yy
C7: Cuộc Tranh Chấp (1)
Học đường, băng đảng, sản nhũ, boss x boss
Trường cấp ba Lily Quart nằm vị trí giáp quận Cũ - một khu vực đã bị bỏ hoang chờ ngày chính phủ cải tạo lại. Các học sinh cá biệt của trường thường xuyên đến đây tụ tập như thể đó là nhà mình.
Mà dẫn đầu băng nhóm cá biệt là Hanh Tay Gấu, học sinh lớp 12 đúp 2 năm với "thành tích" bất hảo suốt ngày trốn học đánh nhau đủ ghi thành một cuốn sách. Quận Cũ là tòa thành riêng của hắn, ở đó hắn là người đứng đầu với hàng trăm đứa đàn em, kiếm tiền bằng cách cho thuê địa điểm tổ chức các cuộc thi đường phố.
Đã cho thuê địa điểm thì luôn bao trọn gói bảo kê, đảm bảo trật tự cho show. Không những thế, hắn còn thu phí đặt chỗ từ những gian hàng kinh doanh ăn theo các sự kiện. Tóm lại mà nói, hắn kiếm được rất nhiều tiền.
Mà ngay lúc hắn cùng Thành "kế toán" ngồi kiểm tiền từ show Rap Battle vừa do anh em Hiphop Underground tổ chức thì một tên đàn em mặt mũi sưng vù chạy vào hớt hải.
"Đại ca! Chúng lại tới nữa rồi! Lần này các anh em bị đánh nhiều vô kể. Mong anh hãy giúp chúng em!"
Khải nhíu mày, cùng Thành "kế toán" ra ngoài. Vì đây là khu vực hấp dẫn nên có nhiều băng đảng muốn chiếm lấy, tuy nhiên đều bị lớp phòng vệ của hắn đánh trả về. Duy nhất chỉ có một băng nhóm khiến ai cũng đau đầu.
Mà khi đến nơi, hơn hai mươi đứa đàn em của hắn đang nằm rạp dưới đất nhăn nhó rên rỉ vì đau đớn. Hắn nhìn phe địch, đồng phục màu đen quen thuộc, ngay cả phụ kiện cũng đều có màu chủ đạo là đen. Trông như một giáo phái kỳ dị hơn là băng đảng đầu gấu.
"Thân ái chào lũ súc vật Lily Quart, bọn tao lại đến rồi đây." Một tên trọc ngồi trên nóc xe tải cầm loa nói.
Suốt nửa năm nay, trung học Lily Quart và trung học Số 3 luôn tranh chấp nhau khu vực Quận Cũ này. Đều đặn cách nửa tháng hai boss sẽ lại đàm phán.
"Bảo boss của mày ra đây. Không thì chúng mày có thể chui dưới háng tao mà vào." Thành "kế toán" nói.
Riêng Kim Thái Hanh vẫn điềm tĩnh châm lửa hút điếu thuốc, hắn vẫn luôn nhìn chằm chằm vào bóng người trên xe kia.
Kẻ đó nói gì với tên trọc cầm loa, tên trọc nghe xong có vẻ miễn cưỡng. Chỉ một phút sau cửa xe mở ra.
Một mỹ nhân da trắng môi hồng bước xuống.
Điền Chính Quốc, con trai út của một băng đảng xã hội đen khét tiếng. Năm nay vừa tròn 18, có tin đồn cậu đang là cánh tay đắc lực trong việc hỗ trợ gia đình mình thu phục các địa bàn của các băng nhóm đầu gấu trong thành phố.
Bề ngoài nhã nhặn thanh lịch nhưng cậu đã từng một thân lao vào băng Sói Điên và tiễn trùm băng vào bệnh viện nằm hai tháng.
Điền Chính Quốc đối mặt với Kim Thái Hanh. Cả hai im lặng cùng nhau đi vào trong.
Kim Thái Hanh như thường lệ đưa Điền Chính Quốc vào một căn phòng biệt lập được cải tạo lại từ khoang container. Cách xa bên ngoài là đàn em của hai bên chờ đợi cuộc đàm phán.
"Thằng đó không sợ vào hang cọp thất thế hả ta?" Một tên ma mới thắc mắc.
"Mày mới vào nên không biết. Tuy chúng ta là trùm khu thật nhưng bọn Trung học Số 3 có xã hội đen chống lưng nên đại ca không dại dây vào. Cứ mỗi tháng lại như vậy, chúng ta vẫn giữ được nhà nhưng đại ca sẽ phải xuất quân đánh chiếm băng khác để giao khu vực đó thay cho nhà mình." Một tên ma cũ từ tốn giải thích.
"Oa, như thời chiến vậy." Ma mới chống cằm cảm thán. "Nhất định bây giờ trong đó không khí vô cùng căng thẳng."
"Chứ sao nữa!"
Mà lúc ngày ở trong phòng, không khí vô cùng kịch liệt. Hai kẻ đứng đầu hai băng đảng đang dính với nhau hôn cuồng nhiệt ở trên ghế sofa.
"Ưm, khoan nào, cởi đồ ra đi đã." Điền Chính Quốc tách môi ra khỏi người bên trên, nói.
"Dâm thế, chưa gì đã đòi cởi đồ." Kim Thái Hanh mắng yêu nhưng tay lại hồ hởi lột bỏ từng lớp vải trên cơ thể người bên dưới. "Được rồi, cho xem vú tí nào."
Điền Chính Quốc bật cười nhéo mũi hắn.
"Đồ này sáng nay em vừa ủi xong, lỡ làm nhăn chốc nữa chúng nó lại nghi ngờ."
Quần áo được treo lên tủ gọn gàng, Kim Thái Hanh lại kéo Điền Chính Quốc xuống sofa hôn môi mút lưỡi, bàn tay cũng rất bận rộn vuốt ve khắp cơ thể mềm mại của cậu.
"Nhưng sao lại ra tay mạnh với đám đệ của anh thế? Chúng nó chọc gì em à?" Kim Thái Hanh úp mặt vào cặp vú bồng bềnh của Điền Chính Quốc vừa hôn vừa xoa bóp.
"Mấy nhóc ma mới của anh có nói động tới em một chút. Em thì không chấp nhưng bọn Snakie vốn đang ngứa tay mấy hôm nay, nay nghe thế nên là... em cũng không cản kịp." Điền Chính Quốc thở dài.
Kim Thái Hanh có chút suy nghĩ, lại tiếp tục chơi với cặp vú của cậu.
"Thôi lỡ rồi, xem như là dạy bọn nhóc một bài học. Không nói chuyện chúng nó nữa, đồ lót sexy đấy! Hôm nay em mặc như thế đi, anh muốn đụ em trong bộ đồ lót này." Kim Thái Hanh sờ cằm cười dâm đãng nhìn bộ đồ lót ren trắng nơ đen trên người cậu.
Điền Chính Quốc không còn lời nào để nói cái người này.
"Biến thái."
"Nhưng mà tên biến thái này lần nào cũng làm em phê hết nấc đấy bé cưng. Đã mười bảy ngày không gặp rồi, cho anh bú lồn chút nào thèm mùi lồn em quá."
Kim Thái Hanh tách hai chân Điền Chính Quốc ra, ngón tay khéo léo tháo cái nơ trên quần lót, hai mảnh vải liền tách ra để lộ một con cu hồng hào bé xinh cùng một cái lồn nộn thịt ướt át.
"Em... em đã nhớ anh nhiều lắm đó." Điền Chính Quốc nói, giọng cậu nhỏ như muỗi nhưng vẫn đủ để Kim Thái Hanh nghe được.
Hắn hôn lên cu một cái rồi đến bướm. Mỗi lần đến đều vội đụ nhau nên hắn không mấy khi để ý cặc nhỏ của cậu. Nghĩ đến đấy Kim Thái Hanh liền ngậm vào trong miệng bú ngon lành làm Điền Chính Quốc sướng cong người.
Chăm sóc cho cặc nhỏ xong liền trở về với bé bướm dâm kia. Kim Thái Hanh úp mặt vào bú mút chùn chụt như ăn một món hải sản ngon lành. Hắn không thể phủ nhận rằng hắn bị nghiện mùi lồn Điền Chính Quốc. Lần đầu hai người quan hệ hắn từng hỏi liệu cậu có dùng nước hoa vùng kín hay thứ gì nhưng thật sự chỉ vệ sinh bằng nước và dung dịch không mùi như bao người khác.
"Ôi ah nào nào ưm lưỡi liếm sâu thế ưnnnn~ sướng chết em rồi~" Điền Chính Quốc luồng tay vào mái tóc cháy nắng của Kim Thái Hanh miệng không ngừng rên rỉ
Vừa bú lồn, tay Kim Thái Hanh vừa lần mò lên trên bóp hai cái vú mềm của Điền Chính Quốc. Hắn ra sức mút lấy cái hột le tròn xinh làm cậu co quắp cả người. Không lâu sau đó liền buông vũ khí đầu hàng bắn nước lồn lên đầy mặt Kim Thái Hanh.
Hắn liếm môi nếm vị nước lồn của Điền Chính Quốc vào miệng, nhìn cậu thở dốc sau khi cao trào một cách đầy thỏa mãn.
"Phí quá. Lần sau bao giờ chuẩn bị ra thì phải bảo anh một tiếng."
"...để làm gì?" Điền Chính Quốc mờ mịt.
Hắn nhìn cậu, vẻ mặt vô cùng chân thành.
"Anh lấy ly hứng để uống."
.....
"Tên biến thái này!!!"
Dù lời nói là thật lòng nhưng biết cậu giận, hắn cười xòa ôm lấy cậu hôn hôn dỗ dành.
"Thôi đừng giận nữa nha~ mình tiếp tục đi bé cưng. Chỉ dùng lưỡi làm sao mà thỏa mãn được, để anh dùng dụng cụ chuyên môn cho em sướng lồn hơn nữa luôn nè."
