Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 5

Hắn ngồi trong văn phòng, tranh thủ xem lại các bảng thống kê, làm mọi thứ thật nhanh gọn lẹ

Vừa kí bảng thống kê cuối cùng, hắn ngã ra ghế, tay nới lỏng cà vạt rồi thở phào một hơi nhẹ nhõm

Hắn mở điện thoại lên, hình nền điện thoại chính là thỏ con của hắn đang khỏa thân ngủ trên giường, trên cần cổ trắng nõn xuất hiện những dấu hôn tím đỏ nhức mắt, còn có cả vết cắn của hắn

Hắn nhìn chăm chăm vào điện thoại, ánh mắt trở nên ôn nhu, môi khẽ cong lên. Từ lúc nào Wang Jilin đã trở thành người con gái trong lòng hắn

"Jeon tổng, cà phê của ngài"

Cô thư ký ăn diện lả lơi đặt tách cà phê đen lên bàn hắn. Cô mặc chiếc áo sơ mi ôm sát người, cổ khoét sâu lộ ra hai bầu ngực lấp ló sau lớp vải mỏng. Chân váy chữ A đen ngắn cũn cỡn vừa đủ che bờ mông căn tròn cùng với quần tất đen và đôi cao gót cao ngất ngưởng. Mái tóc xoăn dài chấm eo xõa ra, gương mặt trang điểm đậm như đi dạ hội

Hắn khẽ nhìn lên cô, chất giọng ẻo lã khiến hắn phát khiếp, ở công ti lại ăn diện khó coi. Muốn quyến rũ hắn? Đâu có dễ

"Để ở đó rồi ra ngoài đi. Nếu ngày mai còn ăn mặc như vậy thì cô không cần phải đi làm nữa"

Hắn vẫn nhìn đăm đăm vào điện thoại, đến một cái liếc hắn cũng không thèm. Cô ả vừa nghe thấy chỉ dám dạ một tiếng rồi ra ngoài. Tâm trạng ấm ức biết chừng nào

Jeon Jungkook hắn nổi tiếng đáng sợ, nói đuổi là đuổi. Jeon thị do một tay hắn gầy dựng, phải thực sự có năng lực mới có thể vào

Hắn vẫn nhìn vào điện thoại, đầu óc cũng chỉ nghĩ về cô. Hắn không biết bây giờ cô đang làm gì, hắn muốn về nhà. Hắn chẳng muốn ở đây, dù một giây cũng không muốn

Hắn tắt điện thoại, tiếp tục xử lý đống tài liệu trên bàn

|

Cô ngồi trên sofa xem Doraemon mà cười khúc khích, miệng nhóp nhép ăn dâu như một đứa trẻ

"Phu nhân, mời cô uống sữa"

Bà quản gia cười hiền nhìn cô, từ tốn đặt ly sữa tươi lên bàn

"Phu nhân? Bà nói cháu sao?"

Cô ngây ngốc nhìn xung quanh rồi chỉ tay vào mình

"Vâng, mời cô uống sữa"

Bà quản gia nén cười, giữ bộ dạng nghiêm túc trước mặt cô. Đáng yêu thế này, thảo nào Jeon tiên sinh nhà bà lại thích đến thế

"Cháu không cần đâu, cháu no rồi"

Cô vội xua tay từ chối. Từ lúc sáng hắn đã bắt cô ăn nhiều lắm rồi, bây giờ uống thêm sữa thì sao cô chịu nổi

"Đây là mệnh lệnh của Jeon tiên sinh, ngài dặn mỗi ngày phải cho phu nhân uống bốn ly sữa"

Bà quản gia nói đều đều. Cô trố mắt nhìn bà quản gia. Gì cơ? Bốn ly sữa? Cô đâu phải con hắn, cũng đâu phải phu nhân gì đó của hắn

"Bà để trên bàn đi, lát nữa cháu sẽ uống"

