Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Rung động

Ngay khi Choi Yoo Jin trở về căn hộ, cô thấy chồng mình đang ngồi trên ghế sô pha, áp suất không khí trong phòng hơi thấp, Choi Yoo Jin vừa cởi áo khoác vừa suy nghĩ, trước khi hắn hỏi cô, cô đã hỏi hắn.với một nụ cười: "Anh đã ở đâu?"

"Chẳng vui chút nào." Mặc dù chồng cô nói không vui nhưng anh vẫn cười. Choi Yoo Jin hiểu rất rõ về anh ấy, và khi anh ấy tức giận, anh ấy luôn làm cho mình trông như thể anh ấy không tức giận.

Chồng hỏi cô: "Cô rõ ràng rất vui vẻ, tối hôm qua đi đâu vậy?"

Cô hờ hững liếc nhìn anh, sau đó đi qua phòng khách đến cầu thang chính. "Yojin!" Anh gọi cô, trước khi đập vỡ cái ly trên bàn cà phê của họ. Người phụ nữ uyển chuyển bước lên lầu, từng bước dựa vào lan can cầu thang, cơn tức giận của người đàn ông không ảnh hưởng đến cô.

"Hãy nói cho tôi biết ngay bây giờ," anh nói, đứng dậy và quay mặt lại phía cô. "Em đã ở đâu?"

Cô ấy cũng quay sang anh ta, và trả lời, "Có lẽ tôi đang giúp đỡ một người khác, như bạn, bằng một giọng giống như của ai đó:" Ai biết được? "

Nghị sĩ nắm chặt cằm, tỏ vẻ lãnh đạm: "Em nghĩ hành động của anh sẽ làm tổn thương em nhiều như em đã làm tổn thương anh sao? Em nghĩ rằng em đang tính toán với những khoản cũ sao?" Còn chưa đủ, anh ta hung hăng công kích cô: " "Ngươi thật đáng thương, nhu nhược, liều mạng, ghen tị, ngươi cũng không còn trẻ nữa ..." Hắn dừng lại, hừ một tiếng: "... 

Môi cô cong lên, khịt mũi: "Anh nghĩ nhiều quá, tôi đã biết rằng tôi không bao giờ có thể trả thù anh, bởi vì anh chưa bao giờ quan tâm đến tôi, cho nên Seojoon, tránh xa jss, đừng làm cho tôi nghĩ rằng anh quan tâm — và thương hại anh. "Cô liếc nhìn tay anh," Anh đang chảy máu. "Chống lại ý định băng bó cho anh," Nhớ dọn dẹp nó, anh biết đấy, trên thảm. Rất khó dọn vết máu trên đó, ngươi đừng làm phiền người khác. "Nói xong những lời này, nàng xoay người tiếp tục bước đi.

Nghị sĩ nhìn theo bóng lưng của cô mà lòng bắt đầu loạn nhịp, mối quan hệ mà anh cho rằng luôn bền chặt và anh nắm chặt quyền thống trị trong tay bắt đầu thay đổi.

Tuy nhiên, đừng quá lo lắng, trong mọi trường hợp, cô ấy chỉ có anh talà đối tác cho vị trí Tổng Thống.

——

Jeha lông mi run lên, anh từ từ mở mắt, tròng mắt dần dần trở nên sáng ngời. Anh ta nhìn quanh phường, và thật bất ngờ, anh ta là người duy nhất trong phòng.

Khẽ thở dài, anh ấy muốn gì? Khi anh tỉnh dậy cô đã đợi bên giường của anh? nắm lấy tay anh ấy? Hay ngủ gật trên một chiếc ghế không thoải mái? Jeha lắc đầu và cắn môi dưới. Anh không chắc mình muốn gặp ai nhất.Trong đầu anh thoáng qua hình ảnh người phụ nữ lạnh lùng kiêu ngạo lại rơi nước mắt vì anh-đó là giọt nước mắt chân thật nhất từ cô ấy sau nhiều lần anh chứng kiến cái khía cạnh mềm yếu nhất của cô-nỗi cô đơn,tuyệt vọng của chiến binh mạnh nhất. Có lẽ anh đã tìm thấy hình ảnh phản chiếu của mình trong gương.