Điền Chính Quốc nhìn hắn, gương mặt hắn lộ rõ vẻ gian thương nhưng lại đẹp trai lạ thường. Dụng cụ chuyên môn của hắn đã bắt đầu được mang ra, nó liên tục cạ vào khe giữa hai đùi khiến cậu ngứa ngáy vô cùng.
Kim Thái Hanh ôm lấy cậu từ sau lưng, vùi đầu lên vai cậu ngửi mùi thơm da thịt cậu, nhỏ giọng nói.
"Mười bảy ngày dài như mười bảy năm vậy, lúc nào cũng nhớ em đến phát điên lên được."
Điền Chính Quốc mủi lòng, cậu cũng nhớ hắn đến không sao ngủ được, chỉ mong mau đến ngày gặp nhau để được hắn ôm vào lòng vỗ về.
"Em-em cũng rất là..."
Hai bàn tay ôm quanh eo cậu sờ sờ lên cái vú, còn se nắn hai núm vú đỏ hồng. Giọng hắn lí nhí. "Ô nó cứng lên rồi nè."
.....
BỐP!
"Ối mẹ ơi, sao lại đánh nhau luôn rồi? Mình có nên vào xem tình hình không?" Ở bên ngoài, đàn em A trung học số 3 hốt hoảng.
"Hai người họ là thế đó mà, chúng ta mà xen vào là bị đánh nhừ tử cho xem. Chứ chờ thôi." Đàn em B của Lily Quart tỏ vẻ trải đời phát biểu.
.....
"Đau quá bé cưng à..." Kim Thái Hanh xoa xoa dấu tay nóng hổi trên mặt. Thầm nghĩ may mà cậu vẫn còn nhẹ tay.
Điền Chính Quốc tức giận đẩy hắn ngã xuống giường rồi ngồi trên "dụng cụ chuyên môn" của hắn quát.
"Còn một lần nữa là tôi mặc quần đi về ngay! Cuối cùng có đụ không?!"
"Có-có... có... đụ chứ huhu."
Hắn đặt Điền Chính Quốc nằm ngửa, còn kê một chiếc gối mềm mại dưới lưng. Nhẹ nhàng đón hai chân thon dài của cậu đặt lên vai mình. Bên dưới cặc lại rất nhanh trở về trạng thái giương cờ oai phong. Hắn đặt thân cặc giữa khe lồn cậu mà chà, để đường gân cặc cọ xát với hai môi thịt nộn, lỗ lồn nứng lại chảy nước bôi ướt thân cặc.
"Ưm... mau đút vào trong đi mà... người ta nứng lắm rồi....."
"Đút cái gì vào đâu nào? Hửm?" Hắn nhếch mép.
"Đáng ghét... mau đút con cặc nóng hổi của anh vào lồn dâm đói khát của em----Áaaaaahhh~"
Kim Thái Hanh không báo trước mà đâm một nhát lút cán vào lồn Điền Chính Quốc. Dù bị bất ngờ nhưng có lẽ vì xúc cảm đến từ cơ thể quen thuộc mà cửa mình cậu giãn nở một cách tự động khiến gậy thịt của hắn đi vào một cách dễ dàng.
"Đây, ưm, tất cả đều cho em hết. Con cặc này là của riêng em, ah."
Hắn đụ vào lồn cậu từng cú như trời giáng, mỗi lần nhấp đều như chạm tới sâu thẳm trong tâm trí cậu, khiến cậu không thể nghĩ được gì khác ngoài việc được hắn đụ sướng tê lồn.
"Aaahh~ hưm~ mạnh quá... sướng lồn quá đi~ cặc đụ thật giỏi..... Aahh~ lại đâm tới chỗ đó nữa rồi~"
Điền Chính Quốc oằn người trong khoái cảm hắn mang tới. Hai cái vú bự của mình rung lắc theo từng cú nhấp, cậu xoa bóp bầu vú rồi nắn ti vú mình khiến chúng cương hồng lên như hai quả cherry mọng nước. Điền Chính Quốc ưỡn lưng đem lồn mình cạ sát với cặc hết mức có thể, lỗ lồn không ngừng co thít siết cặc làm Kim Thái Hanh rú lên như thú dại. Cặc bự càng điên cuồng địt lồn như máy, địt mạnh tới nỗi nước lồn cậu theo cường độ ma sát văng tung tóe khắp người cả hai.
Tuy bình thường hắn sẽ chọc cậu tức giận, hay làm trò biến thái nhưng Điền Chính Quốc vẫn yêu hắn vô cùng. Kim Thái Hanh mỗi lần đụ đều như một con người khác, khiến cậu như thoát ly khỏi thế giới thực, khiến cậu quên đi những muộn phiền thực tế. Những gì mà cậu chỉ có thể nghĩ được trong đầu đều là...
"Ưn aaaa sướng chết em... Aahhh~ em là con đĩ của anh... đụ em bất cứ lúc nào anh muốn ưnnn aahhh sâu quá đi~ lồn em-lồn tê quáaa~ biến em thành búp bê tình dục của anh đi...."
"Dâm dục! Được rồi, anh đụ nát cái lồn của em! Ôi mẹ nó lồn siết chặt quá thả lỏng nào em yêu ưm... Anh yêu cái lồn này lắm con đĩ của anh ơi..."
Đầu cặc đỉnh vào tới đâu Điền Chính Quốc lại rên lên tới đó. Hai mép lồn cậu bị đụ đến biến màu, nước lồn trong cơn khoái lạc phun như thác. Cậu bấu víu vào cơ thể cường tráng của hắn, liếm cắn lên từng cái sẹo của hắn, con cặc trong lồn như thanh sắc nóng hổi đánh liên hồi vào vách thịt yếu ớt làm cậu như muốn tan thành nước.
Khải bởi vì hành động của cậu mà càng ngứa ngáy, hận không thể nhét cả hai hòn dái vào trong lồn. Hắn nằm trên cậu, hôn cậu, bóp vú cậu, nắc lồn cậu. Hắn chiếm hữu cậu.
"Nhìn này bé cưng... ưm... lỗ lồn bé cưng co lại như thế này là sắp ra sao..." Kim Thái Hanh liếm mồ hôi trên sườn mặt cậu. Hơi thở đàn ông phả vào mặt Điền Chính Quốc khiến cậu không khỏi rùng mình vài cái.
"Em-em sắp..."
"Cùng nhau lên đỉnh nào..."
Mười ngón đan nhau chặt chẽ. Cặc đụ càng ra vào lỗ lồn nhanh hơn nữa, cơ thể cả hai như một ngọn núi lửa chuẩn bị phun trào. Cảm giác nóng ấm co bóp đến nghẹt thở như đưa người ta đến với chốn thiên đường.
"Anh-anh ra..."
"Aaa~ahhhhhhhhh~~~"
Phụt.............
Kim Thái Hanh nằm trên người Điền Chính Quốc bơm tinh trùng nóng như nham thạch vào trong cơ thể cậu, bụng và háng hắn ướt đẫm bởi nước lồn khi cao trào của cậu.
Vì nhịn hơn hai tuần chỉ dùng tay nên lần này hắn bắn ra khá nhiều. Điền Chính Quốc không cho hắn rút ra vội vì sợ làm bẩn sofa. Kim Thái Hanh đành giữ cặc trong lồn, vừa đi vừa bế cậu vào nhà tắm nhỏ tẩy rửa thân thể.
Trong bồn ngâm nước nóng, Điền Chính Quốc cảm thấy thư thả đi nhiều.
"Anh định ở đây tới khi nào?" Dựa vào bờ ngực rắn chắc của Kim Thái Hanh, Điền Chính Quốc lười biếng hỏi. "Bố em chỉ nhắm vào mỗi nơi này. Em chỉ sợ là em không còn cầm chừng ông ấy được bao lâu nữa, nếu để ông ấy phải ra tay thì..."
Cậu không dám nói tiếp. Bố cậu - kẻ đứng đầu băng đảng xã hội đen mà ngay cả lãnh đạo thành phố cũng ngại nhắc tên, để đạt được việc ông muốn thì không từ bất cứ việc gì.
Kim Thái Hanh có chút bất đắc dĩ.
"Chờ anh một thời gian nữa được không? Lũ đàn em thì không sao, nhưng bên trong còn rất nhiều dân vô gia cư. Chưa có nơi nào đủ chỗ cho tất cả bọn họ. Hai, chờ anh ba tuần nữa được không em?"
Điền Chính Quốc ở trong vòng tay ấm áp của hắn, cậu cũng không biết nên làm gì. Tất cả cũng chỉ vì lo lắng cho hắn.
"Vậy thì... anh phải cẩn thận đó." Cậu quay mặt lại nhìn hắn, xoa mặt hắn. "Em đã để chìa khóa chỗ em ở dưới cuốn sách màu đen. Nếu có chuyện thì mau đến đó, nhớ chưa?"
"Ừm."
Hắn kéo cậu lại gần hôn lên đôi môi thơm mềm.
........
"Em phải đi đây." Điền Chính Quốc mặc quần áo chỉnh tề, luyến tiếc nhìn hắn.
"Khoan đã!" Kim Thái Hanh chặn cậu lại. "Có điều quan trọng mà anh quên nói với em!"
"Gì thế?"
"Cho anh cái quần lót của em đi. Lúc nào nhớ em thì lôi ra ngửi."
".........."
Lúc hai người mở cửa ra thì ai nấy cũng đều thở phào. Điền Chính Quốc không nói gì liền đi một mạch ra ngoài, đám đàn em cũng nhanh chóng chạy theo. Để lại đàn em Lily Quart khó hiểu vì sao đại ca nhà mình lại bị sưng đỏ cả hai bên mặt.
