6.
Hai con người đang rơi vào trạng thái lãng mạn trong ngõ nhỏ, tâm trí nào còn quan tâm bên ngoài khuôn viên buổi tiệc đã loạn ra sao.
Đoàn đoàn cảnh sát ập vào, tất cả đều trang bị kỹ lưỡng với bộ đồ chống đạn và cây súng trên tay. Tiếng nổ, tiếng rầm vang dội cả bầu trời cùng những tiếng la hét xen lẫn vào nhau, không khác gì trận kháng chiến ở thời xa xưa. Bọn tội phạm muốn trốn thoát đã cho phát nổ lựu đạn có sức công phá lớn. Những vị khách chạy tán loạn càng làm cho công cuộc bắt người của cảnh sát trở nên khó khăn. Súng bắn liên tiếp vào chân của những tên đồng thuyền cố sức trốn thoát.
Jimin mở to mắt trân trân nhìn cảnh tượng hãi hùng, anh chỉ mới bỏ đi có một chút vậy mà lại tan hoang. Tay chân anh bắt đầu run lên "còn Hobi, Hobi vẫn ở trong đấy đợi anh".
Cảnh sát Park ngay lập tức lao người vào đám đông, may mà có Jungkook chặn lại. Bé cưng của gã liều mạng vì một tên bạn đang ở bên trong, có gã ở đây, gã không cho phép anh làm điều dại dột. Jungkook nắm tay anh rời khỏi, gã không muốn những cảnh súng kề súng tàn khốc làm bẩn đôi mắt bé cưng.
- Anh kéo tôi đi đâu? Bạn tôi còn ở trong đó
Jimin ra sức vùng vẫy càng làm tăng sự tức giận của gã, bàn tay dùng lực nắm đến những ngón tay anh trắng bệt nhưng ánh mắt anh vẫn kiên định muốn thoát ra và chạy vào bên trong. Jungkook lớn tiếng mắng
- Em lo cái thân em đi!
Gã ngu mới để bé cưng chạy vào trong, Jimin phải ở bên cạnh gã lúc này. Trong đó, có người của gã và Kim gia chắc chắn sẽ không để ai thiệt mạng. Jungkook mím môi kiên định, cảnh sát Park biết không thể lấy lòng thương từ vị đại ca bằng lời nói, anh liền chơi xấu đánh lén gã.
Phản xạ được huấn luyện từ nhỏ không phải để trưng đâu bé cưng, gã tránh được hết các đòn đánh của anh. Jimin dần mất sức và chỉ trong chớp mắt, thậm chí không cần dùng lực, gã đã tóm trọn anh.
- Xin lỗi bé cưng, lần này tôi không nhường em được
Một phát bế người lên bả vai rắn chắc, bỏ ngoài tai Jimin cố la hét giải thích, trong lòng anh rối như tơ vò, bức rứt không biết Hobi thế nào, nếu cậu ấy có chuyện chắc chắn anh sẽ ân hận suốt đời, anh đã kéo cậu ấy vào nguy hiểm chỉ vì một ý nghĩ chủ quan của mình.
- Tôi phải cứu Hobi, cậu ấy rất dễ hoảng sợ, Hobi đang cần tôi
- Người của tôi ở bên trong sẽ không để ai thiệt mạng, không cần lo
Trận đuổi bắt vẫn diễn ra căng thẳng, không biết ai thù ai bạn, bọn họ chĩa súng vào nhau khiến những vị khách phải vội vàng trốn dưới gầm bàn.
- Cứu... cứu tôi...
Hobi rụt người lại, hoảng sợ nói lắp bắp, cậu đã nghĩ kì này coi như xong. Chân thì mềm nhũn, nói cũng không ra hơi thì biết chạy đi đường nào. Cậu nước mắt lưng tròng chỉ biết lặp đi lặp lại kêu cứu, cầu mong có anh cảnh sát nào tốt bụng đi ngang qua vớt cậu ra ngoài. Lâm vào hoàn cảnh này cũng vì Hobi lo lắng Jimin sẽ quay lại tìm mình, cậu không dám đi đâu lung tung, lỡ làm hại đến Jimin mắc kẹt ở đây thì phải làm sao. Đang miên man suy nghĩ, chợt bàn tay cậu bị nắm lấy. Hobi càng nhắm chặt mắt, sợ hãi cầu xin
- A, đừng bắt tôi, tôi vô đây ăn rồi uống chứ không biết gì đâu mà, đừng có bắt tôi...
Người kia cảm thấy sao có người lại nói nhiều đến vậy, điệu bộ sợ sệt kia buồn cười quá đi mất.
