Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chương 7: Hiểu lầm

Ness nhắm hờ đôi mắt, nhớ lại cái quá khứ giả tạo của mình rồi chua chát nhìn lại cuộc sống hiện tại.

Nó thật đáng buồn làm sao. Chuyện vui của trước kia lại thành vết thương chí tử của em bây giờ.

Kaiser nhìn bóng lưng của Ness. Nó gầy gò mảnh mai nhưng lại không bao giờ đổ rạp, dù rằng... vai em như có gắng nặng. Nó khiến em trông khổ cực làm sao.

Kaiser tự hỏi tại sao Ness lại có bóng dáng như vậy? Bóng dáng của một người trưởng thành.

Mở miệng ra rồi đóng lại, Kaiser chẳng khi nào nói chuyện nhiều với Ness nên hắn không biết nói sao. Chỉ đành im lặng để thời gian trôi đi.

Ness nãy giờ không lên tiếng bỗng dưng lại bắt chuyện với Kaiser, mấp máy môi gọi tên hắn.

"Kaiser..."

"Sao?"

"Cậu có bao giờ nghĩ cuộc sống này bất công quá không?"

"Ý mày là sao?"

Kaiser khó hiểu nhìn Ness, hắn không biết sao em lại nói vậy. Nhưng đáp lại hắn chỉ là sự lặng thing kia.

"Ness...?" Kaiser lo sợ gọi tên em, chỉ cầu em đáp lại.

Ness quay đầu lại nhìn Kaiser, em trả lời câu hỏi của hắn: "Thì... có người được sinh ra trong hạnh phúc, nhưng lại có kẻ sinh ra đã bị ghét bỏ."

"Hay là có người thì luôn được mọi người quý trọng hay kẻ lại bị kinh tởm."

"Kẻ đau khổ người hạnh phúc."

"Bất công quá ha?"

Ness cười cay đắng. Em chẳng hiểu sao tâm tình em bây giờ lại tệ như vậy. Do dồn nén của bao ngày qua chăng?

Kaiser nhìn Ness, hắn nhìn nụ cười của em. Một nụ cười thiếu sức sống và chua chát. Đâu còn cái cười mỉm chữ V bình thường.

"... thì cuộc sống là vậy mà, nếu mày biết đấu tranh thì sẽ có được mọi thứ thôi."

"Đôi khi đâu phải cái gì cũng cân bằng được. Sẽ có loại này loại kia cả thôi Ness."

Ness mở lớn mắt nhìn Kaiser. Chẳng hiểu em nghĩ sao lại bật cười khúc khích. Trước sự khó hiểu của hắn, Ness quay đầu cười tít mắt với Kaiser.

"Cảm ơn nhé Kaiser, tôi thấy tốt hơn rồi."

Kaiser không đáp lại, hắn mở lớn mắt nhìn Ness thật kĩ. Hắn không bao giờ để người khác vào mắt cả, rất hiếm. Suy nghĩ, cảm xúc hắn chỉ coi nó chẳng có gì quan trọng.

Hôm nay, được ở đây, Kaiser lần đầu hiểu rõ thêm về Ness, con người luôn khép mình với hắn. Một người nhắc chuyện cá nhân sẽ trầm tính hơn, sẽ suy nghĩ xa xôi đâu đó.

Trong mắt Kaiser, Ness là người giả tạo, theo hắn là thế. Nụ cười chữ V của em luôn là gì đấy khiến hắn không thích chút nào nhưng mà hôm nay, vẫn nụ cười đó, nó lại khiến hắn có chút rung rinh.

"Ha... mày nói gì tao chẳng hiểu nổi." Kaiser cười nhạt, che đi cái cảm giác quái lạ của mình.

"Đôi khi tôi cũng chẳng hiểu nổi mình đang nói gì, nghĩ gì nữa mà." Ness nằm xuống cạnh Kaiser, đưa sắc tím lên nhìn trời đêm.

Trời đêm tối lắm, chỉ có mấy ngôi sao lấp lánh tỏa sáng mà thôi. Ness hồi nhỏ rất thích chúng và giờ cũng vậy.

Tỏa sáng trong đêm tối...

Kaiser im lặng ngắm sao cùng với Ness, cả hai chẳng nói gì, mỗi người một tâm tư. Chỉ khi thấy đã quá muộn, Kaiser quay sang gọi Ness về:

"Về thôi Ness, muộn rồi."

Không có tiếng đáp lại.

"Ness...?" Kaiser ngồi dậy nhìn em, lại thấy Ness đã ngủ từ khi nào.

Kaiser cúi sát mặt nhìn Ness. Trông em khá mệt mỏi, dưới bọng mắt còn thâm đen, vậy mà hắn chẳng để ý gì cả. Thầm nghĩ bản thân Ness quá vất vả vì lo cho hắn rồi.

"Đưa tên này về sao trời?" Kaiser lẩm bẩm, hắn bối rồi không biết làm sao để đưa Ness về. Hắn có biết nhà em đâu, toàn đưa em đi mua đồ rồi về nhà hắn để em tự đi bộ về nhà không.