Kim Thái Hanh đóng cửa khóa lại, nằm trên sofa vui vẻ để cái quần lót lên mặt hít hà. Đây có lẽ là cái quần lót thứ 18 hắn lấy được từ cậu.
"Mới đụ xong mà đã nhớ rồi. Chắc phải sục một phát thôi."
__________________
Có đôi lúc Kim Thái Hanh nghĩ rằng nếu như thiên địch của kiến đen là kiến vàng thì thiên địch của cuộc đời hắn chính là việc học.
Và bằng một cách tréo nghoe nào đó, ông trời lại ban cho hắn một em người yêu không những học giỏi mà còn biết đánh đấm.
Trước khi gặp Điền Chính Quốc, cuộc đời của hắn chỉ xoay quanh việc kết bè phái đua xe và đánh lộn kiếm tiền. Thế mà sau khi gặp và yêu cậu, mỗi tối khi hắn trở về nhà đều phải video call cùng cậu suốt mấy tiếng để... học bài.
Tuy là con nhà xã hội đen nhưng Andy lại có hứng thú với việc nghiên cứu về nông nghiệp. Vì sự nghiệp gia đình đã có các anh chị tiếp quản nên mọi người cũng để cậu được lựa chọn con đường tương lai cho mình.
Vốn dĩ cậu cũng không muốn phải dẫn đầu băng nhóm Trung học Số 3 nhưng vì anh họ của cậu - cũng là cựu nhóm trưởng - được điều sang nước ngoài có việc nên Điền Chính Quốc đành bất đắc dĩ trở thành người đứng đầu băng Trung học Số 3 nhằm hỗ trợ cho gia đình mình.
Trong không khí náo nhiệt của buổi lễ tốt nghiệp, xung quanh là bạn bè và gia đình nhưng Điền Chính Quốc vẫn cảm thấy trống vắng. Cậu nhìn các cặp đôi tay trong tay cười nói chụp ảnh vui vẻ, trong lòng bỗng có chút chua xót.
Ting. Điện thoại cậu nhận được một tin nhắn mới.
Điền Chính Quốc mở khóa màn hình. Chốc sau lại quay sang nói với mẹ rằng phải đi ăn với các bạn cũ cấp hai, sau đó tạm biệt mọi người rồi rời đi.
Tại hành lang khu C, Điền Chính Quốc cẩn thận nhìn xung quanh, sau khi đảm bảo không có gì bất thường liền hướng về phía phòng chứa đồ.
Điền Chính Quốc kéo cánh cửa phòng, một gương mặt quen thuộc nhoẻn miệng cười với cậu, trên tay còn cầm một bó hoa hồng.
"Hì hì, chúc mừng bé iu tốt nghiệp~" Khải trao bó hoa rồi ôm lấy cậu vào lòng.
"Cảm ơn anh. Ừm, em xin lỗi em không thể đến dự lễ tốt nghiệp của anh được..."
Hắn cười hề hề, lại vuốt vuốt tấm lưng của cậu an ủi.
"May mà em không đến. Em có biết là hiệu trưởng đọc tên anh mà còn nhấn mạnh là tốt nghiệp cấp ba sau 5 năm không? Làm mắc cỡ với tụi nhỏ muốn chết!"
Điền Chính Quốc bật cười, tay càng ôm siết lấy tấm lưng dày rộng của hắn. "Anh mà cũng biết mắc cỡ nữa hả?"
Khải ôm bổng Điền Chính Quốc đặt lên chồng đệm cao su rồi áp lên người cậu. Hắn hôn một cái lên môi cậu, nói.
"Sao không! Người ta rất là thẹn thùng đó~"
Vì phòng chứa chủ yếu dùng để cất trữ dụng cụ của các môn thể dục thể thao nên đèn đóm chỉ lắp loại rẻ tiền, ánh sáng yếu ớt phát ra lập lòe phản chiếu lên gương mặt góc cạnh của Kim Thái Hanh làm Điền Chính Quốc nhìn đến mê muội. Ánh mắt cháy rực của hắn, vật cứng dưới lớp quần tây của hắn đang cạ vào người mình, cậu có thể cảm nhận rõ rệt bằng thị giác lẫn xúc giác của mình.
"Ở đây sao... Hay là, hay là mình về chỗ của em đi." Điền Chính Quốc đề nghị.
Kim Thái Hanh xụ mặt vùi đầu nằm trên ngực cậu, giọng ủ rũ.
"Không cơ mà... Em không hiểu gì hết."
"???"
Điền Chính Quốc mờ mịt. Kim Thái Hanh ngẩng đầu thở dài, hắn bắt đầu thao thao bất diệt.
"Anh muốn đụ em trong bộ đồng phục ngay tại trường cơ. Em có biết là anh đã rất rất rất rất muốn làm điều này lâu lắm rồi không, mãi mới có dịp đó! Lần đầu khi anh thấy cái quần tây ôm lấy cặp mông căng đét của em, buổi tối liền cồn cào ngủ không có được, trong đầu cứ mường tượng bản thân đè em ra đụ lén trong thư viện, trong lớp học, trong phòng y tế, trên sân thượng, ở---"
"Thôi thôi thôi ngưng!" Điền Chính Quốc đỏ mặt bụm miệng hắn lại.
Nhìn cặp mắt cún con của hắn, cậu cũng đành bất lực.
"Thì... thôi mình làm ở đây.... cũng... được."
Kim Thái Hanh sáng mắt lên.
"Cảm ơn em iuuuu. Yêu em nhất! Hôm nay anh sẽ đụ em sướng tung lồn phê tới ngất luôn cho em xem hihihi~" Hắn áp mặt vào cặp ngực to mềm của cậu vừa dụi vừa hôn lên chúng. Nhìn hắn hí hửng, Điền Chính Quốc lại nhớ đến em chó nhà mình quẫy đuôi mỗi khi được cho ăn ngon và đồ chơi xịn.
Tuy nhiên em chó lại rất ngoan và đáng yêu chứ không hề biến thái dê cụ như cái tên đang sàm sỡ cậu ngay lúc này.
Khải kéo vạt áo sơ mi đồng phục của cậu ra ngoài quần, tay hắn như hai con trăn to lớn luồng vào lớp áo trắng tinh khôi mà mò mẫm. Con trăn khổng lồ như phát hiện được con mồi ngon lành liền há miệng đớp lấy nuốt trọn thức ăn của mình.
"Ưn-..."
Điền Chính Quốc được xoa nắn hai cái vú bự thích đến nhũn người nhưng cậu không thể phát ra tiếng kêu bởi cả khoang miệng cùng hai cánh môi hồng đã bị hắn xâm chiếm triệt để.
Có đôi lúc cậu nghĩ, nếu cơ thể mình là một vùng đất thì Kim Thái Hanh chính là một kẻ xâm lược hung tàn. Mỗi khi hắn đến, hắn sẽ tiến vào bên trong cơ thể bằng mọi đường nẻo và khuấy động tất cả khiến mảnh đất yên bình của cậu trở nên hỗn loạn vô cùng.
Nhưng Điền Chính Quốc lại trầm mê sự xâm chiếm đó mà sẵn sàng dâng hiến cho hắn tất cả, để hắn dày vò tùy thích.
Hai đầu lưỡi cùng toàn bộ cơ thể của cả hai quấn lấy nhau không rời. Cọ xát, đưa đẩy, ngậm vào rồi lại thả ra. Khi Điền Chính Quốc mút lấy lưỡi của Kim Thái Hanh, hắn nhận ra rằng được hôn lưỡi cùng người mình yêu có thể tuyệt vời đến như thế nào.
Đến khi nụ hôn bị gián đoạn khi Kim Thái Hanh ngẩng đầu dậy, Điền Chính Quốc mới nhận ra quần tây của mình bị cởi ra từ lúc nào.
Nhìn em người yêu mặt ửng hồng nằm ngửa dưới thân mình, áo đồng phục xộc xệch để lộ khe ngực, mập mờ áo lót trơn màu trắng, bên dưới chỉ có một chiếc quần lót trơn màu đồng bộ. Dưới chân là đôi tất trắng cũng bị kéo lệch do ma sát nãy giờ.
Kim Thái Hanh bịt mũi. Hắn cảm nhận được máu nóng trong người mình đang sôi trào.
"A a aaaa. Quá sexy. Thật là, làm cho người ta chịu không có nổi mà~ bé iu làm chú chim cu nhỏ bé này muốn nổ tung đi được." Kim Thái Hanh chôn mặt vào hõm cổ cậu hít hà mùi hương, vật cứng giữa háng không ngừng trướng lên ngày càng to.
Dắt em người yêu trốn vào phòng kín trong trường để học làm người lớn cùng nhau. Người yêu lại còn mặc đồ lót trắng vừa có vẻ thuần khiết lại vừa mang nét quyến rũ khiến người ta phạm tội. Cảnh tượng mà trước đây hắn chỉ có thể thấy trong những thước phim người lớn giờ đây lại thành hiện thực ngay trước mắt mình, không có đứa con trai nào mà không thấy hưng phấn cho được.
"Lâu lắm rồi bé iu mới mặc lại đồ trơn màu đó. Sau hôm nay lại mặc bộ này thế?" Kim Thái Hanh hỏi trong khi tay vén hai vạt áo của Điền Chính Quốc ra để ngắm nhìn đôi vú to tròn.
Cổ áo trượt khỏi bờ vai trơn láng, Điền Chính Quốc ôm lấy người ở bên trên, đầu ngón tay mềm mại chọt chọt đầu mũi hắn, cậu nở nụ cười quyến rũ.
"Em vốn dĩ thích kiểu này mà. Còn mấy... cái kia chỉ mặc khi đi gặp anh, cho mỗi mình anh xem thôi, ngốc ạ!"
Kim Thái Hanh: (‘◉⌓◉’)
Boong.
