàn bộ thiết kế ở đây đều rất an toàn để trú thân khỏi những trận động đất luôn thường trực xảy ra.
Y/n ngồi một cách thoải mái và tự do ở phòng khách, nơi đón toàn bộ ánh nắng vàng ấm áp ở bên ngoài chiếu thẳng vào bên trong. Trên tay còn cầm cuốn kịch bản mới được soạn thảo của bộ phim mà mình đang đảm nhận, ngoài bìa còn được đóng một dấu mộc to tướng đỏ chót ghi hai chữ "độc quyền".
*Ding doong..*
Vừa nghe thấy tiếng chuông cửa, cô liền đặt kịch bản xuống bàn và chạy đi, đầu tiên là mở cửa nhà, chạy ngang qua cái vườn nhỏ rồi lại mở cổng ra.
- Gụt-đờ-mó-ning~~~
Cái bản mặt tươi cười híp cả hai con mắt với vẻ mừng rỡ sáng chói hơn cả ánh nắng bình minh, hắt thẳng vào khuôn mặt nhợt nhạt thiếu ngủ của cô.
- Ah ah~. Thừa năng lượng quá, cậu tắt cái hiệu ứng đó đi được rồi. - Cô tỏ ra mệt mỏi mà nép người qua một bên để mời tên kia vào nhà vì cả hai có hẹn tập duyệt kịch bản trước buổi họp với đạo diễn và mọi người.
- Wow. Vườn đẹp quá. - Gojo bước vào bên trong sân mà cảm thán, nơi được bày rất nhiều chậu cây kiểng lẫn cây ăn quả trông vô cùng ngon mắt. - Tiền bối có khiếu đấy chứ.
- Cảm ơn. Nếu thích ăn gì thì cậu cứ hái mà ăn. - Cô vừa đóng cổng lại vừa nói.
- Thật chứ? Vậy em đây không khách sáo đâu á. - Được nước làm tới, đôi chân dài liền sải bước đến chỗ đặt đầy chậu dâu đỏ mọng đang còn mơn mởn tận hưởng nắng ấm buổi sáng ấy, cô chưa gì đã cảm thấy hối hận về lời mời hiếu khách của mình rồi.
Thế là một vài số phận nghiệt ngã đã bị con quái vật đó càn quét và tống thẳng vào mồm một cách ngon lành, âm thanh giòn giã vang lên hòa quyện cùng với màu đỏ óng ánh nơi khóe miệng, nếu cậu ta mà quay quảng cáo thì chắc chắn là dâu mùa sẽ lên giá đây.
"Trông như Titan ấy nhỉ.." Cô thầm nghĩ.
- Ư ah~~ Ngọt quá. - Hắn vừa thưởng thức, vừa nhắm tịt hết cả hai mắt đầy vẻ thỏa mãn.
- Rồi rồi, mau đi vô tập dượt kịch bản đi nào. - Cô thở dài bất lực, đành phải nhẫn nại đẩy cái tên to con này vào bên trong, cứu vớt dân làng dâu đang run rẩy trong sợ hãi.
Trên tay cậu ta vẫn còn đang hứng cả một nắm dâu vừa hái xong nữa chứ.
...
- Nơi này tuyệt quá ấy chứ. - Gojo vẫn phải thốt lên kinh ngạc vì nội thất tiện nghi và cách bày trí vô cùng đẹp mắt ở bên trong. - Tiền bối nghĩ em có nên mua một căn ở đây không?
- Không phản đối.... với lại quanh khu này toàn là người quen thôi. - Cô đi xuống bếp để rót cốc nước lọc, vừa nói. - Bọn họ đều là những diễn viên gắn bó lâu dài với hãng phim Mappa không đấy. Nếu làm quen được thì là một điều tốt.. Như là Ackerman-san, Victor-san, Ash Lynx-san, Yumeko-chan, Tsukushi-kun..
- Ò.. - Gojo vừa di chuyển về chỗ vừa nãy mà cô đã ngồi với vẻ không để tâm lắm thì để ý thấy sấp kịch bản dày cộp nhăn nheo đang được đặt ở trên bàn. Cô đã đọc đến trang 50 rồi.