 Anh thậm chí không muốn nghĩ về điều đó. Anh ấy không nên làm điều này, sau khi Lavia, tình yêu của anh ấy không còn nữa, nếu anh ấy thực sự yêu cô ấy, anh ấy sẽ không nghĩ đến người khác, anh ấy sẵn sàng kết hôn với cô ấy, làm sao anh ấy có thể yêu ai khác? ? Tình yêu này không quan trọng như anh nghĩ sao? Cảm thấy tội lỗi, anh nhắm mắt và cố gắng xua đuổi những suy nghĩ đó.

Nhưng cuối cùng anh chỉ nghĩ đến những gì đã xảy ra ngày hôm trước. Trước khi Anna và Choi Yoo-jin biến mất, cuộc gặp gỡ với Park Kwan-soo đã bị lãng quên. "Cổng Kumar ..." anh thì thầm. Lavia chết vì một số chaebols và chính trị gia muốn chia sẻ nhiều lợi ích hơn thông qua các kênh bất hợp pháp. Họ giết vợ tương lai của anh ta chỉ vì cô ấy dịch một số thông tin về hành vi vi phạm tài chính của họ. Giờ đây, nhờ Choi Yoo-jin, anh ấy đã có thể chứng minh điều đó và thực thi công lý cho cô ấy.

Anh xoay người trên giường, cố gắng gạt ý tưởng về người phụ nữ ra khỏi đầu. '' Tôi đã nói là đừng nghĩ về cô ấy," anh thì thầm, để giấc ngủ lại vây lấy anh.

——

"Chỉ trích."

"Em đi đâu vậy?" Zhang Seo joon nhìn Choi Yoo Jin và hỏi.

"Đó không phải việc của anh," cô nhún vai trả lời. "Anh nên tập trung sự chú ý của anh vào hành trình của riêng của mình thi hơn," cô nói, bước đến bàn cà phê để lấy túi xách của mình.

"Tối nay." Chồng cô nhìn bóng lưng cô nói: "Tối nay em sẽ về."

"Như anh muốn," Choi Yoo Jin gửi một tin nhắn cho Thư ký Jin, không cần thời gian để nhìn lên: "Nhưng đừng đợi tôi." Nói xong những lời này, cô ấy rời khỏi phòng với một nụ cười.

"Chào buổi sáng, thưa bà." Cảnh sát trưởng Jin đang đợi bà trong vườn, và hai người phụ nữ xinh đẹp và tao nhã cùng nhau bước ra cửa.

"Chào buổi sáng? Có thể", Choi Yoo Jin đút một tay vào túi quần và hỏi thư ký  "Cô có tin tức gì về những kẻ đã tấn công tôi ngày hôm qua không?"

"Đúng. Hai tên trộm là một cặp. Chúng tôi tìm thấy chúng qua nhận dạng khuôn mặt. Chúng sống trong một căn phòng thuê nhỏ gần Itaewon", thư ký trả lời khi đọc tin nhắn trên iPad.

Choi Yoo Jin khịt mũi. "Được rồi," cô nói, "Họ đã từng làm ai bị thương trước đây chưa?"

"Có thể, nhưng chúng tôi chưa có bất kỳ bằng chứng nào." Cảnh sát trưởng Jin trả lời một cách tỉ mỉ, tự hỏi liệu PN có định tống họ vào tù vì những tội nghiêm trọng hay không.

"Được rồi, nếu tìm được bằng chứng thì nói cho tôi biết, nếu không thì tiếp tục theo dõi chúng." Choi Yoo Jin ra lệnh. Sau đó, anh gật đầu với người tài xế đã mở cửa cho cô, và ngồi xuống một cách duyên dáng.

