Truyen2U.Net quay lại rồi đây! Các bạn truy cập Truyen2U.Com. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥

Chap 3: Tìm hiểu

Sáng hôm sau, trời xanh trong lành, ánh nắng buổi sớm chiếu vào trong cửa sổ nhà cậu thanh niên trẻ, những tia nắng lung linh như những cô tiên nhỏ chơi đùa trên gương mặt trắng nõn nà của cậu, đối với cậu nó có chút khó chịu vì bị đánh thức vào buổi sáng. Mở mắt dậy thì đập vào mắt cậu không phải là đống tài liệu cậu ghi tối qua mà là Kaitou KID, kẻ đang nằm kế bên cậu. Giật bắn người vì thấy mình chỉ còn mặc mỗi cái áo sơ mi trắng và quần bên trong, nhảy ra khỏi giường la lên thất thanh anh vì vậy mà cũng thức dậy luôn.

-Ừm, chào buổi sáng Kudou. Cậu chạy lại túm cổ áo anh nói

-Nói cho tôi biết, làm sao tôi lại ở đây?, và sao tôi lại mặc mỗi cái áo sơ mi và cái quần này thôi vậy hả?, anh đã làm gì tôi ?.

-Chỉ là tối qua tôi thấy cậu nằm ngủ sợ bị lạnh nên mới bế cậu lên đây, tôi không làm gì hết cả cậu hãy tin tôi đi đại thám tử. Nghe xong cậu cũng thả cổ áo anh ra

-Hừ, tạm thời tôi sẽ tin điều đó, ủa mà tại sao anh vẫn ở đây vậy?.

-Cậu ngộ nghĩnh nhỉ?, tối qua cậu đưa tôi về rồi nói tôi hãy ở lại cơ mà, sao bây giờ lại nở lòng đuổi tôi đi như vậy?. 

-Thì tại tôi thấy anh khỏe rồi chứ bộ, còn bế được tôi cơ mà.

-Thôi tôi đi VSCN rồi nấu bữa sáng cho cậu rồi đi được chưa ngài thám tử đáng mến?. Nói xong anh đi ra ngoài để cậu lại gương mặt ấm ức trong phòng.

________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

Lúc sau thì cậu cũng VSCN rồi xuống bếp coi tên kia có đang phá bếp nhà mình không, bước xuống thì thấy anh đang hóa trang thành mình và làm bữa sáng trong bếp.

"Cũng dễ hiểu thôi hắn sợ bị mình phát hiện danh tính nên cải trang thôi mà". Bước vào trong bếp, anh vừa quay qua định chào hỏi thị bị hai tay cậu nhéo căng cả má lên, anh mới bắt đầu la hét.

-Th-thám tử, Ah! đây là mặt thật của tôi đấy au, nhẹ tay dùm chút đi!.

-Hừ ai bảo mới sáng chưa hỏi chuyện xong mà bỏ đi, dù gì thì tôi cũng biết anh là ai rồi. Cậu thả tay ra khi vừa dứt lời nói của mình, anh có chút ngạc nhiên nhìn cậu tay xoa xoa hai cái má đáng thương nhưng rồi cũng che đi biểu cảm của mình bằng một "Poker face" chính hiệu của mình, nhưung nó đã nhanh chóng bị cậu phát hiện.

-Ha, dù gì thì cậu cũng chả có bằng chứng gì mà, nếu buộc tội tôi là ai đó mà cậu không có bằng chứng cũng như không thôi ngài thám tử đáng mến.

-Thì đúng là tôi chưa có bằng chứng nhưng tôi đã có một lập luận chính xác rồi, rồi tôi sẽ tự tay đưa cho anh bằng chứng và anh đừng hòng thoát tội siêu đạo chích KID ạ!.

-Hừm, dù gì thì cũng cảm ơn cậu đã chăm sóc cho vết thương của tôi vậy, nhưng thật đáng tiếc vì tôi không thể ở lại lâu hơn được nữa rồi, chúc cậu bữa sáng ngon miệng đại thám tử. Dứt câu một làn khói xuất hiện và anh cùng lúc đó mà biến mất, để lại cho cậu đống hoa giấy bay xung quanh.

