🍃 30: 🔞 Em yêu anh
"Tình yêu là khi hai trái tim dù từng lạc nhịp trong muôn vàn nhung nhớ, cuối cùng cũng hòa vào nhau như hai bản nhạc trầm bổng tìm được giai điệu chung, nhẹ nhàng, sâu lắng mà
vĩnh cửu."
_____
❌Chương này có H, dưới 18 tuổi tự động next chapter nha ❌
Warning ngắn gọn vậy thôi, chứ những fic trước Dưa gõ warning dài như thi viết mà có ai đọc và làm theo đâu mà 😞😞😞
♡♡♡♡♡
Sinh nhật Joong là vào một ngày mùng 10 đẹp trời của tháng 3.
Qua xuân, nắng cũng vàng hơn một chút nhưng không khí vẫn còn đương mát mẻ lắm. Thời tiết dễ chịu thì lòng người cũng dễ chịu theo.
Joong thì vẫn ngày ngày theo đuổi "danh phận", còn chính quyền thì vẫn chưa chịu đóng dấu xác nhận cho hắn. Lúc đầu hắn còn hơi phiền muộn, lâu dần cũng tự an ủi bản thân rằng đây cũng là một loại tình thú mập mờ giữa bọn họ.
Event sinh nhật của Joong kết thúc, hắn cũng đã được ôm Dunk công khai ngay trước mặt hàng trăm tiếng hò hét của fan. Sau khi dành thời gian cho gia đình và fan, hắn đưa yêu dấu của mình về condo của hắn.
Dunk xách theo chiếc bánh do chính tay anh làm, thay giầy và bước vào. Anh không thường xuyên đến condo của Joong lắm, trước thì do chẳng mấy khi Joong mời anh đến nhà, sau thì do tên cún này toàn chủ động chạy tới nhà anh sáng trưa chiều tối không thiếu cữ nào.
Bọn họ đã ăn tối nên Dunk kéo Joong ngồi xuống tấm thảm trong phòng khách, bật tivi chiếu mấy bộ phim họ đóng cùng nhau. Chiếc bánh sinh nhật vừa đẹp vừa tinh tế, hơn tất cả là do người đặc biệt làm tặng nên Joong nhìn thế nào cũng thấy thuận mắt.
"Happy birthday to you, happy birthday to you, happy birthday happy day... happy birthday to youuuu".
Giọng Dunk vốn không trong trẻo ngọt ngào như khuôn mặt của anh mà là một chất giọng vừa trầm vừa ấm, hát tặng một đoạn ca sinh nhật khiến người nghe vừa hạnh phúc vừa lâng lâng.
Joong ngồi khoanh chân bên cạnh anh, ước nguyện xong thì thổi phù một cái. Dunk tò mò nghiêng đầu nhìn hắn rồi hỏi.
"Em ước gì thế?"
"Ước là...", Joong mỉm cười chạm nhẹ vào đầu mũi của anh, "Năm nay, năm sau và cả những năm sau nữa, em sẽ luôn được đón sinh nhật cùng anh".
Dunk mỉm cười gật gật đầu :"Chỉ cần em không thay lòng đổi dạ, thì có thể".
Joong xúc bánh kem bỏ vào miệng. Vị chocolate đắng, ngon mà không ngấy lan tỏa ra khắp đầu lưỡi của hắn. Hậu vị ngọt ngào như một nụ hôn.
Hắn ngả người dựa vào thành để chân của sofa, quay sang chăm chú ngắm sườn mặt của anh. Dưới ánh đèn đủ màu phát ra từ tivi và ánh cam của đèn để bàn, vẻ đẹp của Dunk còn rực rỡ hơn bao giờ hết. Người ta nói, vẻ đẹp không nằm trên gò má của người ấy, vẻ đẹp nằm trong ánh mắt của kẻ si tình.
Từ ngày nhận rõ lòng mình, mỗi lần gặp Dunk hắn đều không rượu tự say, không say do cồn, là say người.
Nhìn những ngày tháng chông chênh và loạt biến cố xảy ra giữa hai người bọn họ, đến bây giờ Joong mới có cảm giác chân thực rằng mình đã được ở cạnh một người tuyệt vời đến thế.
"Quà của em đâu rồi", Joong đòi hỏi như một đứa trẻ, "Mọi người đều có quà cho em, vậy quà của anh thì sao?"
