Andrew [8]
Từ cái hôm về Kagoshima được bố mẹ Chigiri chấp nhận, Kaiser tươi tỉnh hẳn, hắn công khai thân mật với em trước mặt bố mẹ. Cái nắm tay, hôn lên má, xoa đầu làm Hyoma ngại ngùng khi thấy ánh mắt mẹ đang nhìn mình.
Họ trở về Tokyo chỉ sau đó một ngày. Chigiri tùy tiện để Vali bừa bộn sang một bên nằm thẳng lên giường cuộn tròn lại, em vẫn thấy mệt vì chuyến bay bị trì hoãn gần một tiếng vì thời tiết. Hai bố con Kaiser mỗi người một bên ôm chặt cứng lấy Hyoma làm em khó chịu, đạp thẳng tên người yêu xuống sàn gỗ, thằng bé Andrew thấy bố mình như thế cũng tự giác đứng dậy nhưng bị em kéo lại ôm chặt trong lòng.
"Ơ? Em buồn cười thế...sao đạp anh xuống, Andrew cũng ôm chặt em cơ mà? Đây là phân biệt đối xử đấy biết không?"
"Đi ra ngoài cho mẹ con em ngủ, nhanh lên! Ôm chặt người ta như thế tính làm em chết ngạt à."
Lần đầu trong đời Kaiser ghen tị với con trai mình như vậy, thằng bé thoải mái được em vỗ lưng ngủ. Trông cái mặt thỏa mãn đến đáng ghét, Michael hậm hực ra khỏi phòng, đập vào mắt hắn là lời căn dặn của bà quản gia ngày mai là sinh nhật Chigiri, hắn nhớ mà chẳng qua mấy hôm bận quá quên bẵng. Tranh thủ lúc người yêu đang ngủ Kaiser quyết định tạo bất ngờ cho em.
Đến một cửa tiệm hoàn kim có tiếng trong khu Kaiser sống, bước vào đã được nhân viên tiếp đón nồng hậu. Người có tiền khí chất nó khác lắm, Michael đi một vòng ngắm nghía đủ thứ từ lắc tay, lắc chân hay vòng cổ. Cuối cùng hắn cũng chọn được quà sinh nhật cho mèo con bé bỏng, rời khỏi tiệm lại lái xe đến nhà hàng nổi tiếng trong thành phố đặt bàn, Kaiser đặc biệt chi mạnh tay để nhà hàng trang trí cho sinh Nhật Chigiri.
Loay hoay cả chiều Michael mới về nhà, không thấy bóng dáng quen thuộc trong bếp chắc mẩm Hyoma chưa dậy. Nhẹ nhàng mở cửa vào phòng thấy em đang ôm lấy con trai hắn mà say giấc nồng. Kaiser chẳng quan tâm mà kéo con trai sang nằm bên cạnh còn hắn chễm chệ nằm trong vòng tay Chigiri, cảm giác sung sướng là đây sao? Michael phải công nhận sướng thật đó, cái mùi thơm nhẹ nhàng cuốn hút biết bao. Thằng bé Andrew mất đi hơi ấm ban đầu mà tỉnh giấc, quay sang thấy mẹ đang ôm bố mình không cam tâm nhưng vẫn ngoan ngoãn chạy sang bên cạnh để ôm em ngủ tiếp.
Một gia đình ba người ôm nhau ngủ đến gần chín giờ tối mới dậy. Hyoma là người tỉnh đầu tiên, nhìn Kaiser ôm chặt cứng mình ngủ ngon lành như con cún con liền hôn lên trán hắn rồi gỡ tay rời khỏi giường, Chigiri thề em chỉ ngủ một chút thôi nhưng sao từ một giờ chiều đến chín giờ tối vậy. Mà bụng đói réo liên tục làm Hyoma phải mò xuống bếp nấu gì đó ăn.
Hai bố con theo thói quay đều quay người để ôm Chigiri nhưng sờ mãi chẳng thấy người đâu giật mình ngồi dậy nhưng thứ hấp dẫn hai người là mùi đồ ăn thơm phức, cái bụng như gào lên. Thế là lại lôi nhau xuống bếp, Hyoma chỉ nấu mì tôm ăn qua bữa thôi do bây giờ cũng muộn nên em lười nấu cầu kỳ. Thấy hai cái đầu vàng cứ dụi dụi vào người em kéo hai bố con ngồi vào ghế rồi đặt trước mặt mỗi người một bát mì ramen đầy ú ụ.
Bên ngoài tuyết rơi dày đặc, chỉ vài ngày nữa là đến giáng sinh, Chigiri dừng đũa quay sang hỏi Andrew.
"Cục cưng, sắp đến giáng sinh rồi, con muốn có quà gì thế?"
"Quà á ạ? Con cũng chưa biết nữa...à con biết con muốn gì rồi."
"Là gì thế?"
"Con không nói đâu! Nó là bí mật."
