Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 48 : Quá nhiều khúc mắc

Aoko cúi đầu cắn răng, cái tên nam nhân biến thái này nói giọng đó là ý gì ! Mình là người duy nhất trong thế giới nữ nhân mà hắn nói yêu? Hắn cho đó là vinh hạnh sao? Còn mong rằng sau khi nghe thấy câu này cô sẽ tự giác đi đến bên hắn ôm hôn hắn, hoặc là rất vui vẻ để thỏa mãn thói hư vinh của hắn? Thật buồn cười cô đâu phải loại con gái nông cạn. Hắn nghĩ rằng cô sẽ có phản ứng như thế thì cô sẽ phản ứng như vậy để thỏa mãn hư vinh của hắn mong rằng về sau hắn không quấy rầy mình. Cô nở một nụ cười giả dối, cười cười mà nói :

 "Có thể được Kuroba tổng tài yêu tôi, tôi thật sự là cực kỳ cảm kích ! Dạ! tôi sẽ đem "tình yêu của anh" hảo hảo trân quý đấy! đợi đến khi tôi sống khoảng bảy tám chục năm nữa tôi sẽ không quên mang ra khoe"

Đúng rồi, đến lúc đó tóc cô đã bạc trắng mà còn có thể đứng hiên ngang trước mặt con cháu nói cho tất cả biết cô đã từng được Tổng tài của N.E ngỏ lời yêu mình. Chà...! Không tệ! Là một ý kiến hay! Thật sự có rất nhiều nữ nhân, bọn họ chỉ muốn nghe hắn nói yêu họ, nhưng chữ "yêu" này sao có thể nói ra được dễ dàng như vậy? Trước kia hắn chưa từng nghĩ đến một lần cho nên không dễ dàng nói "yêu". Nhưng bây giờ đã nói ra thì sẽ không bao giờ thay đổi, cho dù cô có ghét hắn hắn cũng phải làm cho cô thích hắn. Không phải hắn không muốn yêu mà chỉ vì chưa rung động trước một ai, có lẽ người đó chính cô, cô sẽ là người "duy nhất" và cũng là người hắn " yêu nhất".......

"Aoko, anh yêu em, anh mong em hiểu điều đó" nghiêm túc nói lại một lần nữa hắn đột nhiên thấy ba chữ "anh yêu em" cũng không phải là khó khăn khi nói ra, dường như càng nói càng thuận, nếu mỗi ngày đều nói cũng không thấy tệ lắm.Aoko nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của hắn nụ cười trên môi tắt hẳn sắc mặt trở nên cứng ngắc. Không phải chứ....... Trông như vậy.........không thấy có ý đùa giỡn........ nói cách khác......là hắn đang nói thật?......... hắn yêu cô?........... toát mồ hôi.........tên nam nhân biến thái này.......... Yêu cô!!!

Kaito thở phào nhẹ nhõm, lộ ra mỉm cười mê người, "Không có nói giỡn, từ lúc bắt đầu, Anh đã nói với em, anh không có ý đùa giỡn!" cô là trường hợp ngoại lệ, làm cho hắn phá bỏ hết tất cả các quy tắc của bản thân.

"..........." Aoko nghĩ, rồi lạnh nhạt hỏi : Như vậy tôi hỏi anh, anh yêu tôi như thế nào?"

Thấy hắn mở miệng định nói, cô vội vàng cắt ngang : " Anh cứ nghe tôi nói hết đã. Anh đã chắc chắn chưa?Có người nói với tôi, yêu có rất nhiều loại, bản thân tôi mặc dù không hiểu lắm nhưng tôi có thể hiểu được từ " yêu" của anh nó như thế nào. Anh luôn có một cuộc sống an nhàn sung sướng, mỗi người thấy anh đều là lúm khúm, có thể ngồi xuống lau giầy cho anh, không có ai phản kháng lại anh. Tất cả những người phụ nữ bên cạnh anh, họ luôn chiều theo ý của anh, luôn nghe lời anh, luôn gật đầu chứ không lắc đầu? Kuroba Kaito, anh đã nghĩ chưa? Tại sao bây giờ anh lại nói yêu tôi? Có lẽ.... bởi vì anh chưa bao giờ gặp 1 người phụ nữ như tôi. Tôi luôn tỏ ra chán ghét anh, khinh thường anh, phản kháng lại anh, thậm chí không muốn quen biết với anh nên anh cảm thấy mới mẻ, kích thích anh! Càng không có được anh lại càng muốn có. Đây không phải là tình yêu chân chính, anh hiểu chưa?"