"Ha, anh nghĩ chỗ này là ai sẽ dọn đây hả?". Nhìn thấy trên bàn dọn đầy đồ ăn rồi cậu tập trung chú ý vào một cái ly nước có chưa thư thông báo mà anh hay dùng để thông bảo những lần trộm của mình và cũng với đó là viên đá "Crystal Heart". Lấy ra viên đá và danh thiếp, cậu bắt đầu ngồi ăn bữa sáng. Lúc sau, cậu lên lầu thay đồ rồi đi đến đồn cảnh sát để trả lại cho người ta viên đá và tiện tay xem thử bên trong danh thiếp ghi cái gì. (Nội dụng trong danh thiếp:)

Cảm ơn cậu đã chăm sóc cho tôi nhé!

Nhờ cậu chuyển hộ giúp tôi viên đá cho thanh tra Nakamori nhé

Kaitou KID

"Cái tên ba hoa này, tôi nhất định sẽ tìm ra bằng chứng và bắt anh phải ngồi tù một gong, chứ chờ đấy". Sau khi cậu trả lại viên đá cho viên cảnh sát của thanh tra Nakamori, cậu lên đường đi về nà thì cũng ghé vào một quán cafe nhỏ vì lúc nảy cậu có hẹn với Hakuba, cũng là một thám tử có cùng chí hướng với cậu đó là siêu đạo chích KID. Vào bên trong thì cậu thấy Hakuba đang ngồi đọc sách trong một cái bàn đôi trên bàn còn có một ly cafe còn đang ngun ngút khói, tiến lại ngồi đối diện với Hakuba, đang định mở lời thì Hakuba nói.

-Cậu đến rồi hả Kudou?, tôi gọi nước trước rồi cậu muốn thì cứ gọi đi, nghe nói cậu cũng là thám tử lừng danh của Nhật Bản đều muốn bắt siêu đạo chích KID nhỉ?.

-Ừm, cậu đoán đúng rồi đó, lúc nảy tôi có đi trả lại viên đá mà tối qua KID đã lấy đừng vì vậy mà nghĩ tôi là đồng bọn của hắn đó nhé.

-Hừm, tôi sẽ không giống như ông thanh tra đó đâu nên cậu đừng lo.

-Mà cậu gọi tôi đến đây để làm gì vậy?.

-À thì tôi muốn nói với cậu rằng tôi đã biết KID thật sự là ai rồi, có điều tôi chưa có bằng chứng để buộc tội cậu ta thôi.

-Hả?, cậu cũng biết hắn là ai rồi ư?, tôi cũng vậy và cũng chưa có bằng chứng gì hết.

-Cậu đừng lo, chắc cậu chưa gặp con người thật của hắn ta đâu nhỉ?, tôi có mời cậu ấy đến rồi, chắc lúc nữa là sẽ đến thôi. Cậu không gọi gì uống à?.

-À, ờ ở đây có gì thế?, A! đó chẳng phải là tiểu thuyết về Sherlock Holmes sao?, cậu cũng hâm mộ ông ấy à?.

-Ờ đúng rồi, nghe danh của cậu chắc tôi đoán cậu cũng thích ông ấy "đệ tử của Sherlock Holmes" nhỉ?. Rồi cậu cũng gọi đồ uống và hai người bắt đầu tán ngẫu đủ thứ về Sherlock Holmes. Mải mê nói chuyện mà họ không nhận ra là đã có người đi vào trong cửa tiệm.

"Không biết tên thám tử kia kêu mình tới đây để làm gì nhỉ?, dù gì khi đến thì hắn cũng sẽ bảo mình là KID, mà đều đáng lo hơn là pék Shin-chan cũng đang nghi ngờ mình mất rồi, phải làm sao đây?". Vừa bước vào cửa hàng dòm ngó xung quanh để tìm người thì thấy có hai con người nào đó vẫn đang ngồi luyên thuyên về Sherlock Holmes. Nhưng điều anh chú ý ở đây là làm thế nào mà cậu cũng ở đây?. Có chút bối rối định bỏ về nhưng thôi cũng đành tiến tới vì anh nghĩ đây có thể là lần gặp mặt đầu tiên của cậu và anh vậy nhỉ?. Hakuba đang nói chuyện với cậu thì thấy anh đang tiến tới thì cũng cất lời.

