Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 14

"Em định đi đâu vậy? Sắp tới giờ ra sân bay rồi"- Pin xách vali để vào cốp xe.

"Em đi một chút thôi rồi sẽ quay về liền"- Dunk nói rồi vội vã đi đến một nơi nào đó.

Trước khi đi cậu còn xoay lại xem có ai đi theo không. Thấy không có ai thì cậu mới yên tâm đi.

"Tụi em đợi anh có lâu không?"

Đúng, là đi gặp những bé mèo đó.

Những chú mèo kêu những tiếng 'meo meo' như muốn trả lại câu hỏi của cậu.

"Dunk phải đi qua nước ngoài trong một thời gian nên sẽ không đến thăm tụi em được"- cậu xoa bộ lông của chúng rồi chuyển qua gãi tai.

Mặc dù cả tháng nay không gặp được Joong nhưng Dunk vẫn không nở bỏ rơi những bé mèo này nên ngày nào cũng đến đây để thăm chúng.

Muốn ở lại thêm một chút nữa nhưng sắp tới giờ bay rồi nên Dunk đành phải đứng dậy đi về.

Trước khi rời đi thì cậu đã đến nhà của Joong. Một nơi mà đã đem lại bao nhiêu cảm xúc đau khổ đối với cậu.

Đặt bức thư mà bản thân đã viết vào tối hôm trước xuống trước cửa. Cậu do dự một lát rồi cũng nhấn chuông. Không đợi người khác ra mở cửa mà cậu đã nhanh chóng chạy đi. 

Cậu không muốn đối mặt với người ấy nữa, cậu sợ rằng bản thân sẽ không kiềm chế được cảm xúc.

Phuwin mở cửa ra nhưng lại không thấy bóng dáng của ai cả. Tưởng đâu là chiêu trò của một tên nào đó nên định rút súng ra nhưng ánh mắt lại va vào bức thư được đặt dưới đất.

Cầm lên thì thấy bên ngoài bức thư có ghi tên 'Archen'

Phuwin mở bức thư ra rồi chụp một tấm gửi qua cho Joong.

phuwintang -> chen_rcj


@phuwintang 

*đã gửi một ảnh*

Xem ai có thư nè


Joong đang nằm nghỉ trên giường thì nhận được một tin nhắn từ Phuwin, nhấn vô xem thì thấy một bức ảnh được đính kèm.

Nhấn vào bức ảnh thì thấy những dòng chữ được viết trên một bức thư.

     "Archen, tôi phải qua nước ngoài trong một thời gian. Anh nhớ cho những chú mèo ăn nhé, tôi không nỡ nhìn chúng phải đi lang thang tìm thức ăn đâu. Cả một tháng nay có lẽ anh đã tránh mặt tôi nhưng bây giờ anh không cần phải trốn. Anh sẽ không gặp được tôi ở đất nước Thái nữa. Anh đã từng nói với tôi hãy xem chúng ta như hai người lạ mặt với nhau nhưng tôi có một nguyện vọng cuối cùng là anh đừng bỏ rơi những chú mèo đó được không?"

                                                                      - Dunk Natachai -

"Không còn gọi Chen, xưng em nữa à"- Joong đọc bức thư do Dunk viết mà trong tim cứ nhói nhói.

"Nhớ cái cảm giác được em gọi là Chen quá"- Joong thở dài. 

Ôi, cái giọng nói mà cả tháng nay anh chưa được nghe.

Không cần Dunk nhắc thì anh cũng đã nhờ Phuwin chăm sóc những chú mèo đó trước khi mình sang Mĩ rồi. Nếu những chú mèo đó xảy ra chuyện gì thì sẽ có một bé mèo lớn dỗi anh mất.

Sau khi để lại bức thư thì cậu đã nhanh chóng chạy về nhà.

Thấy hành lý đã được cất vào cốp xe hết rồi thì cậu mới đi lại phía của Pond và Nan.

