seven
những tháng ngày sau đó là khoảng thời gian mà theo junhyeon là không còn gì mệt nhọc hơn. nó vừa quen với việc học được một tí đã phải chạy đôn chạy đáo vì mớ kiến thức được dạy liên tục, thành ra một đứa vốn năng động như junhyeon thỉnh thoảng cũng phải than phiền vì đuối quá.
cả xóm ai ai cũng biết cả bọn sắp bước vào kì thi trọng đại, vì những tiếng la hét của mỗi trận đá bóng cuối tuần đã dần được thay thế bằng những buổi tụ tập nhau học nhóm. bộ ba thường ngày quậy phá là vậy, nhưng khi cần nghiêm túc là không đứa nào còn tâm thế để cợt nhả. mẹ gyubin, chủ nhân của căn nhà thường xuyên được chọn để làm nơi học tập, từng chia sẻ với mọi người trong xóm rằng cảm giác mỗi khi tụi nhóc sang học bài đáng sợ lắm, thỉnh thoảng im lìm như không người rồi có lúc cả đám lại cùng nhau ồ lên cười nắc nẻ. gyubin khi đó cũng chen vào biện minh, nói rằng những lúc như vậy là do tụi nó thấy hạnh phúc vì đã giải được bài.
còn đối với junhyeon, nó học hành chăm chỉ hơn hẳn mấy năm trước. ba mẹ kum lâu lâu vẫn thấy sách vở của nó nằm tứ tung trong nhà, bởi hễ cứ khi nào rảnh, junhyeon lại lôi hết ra, xem bài này một tí, giải đề kia một tí. hai người rất vui vì sự thay đổi của nó, nhưng đồng thời cũng lo lắng cho sức khoẻ của junhyeon vì lúc nào nó cũng học đến đêm.
junhyeon có nói rằng nó muốn vào cùng trường với taerae, gunwook và gyubin cũng có nguyện vọng tương tự. tụi nó kèm nhau học rồi thi thoảng lại sang nhà taerae thỉnh giáo, hỏi đủ điều.
chìm đắm trong sách vở hơn khoảng ba tháng, đến lúc còn cách ngày thi một tuần, junhyeon tuyên bố tạm đình công, chạy sang nhà taerae đòi nợ.
dành cho những ai không nhớ, taerae đã hứa rằng sẽ dẫn nó đi chơi lúc junhyeon bị gãy tay.
lúc nó chạy sang đòi anh, taerae đã hỏi đi hỏi lại rằng đã chắc chưa vì anh sợ đi chơi lúc này sẽ làm ảnh hưởng đến junhyeon. anh cũng vừa mới kết thúc năm học với kết quả hạng nhất như mọi lần, vẫn còn thoải mái tận hưởng những ngày đầu tiên của kì nghỉ hè, còn junhyeon và bọn nhóc kia thì lại bước vào giai đoạn nhạy cảm nhất. chính vì thế, dù là người được trả nợ, thế nhưng junhyeon lại phải dành hết tâm huyết thuyết phục taerae rằng nó sẽ vẫn đủ tinh thần, thời gian và sức lực sau khi đi chơi về, như vậy anh mới chịu an tâm.
thế là chiều hôm đó, anh và nó dắt nhau đi xem phim ma. đáng lẽ đi công viên sẽ vui hơn nhiều, nhưng thời tiết thì như muốn thiêu đốt bất cứ ai trên đường và hai người lại không muốn có ai phải đội nắng nóng để rồi lại đổ bệnh. nên junhyeon đã nói rằng hai đứa sẽ đi xem phim ma.
tất nhiên rồi, junhyeon nhất quyết sẽ không mời anh đi xem phim tình cảm lãng mạn đâu.
taerae đã nói sẽ khao nhưng junhyeon thì một mực muốn chia tiền vé, nó chỉ cần anh bao bắp nước thôi. junhyeon cứ hăm doạ mãi rằng nếu anh trả hết thì nó sẽ bỏ về luôn, taerae đành phải chấp nhận.
hai người tiến vào rạp số bốn, sau khoảng mười phút thì phim bắt đầu chiếu. trước đó, taerae đã nói với junhyeon rằng anh hơi sợ ma. có ai biết là thằng nhóc kia đã trả lời thế nào không?