-A!, Kaitou cậu đến rồi à?, lại đây đi!. Hakuba

-Xin chào!, xin lỗi vì đã để cậu chờ nhé!, a đây có phải là thám tử lừng danh Kudou Shinichi không?, không ngờ cũng gặp được người nổi tiếng như cậu ở đây nhỉ?. Kaitou

-Ừm, rất vui được gặp cậu, cậu là?. Shinichi

-À, tôi là Kuroba Kaitou rất vui được làm quen với cậu. Dứt lời anh lấy một chiếc ghế sang rồi ngồi cạnh hai người. Kaitou

-Này Hakuba cậu gọi tôi đến đây để có việc gì vậy?. Kaitou

-À không phải cậu nói với tôi rằng đang cần chỗ để ở nhờ sao?. Nói xong Hakuba nhìn là thấy anh có chút ngạc nhiên và không hiểu nên cũng đành tiếp lời.

-Thì nhà của cậu đang tu sửa nên bảo với tôi là cần nhà để ở nhờ vài hôm mà?, tôi có người quen có phòng để cậu ở nhờ này. Vừa nói Hakuba vừa chỉ tay về phía Shinichi, anh cũng ngầm ngầm đoán được việc Hakuba muốn nói với mình rồi cũng hùa theo.

-À, thì đúng vậy cậu không nhắc chắc tôi cũng mém quên mất đấy, cậu muốn tôi ở nhờ nhà Shinichi đây sao?, liệu cậu thấy có được không. Kaitou

-Ừm, không sao, cậu muốn đến lúc nào cũng được, dù gì thì tôi cũng sống một mình mà. Shinichi

-Nếu cậu nói vậy thì mai tôi sẽ dọn đồ đến nhà cậu nhé, dù gì thì cũng cảm ơn cậu đã cho tôi ở nhờ. Nói xong anh có liếc xéo Hakuba nhưng anh căn bản là không quan tầm rồi. Ngồi nói chuyện được một lúc sau thì cậu đứng dậy nói là muốn về nhà dọn dẹp chút rồi đi về.

-Này Hakuba, không biết cậu đang có mưu đồ gì nhưng tại sao cậu phải nói dối rằng nhà tôi đang sửa chữa?.

-Tôi đã giúp cậu tiếp cận cậu ấy rồi còn gì?, không cảm ơn tôi sao?.

-Hừ, không hiểu tại sao tôi lại nói chuyện yêu đương của mình với cậu đấy.

-À, tôi chưa nói với cậu rằng tôi đã nói với cậu ấy cậu là KID đó.

-HẢ?!, à mà dù gì thì tôi cũng đâu phải là KID đâu mà phải lo lắng nhỉ?.

-Ừm, đúng rồi, nhưng nếu cậu là KID thì hãy đề phòng đi vì cậu ấy cũng đang tìm bằng chứng để buộc tội cậu là KID đó giống tôi vậy.

-Đã nói rồi mà tôi không phải là KID!.

-Ừm, cứ cho là vậy đi. Hakuba nói xong thì tiếp tục nhâm nhi ly trà của mình, rồi anh cũng đành bất lực mà để mọi chuyện tiếp diện như vậy.

"Haizz..., chả hiểu sao nữa, nhưng mà mới sáng nay cũng là bước đầu của kế hoạch tiếp cận cậu ấy rồi, chắc đây cũng có thể là bước tiếp theo vậy?, chắc mình phải cảm ơn tên thám tử này quá nhỉ, thôi khỏi cũng được". Rồi anh cũng đứng dậy bước ra khỏi quán cafe, trong lòng thì nở hoa tưng bừng. Không biết chuyện gì sẽ xảy ra vào ngày mai mình dọn đến ở nhà cậu.

END CHAP 3

________________________________________________________________________________________________________________________________________________________________

-xinloi mn vì mik tới h mới ra chap này đc nhé ><, mik hơi bận trong mấy ngày qua nên đến hôm nay mới đăng được, mong mn thông cảm cho mik nhé 



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Com