Chương 11
Chung Quốc dậy rất muộn , cậu ngủ đến 2 giờ trưa , một phần là vì hôm qua về nhà trễ . Cảm giác được về Hàn Quốc thật là hạnh phúc , đến chính bản thân Chung Quốc còn không thể tin nổi mà . Hôm nay là ngày buổi tiệc gặp mặt của các công ty , quy tụ những con người danh tiếng , máu mặt thuộc nhiều lĩnh vực khác nhau , có cả thiếu gia và tiểu thư tham dự . Đáng lẽ Chung Quốc không tham gia đâu , nhưng vì Ông Tuấn bảo là có vị hôn thê của cậu xuất hiện , cậu muốn đến để xem mặt thôi chứ chẳng thiết tha gì mấy . Cũng sẵn tiện học hỏi kinh nghiệm những người đi trước.
Kéo chăn qua một bên , cậu để yên cái đầu bù xù , xỏ dép rồi mở cửa bước xuống cầu thang lấy sữa từ trong tủ lạnh uống.
Thái Anh cô đương lúc có việc , cũng bước từ cầu thang xuống rồi phóng nhanh ra khỏi cổng . Chung Quốc đúng lúc quay sang , vì chạy quá nhanh nên cậu chỉ kịp nhìn thấy bóng lưng của người con gái đang vội vã . Một cảm giác quen thuộc lướt ngang thân thể cậu , nhưng rồi lại biến mất , Chung Quốc quay trở lại tiếp tục uống nốt hộp sữa.
"Về rồi đấy hả ? Sao không ở bển luôn đi" - Gia Nhĩ bước từng bước xuống cầu thang , hai tay đút vào túi quần , cái vẻ ngạo mạn từ nhỏ đến lớn vẫn không đổi.
Chung Quốc chỉ gật gù mỉm cười, Gia Nhĩ đến gần và đặt tay lên vai cậu.
"Bố có nhờ anh dẫn cậu đi mua quần áo cho buổi tiệc , mà anh bận rồi , cậu tự đi mua đi nhé"
Chung Quốc chép miệng , lườm ông anh của mình tóe khói . Lâu lắm không gặp mà ổng đối xử với mình thế đấy . Mà cũng không sao , đi một mình thì cậu sẽ có nhiều thời gian tự do chọn đồ hơn.
Cậu không biết nhiều về cửa hàng , nhờ có thông tin trên mạng mà cuối cùng cậu cũng đã đặt chân tới con đường nổi tiếng chuyên quần áo . Mấy cô nhân viên nữ vừa thấy Chung Quốc bước vào cửa hàng là tranh nhau tư vấn cho cậu , đem hết bộ vest sang chảnh ra cho cậu thử , không tiếc lời khen ngợi . Mấy nhân viên nữ bu xung quanh cậu khiến cậu khó chịu , chẳng lẽ cậu lại đuổi người ta , như thế thì bất lịch sự lắm.
May mắn thay , người quản lí cửa hàng xuất hiện chấn chỉnh lại mấy cô nhân viên.
Chung Quốc thử hết đủ bộ nhưng vẫn không vừa ý , rồi bộ vest đen treo ở khu đặc biệt thu hút ánh mắt của cậu , cứ ngỡ bộ vest này được thiết kế riêng cho Chung Quốc vậy , vừa vặn với thân hình cậu , không phải mất thời gian đặt may riêng nữa . Chung Quốc cũng mua thêm chiếc nơ đỏ mặc chung với bộ vest , cậu nhìn mình trong gương cực thỏa mãn , khí chất tỏa ra từ cậu có thể khiến hàng loạt chị em đổ rạp.
Chung Quốc ra quầy thanh toán rồi đi về . 5 phút sau , Thái Anh với Hựu Khiêm vào đúng ngay cửa hàng mà Chung Quốc vừa mới bước ra , chỉ cách nhau vỏn vẹn vài phút , nếu Thái Anh đến sớm hơn thì đã gặp được Chung Quốc rồi.
Hựu Khiêm cậu tự tay chọn đồ cho Thái Anh , sao cho hợp với đồ cậu sẽ mặc . Chiếc váy đen có chiếc dây hồng quấn quanh eo lọt vào tầm mắt của Hựu Khiêm , cậu lấy bộ váy rồi đưa cho Thái Anh mặc thử . Thái Anh mặc vào thực sự rất đẹp , mấy cô nhân viên cũng phải tấm tắc khen ngợi , người đã cao mà da lại còn trắng nữa , thật là bất công mà.
