Tác giả: Liên Sóc Chính truyện: 102 chương Ngoại truyện: 02 chươngNguồn: Tấn GiangBiên tập: ChristineBìa: Cor@Weather_TeamBanner: Trạch nữ giá đáo Truyện edit phi lợi nhuận không bảo đảm chính xác 100%. KHÔNG reup, KHÔNG chuyển ver, KHÔNG làm audio, KHÔNG sử dụng vào mục đích thương mại. Hãy là con người tử tế. Cảm ơn.Trong quá trình đọc nếu thấy có lỗi chính tả thì mong mọi người cứ góp ý để mình sửa nhé.https://christinespersonalblog.wordpress.com/2019/09/26/editmuc-luc-xuyen-thanh-ban-trai-cu-cua-hotboy-truong-lien-soc/…
Tác giả: A Phì A.TRUYỆN COVER.Chaeyoung thân là bà chủ phòng trọ, lại đi yêu một người mới đến thuê trọ, còn là một người bốc vác ở công trường.Mỗi khi nhìn thấy cô đi làm về, cởi quần áo ra, rồi nhìn thấy thân thể của cô, nàng lại muốn để cho cô làm một lần.Nghĩ đến cô đã cảm thấy ngứa ngáy, vì muốn dụ dỗ cô lên giường với mình mà đã nghĩ ra vô số thủ đoạn.----------"Tôi bị bệnh rồi, cô có thể chăm sóc tôi được không?""Phía dưới của tôi ngứa quá à, có phải đã sắp hỏng rồi không?""Hỏng rồi, bị làm đến hỏng mất rồi."…
Bộ này bắt nguồn từ Đêm ngày sủng nịnh (H+) của mình. Nam chính là trùm hắc đạo - Tần Khiêm, nữ chính - Vân Khê là nữ cường nhân có cá tính mạnh. Nam chính siêu thích nữ chính, nữ chính siêu ghét nam chính. Ban đầu sẽ không có H đâu. Nhưng khi có H mình sẽ viết lời đối thoại nặng một chút. Những bộ khác khi viết H không dám nặng quá vì sợ phá hỏng cốt truyện, nhân vật do mình tạo ra, nhưng bộ này nam nữ chính đều phù hợp để viết nặng hơn...------------------ Tác giả: Tình Văn (Chỉ viết trên Wattpad) Thể loại: Ngọt, sủng, sắc, hắc bang, HE. Người nào không coi được H thì làm ơn ra chỗ khác, ăn nói hàm hồ với tui là không yên đâu đấy =))…
Lưu ý: Truyện lấy cảm hứng từ Đạo tình - Chu Ngọc."Anh hạ dược tôi!" gương mặt cô vì tức giận cộng với dược tình mà đỏ lên, làm tên nam nhân nào đó không nhịn được mà muốn cắn một cái:"Tức giận cái gì? Ván này do em thua còn trách ai được. Ngoan nào bảo bối! Ai bảo em không giảo hoạt bằng tôi" Nói xong anh không quên tặng cô một nụ cười xảo trá, điên cuồng giày vò cô suốt đêmTác giả: Tình Văn (bút danh)Nam chính phúc hắc, nữ chính cũng không kém nhưng làm sao bằng được nam chính chứ =))Truyện sủng, không có tiểu tam. Nếu có thì 1 là man chính 1 đao chém chết, 2 là nữ chính tát nát mặtKhông phải Văn tự tin đâu mà là nếu các bạn có đăng ở trang khác thì ghi nguồn và tên tui dùm nha _ Tình Văn _…
Đối với Jeon JungKook, tiền chính là lý tưởng sống.Cậu vì mê tiền mà chấp nhận bước vào cuộc sống hôn nhân với hắn.Hắn vì không muốn lão mẹ buồn lòng mà chấp nhận kết hôn cùng cậu.Hai con người bọn họ coi nhau như thù địch mà vẫn phải sống chung dưới một mái nhà. Vui có, buồn có, hiểu lầm cũng có. Từ những lạnh nhạt ban đầu tình cảm giữa hai người âm thầm nảy nở lúc nào cũng không hay.Prevew..."Tiêu chuẩn của tôi là mông cong ngực bự đấy, anh có không? Có không?""Cậu bị đần sao? Lại đem cơ thể nữ nhân mà đặt lên người tôi à?"."Này Kim TaeHyung, ảnh cưới anh muốn treo ở đâu?""Dưới bếp"…