Cặc bự chính thức bùng nổ.
Kim Thái Hanh bật dậy làm Điền Chính Quốc ngã lại xuống nệm. Cậu tính oai oán hắn thì nhìn lại Kim Thái Hanh đã vứt xong thắt lưng sang một bên, bàn tay hắn gấp gáp cởi cúc quần, mở phéc-mơ-tuya, kéo quần lót xuống.
Tuy đã nhìn thấy hàng họ của nhau không ít lần rồi nhưng mỗi lần nhìn cái chày giã của hắn, cậu vẫn không tự chủ được mà nuốt nước bọt một cái.
Giây tiếp theo đáy quần lót của cậu đã bị vạch qua một bên và một vật cứng thô dài nhanh chóng đâm vào cửa mình cậu.
"Áaaaaaaaa"
Điền Chính Quốc có cảm giác như mình bị xé toạt ra làm hai. Như thể đây là lần đầu bị phá thân. Cảm giác cửa mình có chút đau khiến cậu co thắt âm đạo lại, khiến dương vật của hắn như bị bóp nghẹn.
"Nào nào thả lỏng nào bé cưng. Đừng cắn chặt anh quá... Ưm." Kim Thái Hanh đổ mồ hôi lấm tấm trên trán, suýt thì bắn ra.
Hắn hôn cậu, mút lấy bờ môi cậu như đang thưởng thức một loại kẹo ngon ngọt. Dưới hông đưa đẩy cặc ra vào trong lồn.
Khoái cảm nơi đầu lưỡi và lỗ lồn nhanh chóng lan tỏa khắp người Điền Chính Quốc. Cậu gác một chân lên hông của hắn, để hắn càng dễ dàng thâm nhập vào trong.
Đùm lông cặc đen nhánh của Kim Thái Hanh cọ vào hột le khiến cậu nứng vô cùng, con cặc nhỏ của cậu thì cương cứng lên chọt vào cơ bụng của Kim Thái Hanh khiến hắn ngứa ngáy khắp người.
Kim Thái Hanh mút lấy cái cổ thon dài duyên dáng của cậu, cắn nhẹ lên quả táo hoàn mĩ nơi giữa cổ khiến cậu rên lên một tiếng.
Nếu như phải nói thật, Điền Chính Quốc không thể phủ nhận cậu đã nghe danh Máy Dập Lily Quart đã lâu nhưng chỉ khi gặp được người thật và nằm dưới thân hắn, cậu mới hiểu rõ cảm giác bị Máy Dập dập như một cái máy là như thế nào.
"Đây không phải là làm tình mà là tôi đang đụ vào cái lồn của em. Sau khi bị tôi đụ rồi thì em không thể nào ăn được bất kỳ một con cặc nào khác đâu bé cưng ạ." Đây là những lời hắn đã nói vào lần giao cấu đầu tiên của hai người.
Cũng như hiện tại, cậu bị hắn áp đảo, bị con cặc của hắn nong cái lỗ lồn ra tới cực hạn, bị háng của hắn đập mạnh mẽ vào âm hộ khiến cậu sướng tê người. Điền Chính Quốc ôm lấy hắn rên rỉ cổ vũ để cặc càng đụ mạnh vào trong lồn hơn.
"Ư hưm... nhanh quá đi....... em thích anh đụ lồn em như vậy a ưm... tới tàn phá cái lồn đĩ này đi anh yêu... ahh~"
Cặc càng sung huyết càng lộ rõ đường gân cọ lên lỗ lồn và vách thịt bên trong. Động dâm ướt át bên trong ôm chặt lấy con mãng xà gân guốc như muốn in hằn nguyên dáng hình của nó. Cặc Kim Thái Hanh bị cái lỗ dâm bú đến phê pha càng dập mãnh liệt hơn nữa. Hắn biết hắn đã mở cửa cho bản chất dâm loàng của cậu xuất hiện. Kim Thái Hanh vừa nắc lồn vừa đan siết hai bàn tay mềm mại của cậu, miệng cười gian xảo.
"Em xem cái lồn em đang ăn cặc tham lam thế nào kìa. Đĩ dâm dục của anh ơi lúc nào đói cũng phải đợi anh tới bón cặc vào lồn nhé, không được ăn bậy của ai đâu đấy!"
"Không ăn của ai hết! Chỉ ăn cặc của anh ahh ahhh ahhhhh~" Điền Chính Quốc thét lên khi đường gân trên thân cặc nghiền qua điểm G trong lồn.
Kim Thái Hanh trong chớp mắt che miệng cậu lại.
"Suỵt."
Tiếng bước chân cồm cộp ngày càng rõ rệt truyền từ hành lang vào, kèm theo là tiếng của một người đàn ông có vẻ như đang nói chuyện điện thoại.
Điền Chính Quốc mở to mắt, đó là tiếng của thầy dạy Địa lý. Cậu muốn Kim Thái Hanh dừng lại nhưng hắn vẫn như cũ không ngừng nắc lồn cậu. Có điều lực đã giảm đi đôi chút để tránh tạo ra tiếng động.
Lần này người tới ở cự ly quá gần khiến Điền Chính Quốc có chút bồn chồn lo lắng sẽ bị phát hiện. Tuy nhiên đối với cả hai đặc biệt là gã người yêu biến thái của cậu lại là sự kích thích kỳ lạ.
Thẳng đến khi hai người chắc chắn rằng thầy Địa lý đã đi khỏi nơi đó hoàn toàn. Kim Thái Hanh lại khởi động những cú dập tốc độ cao làm Điền Chính Quốc không đỡ được.
Cậu như một đứa trẻ ngồi trên chiếc tàu lượn lần đầu, bị Kim Thái Hanh giằng xé tùy thích.
Điền Chính Quốc chỉ có thể ưỡn người rên la trong sự chiếm hữu hoàn toàn của dục vọng.
Nhìn cặp vú căng nẩy nhô cao, Kim Thái Hanh cuối đầu bú chùn chụt ngon lành. Mùi thịt vú nồng đậm xộc vào mũi hắn như mùi hương dẫn dụ của con cái phát ra để thu hút con đực đến giao phối.
Và nó thành công khiến hắn càng thúc đẩy động tác giao phối của mình. Lỗ lồn bị cặc hiếp đến chuyền màu đỏ kiều mị như một đóa hồng. Cảm giác vách tường thịt bên trong càng thít chặt, như một mê cung bị kích hoạt cơ quan nhốt con mồi vào trong mãi mãi, Kim Thái Hanh chỉ còn biết làm theo bản năng nguyên thủy của loài người.
"Đợi một chút nào bé cưng, chúng ta ra cùng nhau... ư ha...!"
Hắn vuốt ve cặc nhỏ cùng hột le của cậu, môi sáp lại cùng cậu nút lưỡi tráo nước bọt ừng ực đầy dâm tục.
"E-em.... ah.... hah.... em... sắp... ưm lồn sướng..."
"Ahhhh~"
Một dòng chất lỏng đặc phun trào bên trong vách thịt của cậu.
Tâm trí cả hai như nổ tung.
Quy đầu chạm đến nơi sâu nhất bên trong đường hầm thịt của cậu.
Cho đến khi cả hai hoàn hồn lại thì người của cả hai đã ướt đẫm chất nhầy dính nhớp không còn rõ là nước lồn hay tinh dịch.
Kim Thái Hanh rút cặc từ từ ra ngoài. Nhìn mĩ nhân ở trên nệm thở dốc không ngừng, thân trên cậu xộc xệch, áo ngực bị cởi bung thả rông cho hai bầu vú dính đầy nước miếng cùng dấu hôn, hai chân mang vớ cũng thành bên thấp bên cao, quần lót bị kéo sang một bên ướt dầm dề, lỗ lồn bị đụ mở chảy ròng ròng tinh dịch của hắn. Trông cậu không khác gì một thiên thần vừa bị ác quỷ vấy bẩn.
Khải hôn cậu. Chỉ là một nụ hôn nhẹ nhàng, đầy tình cảm dịu dàng.
Dứt nụ hôn. Nhìn ánh mắt ướt át của Điền Chính Quốc, hắn biết mình đã xong đời.
"Chết tiệt. Anh sẽ không bao giờ có thể cương với ai khác ngoài em được mất..."
Kim Thái Hanh vén lọn tóc của hắn đang chọc vào má mình sang một bên. Cậu ôm lấy hắn khẽ cười.
"Bộ anh định cương với người khác sao?" Cậu nghiên đầu nhìn hắn cười hỏi.
Nhìn gương mặt ửng hồng của cậu, hắn hôn lên môi mềm một cái, lại nói.
"Tất nhiên là không."
Rồi hắn lại ôm lấy cậu vào lòng vuốt ve làn da trơn mịn mà hắn nghiện bấy lâu.
............
"Để em ở đây được rồi, anh mau về đi." Điền Chính Quốc bước xuống từ chiếc phân khối lớn của Kim Thái Hanh. Dù nhà vẫn còn cách một đoạn dài nhưng cậu thà đi bộ còn hơn để tên người yêu này lộ diện cùng "vợ bé" brừm brừm của hắn ngay trước nhà ông bố xã hội đen của mình.
"Đụ người ta xong liền đuổi đi, em thật là ác độc~" Kim Thái Hanh ôm tim đau khổ.
Điền Chính Quốc bật cười. Cậu bước đến gần đặt lên môi hắn một nụ hôn. Nhẹ nhàng như cánh hoa rơi.
"Về cẩn thận."
Rồi xoay người đi khuất sau ngã rẽ.
Để lại một tên đầu gấu hầm hố trên chiếc phân khối lớn ngẩn ngơ đứng nhìn.
_____________________________
Àoooo.