Thái Anh đi cùng Hựu Khiêm khiến nhiều người không khỏi hiểu lầm cô và cậu là một cặp , mỗi lần nghe người khác nói mình như vậy , Hựu Khiêm chỉ biết cười , còn Thái Anh thì ra sức giải thích rất nhiều lần.
Thái Anh ôm khư khư túi đồ ra khỏi cửa hàng , lí nhí nói với Hựu Khiêm.
"Hựu Khiêm ! Cho tớ trả góp cái váy được không ?"
"Gì ? Haha , bộ váy này tớ mua tặng cậu mà , không cần phải trả tiền cho tớ đâu ! Chỉ cần cậu mặc nó vào tối nay là được rồi" - Hựu Khiêm lắc đầu , phì cười trước vẻ ngây thơ của Thái Anh , lấy tay xoa đầu cô.
"Cậu mãi chẳng lớn được , Thái Anh"
"Xì , lúc nào cũng xoa đầu tớ như đứa con nít vậy"
"Thôi , cậu về chuẩn bị đi nhé , tớ cũng phải về làm tóc đây , khoảng 5:30 tớ lái xe sang đón cậu"
Hai người tạm biệt nhau rồi ai về nhà nấy chuẩn bị cho buổi tiệc.
...
Buổi tiệc được tổ chức trong một mảnh sân xanh ươm ở ngoài trời , được trang trí rất đẹp mắt , mọi người có thể vừa hòa mình vào thiên nhiên vừa nhâm nhi rượu sâm-panh , còn có cả nghệ sĩ nổi tiếng được mời đến biểu diễn trên sân khấu.
Chung Quốc có mặt tại buổi tiệc từ rất sớm , đi chào hỏi những vị giám đốc , bạn của bố mình . Người nào người nấy cũng khen cậu càng lớn càng đẹp trai hơn , họ còn có nhã ý gả con gái của mình cho cậu nữa . Chung Quốc chạy từ chỗ này đến chỗ khác chào hỏi . Gia Nhĩ cũng có mặt , cậu diện bộ vest đỏ đô rất lịch lãm , thay vì đi chào hỏi những vị giám đốc thì cậu lại đi bắt chuyện cùng mấy cô tiểu thư.
Chung Quốc bắt đầu ngó nghiêng tìm Trí Tú , bố cậu có đưa cho cậu bức hình của cô , cũng ... khá đẹp , nhưng mà nét đẹp dịu dàng , tinh khiết của cô không phải gu của cậu . Cậu lòng vòng trong sân tổ chức , tìm thấy Trí Tú rồi , cô trong bộ váy trắng tinh tế đang đứng ở chỗ ông Kim trò chuyện.
Cậu tiến đến gần cô hơn , chào hỏi vị hôn thê chưa một lần gặp trực tiếp.
Thấy Chung Quốc đi về hướng con gái mình , ông Kim vội tìm cách rời khỏi để cho hai người không gian nói chuyện.
"Xin chào Kim tiểu thư , tôi là Tuấn Chung Quốc , người chồng trong hôn ước giữa Tuấn gia và Kim gia . Hân hạnh được gặp"
"Đã nghe bố tôi nhắc nhiều về cậu , giờ thì có cơ hội gặp mặt rồi , cậu thật là đẹp trai đó nha"
"Tôi quả là có phúc , được quý cô xinh đẹp đây khen ngợi"
Đôi mắt Trí Tú rất đẹp và sâu thẳm , nhưng đâu đó phảng phất một nỗi buồn man mác . Thêm vào đó , nụ cười cô đáp lại cậu trông rất vô hồn , gượng gạo . Trí Tú thành công giấu đi nỗi buồn trước mọi người , nhưng với Chung Quốc thì không . Chỉ với lần đầu gặp mặt , cậu đã nhận ra kẻ hở ấy.
"Kim tiểu thư , dường như cô đang có chuyện buồn trong lòng đúng không ?"
"Tôi không có" - Trí Tú né tránh ánh mắt của Chung Quốc.