"À, nhân tiện, k2 tỉnh rồi." Cô thư ký báo cáo tình hình và cẩn thận quan sát phản ứng của sếp: "Con dao không chạm vào nội tạng. Không chảy máu và không nhiễm trùng nên không mổ, chỉ vài mũi khâu. "

"Tốt lắm." Choi Yoo Jin nhìn ra ngoài cửa sổ xe: "Bây giờ hãy tập trung vào nhiệm vụ trước mắt, Zhang Seo Joon nhất định phải có sự hỗ trợ của đảng." Thư kí Kimgật đầu, cô hài lòng với phản ứng của PN đối với bệnh tình của Jeha. , sự bình tĩnh đó của PN sắt bén,cao ngạo dường như đã trở lại. Vốn tưởng rằng phu nhân sẽ sắp xếp lại lịch trình và đến bệnh viện ngay lập tức, nhưng có vẻ như cô đã mắc sai lầm.

——

"Bạn cảm thấy thế nào?"

Jeha thở dài và đeo đồng hồ.

"Tôi đã phải trải qua một chuyện tồi tệ hơn," cựu lính đánh thuê trả lời.

Trưởng phòng Zhu cười. "Ồ, tôi chắc là bạn nói đúng," anh ấy nói, "Nhưng điều đó không thực sự trả lời câu hỏi của tôi, bạn cảm thấy thế nào?"

Jeha mỉm cười quay sang người đàn ông lớn tuổi hơn: "Tại sao tôi không biết rằng anh quan tâm đến tôi nhiều như vậy và anh cần tôi làm gì?"

Giám đốc Zhu gật đầu, "Con nói đúng." Ông ta đút hai tay vào túi quần: "Con nói đúng, con ạ." Ông nhìn ra cửa sổ bệnh viện. "thời tiết tốt."

''Chú định rủ tôi đi chơi à?" Ji Xia hỏi. "Nói cho tôi biết có chuyện gì không?"

Người đàn ông trung niên cười lớn. "Hôm nay là một ngày tốt để nghỉ ngơi." Anh nói, quay sang Jeha: "Hãy tận hưởng nó".

"Hôm nay tôi nghỉ?"

" PN bây giờ không ở thành phố, và Ủy viên hội đồng không thể rời đi nếu có cuộc họp. Về phần Anna, cô ấy đang ..." Giám đốc Zhu cau mày: "Cô ấy đã đi đến bãi biển."

"Ở bãi biển?"

"Chà." Quản lý Zhu quay mặt về phía cửa sổ. "Mục đích Madam đi ra khỏi thành phố nhiều khả năng là Anna. Có cần tôi gửi xe đưa anh đến đó không?"

"Điều này sẽ không làm hỏng kỳ nghỉ của tôi chứ?" Jeha hỏi một cách hùng hồn.

Giám đốc Chu trầm ngâm nhìn Jeha, có vẻ hơi ngạc nhiên, sau đó nở nụ cười: "Cậu có thể dành thời gian cho những gì cậu muốn làm, tôi chỉ nghĩ rằng cậu sẽ sẵn sàng làm điều đó, dù sao thì cậu vẫn luôn như vậy." 

"Anh nhầm rồi," Jeha đáp, "Tôi đi thăm một người bạn cũ."

"Ai?" Trưởng phòng Chu cau mày hỏi.

"Chúa ơi," anh đáp và bước ra khỏi phòng bệnh.

Giám đốc Zhu bối rối trước những lời nói vô tâm của anh và hỏi anh: "Anh có biết tìm cô ấy ở đâu không?"

Jeha ậm ừ, và hất tóc trước sự phản chiếu trên cửa sổ nghiêng sang một bên: "Có người gợi ý rằng tôi nên đến một nơi để xem - nhà thờ."

Đạo diễn Zhu cười: "Đó là một nơi thực sự tốt, nhưng có khá nhiều nhà thờ ở Seoul, và tôi không biết Chúa bảo trợ nhà thờ nào."

"Đồ không tin( tín đồ giáo phái)." Jeha bắn trả, sau đó biến mất trong góc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com