Một xô nước lạnh được tạt thẳng vào mặt người thanh niên trên ghế. Nước đá làm hắn khó khăn trong việc mở mắt nhưng lại không thề vuốt mặt bởi hai tay hắn đã bị khóa bởi chiếc còng số tám. Thần chí hắn vẫn chưa thể tỉnh táo hẳn sau một trận no đòn.
"Tới giờ ăn rồi."
Chỉ sau câu nói đó, hắn cảm nhận được cơ hàm mình bị hai người ép mở ra trong thế ngửa đầu. Ánh sáng quá chói khiến hắn chẳng thể nhìn rõ bất kỳ thứ gì. Hai người nọ một người giữ cổ trong khi cắm cái phễu vào miệng hắn, người còn lại loay hoay tạo những âm thanh lắc rắc.
Khi Kim Thái Hanh dần có lại ý thức thì ba quả trứng gà sống đã được đổ thẳng xuống phễu đi vào cổ họng hắn.
Cánh cửa phòng giam đóng lại.
Kim Thái Hanh quỳ trên sàn ho sặc sụa. Đã là ngày thứ bảy hắn bị bắt giam, vì thành phố C vốn tràn ngập các băng đảng du côn nên cảnh sát cũng sử dụng nhiều biện pháp có phần cực đoan đối với các đối tượng bị giam giữ và đương nhiên, hắn thì không nằm trong ngoại lệ. Kim Thái Hanh nằm rạp xuống sàn vì mất sức, trong đầu mê man hiện lên một hình ảnh quen thuộc.
Một tháng trước, Kim Thái Hanh bắt đầu lao vào kiếm tiền liên tục. Nhận bảo kê, đấm bốc, thậm chí đến nỗi.... bán xe. Khiến ngay cả những đứa đàn em thân cận nhất cũng phải bất ngờ.
Mười ngày trước, hắn đưa cho mỗi người dân lao động thu nhập thấp vô gia cư một khoản tiền và khuyên họ đến một khu tập thể cùng nhau thuê chỗ ở và cho đàn em an bài xe đưa họ đi.
Bảy ngày trước, cảnh sát ập đến áp giải hắn đi với nhiều tội danh. Hắn không phủ nhận cũng không thừa nhận, chỉ giữ im lặng từ đầu tới cuối.
Cảnh sát muốn lời khai của Kim Thái Hanh, tuy nhiên dù có cho hắn ngồi ghế điện, xịt vòi nước đá hay đánh bao lâu đi nữa hắn vẫn không hé răng dù chỉ một lần.
"Đ-đại ca à... mọi chuyện là thế nào vậy? Sao anh lại như vậy? Dì đã lo lắng rất nhiều đó..." Thành nôn nóng đứng dậy khi thấy Kim Thái Hanh bước vào phòng.
Hai người cách nhau bởi một tấm kính dày. Kim Thái Hanh vẫn tỏ ra bình tĩnh.
"Nhắn với mẹ hộ anh là khoảng 10 năm thôi. Anh sẽ về tạ lỗi với mẹ."
Hắn cảm thấy may mắn vì đã kịp lập một sổ tiết kiệm đứng tên mẹ mình trước khi bị bắt.
"Anh à, cuối cùng mọi chuyện là thế nào? Anh mau nói cho bọn em biết đi! Chúng ta ở bên nhau từng đó năm, anh là người thế nào bọn em đều hiểu rõ cả. Chuyện như vậy rõ ràng không có khả năng, anh cứ nói đi bọn em sẽ giúp anh mà!"
Kim Thái Hanh nhìn xuống bàn, ngay cả bản thân hắn cũng không biết hiện tại nên làm gì, nên nói như thế nào.
"Thôi. Anh tự lo được."
"Anh à-"
"Đã hết giờ thăm." Một viên cảnh sát thông báo.
Kim Thái Hanh đứng dậy từ từ trở về phòng giam.
"Bọn em biết mối quan hệ của hai người rồi. Cậu t- à không chị dâu cũng đã biết chuyện của anh. Hơn nữa còn phát hiện mấy cái tạp chí mát mẻ và đĩa phim con heo của anh rồi. Em nói thế thôi!"
Dừng khoảng chừng là hai giây, Kim Thái Hanh trợn mắt nhìn Thành.
"G-gì... gì... cái gì???"
Viên cảnh sát liền kéo hắn ra ngoài. Kim Thái Hanh ngoáy đầu nhìn theo hình ảnh của Thành mà nói lớn trong sự bất lực.
"Khoan- khoan!! Nè em ấy làm sao? Nghe anh nói nè Thành- Trời ớiii cứu tuiiii!!!"
Nguyên nhân bắt nguồn từ ngày đó, khi Kim Thái Hanh cùng Điền Chính Quốc ở trong phòng chứa đồ thì thầy Địa lý vừa gọi điện thoại vừa đi ngang qua. Vì thính giác của hắn cực kỳ tốt nên có thể nghe rõ âm thanh từ xa hơn so với phần lớn mọi người.
"...yên tâm, chuyến này đàn sư tử sẽ mất ít nhất là một con cho xem."
Tuy chỉ là một câu nói nhanh và sau đó gã đã nói tạm biệt rồi cúp máy nhưng hắn lại lưu ý điều này vô cùng.
Bởi vì ký hiệu của băng đảng thuộc gia đình Điền Chính Quốc chính là một con sư tử. Hầu như mỗi thành viên trong gia đình đều sẽ có hình xăm sư tử trên lưng.
Hắn không vội nói vì còn phải tự mình điều tra, mặt khác là vì kỳ thi đại học của Điền Chính Quốc đã tới gần, hắn không muốn làm cậu bận tâm.
Khi biết được ít thông tin rằng gã giáo viên kia có liên hệ với một băng đảng mới ở phía Đông thành phố, Kim Thái Hanh vốn dĩ dự định sẽ bí mật điều tra thêm rồi sẽ liên hệ với gia đình Điền Chính Quốc. Nào ngờ đâu dấu vết bị lộ, hắn liền bị đối thủ dùng thủ đoạn tống vào tù.
Bốn ngày đầu, hắn sẵn sàng đấm vào mặt bất cứ tên "bạn tù" nào đến gây sự.
Đến ngày thứ năm, sự hãm tài mang tên người yêu cũ xuất hiện.
Bellamy, mang dung mạo đẹp đẽ như một bài thơ, từng là một thành viên cốt lõi của Lily Quart và ở bên Kim Thái Hanh hai năm cho đến khi y đi theo tiếng gọi của đồng tiền mà bỏ nhóm để gia nhập theo băng đảng phía Đông kia.
"Hi, lâu rồi không gặp." Bellamy ngồi sát vào người Kim Thái Hanh. Y híp mắt cười, gương mặt bừng sáng như một đóa hoa nở rộ.
"Không nghĩ sẽ gặp cậu ở đây." Kim Thái Hanh như có như không trả lời.
"Em thì biết rồi anh sẽ vào đây thôi. Nhân dịp lâu ngày gặp lại, làm một nháy không? Em nói một tiếng thì tối nay chúng ta sẽ được xếp cùng một phòng đấy."
Kim Thái Hanh nhìn y, nhíu mày. Gương mặt xinh đẹp đã từng khiến hắn mê mẩn một thời lúc này cũng chẳng gợi lại cảm giác gì.
"Nói đi. Ông chủ cậu còn đang toan tính điều gì? Tại sao hắn lại cố tình để cậu vào đây?"
Bellamy tựa đầu vào vai hắn thở dài.
"Thôi được rồi, vì anh quá nhiều chuyện nên anh ấy buộc phải ra tay. Còn mục tiêu chính vẫn là đàn sư tử kia, vì anh ngán đường mà sư tử đã trở nên đề phòng, kế hoạch cũng bị thay đổi. Nếu không nhờ em nói đỡ để vào đây thì xác của anh giờ đang trôi dưới sông chờ vớt kia kìa, mau dùng thân thể "cảm ơn" em đi."
Ánh mắt hai người chạm nhau, Bellamy nhìn hắn trìu mến. Tay y áp tay lên gương mặt hắn vuốt ve.
"Cảm ơn cậu." Kim Thái Hanh từ tốn nói, hắn còn cẩn thận bổ sung thêm. "Tôi dùng miệng để nói lời cảm ơn chân thành."
"..."
Mà cùng lúc đó, ở một trang viên nọ ở vùng ngoại ô thành phố.
"Bố à, bố hãy nghe con nói đi mà." Điền Chính Quốc cầu khẩn tha thiết nhìn một ông lão bảy mươi.
Albert ngậm tẩu thuốc nhìn ra ngoài cửa sổ. Vẫn giọng điệu đanh thép với đứa con út mà ông cưng nhất.
"Không là không. Việc nó làm không liên can gì tới chúng ta. Đối phó với lũ nhãi ranh kia mới là vấn đề của chúng ta."
Mẹ Điền Chính Quốc cũng chỉ có thể đứng bên cạnh cậu xem chừng hai bố con trong lo lắng. Bà biết rằng lão già nhà bà rất bảo thủ, ông nói một thì không ai dám nói hai bao giờ.
"Nhưng nhờ anh ấy mà chúng ta mới được đánh động để đề phòng. Anh ấy còn bị gán tội danh thay cho anh ba. Không phải chúng ta nên cứu anh ấy sao?"
"Gia đình ta đang phải lo rất nhiều việc. Ta đã nói rồi, việc nó làm nó tự chịu. Chỉ là một tên oắt con người dưng nước lã, sao mày cứ cứng đầu đòi cứu nó thế hả con?" Albert cáu gắt ngồi xuống bàn, lấy cốc trà uống một ngụm.
Điền Chính Quốc vẫn quỳ một chỗ, cậu cúi mặt giọng như tan vỡ.
"K-không phải người dưng...."
"Chứ là cái gì?"
"Là bố của đứa bé trong bụng con!"
Albert: (‘◉⌓◉’)
"....."
5 phút sau.
"Bố...?"