Dunk cũng dựa vào ghế như Joong, anh quay đầu nhìn vào đôi mắt lấp lánh của hắn :"Sự xuất hiện của anh chưa đủ là món quà to lớn nhất ư?"
Joong nhích nhích người, tấn công anh bằng một nụ hôn kêu cái "chụt".
"Nếu anh đeo nơ đỏ trên cổ và tự chui vào hộp quà như em đã làm ở sinh nhật anh năm trước nữa, em sẽ cảm thấy không gì sánh bằng".
Người trưởng thành, nhìn vào mắt nhau cũng đủ để hiểu suy nghĩ trong đầu đối phương, nhất là Joong Dunk đã ở bên nhau quá lâu, chỉ cần một ánh mắt là quá đủ. Ánh đèn vàng ấm áp trên bàn trà hắt nhẹ lên gương mặt cả hai. Khi bộ phim vẫn chạy lặng lẽ trên màn hình, âm thanh mờ xa như nhường chỗ cho những xúc cảm đang dâng lên trong không khí. Chiếc bánh sinh nhật Joong vẫn còn vương chút kem trên đĩa, tàn nến đã nguội nhưng dư âm ấm áp như đọng lại trong lòng của cả hai.
Dunk nghe thấy giọng mình nhẹ nhàng cất lên :"Vậy em có thể thử xem".
Joong ngồi tựa sát bên anh, tay hắn đan vào tay anh như sợ anh chạy mất. Rồi như thể mọi lời nói đều trở nên thừa thãi, Joong nghiêng người, ánh mắt đong đầy những điều chưa từng nói. Dunk nhìn hắn, không chối từ, chỉ nhắm mắt lại khi hơi thở Joong chạm đến.
Khoảnh khắc môi chạm môi, thời gian như lặng câm, chỉ còn nhịp đập chung hoà nhịp, dịu dàng mà mãnh liệt. Dunk nhắm mắt, để mặc bản thân tan vào hơi ấm ấy, như giấc mộng đầu tiên của mùa xuân sau một mùa đông dài.
Hơi thở nồng nhiệt của tình yêu quanh quẩn giữa răng môi. Chưa bao giờ cả hai cảm thấy trái tim mình lại rộn ràng đến thế. Joong đỡ lấy gáy anh, chiếc lưỡi không xương linh hoạt luồn vào mọi ngóc ngách, công thành chiếm đất.
Có một điều khá xấu hổ mà Dunk phải thừa nhận rằng, kĩ năng hôn của Joong quá tốt. Sự dịu dàng hay nồng nhiệt trong nụ hôn của hắn đều khiến anh say mê và mất đi lí trí.
Lưng anh ngả xuống chiếc thảm mềm mại, nụ hôn của Joong lập tức đuổi tới. Hắn buông tha cho đôi môi hé mở vội vàng lấy dưỡng khí của anh và đặt nụ hôn tiếp theo xuống cần cổ xinh đẹp. Cổ Dunk trắng trẻo và gọn ghẽ, xuống một chút nữa là đôi xương quai xanh tinh tế.
Từng nút áo của anh bị cởi ra theo từng nhịp thở gấp gáp của người nằm trên. Những dấu răng hoang dại rơi trên xương quai xanh và lồng ngực anh như những dấu vết đánh dấu bạn tình của thú dữ. Bàn tay ai kia như có bùa mê chạm tới từng tấc da thịt trần trụi của anh, vuốt ve từ lồng ngực xuống eo mảnh rồi vòng qua tấm lưng đang cong lên vì chịu kích thích quá độ.
"Nếu anh muốn em dừng lại, chỉ cần nói không thích thôi".
Trước khi hoàn toàn chiếm lấy anh, Joong còn hỏi anh một câu hỏi nghe vẻ rất đỗi tử tế. Dunk bật cười vì nhìn thấy dáng vẻ kiềm chế của hắn trong khi ánh mắt đã nhiễm đầy tình dục.
Anh dùng đầu gối chạm mấy lần vào phần hạ bộ của hắn, như trêu như ghẹo mà nói.
"Đến mức này rồi, em còn nói được câu ấy à?"
Vậy là đã được cho phép. Joong cười rạng rỡ như đứa trẻ được kẹo. Hắn kéo chiếc sơ mi vướng víu trên người anh ra và vứt sang một bên rồi bế thốc anh dậy.
Đôi chân trần của Dunk vòng qua cái eo rắn chắc, hai tay anh ôm chặt lấy cổ hắn. Trong quá trình di chuyển từ phòng khách đến chiếc giường trong phòng ngủ, nụ hôn của họ vẫn chưa hề có dấu hiệu ngừng lại.