- Đi thôi! Tôi đến cứu cậu
Hobi giật mình ngước lên, người đàn ông đó cậu đã được biết là cậu út Kim gia. Không phải người xấu, Hobi sợ đến mất một nửa linh hồn, hai bàn tay cậu ấy nắm chặt vào cánh tay của người kia.
- Cứu tôi...
- Được rồi, không sao, tôi giúp cậu thoát ra
Taehyung dịu dàng vỗ vỗ vào mu bàn tay của cậu ấy, điều đó như tiếp thêm sức mạnh cho Hobi, cậu vớ lấy được phao cứu sinh, chọn cách tin tưởng và cả hai người họ vượt làn đạn mà chạy thẳng ra bên ngoài.
Hơn hai tiếng nghẹt thở truy bắt, cuối cùng phía cảnh sát đã bắt trọn đường dây buôn vũ khí lớn nhất Hàn Quốc, khép lại vụ án kéo dài. Đóng mạnh cửa xe, cảnh sát Min rốt cuộc cũng nhẹ nhõm thở một hơi, mĩm cười tiến đến cùng Jeon Jungkook bắt tay trước cái nhìn đầy ngạc nhiên của Jimin
- Cảm ơn cậu đã giúp
Jungkook gật đầu đáp lại. Cái không khí vui vẻ giữa cảnh sát và giang hồ là sao đây? Jimin khó hiểu hỏi
- Anh có thể giải thích cho em chuyện gì đang xảy ra không?
Thực hư chuyện này lại phải nói về việc cái tên trùm buôn bán vũ khí không để lại bất kì sơ hở nào, dù cảnh sát có nghi ngờ hoặc chắc chắn là hắn nhưng không bắt được vì chẳng có chứng cứ. Yoongi bị chỉ trích rất nhiều nên y đã đưa ra kế sách nhờ sự giúp sức của Kim gia. Yoongi thân với Kim Seokjin nên mọi chuyện diễn ra suôn sẻ.
Và Jeon Jungkook cũng góp một phần, gã nhận lời nhờ vả của anh cả Kim, dùng mối quan hệ để giao dịch với hắn. Bữa tiệc Kim gia, hắn ta cũng có nghe qua độ bảo mật, ngoại bất xuất, nội bất nhập và chọn nơi này là địa điểm giao dịch tiếp theo. Jungkook đã hoàn thành nhiệm vụ dụ hổ vào chuồng, chuyện về sau là việc của Kim gia và cảnh sát, gã không còn liên quan.
Yoongi kiên nhẫn giải thích từng chi tiết với Jimin, hi vọng có thể xoa dịu tự tôn nghề nghiệp của đứa em họ.
- Xin lỗi em vì không nói trước việc này.
Jimin nghe xong, một mặt vui mừng vì phá được án lớn, một mặt buồn bực vì anh chẳng biết gì về kế hoạch này, nhưng mà suy đi nghĩ lại anh cũng tự ý hành động mà không nói đấy thôi. Tất cả vì đại cuộc, Jimin không nhỏ mọn đến vậy, bỏ qua được thì bỏ qua, giữ trong lòng chi cho phiền muộn.
Jeon Jungkook lần này lập công lớn, ôm tương tư bé cưng từ nay sẽ xem trọng gã. Gã đắc ý phanh ngực ra oai nhưng xui xẻo thay bị người yêu liếc mắt ghét bỏ. Jimin chĩa tay về phía gã và nói với Yoongi.
- Vậy anh có thể bắt anh ta không? Chính miệng anh ta nói là đồng lõa với hắn
Jeon Jungkook tròn mắt ấm ức đối diện lời tố cáo của Jimin. Nói gã đồng loã cũng không sai, gã cũng trực tiếp giao dịch với hắn để phục vụ vụ án này, nhưng giờ xong xuôi hết rồi, gã trở lại là Jeon đại ca chứ ai rảnh đâu làm "đồng lõa" với hắn, lỡ bị bắt vô tù thì bé cưng để cho ai. Không khen gã một câu còn muốn người ta bắt gã vào tù, người gì đâu mà ác... nhưng đáng yêu nên chỉ bị phạt nhẹ nhàng bằng một cái hôn kéo dài một tiếng.
Yoongi ngán ngẩm không có nhu cầu đứng đây dòm ngó tụi yêu nhau làm trò, cảnh sát Min còn biết bao nhiêu chuyện lớn phải làm
- Chuyện gia đình tự giải quyết đi
- Gì chứ? Ai là gia đình của anh ta?
