Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 25

Bangkok, 03:47 sáng.

Cơn mưa vẫn chưa ngừng rơi, từng giọt nước chảy dài trên cửa kính, phản chiếu ánh sáng lờ mờ từ những ngọn đèn đường.

Joong ngồi trong xe, tay siết chặt vô lăng.

Hắn vẫn chưa thể thoát khỏi những gì Dunk vừa nói.

Death không chỉ là một ảo ảnh.

Nó là một thực thể sinh ra từ những kẻ ám ảnh Dunk.

---

"Cậu không thể làm gì được đâu, Joong."

Pond ngồi ở ghế bên cạnh, giọng hắn trầm thấp đầy mệt mỏi.

Joong không quay sang.

Hắn chỉ nhìn chằm chằm vào màn mưa phía trước.

"Vậy còn anh?"

Pond cau mày.

"Ý cậu là gì?"

Joong khẽ cười, nhưng âm thanh đó không mang chút gì vui vẻ.

"Anh biết tất cả, nhưng anh vẫn ở lại."

"Tại sao?"

---

Pond không trả lời ngay.

Hắn chỉ im lặng, hơi thở chậm rãi nhưng nặng nề.

Rồi, hắn ngẩng đầu, nhìn thẳng vào mắt Joong.

"Bởi vì tôi yêu cậu ấy."

Câu nói đó giống như một nhát dao cứa vào thực tại.

Joong cứng người.

Hắn biết.

Từ lâu hắn đã biết.

Nhưng đây là lần đầu tiên Pond thừa nhận.

Và cũng là lần đầu tiên hắn nhận ra một sự thật tàn nhẫn.

Người mà Pond yêu không còn tồn tại nữa.

---

Sự im lặng giữa họ kéo dài.

Cơn mưa bên ngoài trở nên lạnh lẽo hơn bao giờ hết.

Cuối cùng, Joong lên tiếng.

"Dunk đã biến mất rồi, đúng không?"

Pond hơi cúi đầu, bàn tay vô thức siết chặt.

Hắn không phủ nhận.

Joong hít sâu, rồi quay sang nhìn Pond.

"Nhưng Dango vẫn còn."

Lần này, Pond bật cười khẽ.

Một âm thanh đầy cay đắng.

"Phải."

"Nhưng cậu ấy cũng không ở đây mãi."

---

"Vậy Death thì sao?"

Joong nói chậm rãi, từng chữ một.

Pond ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn trở nên sắc bén.

"Cậu đang nghĩ gì, Joong?"

Joong siết chặt tay.

Hắn không thể dừng lại được nữa.

Bởi vì hắn đã quá chìm sâu.

Bởi vì hắn cần phải biết.

"Tôi phải gặp Death."

---

Bệnh viện Bangkok, 04:20 sáng.

Cửa phòng pháp y được khóa chặt.

Joong bước chậm rãi vào hành lang, từng nhịp tim hắn đập mạnh hơn.

Hắn không biết chính xác thứ gì đang chờ mình bên trong.

Nhưng hắn biết chắc một điều.

Hắn đã đến quá gần sự thật.

---

"Anh thực sự muốn gặp tôi sao, Joong?"

Joong giật mình, quay lại ngay lập tức.

Dunk đứng ngay đó.

Không, không phải Dunk.

Ánh mắt này quá tĩnh lặng.

Quá trống rỗng.

Joong cảm thấy một cơn ớn lạnh chạy dọc sống lưng.

Bởi vì đây không phải là Dango.

Và chắc chắn…

Đây không phải là Dunk.

---

"Death."

Joong thì thầm.

Bóng người trước mặt hắn cười khẽ.

Nhưng nụ cười đó không thuộc về con người.

"Anh cuối cùng cũng đã tìm thấy tôi rồi."

Joong cứng người.

Hắn đã nghĩ rằng mình đã chuẩn bị tâm lý cho khoảnh khắc này.

Nhưng giờ đây, khi đối diện với nó…

Hắn không chắc liệu mình có thể thoát ra được hay không.

---

"Vậy thì, Joong…"

Death bước lại gần hơn, giọng nói của nó nhẹ nhàng như một lời ru.

"Anh có muốn trở thành một phần của tôi không?"

Joong cảm thấy cả thế giới xung quanh hắn vỡ vụn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com