"TAO PHẢI GIẾT NÓ!!!"
"BỐ- ĐỪNG MÀA!!"
"ÔNG ƠI BÌNH TĨNH ĐỪNG CHẠY NHƯ VẬY!!"
Náo loạn khắp cả trang viên.
...................
Đã là ngày thứ mười hai Kim Thái Hanh ở trong tù. Tuy vẫn bị tra tấn mỗi ngày nhưng hắn cũng đã quen dần. Thậm chí còn làm quen được với vài tên bạn tù khác. Bellamy vẫn thường xuyên tới chỗ hắn ngồi cùng ăn cơm, xưa nay y vốn ăn ít nên rất hay chủ động chia sẻ một phần cho hắn. Kim Thái Hanh thấy y không còn điệu bộ giả lả nữa nên cũng thôi bài xích sự hiện diện này.
"Có người đã lo lót đưa anh ra khỏi đây. Có lẽ ngày mai sẽ được thả." Bellamy mở cửa buồng giam của Kim Thái Hanh tự nhiên như thể nhà của mình, nói.
"Ai?"
"Là lão sư tử đầu đàn. Em cũng không rõ tại sao ông chủ dễ dàng buông tha cho anh như vậy. Dù sao thì em đến để chúc mừng đây." Y lắc lắc một lon bia. Kim Thái Hanh cũng đã thôi bất ngờ về y, mọi người vào đây đều bị đối tử như tội phạm, chỉ mỗi y là thong dong tự tại như đi nghỉ mát.
Bellamy ngồi trên giường, tay mân mê lon bia. Trong một khoảnh khắc y chú ý đến một thứ dưới góc gối. Khi lấy ra là một bức tranh vẽ bằng bút chì rẻ tiền mà Kim Thái Hanh có được từ bạn tù.
Mấy năm trước, y cũng từng hạnh phúc khi cầm trên tay tranh chân dung được vẽ bởi hắn. Chỉ là giờ đây nhân vật trên bức tranh đã bị thay đổi thành một người khác.
Mái tóc đen gọn gàng, đồng phục đen, đôi mắt sáng, nụ cười ngọt ngào.
Tờ giấy bị nhàu đôi chỗ, có thể thấy được tần suất chủ nhân của nó cầm lên vuốt ve mỗi ngày.
Y trong chốc lát hiểu ra mọi chuyện.
"Là vì tên này sao?"
"Ừ."
Bellamy nhìn Kim Thái Hanh, hắn vẫn như ngày nào. Luôn thành thật với cảm xúc của bản thân, đôi khi sự thẳng thắn đó làm người ta cảm thấy phũ phàng.
Tối đó, có ba con người mãi trằn trọc không ngủ được. Người nghĩ về những kỷ niệm ngày xưa, người suy nghĩ về những chuyện đang xảy ra, người lại mong chờ gặp lại hình bóng trong lòng.
...................
"Số 8036 được- NÀY!! NÀY!!! TÔI CẦN CẤP CỨU!"
Trước mặt người nhân viên là Kim Thái Hanh nằm trên sàn co giật toàn thân, hai mắt hắn trợn trắng, miệng sùi bọt mép, ngay cả tay cũng đều co quắp lại.
Người nhân viên hét vào trong bộ đàm khiến các tù nhân phòng khác cũng phải chú ý. Rất nhanh một vài người hỗ trợ mang cáng đến đưa hắn đi sơ cứu.
Đến khi Điền Chính Quốc nghe được tin, hắn đã được chuyển đến bệnh viện lớn để chữa trị. Nhờ có gia đình lo lót mọi thủ tục, cậu nhanh chóng lọt vào bên trong.
Điền Chính Quốc cất bước chân vội vã, hai mắt cậu đỏ hoe, ngay cả con tim cũng muốn nhảy ra khỏi lồng ngực ra ngoài.
Cho tới lúc bác sĩ thông báo rằng Kim Thái Hanh đã qua giai đoạn nguy hiểm thì cậu mới có thể thở phào.
Nhìn người trên giường tiều tụy, cơ thể lại thêm nhiều vết sẹo cùng thâm tím, cậu không thể không đau lòng. Điền Chính Quốc nắm lấy bàn tay dày rộng đầy vết chai sạn, vẫn là xúc cảm từ hơi ấm quen thuộc khiến cậu bình tĩnh lại đôi ba phần.
...................
Trong cảm giác ấm áp thoải mái, Kim Thái Hanh mở mắt nhìn quanh như vừa tỉnh dậy từ một giấc ngủ dài. Người bên cạnh đang gọt dở quả lê thấy hắn như vậy liền mừng rỡ vô cùng.
"Điền Chính Quốc, anh xin-"
"Anh đừng nói gì cả. Em biết và em hiểu. Chỉ cần anh có thể tỉnh lại là tốt rồi." Điền Chính Quốc ôm chầm lấy Kim Thái Hanh, cả giọng nói dường như không thể che nổi sự nghẹn ngào.
"Ừm..." Hắn vuốt ve tấm lưng của cậu. Dụi dụi vào bờ vai ngửi mùi hương mà hắn nhung nhớ bấy lâu.
"Làm bài thi thế nào?" Kim Thái Hanh dịu dàng hỏi.
"Rất tốt. Hai tuần nữa sẽ có kết quả."
Không khí vô cùng tốt đẹp, được gặp lại người trong lòng sau bao ngày xa cách, Điền Chính Quốc không nhịn được tiến tới trao hắn một nụ hôn sâu. Ai cũng không muốn nói về những chuyện tồi tệ đã qua.
Điền Chính Quốc hâm lại phần cháo do mẹ Kim Thái Hanh nấu, tuy hai mẹ con họ ngày thường không mấy khi nói chuyện với nhau nhưng tình thương ruột thịt vẫn luôn âm ỉ trong lòng. Cậu thận trọng thổi nguội rồi đút từng muỗng cho hắn, ngay cả nước uống cũng vậy. Sau khi hắn ăn xong lại một tay cậu dọn dẹp rồi mới bắt đầu dùng bữa.
Nhờ có gia đình Điền Chính Quốc nên Kim Thái Hanh được chuyển vào phòng hạng sang có chiếc giường thoải mái, thế nên cả buổi tối hai người cùng nằm kề bên nhau nói lời tâm tình lãng mạn.
Mà sau đó, Kim Thái Hanh cũng biết được rằng sau khi bị đánh động, hiện gia đình của Điền Chính Quốc đang đối phó với băng nhóm phía Đông. Bố của Điền Chính Quốc cũng đã đồng ý bảo đảm an toàn cho hắn và người thân. Còn người lén bỏ thuốc vào nước uống khiến hắn bị sốc thì chỉ có thể là người đó.
Buổi tối đó khi thấy lon bia trên tay y, hắn vốn nhận ra điều không ổn, y cũng đã chần chừ trong giây lát và rồi không đưa cho hắn.
Không ngờ thuốc lại bị lén bỏ vào trong chai nước lọc trong phòng.
Bellamy sau đó cũng đã bị gãy mũi và trẹo hàm do cú đấm của chàng trai thuần khiết trong bức tranh chì Kim Thái Hanh vẽ.
Thật ra hắn không trách y, hắn biết y cũng chỉ vì phục tùng mệnh lệnh của chủ nên phải ra tay. Còn về lý do khác thúc đẩy y làm vậy, hắn cũng chỉ có thể giữ lại suy đoán đó trong lòng.
Mấy ngày này nhờ có Điền Chính Quốc luôn ở lại chăm sóc, cộng với các món ăn của hai bà mẹ mà Khải hồi phục rất nhanh. Đám đàn em tới thăm ai cũng bất ngờ vì trông Kim Thái Hanh hồng hào khỏe mạnh lên hẳn. Hắn cũng chỉ cười cười bảo rằng nhờ ăn bánh bao nhiều nên mới được như vậy.
"Nè, ngừng được chưa? Em còn phải làm công chuyện nữa." Điền Chính Quốc thở dài trong sự bất lực nhìn người đàn ông trẻ tuổi đang vùi mặt vào ngực mình mân mê âu yếm.
"Không, sao mà đủ được." Kim Thái Hanh ép hai bầu vú lại kẹp lấy mặt mình. "Em phải cho anh tẩm bổ nhiều thì anh mới nhanh khỏe lại được ui thơm quá cho bú tí nào~."
Hắn cười hề hề, tay toang cởi áo ngực Điền Chính Quốc thì ngoài hành lang truyền đến một tiếng quát lớn.
"Thằng đó tỉnh rồi phải không? Ta đi tính sổ nó!"
Rầm!! Cánh cửa bị mở tung ra. Hai thanh niên trên giường ngồi ngay thẳng quần áo chỉnh tề như học sinh lén lút trao đổi bị giáo viên bắt quả tang.
Nhiều ánh mắt chạm nhau, hiện trường rơi vào yên tĩnh trong ba giây.
"Tên khốn này sao mày lại có thể làm vậy với con tao!!" Albert hung dữ lao đến nhưng được các cấp dưới cản lại.
"Ơ bác- nhưng em ấy đủ tuổi và bọn con yêu nhau thật lòng mà!" Kim Thái Hanh trong cơn sợ hãi liền tự động trả bài y đúc những bộ phim tình cảm cẩu huyết mà mẹ hắn mê mệt.
"Bố à- bố nghe con giải thích đã!!!" Điền Chính Quốc nhanh chóng chạy đến chỗ ông để hạ cơn nóng giận.
"Còn giải thích gì nữa! Có thai đừng có chạy như vậy!" Thấy cậu như vậy, Albert lại quay sang mắng một câu.
"CÓ THAI?!" Kim Thái Hanh trợn mắt chồm tới. Hắn bật dậy chạy đến bên Điền Chính Quốc gấp gáp sờ sờ cái bụng cậu. "Sao em không nói cho anh biết?"