- Cậu đã đọc qua chưa? - Cô vừa tiến tới với ly nước trên tay vừa hỏi.
- Chưa bằng một nửa số tiền bối đã đọc nữa.
- Vậy trong sáng hôm nay ta phải đọc hết đấy vì có vài cảnh khó, cần phải sắp xếp lại nội tâm nữa. - Cô vừa thở dài vừa ngồi phịch xuống ghế sô-pha. - Mới chỉ được một phần năm cái cuốn ấy thôi nhưng mà tương lai có vẻ tăm tối lắm đấy.
- Tệ đến vậy sao? - Hắn cười nhàn nhạt lôi ra một quyển kịch bản khác từ trong túi còn mới toanh trên tay mình. Cô nói tiếp.
- Việc nhập tâm vào nhân vật cũng gây ảnh hưởng rất lớn tới tâm lí của diễn viên, cậu nên có chút chuẩn bị cho công tác tư tưởng.
Gojo hắn không nói một lời nào cả, chỉ chú tâm bắt đầu đọc kịch bản; cô cũng yên lặng mà với lấy quyển tập còn đang dang dở của mình. Cả hai cứ yên lặng như vậy rồi dần dần cũng chìm đắm vào mạch truyện.
...
Rồi đến giữa trưa, cô cũng chỉ mang một vẻ thâm trầm mà chuẩn bị vài lát sandwich để ăn cầm cự cho qua bữa rồi cả hai lại bắt đầu phối hợp đọc thoại với nhau trong vài cảnh khó.
Ánh hoàng hôn cũng dần buông xuống, đem theo áng cam chói mắt hắt vào bên trong căn phòng.
Ly nước trên bàn đã cạn sạch.
Y/n khẽ lau đi nước hàng mắt của mình và dần khôi phục lại trạng thái vốn có ban đầu, bóng dáng của Yoriko cũng khuất dần trong tâm trí.
- Ha~.. - Cả hai cùng thở dài đầy sầu não, cùng ngồi một tư thế với điệu bộ vô cùng thê lương.
Kịch bản mang lại một hiện thực đau đớn như muốn vả vào mặt những ai đang theo dõi. Tàn nhẫn, quá tàn nhẫn.
- Ah.. trễ quá rồi. Mấy giờ cậu sẽ rời đi vậy? - Cô chợt nhớ ra rồi quay sang hỏi người bên cạnh mình.
- Quản lí nhắn là vẫn đang còn họp cho nên tầm 7-8 giờ sẽ đến.
- À.. - Cô có chút khó nói nhìn lên đồng hồ đã điểm 5 giờ chiều. - Bây giờ tôi còn có chương trình Radio với nhóm của Yuuji.. vậy cho nên phải rời đi sớm.
- A.. Vậy sao. - Đôi mắt xanh ấy bỗng trở nên ủy khuất hơn bội phần khiến cô đổ mồ hôi hột không dám nhìn thẳng vì cảm thấy tội lỗi.
Hắn ấp úng. - .. Hôm nay là..
- Vâng? - Cô bỗng trở nên gấp rút hơn nhưng vẫn giữ bộ dáng bình tĩnh của mình.
- .. Không có gì đâu. Công việc vẫn nên ưu tiên hơn..
- Vậy, tôi đi đây, nếu có đói thì cứ kiếm đồ ăn trong tủ nhé. Lát cậu chỉ việc đóng cửa thôi là được. - Cô nhanh chóng thoắt thân dọn đồ rồi chuồn đi thật nhanh, vừa vội vàng vừa cắn rứt lương tâm khi vừa mới nhìn thấy khuôn mặt buồn u uất nhưng vẫn tỏ ra là mình không sao ấy.
"Xin lỗi, em nhớ mà Gojo-san.."
.....
Tiếng đóng cổng vang lên một cách đầy tuyệt tình, để lại căn nhà trơ trọi tối tăm chỉ với một bóng người lẻ loi giữa căn phòng rộng lớn.
Hắn vẫn ngồi yên ở chỗ cũ, vừa nhìn kịch bản vốn còn rất mới nhưng giờ đây đã chẳng còn chút nề nếp nào đang còn được đặt trên bàn. Đôi đồng tử không hề lay động dù chỉ một chút, cứ lặng như một mặt hồ không hề có bất kì sự sống nào.