"Đừng nói dối , tôi quan sát cô nãy giờ rồi"
"Cậu chấp nhận hôn nhân sắp đặt này sao ?" - Giấu Chung Quốc không được , Trí Tú đành mở miệng.
"Bố tôi và bố cô là bạn thân lâu năm nên họ đã sắp đặt cho chúng ta kết hôn rồi cùng nhau phát triển công ty ... tôi phải miễn cưỡng chấp nhận"
"Có nghĩa là cậu không thích tôi ?"
"Ơ ... tôi không có ý như thế . Chỉ là ..." - Chung Quốc bối rối khi nghe Trí Tú nói , vội vàng phân bua.
"Nếu thế thì tốt quá ! Chúng ta có thể giả vờ hẹn hò nhau rồi sau đó tìm cớ chia tay là được . Tôi cần sự hợp tác của cậu"
"Hóa ra không chỉ mình tôi phản đối hôn ước này ! Được thôi , cùng nhau hợp tác" - Chung Quốc thở phào nhẹ nhõm , coi như là trút bỏ được gánh nặng trong lòng , bắt tay với Trí Tú.
Trí Tú cô cũng thế , mỉm cười nhìn Chung Quốc , lần này có vẻ tự nhiên hơn rồi . Trong lúc cùng Chung Quốc đi chào hỏi , ánh mắt Trí Tú vẫn không rời khỏi chàng trai ấy , dù đã nhiều lần thấy anh cười nói cùng mấy cô gái khác , nhưng lòng cô vẫn đau . Mọi người trong trường luôn cho cô là hoàn hảo về mọi mặt nhưng sự thật thì trong tình yêu , cô rất vụng về.
Khoảng một lúc sau , Thái Anh và Hựu Khiêm mới xuất hiện , cả hai rón rén bước vào tránh để người khác nhìn thấy.
"Cậu sửa soạn lâu quá đấy Thái Anh" - Hựu Khiêm giả vờ phàn nàn cô.
"Tớ muốn nhanh lắm nhưng không được , bản tính của tớ rồi mà" - Thái Anh mếu máo , uất ức.
"Thôi bỏ đi , đi chào hỏi cùng tớ"
Bọn Lisa , Trân Ni cũng có mặt ở đó , chạy vù đến chỗ Thái Anh , trêu chọc cô.
"Ồ , đồ đôi này" - Lisa là người hứng khởi nhất.
"Đẹp không , đẹp không ?" - Hựu Khiêm không ngần ngại , hưởng ứng theo trò đùa của Lisa.
"Đừng nói là ... cách của cậu là như thế này chứ ?" - Thái Anh cũng lờ mờ đoán ra.
"Đúng rồi , tư cách là bạn gái của tớ" - Hựu Khiêm cười sằng sặc , mất hết cả hình tượng - "Chỉ trong vòng hôm nay thôi mà , cậu bảo là muốn vừa lòng cả hai người"
"Hựu Khiêm ... mà thôi , dù gì cũng cảm ơn cậu nhiều lắm" - Thái Anh giơ nắm đấm tính đánh Hựu Khiêm nhưng rồi cũng hạ xuống.
"Các cậu uống gì ? Tớ đi lấy cho"
"Nước trái cây" - Cả ba người Hựu Khiêm , Lisa và Trân Ni đồng thanh trả lời.
"Lẹ quá ha"
Thái Anh đi đến chỗ để nước , lấy 4 ly nước trái cây đem về cho đám bạn mình . Đúng lúc Chung Quốc cũng đang đứng gần đó , Thái Anh đi lướt ngang qua cậu , thời gian như ngưng đọng lại , tiếng tim đập thình thịch rõ từng nhịp một . Lại đến nữa rồi , cái cảm giác thân thuộc đó , Chung Quốc nhanh chóng đảo mắt.
Thái Anh bằng xương , bằng thịt đang di chuyển trước mặt cậu . Dù cô có thay đổi đến cỡ nào thì cậu cũng nhận ra , Chung Quốc vô cùng bất ngờ , đặt ly nước xuống bàn rồi lia mắt theo từng bước chân của cô.
"Xem ra tớ không phải cất công tìm cậu rồi nhỉ ? Phác Thái Anh !"
------------------------------------------
#04.06.2017
#Wonssi
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com