"nhát thế? yên tâm em gánh cho, anh không phải sợ!"
không biết gánh như thế nào, chỉ thấy một lúc sau khi phim đến đoạn cao trào, taerae từ trạng thái run run ăn lấy ăn để bắp trong hộp để quên nỗi sợ chuyển sang cười khúc khích. lí do là vì, cái người khi nãy mạnh miệng nói sẽ gánh anh, giờ đang ngồi run run cầm tay taerae che cả hai mắt, miệng không ngừng rên hư hử như thể bất cẩn một tí là sẽ bị ma bắt đi. taerae ngồi cạnh bên cũng thương tình dỗ nó, vuốt ve bảo em an tâm đi rồi dụ nó xem cho hết. ai ngờ đâu cứ mỗi lần junhyeon vừa bình tĩnh mở mắt, một con ma nào đó lại nhảy ra ôm trọn cả màn hình, thằng nhỏ vừa mới an tâm lại phải buông bỏ hình tượng quay sang ôm cánh tay anh, vừa la vừa mếu.
nhờ có junhyeon, taerae lần đầu tiên đi xem phim ma về lại không thấy sợ. anh cười ha hả từ trong rạp cho tới lúc về nhà.
kết quả là taerae bị junhyeon giận mười phút vì quê. mà lí do cơn giận dỗi ấy chỉ kéo dài mỗi mười phút là do trên đường về nhà, taerae đã mua cho junhyeon một cái móc khoá khi cả hai đi ngang hàng lưu niệm. junhyeon không chịu thua, đua đòi mua lại cho anh thêm một cái. thành tựu lớn nhất của buổi xem phim, theo lời junhyeon nói, chính là hai cái móc khoá bé xinh này. khoá của taerae hình con cún, còn của junhyeon lại là mèo.
junhyeon đang hớn hở buột miệng: "nhìn như đồ đôi anh nhờ? tín vật của hai đứa mình đó anh!"
taerae nghe xong, bĩu môi chê bai rồi đuổi đánh nó từ cửa hàng cho tới nhà.
junhyeon đúng thật là đã giữ lời hứa. sau khi đi xem phim về, tinh thần nó có phần còn phấn chấn và sảng khoái hơn trước, ôn thi rất hăng hái.
thời gian một tuần trôi qua rất mau, buổi sáng hôm thi, ba junhyeon mua cho nó một gói xôi đậu, một hộp sữa đậu nành và hai ba viên kẹo (rất may mắn là không có kẹo vị đậu). taerae dậy từ sớm, đứng trước cửa nhà nhìn ba đứa em thơ đang loay hoay kiểm tra lại đồ dùng, cứ dặn dò, thề thốt với nhau mãi rồi mới tách ra để đến điểm thi.
sau một buổi sáng, junhyeon mặt không cảm xúc đi về nhà, ba mẹ nó không dám hỏi gì vì sợ nó căng thẳng, chỉ âm thầm dọn cơm ra cho nó vừa ăn vừa ngồi nghỉ ngơi. junhyeon tranh thủ đi nghỉ trưa một lúc rồi thức dậy xem lại mớ kiến thức tổng quát mà nó tích luỹ bằng mấy tháng ôn tập, gương mặt đầy vẻ quyết chiến. sau đó, junhyeon lên đường đi thi môn thứ hai.
hai ngày thi trôi qua êm ả hơn nó tưởng tượng, lúc thi xong môn cuối cùng trở về, junhyeon nhìn cả nhà cười toe toét, ba mẹ kum thấy vậy mới thả lỏng ra được một chút.
thi xong, nó ru rú trong phòng. hỏi ra mới biết, thằng nhỏ thi xong liền bỏ quên kết quả, nằm trong phòng ngủ liên tù tì ba ngày liền. mẹ kum mà không vào xem thử thì chắc nó cũng bỏ ăn bỏ uống rồi nằm đấy luôn.
đến ngày thứ tư, taerae sang nhà tìm junhyeon. lúc anh vào phòng, nó đã thôi ngủ, nằm trên giường nghịch điện thoại.
junhyeon thấy anh, nó mừng quýnh, ngồi dậy ngay ngắn, cười khe khẽ chào anh. còn taerae lúc vừa mới vào phòng đã không ngần ngại leo thẳng lên giường junhyeon lăn lóc rồi nằm ngồi đủ kiểu. trông anh có vẻ vui.