"Khoan! Mọi người bình tĩnh đã!" Điền Chính Quốc nói, giọng có chút run. "Bố, con xin lỗi vì nói dối bố. Con thật sự không có thai. Chỉ vì con nóng lòng muốn bố cứu anh ấy nên mới..."
Albert: (‘◉⌓◉’)
Kim Thái Hanh nghe như vậy cũng chỉ có thể ôm lấy cậu vỗ về. Thấy Albert vẫn đơ mặt nhìn hai người, hắn lúng túng tìm lời nói đỡ.
"Đúng vậy ạ, bọn con luôn làm vào ngày an toàn nên không thể nào xảy ra chuyện ngoài ý muốn!"
"..."
"..."
"..."
"THẰNG CHẾT TIỆT NÀY VẬY LÀ MÀY CÓ DỤ DỖ CON TAO!!!!" Albert cầm gậy vung đuổi đánh Kim Thái Hanh khắp phòng.
"Bố à đừng như vậy nữa chúng ta có thể về nhà nói chuyện được không- COI CHỪNG!!!"
Bụp.
"AH"
Mãi đến khi Albert chịu lên xe rời đi, Điền Chính Quốc cũng đã xử lý xong cục u trên trán Kim Thái Hanh. Hắn rúc trong chăn thút thít như trẻ lên năm bị mẹ đánh đòn.
"Thôi nào. Ai đời Hanh Tay Gấu một thời lại đi mít ướt vì một chỗ sưng bé tẹo chứ." Điền Chính Quốc cùng chui vào chăn, chủ động dâng hiến bộ ngực ra để an ủi hắn.
"Đau lắm ý~ lại còn xấu nữa." Thấy vú, hắn lại mang vẻ mặt ủy khuất vùi vào trong cái khe quyến rũ, tay nhân cơ hội sờ nắn không ngừng.
"Rồi rồi em biết rồi, sẽ hết nhanh thôi. Ăn trái cây không? Sắp xuất viện rồi mà vẫn còn nhiều lắm này." Điền Chính Quốc vỗ vỗ lưng hắn dỗ dành.
"Muốn ăn."
Điền Chính Quốc ngồi dậy bẻ một trái chuối trên bàn, ngón tay ngon dài nhanh chóng lột vỏ rồi trở lại giường đưa cho Kim Thái Hanh.
"Anh ngồi dậy đi chứ."
Kim Thái Hanh vẫn nằm một chỗ trưng vẻ mặt yếu ớt.
"Không dậy nổi, em phải đút anh ăn mới được."
Điền Chính Quốc thở dài, cậu cũng không chấp kẻ ăn vạ, đành ngồi xuống bên cạnh kề quả chuối vào miệng hắn.
"Không phải bằng tay."
"Vậy thì phải làm sao?"
"Đút bằng cái môi dưới của em kìa."
Không gian chìm trong tĩnh lặng.
"Không được đánh người bệnh, không được đánh người bệnh, không được đánh người bệnh." Điền Chính Quốc niệm trong đầu.
Hai mắt Kim Thái Hanh long lanh đầy chờ mong. Điền Chính Quốc cuối cùng cũng đành bất lực. Cậu từ tốn cởi quần vắt lên ghế, cả quần lót tam giác vải xuyên thấu cũng được vị chủ nhân chậm rãi tụt xuống khỏi đôi chân thon dài. Khán giả nằm xem bởi vì động tác khiêu khích này mà không nhịn được việc dựng một căn lều giữa đồng.
Điền Chính Quốc tách hai chân quỳ hai bên tai Kim Thái Hanh, đem cái lồn sạch sẽ đến trước mặt hắn. Ngón tay tách hai mép lồn ra để lộ hột le tròn xinh rồi chậm rãi đưa quả chuối nhét vào lỗ lồn.
Kim Thái Hanh nuốt nước bọt, bàn tay vô thức bỏ vào trong quần vuốt ve cây hàng đang trướng của mình.
Điền Chính Quốc hạ thấp trọng tâm xuống một chút, cậu mở lời.
"Đã vừa ý anh chưa?"
Kim Thái Hanh bợ lấy hai cánh mông mềm của cậu rồi cắn một miếng chuối với vẻ mặt đầy thỏa mãn.
"Hoàn hảo. Ăn như thế này lại thấy ngon gấp mấy lần bình thường."
Điền Chính Quốc cười, cậu đã hết lời với cái tên biến thái này.
Bởi vì động tác ăn của Kim Thái Hanh mà quả chuối cũng nhúc nhích theo khiến Điền Chính Quốc có chút nứng. Nước lồn cậu rỉ thấm vào chuối khiến người bên dưới say mê nhấm nháp từng miếng nhỏ như thưởng thức món ăn mĩ vị ngàn năm có một trên đời.
Ăn đến khi còn một mẩu ở bên trong lồn, Kim Thái Hanh ôm lấy mông cậu kéo lại gần mở miệng hút mạnh khiến Điền Chính Quốc giật mình kêu lên.
Kim Thái Hanh để Điền Chính Quốc ngồi hẳn lên mặt hắn để cậu đỡ mỏi. Đã xử lý xong quả chuối, giờ là lúc để Kim Thái Hanh đánh chén con bào ngư sống tươi ngon. Hắn liếm dọc khe thịt, đầu lưỡi bắt lấy hột le đùa giỡn rồi lại mút mát như viên kẹo ngọt ngào, sau đó lại dùng môi ngậm lấy mép lồn mà day day khiến Điền Chính Quốc phải mơ màng xuýt xoa, nước lồn chảy róc rách như suối trong cơn phê nứng.
"Ưm... Ah... Anh lại... ưm... bú mạnh lên... đi anh~ cái lồn của em.... ah... thật ngứa... em nứng lồn..."
Điền Chính Quốc bóp hai cái vú của mình xoa nắn, hông chủ động nhấp đưa lồn chà lên trên gương mặt đẹp trai của người cậu yêu. Khi hắn mút mạnh lồn cậu, Điền Chính Quốc lại rên lớn hơn nữa. Cậu biết có nhiều người theo đuổi hắn, sẵn sàng mở chân lên giường cùng hắn. Dẫu biết Kim Thái Hanh thật lòng với mình nhưng Điền Chính Quốc không thể phủ nhận rằng đâu đó sâu trong bản thân cậu là những cảm giác bấp bênh, không an toàn.
Tên trùm băng đảng đầu gấu đẹp trai mạnh mẽ này thế mà lại ở dưới dùng miệng mút lấy cái lồn dâm của cậu. Những lúc như thế này cậu mới thật sự cảm thấy rằng mình là người duy nhất của hắn.
"Ư ưm... tê hột le... ah~ em-em ra.... em rAaaah~" Điền Chính Quốc tăng tốc độ ma sát rồi phun nước lồn ào ạt vào mặt Kim Thái Hanh như sóng thần.
"Nằm xuống nào bé cưng. Cặc của anh nứng lắm rồi cần được tắm xong cái lồn ướt nhẹp của em ngay bây giờ." Kim Thái Hanh không giấu được sự nôn nóng trong lời nói, hắn cởi phăng chiếc quần rồi ném xuống sàn khoe con cặc hùng vĩ của mình.
Vì Điền Chính Quốc vừa bắn ra chưa phục hồi hoàn toàn nên Kim Thái Hanh để cậu nằm nghiêng tựa lưng vào lòng mình. Một chân của cậu được nâng lên, cặc Kim Thái Hanh nhanh chóng len lỏi vào khe suối cạ mấy cái như gửi lời chào thân thiện.
Lồn dâm thiếu đụ lâu ngày nên vừa ngửi thấy mùi cặc quen thuộc liền mấp máy như đòi ăn ngay lập tức.
"Ah~~"
Lút cán.
Cặc nứng luôn biết cách chiều chuộng lồn dâm mỗi khi cậu biểu lộ sự đói khát.
"Chúng ta lại cách xa nhau hai tuần nữa rồi đúng không?"
Kim Thái Hanh sửng sốt nhìn Điền Chính Quốc giấu mặt trong gối. Hắn thở ra rồi ôm lấy cậu, hôn lên bờ vai phớt hồng.
"Sau này sẽ không còn như vậy nữa. Chúng ta có thể ở bên nhau mỗi ngày rồi."
Điền Chính Quốc xoay mặt lại mỉm cười thật hạnh phúc. Cậu nghiêng đầu cùng người cậu yêu trao nhau một nụ hôn sâu đầy ngọt ngào. Hôn càng lâu lại càng mang xúc cảm sâu đậm, ngay cả thân dưới cũng cứng lên hơn nữa.
Bàn tay gấu lại theo thói quen lần mò tìm đến vú bự. Dưới thân hắn bắt đầu đụ những nhịp đầu vào lồn. Vì vừa cao trào nên lồn vừa mềm lại vừa ướt, cặc càng đụ càng nghiện đụ mãi không chán. Điền Chính Quốc bị cặc nắc đến rung lắc cả người nhưng những âm thanh rên rỉ đều bị chặn lại bởi đôi môi của người yêu.
Hai núm vú Điền Chính Quốc bị se đến cứng lại, chơi chán núm vú lại đến bầu vú cũng bị vò như cục bột nhào. Một tay Kim Thái Hanh chơi vú, tay còn lại cũng vô cùng bận rộn chơi với hột le. Điền Chính Quốc rên rỉ, bờ môi mọng bị hắn ngậm mút đến sưng lên trong khi lồn bị cặc địt tơi bời.