Cô nở nụ cười giả trân nhìn bà, bà cúi người xin phép rồi rời đi. Cô thở dài nhìn ly sữa đầy ắp ở trên bàn, nghe đến mấy chữ "Jeon tiên sinh" cô liền không muốn uống

Cô miễn cưỡng nâng ly sữa lên, một hơi uống sạch. Cô chán nản tắt ti vi, rửa sạch ly sữa rồi ra ngoài sân ngắm hoa. Bị hắn giam cầm trong căn biệt thự thật hết sức nhàm chán

Cô không dám nghĩ đến việc trốn thoát, nếu để hắn biết được, cô thực sự không dám nghĩ đến

Đến tối hắn lại về, dàn người làm cùng quản gia cung kính chào hỏi hắn

"Quản gia, phu nhân đâu?"

Hắn vừa về đã hỏi cô, cặp mắt dáo dác nhìn xung quanh phòng khách tìm kiếm thân ảnh nhỏ bé

"Thưa tiên sinh, phu nhân đang ăn ở trong bếp"

Quản gia cúi đầu, cung kính trả lời. Hắn vừa nghe quản gia trả lời liền đảo mắt sang bếp, thân ảnh bé nhỏ đang ăn tối trên bàn ăn hiện rõ trước mắt hắn, cơ mặt hắn giãn ra một chút

"Sau khi cô ấy ăn xong, gọi cô ấy lên phòng gặp tôi"

"Vâng"

Hắn nói xong liền bỏ lên lầu rồi vào thư phòng. Vừa lúc cô ăn xong, mang chén đĩa đi dẹp rồi ra ghế xem tivi

"Phu nhân, Jeon tiên sinh cho gọi cô lên phòng"

Cô vừa đặt mông xuống ghế sofa, tivi còn chưa bật liền bị quản gia bảo lên thư phòng. Lại là Jeon tiên sinh, cô nghe đến liền phát khiếp, cô không trêu hắn, cũng không phá nhà hắn. Hà cớ gì hắn lại kêu cô?

"Cháu lên liền"

Cô liền đứng dậy, lật đật lên phòng, hít lên một hơi rồi gõ cửa

"Vào đi"

Giọng hắn trầm ấm vang lên sau cánh cửa cũng đủ khiến cô rùng mình. Cô bẽn lẽn đẩy cửa ló đầu vào trong, hắn đang ngồi trên giường, trên người vẫn mặc bộ vest đen

"Lại đây"

Hắn quay mặt sang nhìn cô, chậm rãi lên tiếng. Cô nuốt nước bọt một cái rồi rón rén đến chỗ hắn, thân chỉ mặc mỗi một chiếc đầm hai dây bằng lụa đen bóng, dấu hôn, vết cắn đều lộ ra gần hết. Cô chẳng hề muốn mặc nó, là do hắn chuẩn bị

"Ngồi lên đây"

Hắn vỗ tay lên đùi mình, ra lệnh cho cô ngồi lên

"Nhưng..."

Cô lưỡng lự nhìn hắn, dán ánh mắt nghi hoặc lên hắn

"Nhanh lên"

Hắn bá đạo hối thúc cô, cô mím chặt môi, miễn cưỡng nghe lời hắn. Cô ngồi lên đùi hắn, quay mặt đối diện với hắn, đôi mắt long lanh không dám nhìn thẳng vào mắt hắn

"Nhìn vào mắt tôi"

Giọng hắn trầm ấm vang lên, cô dĩ nhiên nghe theo lời hắn, đôi mắt long lanh nhìn vào mắt hắn. Hắn vươn tay vén mái tóc lòa xòa trước mặt cô ra mang tai. Không gian im ắng đến mức chỉ có thể nghe tiếng thở dồn dập của cô, nội tâm căn cứng như dây đàn. Cô muốn rời khỏi đây

"Em sợ?"