Joong nhẹ nhàng đặt anh xuống một cách nâng niu như trân bảo. Hắn hôn vào má anh, rồi bắt đầu cởi áo.
Khi hai người trần trụi đối diện với nhau, Dunk bỗng có chút ngại ngùng. Lúc đóng những bộ phim trước họ cũng đã từng thấy nhau trong những cảnh quay nóng bỏng, nhưng chưa từng thấy nhau trong dáng vẻ không một mảnh vải che thân như thế này.
Nhất là khi ánh mắt nóng rực của người phía trên đang quét qua từng tấc da thịt loã lồ của anh.
Nhìn đủ rồi, Joong si mê đặt xuống môi anh một nụ hôn, rồi nụ hôn của hắn rơi xuống vành tai như ngọc kia. Nốt ruồi xinh đẹp dưới tai run lên sau mỗi lần động chạm của hắn.
Joong hôn khắp lồng ngực trắng trẻo, hôn dần xuống eo bụng của anh như không muốn bỏ sót một phần nào cả. Phân thân nóng rẫy của cả hai không ngừng được hắn tuốt bằng bàn tay to lớn hơi cứng vì những vết chai do tập thể thao lâu năm.
Dunk quay mặt đi, cắn chặt môi để ngăn cho mình không phát ra những tiếng kêu khiếm nhã, nhưng sao có thể chống cự lại cơn hứng tình của bản thân.
Joong thở dốc, mái tóc ướt nhẹp được hắn dùng một tay xốc ngược ra đằng sau để lộ khuôn mặt nam tính đầy xâm lược. Hắn xé bao bằng răng rồi tự tay đeo vào, ánh mắt khiêu khích lướt qua đôi môi run rẩy và đôi mắt mờ mịt của người nằm dưới.
Vì đây là lần đầu tiên của bọn họ nên Joong muốn cho anh một trải nghiệm tuyệt vời nhất có thể. Hắn thọc ngón tay giữa vào lọ gel bôi trơn đầy tràn và bắt đầu quá trình khai phá. Dunk ưỡn người lên khi bị ngón tay của hắn chạm vào nơi riêng tư, khi bị dị vật xâm nhập thì cơn đau bắt đầu ập tới. Mồ hôi lạnh trên trán anh túa ra, Dunk phải cố gắng điều hòa hơi thở để giảm bớt cơn đau ấy.
Joong cũng đã nhịn quá vất vả, hắn vẫn dịu dàng hôn lên khoé mắt đã vương nước của anh và tay còn lại thì không ngừng an ủi dương vật của anh để cơn hứng tình khiến anh bớt đau đớn.
Cho đến ngón thứ ba để nong rộng lối vào, cả Joong và Dunk đều như trải qua một trận chạy bộ đường dài. Joong đỡ lấy dương vật của hắn tiến vào, Dunk nhìn quá trình hắn xâm nhập và đột nhiên bật ra một suy nghĩ.
Mình sẽ không bị hắn "đâm" chết đấy chứ.
Sự thật là Dunk nghĩ quá nhiều. Khi Joong thuận lợi đâm một lần lút cán, cả hai người cùng lúc thở ra một hơi nhẹ nhõm. Những nhịp thúc đầu tiên vẫn chưa tìm thấy khoái cảm, Joong cảm thấy quá chặt còn Dunk thì thấy quá trướng.
Dần dà theo nhịp điệu của cơ thể, cả hai mới có thể tìm được sự sung sướng khi cơ thể giao thoa. Những tiếc nức nở vụn vỡ của Dunk bật ra từ cổ họng như tiếng kêu của con thú nhỏ. Tiếng rên ngọt nị dính nhớp, đặc sệt mùi tình dục vang đầy trong căn phòng trở thành một liều thuốc kích dục mạnh mẽ với người phía trên.
Joong ra sức cày cấy, thở hổn hển bằng chất giọng khàn khàn vì sướng. Hắn cúi xuống nhay mút hai hạt đậu trên ngực anh trong khi hai bàn tay hư đốn nắn bóp cánh mông mềm mại như đậu hũ tràn ra lòng bàn tay.
Quá sướng rồi, Joong chợt nghĩ.