Nhớ lại mấy cách mà Reo hay đưa Nagi về khi cậu ta ngủ, Kaiser áp dụng học theo.

Cẩn thận bồng Ness lên theo kiểu công chúa, Kaiser nhẹ nhàng đặt em lên xe rồi để đầu em tựa vào lưng mình. Tay hắn một tay rồ ga một tay vòng ra sau giữ Ness lại, để tránh gây tai nạn, Kaiser đã chạy tốc độ bình thường. Theo hắn là thế.

Đưa Ness về nhà Kaiser, mẹ hắn lại đi công tác xa vào hôm qua rồi nên mấy việc về Ness một mình hắn lo. Tại sao không có người hầu à? Vì hắn không thích chúng, chỉ khi cần dòn dẹp nhà cửa mới cho gọi họ tới không thì cũng chẳng có gì đâu.

Nhà Kaiser rất rộng, phòng đầy cả ra nhưng hắn không cho Ness một căn phòng riêng để ngủ mà lại đưa em vào thẳng phòng mình ngủ luôn.

Đêm nằm ôm Ness ngủ, Kaiser thầm thích thú vì hơi ấm mà em mang lại cho hắn giữa trời đêm đông lạnh, chưa kể về vóc dáng nhỏ bé, ôm em rất vừa tay.

Nói chung Kaiser rất thích Ness, em có nhiều thứ mà hắn tò mò.

... thích à?...

Nhắc tới thích bỗng Kaiser giật mình, không lẽ cảm giác rung động mà hắn mới trải qua là do thích Ness?

"Không đâu, chắc chỉ là do tưởng tượng thôi. Làm sao mà mình lại thích một thằng con trai nghèo nàn như này chứ?"

Mang theo cái suy nghĩ như thế, Kaiser thản nhiên nằm xuống giường ôm Ness đi ngủ tiếp. Mặc kệ tương lai sắp tới có chuyện gì xảy ra.

.

.

.

.

"Aaaaa cút ra!!"

Rầm

"Đau!!"

Sáng sớm theo đồng hồ sinh học của Ness, em mở mắt ra lại nhìn thấy Kaiser nằm cạnh ôm mình ngủ ngon lành.

Sẽ rất bình thường nếu hắn không mặc áo, chỉ độc tôn duy nhất cái quần.

Trước hoàn cảnh này Ness hoảng loạng không giữ được bình tĩnh, nhất thời giơ chân đạp bụng Kaiser làm hắn té lăn xuống giường.

Mộng đẹp bị phá, Kaiser tức tối lồm cồm bò dậy định trách mắng Ness lại thấy em như sắp khóc tới nơi, cầm chăn cuộn mình lại, ép sát người vào tường.

Kaiser ngớ người, hắn thấy cái cảnh này cứ như bản thân mới hiếp trai nhà lành xong.

Ness đầu hiện lên đầy cảnh tượng không dành cho trẻ dưới 18 tuổi, em cúi đầu che đi biểu cảm của mình, nước mắt trào ra.

"Ê Ness, có sao không?" Kaiser hoang mang lại giường, vươn tay kéo mặt Ness lên, thấy em đang khóc.

"Hức... cậu làm gì tôi... hả...?" Ness khóc nấc lên, đời trai của em tiêu rồi.

"Tao có làm cái gì mày đâu mà khóc, chỉ ôm mày ngủ thôi mà?" Kaiser vẫn chưa hiểu tại sao Ness khóc, ngây ngô hỏi.

"..."

"... khoan, mày--" Kaiser chợt hiểu ra, không lẽ Ness tưởng hắn "ăn" em à?

"..." Ness không nói gì cả, em chỉ khóc nấc lên. Vừa thấy xấu hổ vừa ngại. Tự dưng khi không em nghĩ vậy chi để rồi giờ tạo ra một hoàn cảnh ngượng ngùng như này.

Ness ngượng chín cả mặt, mắt tím phủ cả tầng sương giày, nước mắt long lanh cứ rơi xuống dọc theo sườn mặt. Mặt nhỏ của em bây giờ trông rất... dâm đãng.

Kaiser nghĩ thế, rồi hắn lại chết máy khi thấy mình tại sao lại nghĩ mấy chuyện này làm gì. Một thằng con trai mà dâm đãng? Đầu hắn bị hư rồi à?

Cả không gian cứ như thế, tới khi Ness bình tĩnh lại ngước đầu lên nạt Kaiser: "Bắt đền đi, đền bù tổn thất tinh thần."

"..." đáng lẽ mày phải đền chứ?

Kaiser từ chối hiểu người này.

===============

Trầm tư hồi lâu, tui cầu thần linh ban cho tui một nàng hướng ngoại cộng tác chung với tui bộ này .-.

----------------------------

Tác giả: Hagawari Zircon (Hạ Bách Ly)

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com