Hắn miết nhẹ lên má cô, ánh mắt tràn ngập sự sủng ái. Cô không trả lời hắn, mi mắt lại cụp xuống né tránh ánh nhìn của hắn, môi đỏ mím chặt. Nhìn thỏ con đang sợ hãi trong lòng hắn, hắn có chút không hài lòng

"Em không được sợ tôi"

Hắn nắm lấy tay cô, nâng niu bàn tay nhỏ nhắn như kho báu. Cô mím chặt môi, cúi mặt xuống, quai áo mỏng manh rơi khỏi đôi vai mịn màng

Mọi thứ đều đập vào mắt hắn, dục vọng trong hắn lại trỗi dậy. Hắn chẳng kiềm chế liền giữ chặt gáy cô, ấn cô vào nụ hôn sâu, tay không yên phận vuốt ve tấm lưng nhỏ

"Hah~...đừng...mmm"

Cô đẩy hắn ra, né tránh nụ hôn của hắn. Hắn một tay giữ chặt lấy gáy cô, một tay siết lấy eo cô. Không nhanh không chậm liền để cô nằm dưới thân mình, nhẹ nhàng mút lấy cánh môi anh đào căng mọng. Tay không yên phận vuốt ve bắp đùi thon gọn, cảm nhận da thịt mát lạnh của cô. Tiếng môi lưỡi va chạm vang lên khắp phòng

Một lát sau hắn mới dứt ra, sợi chỉ bạc gợi tình từ đó mà xuất hiện. Hắn đưa tay vuốt lấy khuôn mặt cô

"Jungkook, đừng"

Cô đưa tay đẩy nhẹ hắn ra, giương đôi mắt ngấn nước nhìn hắn, hai má đã ửng hồng, đôi môi căng mọng mấp mấy cầu xin hắn buông tha

"Được, hôm nay sẽ không làm"

Hắn ôn tồn nói, chất giọng ấm áp vang lên. Ánh mắt hắn tràn ngập sự sủng ái.

Hắn nhẹ nhàng giữ lấy cằm cô, nghiêng sang một bên. Cần cổ trắng nõn chứa đầy thành tích của hắn hiện ra, vết cắn hôm qua vẫn còn sưng tấy

Hắn cúi đầu, chui mặt vào hõm cổ cô, tham lam hít lấy mùi hương sữa tắm trên người cô. Đôi mắt hắn nhắm nghiền lại, tranh thủ tận hưởng phút giây ở bên cạnh cô. Hắn nhớ cô

Lẽ ra hắn định nghỉ làm để ở nhà với cô, nhưng hắn không làm thế. Jeon thị đang được nước đi lên như diều gặp gió, sao hắn có thể bỏ bê công việc

Cô thấy hắn có chút lạ lẫm, biến thái bá đạo như hắn mà lại nghe lời cô thì không hề bình thường. Cô gạt bỏ suy nghĩ vớ vẩn ra ngoài, cơn buồn ngủ bắt đầu xâm chiếm, cô sựt nhớ ra mình chưa đánh răng. Nhưng cô mặc kệ, ngủ cái đã

Hắn ngẩng đầu dậy, thấy thỏ con đã ngủ, hắn khẽ mỉm cười. Hôn một cái lên trán cô, âu yếm nhìn thỏ con của hắn một lúc lâu rồi bế cô về chỗ ngủ, chỉnh lại tư thế cho cô ngủ ngon hơn, đắp chăn cho cô rồi bỏ vào nhà tắm

Vừa bước ra khỏi nhà tắm, đập vào mắt hắn là hình ảnh cô cuộn người thành một cục tròn vo, chiếm hết cả cái chăn lớn, chiếm luôn chỗ nằm của hắn

Hắn chỉ biết cười trừ nhìn cô, chỉnh lại thế ngủ cho cô rồi nằm vào chỗ trống, ôm lấy cô, hôn lên đỉnh đầu cô rồi chìm vào giấc ngủ

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com