............ Nói 1 hơi như vậy, mới thấy miệng lưỡi khô nóng.

Kaito im lặng tại chỗ, chăm chú nhìn nàng, không phản kháng, mắt nhìn xuống làm cho người đối diện không thể nhìn được trong lòng hắn đang nghĩ gì.

"........." Aoko nhìn hắn khẽ mỉm cười rồi xoay người bình tĩnh đi về phía cửa phòng. Giống như trước kia, đối mặt với tất cả những người muốn theo đuổi luôn không để cho họ bất kỳ hy vọng, vẫn như cũ kiêu ngạo mà rời đi. Aoko............. Làm rất tốt............. không để cho hắn thương hại mình. Mặc dù lúc trước mình rất ghét hắn, nhưng giờ phút này hắn nói yêu mình, cho dù từ "yêu" này có bao nhiêu khúc mắc..... Đối mặt với tình cảm này, bất kể là tốt hay không tốt, đều muốn chân thành mà đối diện.

Cửa nhẹ nhàng đóng lại, Kaito vẫn không có phản ứng gì, cả người dựa vào tường, cúi đầu suy nghĩ. Lời nói vừa rồi vẫn lẩn quẩn trong đầu, giọng nói của cô rõ ràng thanh thoát.........

"Kuroba Kaito, anh đã nghĩ chưa? Tại sao bây giờ anh lại nói yêu tôi? Có lẽ.... bởi vì anh chưa bao giờ bị một người phụ nữ từ chối. Tôi luôn tỏ ra chán ghét anh, khinh thường anh, phản kháng lại anh, thậm chí không muốn quen biết với anh nên anh cảm thấy mới mẻ, kích thích anh! Càng không có được anh lại càng muốn có. Đây không phải là tình yêu chân chính, anh hiểu chưa?"

............

Là như vậy sao?Kaito....... Đối với cây gai nhỏ.......thực là như vậy sao? Nếu theo như cô nói, thì cô và những người tình trước kia không giống nhau cho nên hắn mới thấy có cảm giác mới mẻ nên mới có cảm giác muốn có được cô. Càng không có được......... càng muốn lấy được. Kaito nhìn xuống sàn nhà, cảm thấy không có lối thoát....... Chưa từng thích một người..........mà ngay cả bản thân ........ cũng không rõ nhưng suy nghĩ trong lòng mình ra sao nữa.

Quay lại phòng mình để xử lý công việc, buông mình xuống ghế, một tay nâng má, một tay vuốt trán, trong đầu vẫn hiện lên nhưng sự việc vừa xảy ra. Vẻ mặt khó chịu của hắn khi đó cứ hiện lên như cuốn phim quay chậm lặp đi lặp lại, thước phim đáng ghét đó làm cho tâm trí mình càng ngày càng bị kích động......Aoko...........tại sao lòng của ngươi...........sau cái nháy mắt đó....... lại thấy hồi hộp như vậy.....

" Anh thích em, không ! Là anh yêu em" Đột nhiên hắn tỏ tình như vậy, giống như 1 lời nguyền rủa cứ vang mãi bên trong tai.

A a................ Aoko! ngươi phải tỉnh táo, ngươi rốt cuộc đang nghĩ cái gì, lúc nãy trong phòng ngươi đối với nam nhân đó có biểu hiện rất OK như vậy mà hiện tại lại.......... tự nhiên không kìm được nhớ lại. Đưa tay bịt kín lỗ tai, không muốn nghe thấy nữa,không muốn lại nghe thấy cái âm thanh đó....cứ quanh quẩn....bên tai....... Cả người có cảm giác ngây dại giống như đang nằm mơ, đúng là ác mộng! Cả đời cũng không nghĩ đến, cô cảm thấy hít thở không được, trong lòng lo lắng không biết cái tên nam nhân biến thái đó có cho gọi cô lần nữa.