Trời đã chuyển tối, đôi mắt ấy cũng không còn sáng nữa. Đến cả đèn cũng không màng mà bật lên.
Các trang báo lá cải, bằng một cách nào đó đã có được tấm ảnh hắn đi bộ vô bên trong khu chung cư hỗn hợp này và bắt đầu đặt ra hàng loạt nghi vấn gây tranh cãi, nào là hẹn hò bí mật, nào là mua nhà, vân vân và mây mây; lại còn có thể đoán trúng là ghé qua nhà của Y/n nữa. Hắn cũng chỉ đành thở dài mà để mọi chuyện cho bên lãnh đạo giải quyết.
Xử lý như thế nào thì xử lý, chỉ cần hắn vẫn còn được ăn dâu do cô trông là được.
....
Dần dần, 8 giờ rồi đến 9 giờ đã trôi qua.
Khoảng thời gian nhàm chán vẫn cứ trôi qua một cách vô vị.
Gojo vẫn đang còn nghe phát sóng từ đài Radio trên điện thoại của mình, nơi bọn họ đang tụ tập trò chuyện vui vẻ với những câu đùa hòa lẫn với tiếng cười, thêm vào đó chính là những lời nhắn đầy dễ thương đến từ các fan hâm mộ.
Hắn mệt nhoài nằm ngửa ra lưng ghế với hai mắt nhắm lại.
Yuuji: Phải, kịch bản đã được giao đến tận tay của bọn mình rồi nhưng mà.. haha.
Nobara: Tụi này sẽ không tiết lộ gì thêm đâu nhưng rất đáng để mong chờ đấy.
Megumi: Hai cậu có chắc là đã đọc chưa?
Yuuji: Uah~~ Savage~ Megumi Savage~/ Nobara: Sao cậu dám nói như vậy hả tên này..
Y/n: Hahaha.. Vì tính bảo mật nên tụi mình chỉ có thể tiết lộ rằng kịch bản đã được trao đến tay thôi, phía trước sẽ còn những thách thức mới nên mong các bạn sẽ cùng đồng hành với tụi mình nhé.
Yuuji, Nobara: Hai! Yoroshiku onegaishimasu. /Megumi: Onegaishimasu.
Y/n: À còn một chuyện nữa, hôm nay sẽ có một Special Event đấy ạ.
Cô bỗng nhiên hồ hởi thông báo.
Y/n: Hôm nay là ngày bao nhiêu nhỉ? Các bạn mau chóng bình luận và nếu ai còn nhớ thì hãy viết kèm theo lời nhắn nhé.
Yuuji: Phải đấy, các bạn đang theo dõi đều biết rất rõ mà.
.. .... .....
Nobara: U Woah~ Nhiều quá, ngập tràn luôn rồi nè. Quả nhiên~
Y/n: Đúng vậy đấy. Hôm nay là ngày 7 tháng 12, cũng chính là sinh nhật của một người vô cùng trân quý của chúng ta, Gojo Satoru-san~
Đôi mắt đang nhắm hờ ấy bỗng nhiên mở lớn vì kinh ngạc, hắn liền bật dậy trong mơ màng rồi mở cho âm thanh đạt tối đa để nghe cho rõ.
*Vỗ tay* *vỗ tay* *hú hét*
Yuuji: Gojo-san, anh có đang nghe không? Những tin nhắn đầy yêu thương đến từ các fan đều đã được tổ chương trình ghi lại rồi, anh sẽ được đọc ngay trong nay mai thôi; đây là một phúc lợi rất lớn đó nha nên các bạn hãy nhiệt tình vào..
Y/n: À còn nữa, tấm ảnh chụp Gojo-san đến khu chung cư tại Akasaka bị rò rỉ mà các bạn đang truyền tay nhau thực ra là anh ấy đã đến nhà của mình để tập dượt về kịch bản của bộ phim á, chứ không có vụ Gojo-san dính bê bối hay lùm xùm gì đâu. Chính mình đã kêu Gojo-san đến để tiện thể bắt cóc anh ấy luôn để còn làm ra cái event này nè; cả quản lí của anh ấy cũng bị giữ lại ở công ty rồi haha.