Cái mặt non choẹt ấy làm vẻ bí mật lắm. Andrew kéo Kaiser rồi thì thầm vào tai bố nó gì đó. Hyoma gặng hỏi nhưng cả hai nhất quyết không nói nửa lời nên em không làm khó nữa. Hai bố con Kaiser cười khúc khích về món quà Andrew muốn trong giáng sinh, nó không đơn thuần là quà của Andrew, nó còn là quà của Kaiser.
Ăn xong cả ba lại lôi nhau đi ngủ tiếp. Lần này Hyoma cho cả hai bố con ngủ với nhau để em ngủ một mình cho thoải mái. Từ cái ngày về nhà này ở không một ngày nào Chigiri được ngủ một mình, Michael và Andrew có cầu xin như thế nào em không lấy động dù chỉ một chút. Chăm sóc da mặt một chút rồi thoải mái đắp chăn đi ngủ. Hai bố con Kaiser ở ngoài chí choé, hết thằng bố rồi đến thằng con đổ tội cho nhau không ai nhường ai, Andrew bỏ về phòng nó ngủ còn Kaiser phải ngủ tạm trong phòng bên cạnh phòng làm việc.
Thằng Andrew quấn hơi Chigiri lâu rồi, không có mẹ nó sao nó ngủ được. Nửa đêm lọ mọ gọi bà Emily dậy rồi nhờ quản gia lấy chìa khóa dự phòng nơi Hyoma đang ngủ, cầm chìa khóa trên tay thằng bé bắc ghế mở cửa phòng ra rồi chui tọt vào trong chăn.
"...Andrew? Là con à?.."
" vâng...không có mẹ con không ngủ được.."
"Rồi, ngủ đi."
Hyoma xoay người ôm thằng bé vào lòng nhẹ nhàng vỗ lưng nó như cách em hay làm để ru nó ngủ. Cái chiêu đơn giản nhưng lúc nào cũng thành công, có hơi mẹ cậu nhanh chóng chìm vào giấc ngủ ngon lành.
Sáng hôm sau, Kaiser tỉnh dậy đã thấy Chigiri chuẩn bị xong xuôi để đi dạy, Andrew cũng từ phòng hai người bước ra với bộ đồ ngủ khủng Long làm hắn đặt ra câu hỏi thằng con đêm qua được ngủ với người yêu hắn hay sao. Hyoma lắc đầu phủ nhận điều đó. Michael cũng chẳng quan tâm mà vội ôm chầm lấy cục cưng của hắn, bobo lên môi Chigiri rồi chúc mừng sinh Nhật em. Hyoma ngó nghiêng xem Andrew đã đi chưa không em ngại chết, tranh thủ lúc thằng bé ở bên kia thay đồ em cũng đáp lại nụ hôn chuồn chuồn nước kia bằng một nụ hôn có phần mãnh liệt hơn thay lời cảm ơn cho lời chúc mừng sinh Nhật.
Khi hai mẹ con mở cửa lớp đã thấy học sinh đến từ rất sớm, bé nào bé nấy tay cầm thiệp chúc mừng sinh chạy ùa đề sà vào lòng Chigiri chúc mừng sinh Nhật em. Điều này Hyoma lấy làm lạ vì em chưa từng tiết lộ sinh nhật của mình cho lũ nhỏ sao mấy đứa nhóc biết được.
"Là chị nói đó, mấy đứa trong hai hôm em về Kagoshima đã chăm chỉ làm thiệp chúc mừng sinh nhật. Sướng nhất thầy Chigiri nhé!"
"Haha, em lấy làm vinh dự đó, cảm ơn chị Victoria nhiều nhé."
Chigiri cầm một xấp thiệp chúc mừng sinh Nhật trên tay mà lòng vui như hoa, xem cách chúng trang trí tấm thiệp trông đáng yêu chưa kìa. Andrew ngó xem cùng Hyoma bị em dùng giọng hờn dỗi.
"Mẹ có quà của bạn con hết rồi đó, quà Andrew tặng mẹ đâu rồi ta?"
"Xí, con cũng có quà cho mẹ chỉ là tối nay nó mới đến thôi."
"Tối sao? Được thôi, mẹ mong món quà của con trai cưng quá đi."
Kaiser hôm nay không đến công ty giao hết công việc cho trợ lý vì hắn có việc quan trọng hơn nhiều. Đi đến tiệm âu phục lấy bộ vest thiết kế riêng được đặt từ một tháng trước. Vẻ lịch lãm sang trọng khi khoác lên bộ cánh ấy quả khiến người khác phải đổ dồn sự chú ý vào người con trai ấy.
Chà, mình đẹp trai thế nhỉ, chưa gặp ai đẹp trai như mình bao giờ, người yêu của Chigiri Hyoma có khác, chậc chậc quả là vẻ đẹp nghìn năm có một mà.
Đấy là lời Kaiser tự luyến thôi, mà hắn bảnh trai thật. Lấy vest xong lại nhanh chóng rời đi, đến một tiệm hoa tươi gần công ty, Michael đã nhờ thợ cắm hoa ở đấy làm cho hắn một bó Hồng thật đẹp, phải chọn những bông đang ở độ tươi thắm nhất, đậm đà nhất rồi giao đến địa chỉ nhà hàng mà gia đình sẽ dùng bữa tối trong ngày hôm nay. Hắn muốn tổ chức sinh nhất Hyoma chỉn chu nhất có thể và còn có việc quan trọng nữa.