Và hắn thúc mạnh mẽ hơn nữa, nhận lại là tiếng "ưmm" cùng những câu rên rỉ vô nghĩa của người hắn yêu. Khi đầu khấc của hắn chạm tới điểm G của Dunk, anh cảm giác như có một luồng điện tê tái chạy dọc từ đầu ngón chân, qua sống lưng và lên đến não bộ.
Những câu rên của Dunk như những lời đánh giá tuyệt vời nhất dành cho Joong. Hắn biết hắn đã chạm đến cực sướng của Dunk nên không ngừng rút ra rồi thúc mạnh mẽ vào chính điểm đó.
Chân tay Dunk mềm nhũn bị hắn xoay một vòng chuyển thành tư thế doggy. Joong hôn và nhay cắn cái gáy của anh rồi chuyển xuống tấm lưng ướt mồ hôi sau từng ấy chuyển động. Hắn si mê hôn xương cụt và để lại dấu răng hồng hồng trên cánh mông trắng mịn.
"Anh ơi, có thích không?", miệng gọi anh nhưng hành động thì chẳng có gì là tôn trọng "anh" của hắn cả, "Anh thấy sướng chứ, đừng nhịn, rên lên cho em nghe đi, em muốn nghe anh rên lắm".
Bàn tay anh đặt vô lực trên giường, thậm chí chẳng còn đủ sức để giơ tay lên bịt miệng hắn. Anh chỉ có thể vừa rên rỉ vì sướng, vừa thẹn quá hoá giận mà chửi hắn câm miệng hết lần này đến lần khác.
Nước bọt của anh nhiễu ra khoé miệng vì quá đắm chìm vào trong tình dục và vì những nụ hôn của kẻ cuồng hôn mãi không có dấu hiệu dừng lại.
Khi Joong cuối cùng cũng bắn ra, dương vật của anh đã xuất tới hai lần rồi. Anh mệt mỏi thở dốc không ngừng, còn Joong thì hồn nhiên hôn má anh, đưa lưỡi liếm những giọt mồ hôi vương trên vầng trán trơn bóng của người yêu.
Hắn than nhẹ một tiếng đầy thoả mãn, sung sướng ngắm kiệt tác của mình để lại trên người anh. Không một tấc da thịt nào không có dấu hôn và vết cắn, anh của bây giờ thực sự còn quyến rũ hơn bao giờ hết.
Joong lại cứng, chỉ vì nhìn thấy ánh mắt sắc tình của anh lườm hắn, và nghe tiếng thở hổn hển của anh vang lên trong không khí.
Dunk muốn khóc, có hơi hối hận vì đã trêu chọc hắn. Anh yếu ớt mắng bằng giọng khản đặc vì khóc :"Em...em...em điên rồi".
Joong không chối, chỉ thay một cái bao cao su mới thay cho cái bao cao su đẫm tinh dịch bị vứt lăn lóc dưới sàn.
"Đúng rồi, em đang điên rồi, em muốn chịch anh nhiều thật nhiều đến phát điên rồi đây"
Hắn thì thầm bên tai anh khi bắt đầu đút vào lại một lần nữa. Những cú thúc lại lặp lại và cơ thể Dunk lại chao đảo như con thuyền nhỏ dập dềnh vì những cơn sóng ồ ạt.
Người bên trên hôn lên tấm lưng anh, trong khi đôi tay vẫn không ngừng sờ soạng, câu nói của hắn xen lẫn trong những tiếng rên và tiếng nức nở của anh lại chân thành và nghiêm túc vô cùng.
"Em yêu anh"
"Joong Archen Aydin yêu Dunk Natachai Boonprasert, yêu hơn tất cả những lời yêu mà em đã từng nói, cộng lại thật nhiều thật nhiều".
Môi họ lại gặp nhau trong khoảnh khắc dịu dàng ấy, khi ngoài khung cửa, đêm thành phố vẫn yên bình, và trong trái tim họ, một điều gì đó đẹp đẽ vừa chớm nở rực rỡ như ánh đèn của Krungthep. Trong giây phút ấy, không còn Joong hay Dunk, chỉ còn một tình yêu nồng nàn và mãnh liệt.
♡♡♡♡♡
Dưa: Phùuu, viết H mệt hơn viết 3 4 chương bình thường cộng lại luôn á
ᕙ( : ˘ ∧ ˘ : )ᕗ
Đăng giờ này để đếm thử xem có bao nhiêu cô nàng đen tối nhanh tay lẹ mắt nhảy vào đọc H giữa đêm khuya 😈😈
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com