Hắn bỗng bật cười trong sự nhẹ nhõm, lại nằm ngửa ra lưng ghế với tâm trạng lâng lâng khó tả. Trên điện thoại cũng hiện lên tin nhắn bài đăng mới của Y/n trên Tweta mà hắn đã đặc biệt cài thông báo, Y/n đã đăng bức hình selfie chụp lén từ trong bếp chiếu ra chỗ hắn đang ngồi cầm kịch bản khiến dân tình bùng nổ cùng cười bò với caption: Trên wiki nói người này háo ngọt, ai ngờ đúng thật, mình dụ bằng đồ ăn cái là đến thật luôn. #dâutây #j4f muốn chuộc người thì bồi thường lại số dâu tên này đã ăn #712kg #Jujutsu Kaisen
"Y/n bắt cóc được con bò mộng này, đúng là bái phục bái phục"
"Ngồi thở thôi cũng đẹp nữa mạ ơi"
"Gojo cho em đọc với, em muốn biết về babi Megumi của em trong phần tới"
"Áo hãng X, quần hãng Y, vớ hình như là của Z và cái áo khoác đang vắt trên đùi ấy là của hãng mà Y/n đang hợp tác"
/"Tổng tiền.... Mấy số không vậy ta? Tự nhiên mù ngang ngộ ghia.."
"Nhà ngoại em có nông trại dâu tây nè anh... Ehe"
Mọi việc tưởng chừng như sẽ có thể trở thành một vấn đề nghiêm trọng lại được giải quyết một cách nhanh chóng đến như thế này đây; so với cô, bản thân hắn vẫn còn thiếu sót kinh nghiệm lắm.
Trả lời twet: Đâu đến mức 712kg ạ?
(ノಥ,_」ಥ)ノ彡┻━┻
Thế là nền tảng gần như bị đánh sập khiến cho người sáng lập Tweta toát mồ hôi cố gắng khắc phục.
...
Megumi: Nếu vậy thì Gojo-san đang ở nhà một mình rồi còn gì. Ta có nên đột nhập vào bên trong không nhỉ, chủ nhà?
Vừa dứt câu, hắn liền nhận ra có điểm gì đó vô cùng kì quặc, nếu bọn họ đã làm tới mức này thì tại sao lại có vụ tiết lộ trước bước đi của mình chứ. Tự nhiên hắn cảm thấy không khí xung quanh bỗng nồng nặc mùi âm hiểm, liền đưa mắt ngó xung quanh trong bóng tối mịt mù.
Y/n: Được chứ.. cửa vẫn được mở sẵn mà.
*Cạch*
Cánh cửa nhà bỗng dưng được mở ra, đem theo ánh sáng màu vàng lập lòe của những cây nến đang cháy hừng hực được cắm xung quanh một chiếc bánh kem dâu đẹp mắt.
Cô là người đang cầm chiếc bánh ấy trên tay cùng với mọi người từ thân thiết tới quen biết đều bước vô.
- Từ khi nào.. - Hắn bỗng đứng bật dậy trong sự thảng thốt tột cùng.
- Happy birthday to you. Happy birthday to you. Happy birthday dear Gojo. Happy birthday to you.
- Mọi người.. hức.. - Đôi mắt mở lớn long lanh màu biếc ấy bỗng rưng rưng nước mắt như một đứa trẻ khiến ai cũng hoảng loạn trước khi kịp vui mừng.
- Khoan khoan, đừng khóc mà.. - Yuuji vừa cười vừa nói.
- Mau ước đi. - Cô cười đùa đưa bánh ra trước đối phương chờ đợi.
- Ừmm!!.. - Hai bàn tay to lớn ấy liền chắp lại đưa lên gần miệng mình rồi cúi đầu nhắm mắt lại khiến một giọt nước từ khóe mắt trái bỗng chảy xuống gò má.
Khoảng không kéo dài ba giây trong sự tĩnh lặng trước giờ phút quý báu này. Khi vừa thổi cho ngọn nến vụt tắt, ánh đèn điện lại được bật lên sáng trưng kèm theo pháo bông đầy đủ màu sắc được bắn ra tung tóe.