Buổi sáng,thời gian trôi qua thoáng cái đã đến giờ ăn cơm buổi trưa. Sau lưng có người vỗ vào vai:

"Aoko.........."

Nghe thấy giọng nữ quen thuộc, Aoko quay lại thấy khuôn mặt trái xoan ửng hồng của riYo, mắt đang nhíu lại thì lập tức giãn ra....

" Đi ăn thôi......" Yori thở hổn hển, kéo Đồng Thiên Ái, hướng thang máy đi tới, vừa đi vừa nói: " Hôm nay tôi mệt chết đi được cái tên Miss Koko đó nhất định là lấy việc công bao thu riêng. Tự nhiên phái một cô gái như tôi đi đưa tài liệu xa như vậy. Aoko! Cô biết không, năm sáu cái thùng lớn như vậy mà một mình tôi phải mang đến công ty đó, bi thảm nhất chính là ở đó không có thang máy, đi tới đi lui, từ trên xuống dưới tôi chạy không biết bao nhiêu lần. Tôi đói bụng đến nỗi có thể nuốt được cả một con trâu"

"........."Aoko bị cô bạn kéo đi lại nghe cô ta kể khổ chỉ biết gật đầu lia lịa.

Yori cảm thấy mình nói nửa ngày nhưng không thấy ai đáp lại, tò mò nghiêng đầu nhìn về phía Aoko ở sau lưng phát hiện thấy vẻ mặt cô ngưng trệ, ngơ ngẩn. Đưa mặt lại gần cô: " hồi hồn, hồi hồn, mau hồi hồn Aoko".

"A________" Aoko hét to một tiếng, khi mắt đang nhìn mông lung thì xuất hiện khuôn mặt của Yori, vội vàng định thần, buồn bã nói: "Yori xin lỗi".

Yori " hừ" một tiếng, buông tay cô ra, quay đầu bước vào thang máy, làm bộ không để ý đến cô.
"Yori" Aoko vội vàng chạy đến rúc vào bên người cô bạn như chú cừu nhỏ nhẹ lắc cánh tay của cô bạn mình, cầu khẩn nói: " Không nên tức giận a! tôi sai rồi".

Yori liếc nàng 1 cái thờ ơ nói : " Trong đầu của cô toàn nghĩ đến nam nhân, làm gì còn chỗ cho người tỷ muội tốt là tôi đây".

Ách..... trông đầu toàn nghĩ đến nam nhân...........lời này..........thật sự là đúng..........thật khoa trương.......... Nơi nào trong đầu cô nghĩ đến nam nhân............thật qua oan ức..... được rồi .........cô thừa nhận........có nghĩ một chút..........

Yori nhìn gương mặt đỏ hồng của cô liền trêu trọc: "Làm sao tôi? Chẳng nhẽ muốn người đó thầm mến đến thăm nữa à? A! không phải, phải nói là bạn trai. Tôi nhớ rồi, có phải là người hôm qua không? Ùm! Nhìn rất đẹp đôi đấy ! Rất tuyệt a! nếu lập gia đình thì nên gả cho người như hắn!". Yori hồi tưởng lại dáng người nam nhân đó rồi nói lên suy nghĩ.

"............"Aoko cắn môi ấp úng nói : "Nếu như tôi nói....... Người tôi nghĩ đến không phải là hắn......".

" hả?" lần này đổi lại là Yori trợn mắt há mồm, Aoko nghĩ đến nam nhân khác? Lòng lại càng hiếu kỳ hơn, vội vàng lại gần cô: "Tốt! Aoko! Nói cho tôi biết nhanh lên, ngươi đang nghĩ đến dã nam nhân nào?"