"giường junhyeon toàn mùi junhyeon không này!" anh hít một hơi khi úp mặt vào gối của nó rồi cười khúc khích, ngóc đầu dậy, nhìn junhyeon cười xấu xa. tự dưng nó nghĩ gì đấy rồi đỏ bừng cả mặt, đuổi taerae đi ra cho bằng được, gom hết chăn gối sang một bên rồi cách ly tất cả chúng ra xa bàn tay của ông anh đang âm mưu làm tổ.
taerae sang đây, mang cho nó hai gói kẹo me và một lốc sữa bạc hà việt quất. tần suất mấy món này ở cùng với họ nhiều đến mức, gunwook có lần đã từng đưa ra kết luận rằng chỉ cần thấy taerae và junhyeon đi với nhau là thế nào cũng: kẹo ổi, kẹo me, bim bim cua và sữa bạc hà việt quất. ban đầu taerae chẳng ham mê gì mấy thứ đó cả, nhưng ăn uống nhiều rồi lại thành quen, cứ đi đến tiệm tạp hoá là thuận miệng mua, xong rồi thành thích. dần dà, chúng trở thành sở thích chung của cả hai. junhyeon đã từng bắt taerae bái mình làm thầy vì đã thành công truyền dạy cho anh mấy món ấy, tất nhiên taerae không chịu, đóng cửa đuổi junhyeon ra khỏi nhà.
giờ đây anh đem quà sang cho nó, khỏi nói cũng biết là để chúc mừng nó thi xong, dù kết quả thế nào thì cũng là chuyện đáng để vui mà.
taerae vứt điện thoại của mình lên đâu đó trên giường junhyeon rồi xin xỏ nó nằm một tí. thằng nhỏ không chịu được cũng tạm thời bỏ qua, để taerae xâm chiếm 'cái tổ' của mình rồi ngồi ở mép giường bóc kẹo. ban đầu nó ngồi xếp bằng, vừa loay hoay với mớ kẹo me đầy ắp vừa hát líu lo. ngồi một tí cũng mỏi nên junhyeon co một chân, người dựa hẳn vào thành giường nhìn taerae bên cạnh đã ngủ say sưa, còn phát ra vài tiếng ngáy nhỏ. đúng lúc đó, điện thoại bên cạnh taerae sáng màn hình, nó thề là mình không hề tọc mạch, nhưng có điều, nội dung thông báo bên trong điện thoại chói mắt đến mức tự đập thẳng vào mắt junhyeon.
nó nhớ rõ từng câu, từng chữ và mốc thời gian mà tin nhắn được gửi tới từ một thuê bao với cái tên 'nho nhỏ'. đại loại đó là:
"taerae mua bánh dâu ở đâu ngon thế? cậu nói mua cho cả lớp nhưng khi mình hỏi lại thì chỉ có mình được ăn thôi í >< cảm ơn taerae nhiều, nhưng ngại thế này thì mình phải bao cậu lại một chầu chứ nhỉ?"
junhyeon không nhớ mình trải qua nửa ngày sau đó thế nào, chỉ biết một tuần sau đó, gunwook và gyubin sang nhà nó, trình bày thông tin mà cả bọn thu thập được từ nội gián park hanbin.
hoá ra, 'nho nhỏ' là một chị gái vừa đăng kí vào cùng lớp học thêm với cả taerae và hanbin. với dáng người nhỏ nhắn, gương mặt dễ mến và tính cách hoà đồng thân thiện, chị gái này đã khiến cho taerae phải để ý kể từ khi mới vào học. anh hay mua bánh kẹo cho 'nho nhỏ', hay nhìn chị trong lớp học và thỉnh thoảng lại chủ động giảng bài cho mỗi khi thấy chị đăm chiêu nhìn tập vở.
gunwook khẽ liếc junhyeon, thấy nó đã mất hồn từ bao giờ. rồi gunwook liếc gyubin, phân vân không biết có nên kể thêm chi tiết quan trọng này cho thằng bạn tội nghiệp của mình nghe hay không.
rằng khi hanbin hỏi taerae có phải đang thích chị 'nho nhỏ' hay không, anh đã nói không biết, nhưng lại cười rất tươi.
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com