Kim Thái Hanh quả không hổ danh Máy Dập vang tiếng một thời, cho dù tư thế nằm nghiêng cũng không thể làm khó hắn trong việc đụ lồn bé iu. Hai mép lồn lật cả ra ngoài để lộ rõ mồn một cái lỗ lồn bị đụ chín rục. Lồn bé iu của hắn như một đóa hoa mắc cỡ, bị cặc Kim Thái Hanh nắc vào trong liền co khít lại bao quanh lấy toàn bộ con cặc như một cái bao dương vật được thiết kế riêng cho mình hắn. Điểm G bị đường gân mạnh mẽ nghiền nát, quy đầu thì hướng thẳng tới cái lỗ nhỏ nằm sâu hun hút bên trong mà đỉnh tới khiến Điền Chính Quốc giãy nhẹ lồn liên tục.
"Ưnnnn~ th-thật.... tuyệt... Ah~ mạnh... mạnh lên.... ưm... n-ữa.. nữa đi anh... ah ôiii~ lồn dâm sướng quá đi~"
Điền Chính Quốc bấu víu vào tấm drap giường, mười đầu ngón chân gần như co quắp cả lại vì xúc cảm vừa tê vừa sướng đang gần lan rộng khắp người cậu.
Cậu càng sướng lồn lại càng ra nhiều nước, cặc bự được nước lồn bôi trơn càng giống như chiếc máy được tra dầu chất lượng, ngày càng hoạt động trơn tru hơn nữa.
"Ôi em yêu... ha... chỉ có cái lồn cực phẩm của em mới... Ôi... mới có thể con cặc của anh phê hết lối về thế này... Vú lồn em là tuyệt nhất... ha..." Kim Thái Hanh kề tai cậu thì thầm những lời dâm dục.
Trong cơn mê tình, không chỉ những tiếp xúc cơ thể mới làm một người thấy sướng mà còn là những lời khen ngợi đến từ người kia. Điền Chính Quốc hoàn toàn chìm đắm trong khoái cảm mà hắn đem lại, tựa như đại dương mênh mông mà cậu là chú cá nhỏ duy nhất vẫy vùng trong đó.
"Ahh~ thật mạnh... ưm... lồn thật tê~ hãy đụ em nhiều hơn nữa em là búp bê tình dục của... của riêng anh... ah~ yêu cặc của anh nhất ah ah ahhh~"
Nghe cái miệng nhỏ xinh thốt lên những lời dâm đãng có ai mà không trở nên sung huyết. Kim Thái Hanh càng ghì chặt lấy cậu đụ điên cuồng, hai hòn dái cũng theo nhịp nắc đánh vào háng cậu kêu thành từng tiếng bành bạch đầy dâm tiện.
"Đụ chết em! Đụ nát cái lồn đĩ của em! Mẹ nó! Dòng dâm loàng chỉ biết dùng vú bự lồn ướt để dụ dỗ tôi!" Kim Thái Hanh nghiến răng. Hắn cắn lên vai Điền Chính Quốc trong khi đụ cậu ná thở.
"Ah ah ah ah cặc bự thật hung tợn ah ôiii~ nát lồn em mất ưmmmm~ em yêu anh yêu anh muốn chết~"
"Anh cũng yêu em chết đi được!"
Kim Thái Hanh thô bạo bắt lấy gương mặt cậu để hôn môi đá lưỡi. Điền Chính Quốc gặp đôi môi hắn liền tự giác hé miệng để môi ngậm lấy môi lưỡi vờn lấy lưỡi. Hai người bú mút môi lưỡi hăng say như muốn hút cả đối phương vào bụng mình, ngay cả nước bọt cũng hòa lẫn chẳng còn biết là của ai với ai.
Cặc bự đổi góc độ đâm rút khiến Điền Chính Quốc giật nhẹ người, lỗ lồn càng co bóp khiến quy đầu rung động. Kim Thái Hanh nắm lấy tay Điền Chính Quốc đặt lên trên bụng cậu, để cậu có thể cảm nhận rõ rệt dáng dấp cặc vĩ đại của hắn gồ lên trên bụng dưới của mình.
Kích thích từ nhiều nơi trên thân thể, kích thích vì suy nghĩ về người yêu khiến ngọn lửa tình dục càng bùng cháy dữ dội. Sự sung sướng từ lồn, từ môi lưỡi và bất cứ chỗ nào tiếp xúc với người đàn ông cậu yêu đều dồn dập dâng trào trong người, khi xúc cảm lan đến đỉnh điểm, cả cơ thể cậu như một quả bóng căng tràn và bùng nổ. Điền Chính Quốc hét lớn rồi phun trào tất cả nước nôi từ cu và lồn ào ạt, tưới ướt đẫm quy đầu, vách lồn thít lại như muốn bóp nghẹn cặc bự khiến Kim Thái Hanh nhíu mày. Cảm giác căng trướng của cặc kèm theo sự chèn ép của lồn bé iu đã thành công ép hắn đạt cao trào. Kim Thái Hanh xả tinh trùng nóng hổi lấp đầy bên trong khiến Điền Chính Quốc rên lên từng tiếng vì quá căng bụng.
Sau khi lên đỉnh hơn mười phút, cả hai mới bắt đầu rơi vào trạng thái phục hồi sau cao trào. Lồn Điền Chính Quốc giật từng hồi vì tê dại, hai mép lồn xụi lơ bị cặc nong ra đầy mệt mỏi. Kim Thái Hanh ôm lấy cậu cùng thở dốc sau cơn mây mưa bão bùng, tay sờ sờ vỗ nhẹ lên mu lồn để xua tan nhanh cảm giác tê nứng cho cậu.
"Đụ em lúc nào cũng tuyệt." Kim Thái Hanh vừa thở vừa nói thầm vào tai cậu.
...................
"Anh có muốn sống chung với em không?" Sau khi cao trào đi qua, Điền Chính Quốc vừa cắn cắn ống hút trong chai nước vừa hỏi.
"Hở?" Kim Thái Hanh có chút bất ngờ. Sau khi định thần lại được thì lại vui mừng phấn khởi ôm lấy cậu vào lòng âu yếm. "Tất nhiên là có rồi! Tuy lúc trước anh còn lông bông nhưng giờ sẽ kiếm công việc đàng hoàng để làm! Mỗi ngày sẽ làm cơm cho em, chăm sóc em, đưa em đi chơi. Cái gì trước đây không mang đến cho em được thì giờ anh sẽ bù đắp lại hết!"
Điền Chính Quốc ở trong lồng ngực vững chải ấm áp quen thuộc, gương mặt xinh đẹp phiếm hồng cười rạng rỡ.
"Ừ, anh liệu mà đền bù cho tốt."
...................
Trời đã vào tháng chín mà nắng vẫn còn gắt gao, Điền Chính Quốc đẩy nhanh bước chân để kem trong túi không bị tan. Băng qua một ngã tư rẽ bên phải vào đường số 5, một ngôi nhà có giàn hoa loa kèn phía trước sân hiện ra.
Đây là nhà của cậu, ngụ tại Quận Mới.
Sau khi băng Lily Quart giải thể, gia đình cậu cũng không chiếm lấy Quận Cũ mà cứ để đó. Dần dà chính phủ cải tạo lại thành Quận Mới.
Những năm học đại học và sau khi ra trường, cậu luôn được chào mời cơ hội đi du học và định cư ở nước ngoài với hàng loạt điều kiện hấp dẫn, tuy nhiên Điền Chính Quốc lại từ chối tất cả chỉ vì cậu đã lỡ yêu mảnh đất này.
Cũng người đàn ông mà cậu đã gặp và yêu hắn tại nơi này.
Điền Chính Quốc nhìn người đàn ông thành thục sửa chữa chiếc xe hơi. Áo thun ôm sát cơ thể cường tráng, vết dơ trên mặt vì mải mê sửa xe, cùng biểu lộ tập trung chăm chú trong hắn quyến rũ hơn bao giờ hết.
Mãi cho đến khi cậu đặt túi kem ngay trước mặt, hắn mới để ý.
"Mê xe hơn cả em luôn sao?" Cậu không ngại dơ mà ôm lấy cổ hắn cười cười.
Kim Thái Hanh hôn lên môi cậu cười hì hì.
"Mải kiểm tra để mai em còn kịp đi làm đấy. Thưởng cho ông xã đi nào~"
Mười lăm năm cứ thế trôi qua thật nhanh, từ khi về sống chung với nhau Kim Thái Hanh bắt đầu đi làm ở một tiệm sửa xe nọ. Nhờ có một khoản tiền trước đó còn lại, thêm năm năm dành dụm tích cóp nên hắn mở một cửa hàng sửa xe ô tô từ lúc Quận Mới vừa được hình thành và chào đón cư dân chuyển tới. Điền Chính Quốc sau khi tốt nghiệp đại học lại học lên cao học và được mời ở lại trường làm giảng viên. Hai người cùng nhau san sẻ mọi thứ, nghĩ rằng sẽ duy trì cuộc sống như vậy đến cuối đời....
"Táo, Dâu. Papa mua kem về này!" Điền Chính Quốc lém lỉnh trốn khỏi bàn tay dê cụ của hắn mà hướng vào nhà gọi lớn.
Hai vóc dáng bé nhỏ nhanh chóng chạy lon ton từ trong nhà ra gara.
Điền Chính Quốc từng nghĩ rằng chỉ hai người là đủ. Cậu từng sợ mọi thứ sẽ thay đổi khi hai người có con.
Nhưng cuối cùng tất thảy đều ngọt ngào, cậu có một công việc lý tưởng, sống trong một căn nhà thoải mái đầy đủ tiện nghi, tối ngủ cùng một ông chồng giỏi bếp núc nội trợ, còn có hai bé con xinh ngoan như thiên thần.
"Đợi đó, tối nay tôi xung phong trả 10 bài liên tiếp cho thầy xem." Kim Thái Hanh cười như không cười thì thầm vào tai khiến cậu khẽ rùng mình.
Chỉnh sửa, tối ngủ cùng một ông chồng xuống được phòng bếp, lên (vô cùng) được phòng ngủ.
_______________________
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com