Dã nam nhâm..............ngất...........toát mồ hôi....

" Yori" Aoko nhìn thấy hai mắt cô bạn mình tỏa sáng

Yori liếc cô một cái : " Nói mau, nói mau, không được nói dối".

Aoko không thể làm gì ảo não nói: " Thật ra thì........ tôi cũng không biết......chuyện gì xảy ra........chắc tôi đang thần kinh thác loạn á........hắn là một......người tôi thấy rất đáng ghét..............."

" Tan sở rồi! Hôm nay có tiền lương! Chúng ta đi mua đồ!" một nữ nhân viên hưng phấn nói.

Một nữ quái khác cũng vui vẻ nói: "Tốt! tôi đã muốn mua cái váy dài đó từ trước, hiện tại đang là đợt giảm giá mùa thu, hôm nay nhất định phải mua được nó về nhà!"

" Cái đó.......em có thể đi cùng không?...." Một em gái mới đến ngập ngừng hỏi. Hai nhân viên nữ liếc cô một cái, một người trong đó hứ lạnh nói: "Chúng ta còn có chuyện khác! Em gái a, em về nhà trước đi!". Nói xong, hai người lắc mông ra khỏi phòng làm việc. Miss Koko lúc này cũng cầm túi xách lên, cao ngạo liếc nhìn sang. " Miss Koko, tan sở cùng đi nhé?" em gái mới tới lấy lòng nói.

Miss Koko liếc cô bé một cái, giầy cao gót giẫm trên sàn nhà kêu " cộp.....cộp...".Giọng nữ bén nhọn từ phía trước truyền đến " Vậy còn không nhanh lên đi theo cho kịp?" em gái mới đến nghe thế vội vàng đuổi theo nói: "Miss Koko, em nghe nói gần đây có bán một sản phẩm.......".

".........." Aoko nhìn bóng lưng hai người bọn họ rời đi đột nhiên cảm thấy thật ra Miss Koko cũng không phải là người không có nhân tình. Ở sau tấm mặt nạ, mỗi người đều có một mặt lương thiện nếu như không thể với ai cũng đối xử thân thiện, thì cũng không bỏ đá xuống giếng, như vậy cũng là rất tốt rồi....

" Aoko..." Giọng nói trong trẻo của Yori vang lên, ngay sau đó hai cánh tay mảnh khảnh từ phái sau vòng qua ôm lấy cổ cô: "Aoko! Tôi rất yêu Aoko! Ao ~ ko ~...."

Ách... cảm giác tóc gáy dựng lên....đưa tay vỗ vỗ tay của cô bạn nói: "Yori sao thế? Hôm nay có tiền lương cho nên cậu quá hưng phấn sao?"

Yori cô bạn này...cùng những người phụ nữ bình thường thực sự dường như....... Không giống nhau... cô là người thẳng thắn.....hơn nữa tinh ranh như cáo, rất yêu tiền.... yêu hơn tất cả....

"Aoko! Hôm nay cậu phải theo mình ăn cơm! Mình mời!" Yori cọ vào cổ của cô làm nũng nói.

Ăn cơm? Còn mời nữa?không nghe nhầm chứ? Aoko hơi nghi ngờ hỏi: "Yori hôm nay chẳng nhẽ có chuyện gì tốt sao? Làm sao lại mời cơm tôi đây?"

Yori rốt cuộc buông cổ cô ra đi vòng đến trước mặt cô, cúi người xuống, mái tóc ngắn làm nổi bật gương mặt hồng hào nhìn rất đáng yêu: " Đây là một bí mật! theo tôi ăn cơm! Được không?" đôi mắt to tròn chớp chớp..

Aoko lại nhìn thấy trong ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, trên khuôn mặt nở nụ cười: "Tốt! hôm nay cũng chỉ bồi Yori ăn cơm không đi đâu cả!"

" Muôn năm" Yori vui vẻ hô lên.

" Kịch____" cửa thang máy mở ra hai người vừa nói vừa cười cùng nhau bước ra khỏi thang máy.

"Aoko thích ăn cái gì?"