Tên truyện: 热夏Tác giả: Hạ Đa Bố Lí NgangTình trạng raw: HoànSố chương: 120 chương + 3 phiên ngoại Editor: Amel Cv: Nguồn: Vespertine và MayThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Hiện đại, HE, Tình cảm, H văn, Ngọt sủng, Cha con, Nhẹ nhàng, Incest, Sản nhũ, 1v1, Chậm nhiệt, Phi song khiết 🌂Văn án:Giữa trưa một ngày mùa hạ nóng bức nào đó, Hạ Vân kéo hành lý, tay ôm một đứa bé quấn tã lót, người đầy phong trần mệt mỏi đứng bên ngoài tiệm sửa chữa ô tô. Trong tiệm, người đàn ông tay cầm kìm, miệng ngậm thuốc lá, cười lạnh: "Không phải đã nói là dù có chết cũng không quay về sao?"Hạ Vân da mặt dày, bế đứa bé đã ăn uống no nê đưa cho anh ôm, vội vàng chạy vào WC, ngực cô đang căng sữa!Cho đến khi cô quay lại, người đàn ông tay ôm đứa bé nhẹ giọng dỗ dành, "Bảo bảo, ta là ông của con."Hạ Vân nháy mắt thấy mũi chua xót. Vòng đi vòng lại một vòng lớn, vẫn là người đàn ông trong cái nhà này đáng tin cậy.WARNING: truyện không tam quan, đọc kĩ tag trước khi nhảy hố!!!…
Tác giả: Cật Phạn Phạn PhạnSố chương: 72 + 1 phiên ngoạiThể loại: sinh tử, cường cường, ngược luyến tàn tâm, trước ngược thụ sau ngược công, mỹ công mỹ thụ, nhân ngư thụ, HEĐánh giá cá nhân: Thực rất ưng bộ này, thụ cực kỳ cường, dám yêu dám hận, cầm được buông được :)) không nhược chút nào :v Nội dung thì logic, tính cách nhân vật nhất quán, rõ ràng. Nói chung bản thân tui đánh giá cao bộ này :))Preview: trong mắt Lâm Sắt , Y Lai chỉ là người thế thân Song khi nhìn thấy Y Lai nằm trong lòng người khác,cùng người khác bầu bạn, hắn lại nếm trải nỗi thống khổ nhất cuộc đời ...Bản Qt : bên wattpad của bạn IkeH49 (xin lỗi mình dùng ứng dụng đt nên không dẫn link được T^T )Edit : Hiên Dư…
Đến tương lai tôi là học bá (*)Tác giả: Kỷ Nam Thành(*học bá: chỉ những người học giỏi, ngầu, mà người ta chỉ có thể nhìn mà không thể theo được, hay có thể cho là hotboy học đường, và có n fan theo =)))Thể loại: xuyên đến tương lai, đồng nhân Kiếm Tam, môn phái Trường Ca môn, có cơ giáp, công thụ đều cường, công sủng thụ, 1×1, HE, chủ thụ.Edit: Thủy Lưu LyVăn ánỞ thế kỷ 21, Mạc Vấn chỉ là một chàng trai ba không* chơi nhân vật môn phái Trường Ca trong game Kiếm Tam, đột nhiên một ngày cậu xuyên đến Trái Đất một ngàn năm sau. Là một người dùng đàn cổ Skill (thi triển kỹ năng), Mạc Vấn nhìn cơ giáp gần đó chỉ cần dùng một đấm đã tạc một cái hố to đùng trên đất, cảm thấy áp lực thật lớn...(*không tiền, không nhà, không xe... ta đoán vậy)Tại sao phía Bắc là sói, phía Nam lại trở thành chó đông lạnh? Cái điện thoại di động này là loại cảm ứng, hơn nữa còn là ba sao? Còn nữa, lúc đó, có thể bay lên trời là tàu lửa hay là máy bay?Giáo sư: "Không hổ danh là bạn học Mạc Vấn, không ngờ lại có thể trả lời đúng toàn bộ như vậy.""..."Lời tác giả: Toàn văn vui vẻ thoải mái, ngốc ngếch, tình tiết mới mẻ, độc đáo, tác giả dùng ngôn ngữ dí dỏm miêu tả vai chính dựa vào kiến thức người xưa thoải mái đạt được thành tích tốt. Đối với người theo đuổi là Warner cũng từ từ chối trở nên yêu thích, hai người sớm chiều ở chung, giúp đỡ lẫn nhau, cuối cùng trở thành bạn lữ mà người người hâm mộ. Nhân vật khắc họa sinh động, chọc trúng điểm manh (moe=đáng yêu) của nhóm độc giả.Nguồn: thuyluulyblog…