Này có được gọi "có tật giật mình" không? Yoongi không thèm phản pháo, vành tai đỏ ửng của đứa em đã tố cáo hết rồi. Thằng bé đang khoái lắm! Xem như hết chuyện ở đây, Yoongi định về đồn lấy khẩu cung của từng người, y muốn tan làm sớm một hôm. Đột nhiên Jungkook chắn đường
- Tôi yêu cầu anh một việc được không?
Không ai gan như gã, dám đưa ra yêu cầu với đội trưởng, may là gã mới lập công chứ không Min Yoongi đã mời về đồn "ăn bánh uống trà" rồi.
- Chưa gì đã đòi thưởng, nói đi
- Những việc nguy hiểm thế này không được để cảnh sát Park làm
"Vô duyên vô dùng", ở đâu ra cái con người tự ý chen vào công việc của người khác. Đã là gì của nhau đâu, nói xem "tôi là gì của anh?". Cảnh sát Park phồng mang trợn má, tức giận đùng đùng
- Vậy tôi làm cảnh sát chi?
- Em làm cảnh sát chỉ được bắt một tên tội phạm duy nhất là tôi
"Rồi, rồi, anh là nhất, không thể nào xuất hiện thêm người thứ hai vô liêm sỉ, mặt dày như anh"
- Đừng có thách thức tôi, anh khôn hồn thì sống cho sạch sẽ nếu anh không muốn ở tù nhiều thêm vài năm sau tội bắt cóc
- Tôi chỉ đưa Jinwoo sang nhà chơi thôi, vậy cũng có tội à cảnh sát Min?
Yoongi đứng bên ngoài hóng chuyện, tự dưng bị lôi vào, anh hơi giật mình, liếc ngang liếc dọc rồi quyết định 72 kế chạy là thượng sách, kệ cuộc cãi vã sặc mùi tình yêu của chúng.
- À ừm.. về đồn!
Jimin ngạc nhiên khi thấy anh họ nhanh nhảu leo lên xe, cho xe một mạch chạy ra đường lộ lớn. Anh ấm ức đứng cách xa gã, khoanh tay quay mặt sang chỗ khác, Jimin không muốn đôi co, không muốn thấy gã, tên đại ca đáng ghét vô duyên.
Jungkook phá lên cười, nhìn xem dáng hình nhỏ xinh và bộ đồ quyến rũ ấy không ra dáng một anh cảnh sát chút nào, càng ra dáng vợ gã hơn. Jeon đại ca tiến đến gần, định dỗ dỗ em bé một xíu, nào ngờ mở miệng ra toàn lời lẽ lưu manh
- Chúng ta tiếp tục việc còn dang dở đi bé cưng
Jimin không đếm xỉa đến gã, anh hoàn hảo coi gã như không khí mà đối xử. Jungkook nhích một bước, em lùi một bước, tuyệt đối không để gã lại gần. Jungkook dần mất kiên nhẫn, không nhờn nữa, gã muốn hôn hôn lắm rồi. Jeon đại ca với tay tóm lấy bé cưng, nhanh như cắt hôn lên nhưng Jimin tránh kịp, kết quả là nụ hôn rơi ngay má. Anh đây không có dễ dãi đâu, dùng hết lực đẩy cái thân hình to lớn đang dựa vào mình đòi thân mật.
- Đừng có chạm vào tôi, tôi triệt giống anh luôn đấy
- Vậy không phải bé cưng sẽ thiệt thòi sao?
"Tên gian manh này nói tới đâu là cãi tới đó, sau này mà về nhà..."
E hèm!
Jimin nhận ra suy nghĩ sai trái của mình, muốn chữa ngượng nên đôi môi nhô ra chuẩn bị công lực chửi rủa.
- Jimin!
Giọng nói cao vút cắt ngang, còn ai khác ngoài Hobi đang hào hứng giang hai tay chạy từ xa đến. Cảnh sát Park cũng giang tay chờ đợi người bạn kia sà vào lòng, sự lo lắng làm cho những câu chửi ném qua sau đầu.
- Hobi, cậu không sao chứ? Tớ xin lỗi. Có bị thương chỗ nào không? Tớ lo cho cậu muốn chết
- Tớ cũng lo cho cậu mà tớ sợ quá đi không nổi
Hai anh bạn nhỏ cứ liến thoắt, đâu biết được người nào đó đang nổi cơn ghen âm thầm, đôi chân mày nhướng lên nhìn hai người ôm qua ôm lại.