"Ách....? Yori thích ăn gì?...."Trong đại sảnh vắng vẻ có một số đang vội vàng tan sở nhìn thấy bọn họ lúc này không tự chủ cùng bước chậm lại giống như là bị cuốn theo sự vui vẻ của bọn họ, hai người lúc này như tinh linh..... rơi vào phàm trần.........

Aoko chợt nghĩ đến cái gì, buồn bã chớp đôi mắt thanh tú: " Yori.... ta muốn nói... Cậu nhất định phải ngồi......Xe máy à......" cái đó cô thực sự sợ chết a!

"......" Yori liếc cô một cái, suy nghĩ một chút giống như đang hạ quyết tâm lớn, cắn răng nói: "Tốt ! hôm nay ngồi ô tô đi ăn đi ăn cơm đi, xe máy cứ để ở nhà gửi xe!"

Lần này Aoko trợn to hai mắt, không thể tưởng tượng nổi nhìn Yori bên cạnh. Đánh..... không phải đâu.....hôm nay Yori... bỏ nhiều tiền như vậy.....giống như đánh ai...hơn nưa còn muốn mời ăn cơm....... Này......

Ra khỏi cao ốc, Yori kéo Aoko chạy chậm ra đường. " Sao lại không có xe? Tan sở đón xe ở đây thật đúng là rất khó...khiến người ta cảm thấy ngạc nhiên!" Ló cái đầu nhìn ngó lo lắng chờ "xe không"đến. Lúc đó cách đấy không xa, một chiếc xe Benz đi tới. Màu đen của xe nói lên giá trị con người của chủ xe. Những tia nắng xuyên qua tán lá cây phủ lên chiếc xe trông thật cuốn hút. Xe Benz CLKGT là loại xe sản xuất số lượng có hạn. Mới nhìn đánh giá qua như vậy nhưng lúc này lại có cảm giác quen thuộc, tại một nơi cách xa như vậy mà chỉ liếc nhìn một cái cũng có thể nhận ra là xe của ai.........

"Làm thế nào lại không có xe! Tokyo sao lại có nhiều người như vậy a!" âm thanh lo lắng của Yori vang lên bên cạnh mà giống như ở rất xa.

Aoko sững sờ ở tại chỗ, trong khoảnh khắc này cảm thấy bốn phía như không có người.Lúc này như chỉ còn lại mình mình, còn có phía trước chiếc xe Benz chậm chậm đi tới.

"Thình —— thịch ——" nhịp tim càng lúc càng nhanh. Aoko. . . . Mình làm sao thế? . . . . . . Tại sao. . . . . . tim của mi. . . . . . Nhảy nhanh như vậy. . . . . . Chỉ là một chiếc xe. . . . . . trong xe chưa chắc đã phải. . . . . .Cứ coi như là hắn. . . . . . Tại sao lại kích động làm cái gì. . . . . . Phải bình tĩnh, trăm ngàn lần hãy bình tĩnh! Chẳng lẽ mình nghĩ đến, hắn lại đột nhiên đem xe dừng sát ở trước mặt mình sao? Trong lòng ngổn ngang những ý nghĩ gì đây? Aoko! Mi phải tỉnh táo a! Trời ạ! Ai tới nói cho cô biết! Cô đến tột cùng là bị làm sao vậy? Thật đáng buồn____ Đột nhiên phát hiện mình không làm thế nào bình tĩnh được. Rốt cuộc chiếc xe Benz ở đại lộ một con đường khác đi lên vụt qua trước mặt. Khuôn mặt anh tuấn của Kaito, hiện ra trong khoảnh khắc, sau đó như gió biến mất, thậm chí cũng chưa kịp nhìn thấy rõ ràng đã biến mất không thấy. . . . . .

"Tại sao không có xe! Ông trời! Tôi sắp điên rồi!" tiếng gào của Yori vẫn thỉnh thoảng vang lên.

Aoko lại đột nhiên cảm thấy yên tĩnh đến mức có thể nghe được tiếng tim mình đập.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com