"Em chỉ đi một lúc thôi, chắc hai người sẽ nhớ em lắm nhỉ"

"Nhớ gọi điện thoại về thường xuyên đấy. Ngày nào mà không gọi thì anh mày lập tức đặt vé máy bay sang bên đó"

"Ô hổ, nay biết thương em trai của mình rồi à?"

"Thằng nhóc này"

"Lần này đi xa mà không có P'Nan đi theo chắc là sẽ khó lắm đây"

"Sao hả? Đã được huấn luyện rất kĩ càng rồi mà. Lo lắng sao?"

"Lo sẽ làm mất hộ chiếu máy bay"- Dunk nói, thường hộ chiếu và vé máy bay là sẽ do Nan giữ hộ mà lần này cậu lại phải tự giữ.

"Lớn rồi phải học cách giữ gìn đồ đạc chứ"

"Được rồi, đi mau rồi mau chóng quay lại đây. Khi quay về mà anh thấy có vết thương nào trên người thì một tháng không làm nhiệm vụ mới đấy"

"Auu, em đi làm nhiệm vụ thì tất nhiên sẽ bị thương chứ"

"Rồi rồi, bị thương nhẹ thì chấp nhận"- Pond nói rồi đẩy cậu lên xe. Chứ ở đây nói nữa thì sẽ trễ chuyến bay mất.

Dunk sau khi lên xe còn vẫy tay chào hai người.

Đến tờ mờ sáng ngày hôm sau thì cậu và Pin mới đáp xuống nước Mĩ.

"Nhớ không khí của nước Mĩ quá!"

Vừa bước ra khỏi sân bay thì Dunk đã vươn vai người và hít thở không khí ở đây.

"Áo khoác đây"- Pin đưa cho cậu một chiếc áo khoác. Thời tiết ở đây lạnh hơn ở Thái nên ra ngoài đường phải mặc thêm áo ấm. Cũng đang vào mùa thu nên thời tiết khá se lạnh.

Hai người đợi một lát thì có một chiếc xe đến đón.

Chiếc xe ngừng lại trước một ngôi biệt thự lớn. Đã có người đợi sẵn bên ngoài để xách hành lý vào giúp cậu.

Vào trong nhà thì thấy ông và bà Wongran đang ngồi trò chuyện ở phòng khách.

"Ba ơi, mẹ ơi, Dunk về rồi đây!!"- cậu chạy tới chỗ của hai người họ.

"Con trai của mẹ, qua bên Thái có học được nhiều thứ không?"

"Dạ học được nhiều thứ lắm ạ. Còn được đi làm nhiều nhiệm vụ nữa"- Dunk vui vẻ kể lại.

"Tưởng Pond nói con không muốn là người của Wongran cơ"

"Baaa, con biết lỗi rồi. Ba đừng nói như vậy nữa"- Dunk giả vờ làm vẻ mặt như muốn khóc.

"Được rồi. Đã về lại Mĩ rồi thì phải hoàn thành nhiệm vụ cho thật tốt đấy"

"Krubbb"

"Ngồi máy bay lâu vậy chắc cũng mệt rồi. Con lên phòng nghỉ ngơi đi"

"À, tối nay có một buổi tiệc gặp mặt. Con có muốn đi không? Hay để ba đi giúp"

"Để Dunk đi cho. Dù gì cũng mới về Mĩ, muốn xem coi có những bang nào mới không"- Dunk nói.

"Vậy lên nghỉ một chút đi. Tối nay Pin sẽ đi cùng con đến buổi tiệc"

"Vâng"- Dunk nói rồi đi lên phòng của mình.

phuwintang -> chen_rcj


@phuwintang 

Tối nay có đi tiệc không?


@chen_rcj 

Đang suy nghĩ


@phuwintang 

Không định gặp mèo à?


@chen_rcj 

Đặt may một bộ vest mới giúp tao


@phuwintang  

Là đắn đo suy nghĩ dữ chưa 🙂?


----

End chap 14 | 2/9/2023

Định viết chap này xong rồi ngày mai up nhưng mà đăng 2 chap trước được nhiều tương tác quá nên sốp mới tặng thêm chap này ó. Giống mua 2 tặng 1=))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com