Quay đi quẩn lại đã đến chiều, Michael lại đến đón hai mẹ con, Chigiri nhìn người yêu mình mặc vest còn xịt nước hoa vuốt keo các kiểu thì cười không ngậm được mồm. Gì đấy? Ăn diện quá đà rồi đó, nhưng không sao vẫn bảnh bao lắm. Hyoma lại đau đầu không biết tối nay nên mặc gì cho hợp lý.
"Em không mặc gì là đẹp nhất cưng à."
"Aaaa...đau, đau. Mắc gì véo anh đau thế??"
"Con anh đang ngồi đây đấy cải đần ạ, nói không biết ngại hay gì."
Hai tai em đỏ ửng hết lên nhìn Andrew ngơ ngác chưa hiểu rõ lắm. Chigiri ngó tủ đồ rồi quyết định sẽ mặc sơ mi trắng cùng gile nâu sữa bên ngoài cùng quần đồng tông màu với áo gile. Andrew mặc đơn giản với áo len dài tay cùng quần vải.
Ba người dùng bữa tại một nhà hàng có tiếng, Hyoma đã dùng con mắt ngưỡng mộ khi em bị chinh phục bởi khi nhìn thấy món ăn và khi nếm thử mùi vị đó. Nó thực sự rất ngon không có điểm để chê, hương vị hòa trộn tạo nên sự cuốn hút và có chút nuối tiếng khi nuốt thức ăn xuống họng, dư vị sót lại trong khoang miệng vẫn làm người ăn nó mê đến nao lòng, trong khi Hyoma như đang ở chín tầng mây thưởng thức món ăn hai bố con Kaiser có vẻ như không hài lòng về nó mấy.
"Sao đấy? Đồ ăn không hợp khẩu vị hai người hả?"
"Không ngon như đồ mẹ nấu chút nào cả."
"Con nói đúng, đồ Hyoma nấu ngon hơn nhiều, cái này... tạm tạm thôi."
Cái này không phải nịnh hót đúng chứ, em thấy tay nghề của mình chưa bằng một góc đồ ăn ở đây mà sao hai bố con chê được nhỉ. Món ăn họ nấu thực sự rất ngon luôn.
Ăn xong Chigiri mới có thời gian ngắn nghía cách họ trang trí sinh Nhật cho mình, nó không quá cầu kì nhưng đủ làm hài lòng nhân vật chính, còn có ảnh gia đình ba người nữa này và cả một cái bánh sinh Nhật hình trái tim. Michael và Andrew đứng bên cạnh em, họ cùng nhau cắm nến bật lửa đèn trong phòng vụt tắt chỉ còn chút ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến. Chigiri nhắm mắt cầu nguyện rồi thổi nến, vậy em đã chính thức bước sang tuổi mới. Niềm vui lộ rõ trên gương mặt người con trai ấy mà không hề để ý đến việc Andrew đã nhận bó hoa Hồng to gần bằng người thằng bé và Kaiser lấy từ trong túi áo một cái hộp nhỏ, khi đèn được bật lên hết. Chigiri bất ngờ trước hành động của hai bố con Kaiser, thằng bé trao cho em bó hoa Hồng tươi thắm. Kaiser quỳ xuống, mở hộp nhỏ đó ra, bên trong là một cái nhẫn kim cương được làm chi tiết trên thế giới số lượng rất ít và Michael đã thành công có được một cái để giờ đây, chính giây phút này đây hắn đang cầu hôn người hắn yêu nhất trên đời.
"Chigiri Hyoma, ngày hôm nay và ngay tại đây, liệu em có bằng lòng chấp nhận lời cầu hôn này để làm vợ và làm mẹ của con anh được chứ? Anh và con yêu em rất nhiều Hyoma."
"Mẹ yêu đồng ý đi ạ, Andrew mong chuyện này từ lâu lắm rồi đó hì hì."
"Hả, hai bố con nhà anh làm em bất ngờ với xúc động quá đi mất thôi. Được, em đồng ý lời cầu hôn của hai bố con anh đó Kaiser!"
Bất giác cả ba người cùng nhìn nhau rồi nở nụ cười hạnh phúc, Michael đeo nhẫn cho Hyoma rồi cả ba trao cho nhau cái ôm thật chặt, họ chính là gia đình thực thụ, một gia đình hạnh phúc không gì phá được. Lúc này thằng bé Andrew mới thì thầm vào tai Hyoma.
"Đây chính là món quà giáng sinh con muốn, con muốn mẹ làm mẹ của con, con yêu mẹ, cảm ơn mẹ đã xuất hiện."
"Đúng là ngọt ngào mà, em yêu hai bố con nhà anh nhất Trần đời, đây là bữa tiệc sinh Nhật vui nhất từ trước đến nay của em đó, biết không."
2-5-2023
22:22
-Lugus-
Ai đó...chỉ con ngoo này kho báu ở đâu được không 🐒
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com