Jimin nhạy bén, tự dưng ớn lạnh sống lưng và là người kết thúc cái ôm trước. Anh giờ đây mới để ý người đàn ông đi với bạn mình, anh nhận ra người này, người từng đi bảo lãnh Jungkook ở đồn cảnh sát. Có vẻ hắn ta là người tốt, không giống như bạn của hắn. Jimin khách sáo cám ơn người kia một tiếng.
- Cảm ơn anh đã giúp bạn tôi
Cậu Kim út cũng hơi bị vẻ đẹp chói chang của cảnh sát Park thu hút, cả giọng nói ngọt ngào kia nữa. Hắn không ngờ anh lại có một mặt như vậy nên khá ngượng ngùng khi đối mặt.
- Cảnh sát Park không cần khách sáo, người một nhà cả mà
Hắn tự nắm tay mình rồi đung đưa qua lại, người ta là đang ngại đó.
- Bé cưng cảm ơn mày thôi rồi mắc gì cười ngại?
Đấy, đấy, lại cái tên đại ca cục súc, hắn thề gã mà tán được anh cảnh sát Park xinh đẹp, tài giỏi, hắn nguyện bị vợ chồng gã hành sống dở chết dở luôn. Đời nào Jimin thông minh sáng suốt lại chọn tên khùng điên ba trợn như bạn hắn chứ. Taehyung nhìn gã bằng nửa con mắt.
- Jimin, tớ chơi với cậu lâu như vậy, chưa bao giờ nghe cậu nhắc về anh ta?
Hobi vì cụm từ "người một nhà" mà không khỏi thắc mắc. Jimin kéo Hobi sang một bên, anh ghé vào tai thì thầm to nhỏ với bạn mình
- Tên này là Jeon đại ca, người cứu cậu là bạn anh ta, mắc bệnh ảo tưởng lâu rồi, nói cậu biết, anh Jeon đây còn nhận Jinwoo là con của anh ta cơ
- Dạo gần đây có nhiều anh đẹp trai không được bình thường thế? Thật là uổng phí của trời
Vâng, bạn học Jimin cùng bạn học Hobi nói nhỏ đến mức Jeon Jungkook và Kim Taehyung nghe không sót chữ nào. Hai vị giang hồ bị nói xấu thì đứng đó trợn tròn mắt kháng nghị
- Tôi bình thường, có tên này bị điên thôi, điên vì tình
Jungkook định lên tiếng phân bua thì Taehyung nhanh hơn một bước, tay còn chỉ chỉ người bên cạnh. Nghi vấn sau đêm nay đôi bạn cùng tiến - người này té, người kia cười sẽ cắt đứt quan hệ, anh em ta thành người dưng. Kim Taehyung luôn được Jungkook "ưu ái" dành riêng một quyển sổ to đẹp, trong đó được gã nắn nót từng chữ tội trạng của hắn, giờ lại thêm một tội, để đó mốt gã xử luôn thể.
Bầu không khí dần trở nên ảm đạm, Hobi nhanh trí chuyển chủ đề.
- Dù sao cũng cảm ơn anh, hôm nào ghé qua phòng tập ở Itaewon, tôi tặng anh khóa học nhảy miễn phí
- Ồ, đi đánh nhau Taehyung sẽ đứng nhảy Tango cho tụi nó sợ chơi
Trời nói gì chứ, nhảy là Taehyung hơi bị mê. Hắn ta vừa nói vừa hào hứng nhún nhún theo nhịp beat có sẵn trong đầu, đam mê từ lâu đã chảy trong máu. Hobi ngơ ngác nhìn rồi thở dài quay đi, Jimin cũng nhanh chóng theo sau
- Xin lỗi vì lúc nãy tớ còn hoài nghi lời nói của cậu
- Thấy chưa? Tớ đã nói hai tên đó có vấn đề, tránh càng xa càng tốt
Ơ, đang nói chuyện vui mà hai người đẹp bỏ đi là thế nào? Taehyung khó hiểu, quay sang hỏi Jungkook
- Ủa, tao nói gì sai hả?
Gã nhìn hắn từ trên xuống coi có bị va chạm chỗ nào không, chứ người bình thường không ai như vậy cả.
- Ngày mai tập đánh với tao, mày đứng nhảy tango tao xem
Gã bực bội vì bị phá đám lần hai, thôi đi về tập boxing để giải toả.
Taehyung vẫn chưa ngộ ra được vấn đề, hắn biết có gì đó sai sai mà không biết sai ở đâu. Nhảy tango là sai hả mọi người? Nghĩ một hồi, hắn quyết định vào hỏi Jin hyung.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com