- Surprise.. - Cô có chút ngại ngùng nói, vì bản thân đã bày ra vụ này nên đã khiến cho ai kia phải hao tâm tổn thọ rồi.
Mọi người liền tất bật mang đồ ăn thức uống vào và đặt trên bàn bếp lẫn bàn ăn, giỏ dâu được cô hái sẵn cũng đã nằm yên vị ở trên bàn tiệc.
- Tôi.. hức.. hạnh phúc quá..
Gojo bỗng nức nở ngay giữa nhà trông hệt như một đứa trẻ khiến ai cũng phải bật cười thành tiếng, Nobara vừa hay mới bật livestream cũng bắt được khoảnh khắc ngàn năm có một này. Bỗng nhiên, vì một phút mất tự chủ mà hắn liền bước đến và ôm chầm lấy cô bằng cơ thể to lớn ấy trong khi hai hàng nước mắt vẫn tuôn ra một cách mất kiểm soát khiến ai cũng phải ngừng lại trong phút chốc vì thoáng bất ngờ.
Trong khi cô vẫn đang còn thẫn thờ thì hắn liền buông ra rồi quay sang ôm nốt ba đứa kia lại.
Thế là một pô ảnh đắt giá đã ra đời, sẽ khiến các fan phải ôm tim vì quắn quéo đây.
....
Khi bữa tiệc gần tàn, chỉ còn một vài người vẫn còn ở lại. Chiếc bánh kem cũng chỉ còn sót lại có vài miếng vụn.
- Nhưng không phải mọi người đang phát sóng radio à? Sao lại có thể quay về đây nhanh vậy? - Hắn bỗng nhớ ra cái sự kiện kì bí này thì Yuuji liền nhanh nhảu trả lời.
- Quay trước đó ạ. Đây là ý tưởng của Y/n, mọi người sẽ tập hợp lại lúc 5 giờ để quay trước.
Megumi lúc này cũng thêm vô.
- Trong những lúc có quảng cáo hoặc đang phát nhạc thì cả bọn đều tranh thủ ghi âm trước đoạn event sinh nhật. Đến thời điểm thích hợp đó thì lại kéo nhau lên xe và quay về đây cùng với mọi người.
- Wow.. Đỉnh cao thật đấy.
Gojo lấy làm ngỡ ngàng nhìn cô bằng ánh mắt tâm phục khẩu phục rồi liền đưa tay lên xoa nhẹ lấy đầu cô khiến một vài lọn tóc bị vểnh lên như một cái ăng-ten bắt sóng.
- Cảm ơn. - Ánh mắt dịu dàng ấy nhìn cô như vừa xẹt qua một tia sáng long lanh rất đỗi ưu tư rồi lại liền quay mặt sang chỗ khác. - Cảm ơn mọi người.
Cô hơi rùng mình một cái rồi quay mặt ra chỗ khác. Hơi ấm từ đôi bàn tay ấy vẫn còn vương lại trên mái tóc và len lỏi vào tận da đầu vẫn còn lành lạnh từ đợt rùng mình ấy.
"Hôm nay nóng quá nhỉ.."
---------------
Ahh, xong chap rồi lưng tui.
Lou ban đầu chỉ nghĩ đơn giản là chúc mừng sinh nhật thôi. Sau đó lại nghĩ rằng nên chèn vô thêm khung cảnh hậu trường giả tưởng. Lan man lan man mãi nên thành ra như thế này đây.
Lou đã nghĩ rằng, nếu như mình thiết lập cho Yoriko là một "kẻ mạnh", "kẻ máu mặt" và có "nhiều kinh nghiệm" và ngược lại Gojo là "kẻ bí ẩn", "kẻ yếu thế" và còn phải "phụ thuộc" vào Yoriko thì sẽ như thế nào. Tráo vai lại thì thấy cũng ổn áp nên để vậy luôn.
Ban đầu Lou còn định cho Y/n nhiều tuổi hơn (tầm 6 tháng) so với Gojo. Nhưng rồi thấy kì quá nên sửa lại hết, bù lại thì Lou cho luôn cấp bậc "Đặc Cấp" của Y/n đè bẹp "cấp 4" của Gojo ở đây.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com